VÌ ANH TUỔI TRẺ TRÔI ÊM
Anh về bên ấy xa vời
Mang theo luôn những nụ cười của em
Nơi nầy cứ mỗi đêm đêm
Trong mơ nhớ thuở êm đềm bên anh
Tóc xanh giờ chẳng còn xanh
Bởi ngàn nhung nhớ vây quanh tâm hồn
Mỗi chiều nhuộm ánh hoàng hôn
Quên làm sao được nụ hôn buổi đầu
Cách xa nhau nửa bán cầu
Làm cho tim cũng nát nhầu anh ơi
Không gian cách một đoạn trời
Đường đi cách một biển khơi không tàu
Gom thương nhớ viết thành câu
Gởi vào tiềm thức ngàn câu êm đềm
Hết ngày rồi lại đến đêm
Thời gian vùn vụt trôi êm qua mành
Nhớ anh hết quảng ngày xanh
Nhớ anh đến lúc tóc xanh phai màu
Vì anh tuổi trẻ trôi êm
Quên bao người đã bên thềm đợi em.
...........Hoa - Quỳnh............
---------------------------------------------------------------
Đời thêm nhạt vì …son môi không còn thắm
Tình đã phai vì …mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương… nên đời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ… trên vạn nẻo hành trình
CẢM THÔNG
Bởi xưa đã trọn lời thề
Nên giờ em phải bộn bề nhớ thương
Tình anh xưa đã vấn vương
Đâu ngờ duyện phận...dặm trường xa xôi
Anh đi xa khuất chân đồi
Để em một bóng đơn côi lặng thầm
Xót xa kiếp lạnh trong tâm
Đêm về rơi lệ ươm mầm nhớ mong
Bỏ đi mộng đẹp trong lòng
Bỏ đi bao tiếng chờ mong xa vời
Mắt buồn dõi khắp trùng khơi
Mà sao chỉ thấy rụng rời trong tim
Bao người vẫn đã kiếm tìm
Vẫn còn theo đuổi..lặng im bóng hình
Em ơi! một tiếng nguyên trinh
Cũng làm anh thấy tội tình lắm thay
Xa em đã bấy nhiêu ngày
Mà tim đau đớn rặt rày nhớ mong
Nơi kia đơn chiếc cô phòng
Tình trong lẻ bóng mộng lòng khóc than
Thủy chung hai chữ ngàn vàng
Em ơi! Hạnh phúc đã sang trang rồi!
Đừng buồn em nhé xa xôi
Tình anh vẫn chẳng xa rời tình em!