Gởi Tình Theo Gió Ngàn Bay...
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 30 của 82 trang, bài viết từ 436 đến 450 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Quỳnh Muội 20.10.2008 00:29:30 (permalink)
0





NHỚ
 



Tôi trở lại trường sau những năm
Làm thân phiêu bạt khắp xa gần
Góc sân trường cũ cành phượng thắm
Bùi ngùi với kỷ niệm xa xăm
 
Nhớ tà áo trắng bay theo gió
Nhớ tóc ai buông dưới nắng chiều
Nhớ dáng thơ ngây và mắt biếc
Ngày nào mãi miết ngắm chiều rơi
 
Tôi khom tìm nhặt vài cánh phượng
Thoang thoảng hương xưa giửa nắng hè
Hoa đỏ rưng rưng màu huyết lệ
Bồi hồi chạnh nhớ lắm ngày thơ
 
Bây giờ gốc phượng già hơn trước
Đang đứng bơ vơ dưới nắng chiều
Còn đâu nữa dáng em đứng đợi
Chiều tan trường xe đạp đón đưa
 
Giờ bóng thời gian đổ xuống đời
Bao năm xa cách hởi người ơi
Ngày xanh cũng đã rời tuổi tác
Vẫn còn phiêu bạt nẻo trời xa.
 
 

Nhật Quỳnh


 

 ______________________
 
Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân.



<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2008 00:35:38 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 21.10.2008 00:38:05 (permalink)
0
  




ĐỜI MẶC NHIÊN


                                                  
Hãy cứ mặc cho gió mùa thu thổi
Cho lá vàng rơi về cội đi anh
Lá phải rời cành khi chẳng còn xanh
Người cũng thế hết đầu xanh thì bạc tóc
Đời mặc nhiên tre già cho măng mọc
Nào ai siêng khóc chuyện đời thường !
 Chỉ khi người từng gởi gấm lời thương
   Rồi chia biệt hướng đời xa đôi ngã 
Thật kỳ diệu bởi tình yêu là tất cả
 Nên hợp tan chẳng tránh được khóc cười.



Nhật Quỳnh



_____________




<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2008 18:07:54 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 22.10.2008 11:00:54 (permalink)
0





NGÀY VỀ

 
Thuở ấy non sông mờ khói lửa
Anh đi chinh chiến mãi chưa về
Bao năm em tập làm chinh phụ
Lòng luôn mang nặng một lời thề
 
Những chiều mây tím nhuộm hoàng hôn
Dừng bước hành quân nhớ ngập hồn
Sương đêm ướt đầm tâm hồn lính
Trăng vàng xuyên kẻ lá lung linh
 
Đường hành quân nhiều hoa tím dại
Lính trẻ nhìn ngần ngại bước chân
Lòng bâng khuâng nhớ hoa đồng nội
Lau lệ buồn tiển vội anh đi
 
Anh về đây thăm lại chốn xưa
Bóng nắng soi nghiêng mấy líp dừa
Gió thổi đong đưa từng chiếc lá
Mây hồng trôi nhẹ giửa trời trưa
 
Người em gái nhỏ ngày đưa tiển
Đón anh về e thẹn nón che nghiêng
Chinh phụ giờ long lanh mắt biếc
Bên người tình chinh chiến miền xa
 
 


Nhật Quỳnh








__________________________________

Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân.






 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2008 11:11:04 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 23.10.2008 19:37:08 (permalink)
0
                                    


 
 GIÓ THỔI



  
     Gió thổi chi cho lòng em dậy sóng
       Trêu làm chi tội kẻ chốn phòng không
        Cứ vi vu thổi cho hồn em vừa đủ lạnh
        Đủ để nhớ người quay mặt hửng hờ em


Nhật Quỳnh



______________________________


Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân.



<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2008 13:35:54 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 24.10.2008 17:31:36 (permalink)
0




TÌNH KHÚC HOÀNG HÔN
 
 

 
 
Anh thường bảo em hãy về nơi anh ở
Sống xa nhau anh thương nhớ vô cùng
Hai chúng mình nhất định phải sống chung
Xế chiều rồi  em ơi lần lựa mãi

Không có em tâm hồn anh trống trải
Tuổi hạc dần cao chất chứa nỗi niềm
Đời lẻ bóng qua đường dài tìm kiếm
Dò dẵm bao năm Mình mới gặp Mình
 
Từ buổi ấy làm sao quên em được
Bóng hình em ghi khắc đậm vào tim
Mà cứ thế thời gian trôi anh đếm
Bao năm rồi máu chưa chảy về tim
 
Anh hởi, người em thương yêu duy nhất
Sống xa anh em luôn khắc khoải buồn
Vui gì đâu khi hai nửa ở hai phương
Không gần được cùng sẻ chia ấm lạnh
 
Đôi mái đầu điểm sương gần hai nửa
Soi bóng mình trong giá lạnh trời đêm
Cũng trăn trở những điều anh đã nghĩ
Mong bên nhau đời hạnh phúc ấm êm

Đôi chúng mình phải được ở cạnh bên
Cùng nương tựa bão dông đời biến động
Vượt qua cuộc đời nắng mưa dài rộng
Đến khi đầu tuyết trắng phủ màu sương
 
Nghe anh nói em thương anh vô hạn
Bởi sau lưng nhiều bổn phận buột ràng
Để anh đợi nên mình hoài đôi ngã
Chăn chiếu buồn giá lạnh tháng ngày qua
 
Nhất định chúng mình không thể cách xa
Tình dẫu muộn vẫn đậm đà nào khác
Đôi mái đầu tóc lao xao sợi bạc
Quá nửa chừng xuân quyết hát trọn khúc ân tình !
 
 


Nhật Quỳnh
 


 

_____________________________


Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2009 14:55:49 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 25.10.2008 17:09:24 (permalink)
0
 
 
 
 
GIÓ ĐÔNG
 
 
 
Gió đông lạnh về qua ngỏ vắng
Gió lạnh lùng len cửa phòng em
Chợt nhớ lắm một vòng tay ấm
Từ lâu rồi mãi chốn xa xăm
 
 
 
Nhật Quỳnh
 
 
 
_____________________
 
Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã trở xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2008 12:41:00 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 27.10.2008 01:34:57 (permalink)
0
                                                               



                                                                  NHỚ



Em ngồi đây giửa bốn bề gió lạnh
Mưa ngoài hiên đã tạnh tự bao giờ
Em một mình trong chăn chiếu bơ vơ
Tim ướt sũng lạnh cùng theo nỗi nhớ...


Nhật Quỳnh



_________________________

Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã trở xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân





<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2008 01:35:58 bởi Quỳnh Muội >
Trương Bảo Ngọc 27.10.2008 03:21:48 (permalink)
0
NHỚ


Em ngồi đây giửa bốn bề gió lạnh
Mưa ngoài hiên đã tạnh tự bao giờ
Em một mình trong chăn chiếu bơ vơ
Tim ướt sũng lạnh cùng theo nỗi nhớ...

Nhật Quỳnh



Ngồi bên em chia một làn hơi ấm
Nghe mưa rơi tâm sự chuyện đời thường
Vui một chút mà buồn dường trăm hướng
Dặn dò nhau chấp nhận để sống còn

Trương Bảo Ngọc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2008 03:24:10 bởi Trương Bảo Ngọc >
Quỳnh Muội 27.10.2008 16:26:30 (permalink)
0

Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc



Ngồi bên em chia một làn hơi ấm
Nghe mưa rơi tâm sự chuyện đời thường
Vui một chút mà buồn dường trăm hướng
Dặn dò nhau chấp nhận để sống còn

Trương Bảo Ngọc


 
 
 
 
CỨ NGỠ CHIÊM BAO




Anh về đây cho em bờ vai tựa
Bên thềm trăng ta kể chuyện ngày xưa
Từ buổi chia xa niềm riêng chất chứa
Nay trọn vòng tay bên nửa của mình

Anh về đây giửa sao sáng lung linh
Bao kỷ niệm của bao chiều thương nhớ
Khi từ lúc đôi chúng mình cách trở
Tay trong tay rồi, mà cứ ngỡ đang mơ ! 



Nhật Quỳnh



______________________

Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã trở xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2008 12:44:21 bởi Quỳnh Muội >
nghinhnguyen 28.10.2008 15:02:26 (permalink)
0

Nghinh Nguyên xin chào Quỳnh muội. có phải là Nhật Quỳnh
"Thế Giới  Của Em "  ?
Quỳnh Muội 29.10.2008 10:47:49 (permalink)
0

Trích đoạn: nghinhnguyen

Nghinh Nguyên xin chào Quỳnh muội. có phải là Nhật Quỳnh
"Thế Giới  Của Em "  ?





                               Bạn nhinhnguyen mến,



            QM hân hạnh chào nghinhnguyen, Quỳnh Mưội cũng là  Hoa Quỳnh trước kia , nhưng vì thấy có nick cũng là Hoa Quỳnh nên QM lấy lại tên tác giả cũ của mình là Nhật  Quỳnh, nick Nhật Quỳnh nầy QM tạo từ năm 2002, lúc ấy chỉ tham gia viết vài bài văn và thơ trên báo cho vui thôi, về sau mới tham gia diễn dàn vnthuquan.net, cho đến bây giờ  thời gian cũng chưa  đầy 1 năm.
              Nghinhnguyen à, có phải Thế Giới Của Em là chủ đề của bạn Nhật Quỳnh mà nghinhnguyen đã biết không ? Nếu vậy thì QM không phải là Nhật Quỳnh của Thế giới Của Em rồi bạn ạ, vì trong vnthuquan QM chỉ có một chủ đề là Gởi tình theo gió ngàn bay thôi.
               Vài hàng có lẻ bạn đã rỏ rồi, cảm ơn bạn đã ghé trang thơ. Chúc bạn luôn vui và khỏe
                Thân ái chào bạn

                     Quỳnh Muội


--------------------------------


<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2008 10:55:05 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 29.10.2008 17:08:35 (permalink)
0





    TÌNH THU TRONG KÝ ỨC
               
 


Miền Nam chỉ có hai mùa mưa nắng
Giửa Sài gòn chợt vài chiếc lá vàng rơi
Anh biết nơi em mùa đang thu tới
Lại nhớ thật nhiều thu Hà Nội em ơi
 
Nhớ Thăng Long hồ Hoàn Kiếm khoảng trời
Gió thu lạnh chao nghiêng ngàn chiếc lá
Bên hồ gươm lá vàng rơi lã tã
Tuổi thơ mình nhặt lá những chiều xưa
 
Mình lớn lên thời cách mạng mùa thu
Nước thanh bình ngàn câu ca vang dội
Cỏi lòng anh chứa chan yêu Hà Nội
Bao năm qua và mãi đến bây giờ
 
Quên làm sao được những ngày thơ
Tuổi dại khờ nắm tay còn bỡ ngỡ
  Vạt áo nâu bàn tay vân vê mãi
                                                   Cả trời tình trong đáy mắt nai tơ

Thuở sóng nước Tây Hồ mùa thu ấy
Long lanh hơn trong những buổi nắng vàng
Anh mang nặng tình yêu từ dạo ấy
Yêu một bóng hình nửa thế kỷ sang
 
Chuyến tàu Bắc Nam xa cách dặm ngàn
Đưa đoàn lớp người vào Nam thuở ấy
                                                Đành giả biệt mối tình thời thơ dại
Năm mươi năm chưa lần trở lại quê nhà

Cuộc sống thăng trầm theo dòng chảy
Thời gian trôi anh êm ấm cuộc đời
Vẫn vọng tưởng về nơi xa Hà nội nhớ
Trái tim yêu vẫn dành một góc trời

Phố Sài Gòn cứ mỗi mùa thu qua
Anh bất chợt gặp rơi vài chiếc lá
Lòng chùn xuống nhớ người thương chi lạ
Nhớ Hà Nội hoàng hôn lộng lẫy nắng vàng
 
Vì  nơi ấy có người yêu thời trai trẻ
Có lẻ tóc hoa râm bạc trắng tuổi đời
Đã trôi theo dòng cuộc sống em ơi
Có quên người phía chân trời vô định?!
 
Nếu ngoài ấy thu về ngang qua ngỏ
Đừng bâng khuâng khi gió sớm thu về
Mặc gió thu thổi cuộn tròn ngàn chiếc lá
Đừng như lòng anh cuồn cuộn những phong ba.
 
 

……….. Nhật Quỳnh ….……..



__________________________________



Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!




               Ngày 20-10-08 QM gởi bài thơ TÌNH THU TRONG KÝ ỨC lên diễn Đàn vnthuquan, viết theo tâm sự của một người bạn già, anh năm nay 75 tuổi,
              Không ngờ anh đem bài thơ  nầy anh lại tâm sự ký gởi cho người bạn của anh về nỗi lòng mình, bài thơ lại tới tay người thiếu phụ đất Bắc, và sau  7 tháng anh nhận được lời tâm sự phản hồi, anh đem tâm sự nầy nhờ QM ghi lại nỗi lòng người xưa,
             QM cũng mạo muội viết những dòng sau đây giúp anh, không biêt khi đọc anh có vui lòng không, nhưng đây cũng là một trong hàng ngàn chuyện tình buồn , chia ly năm 1954 , khi đoàn người di cư từ Bắc vào Nam ngày ấy bỏ lại bao mối tình nồng thắm chết tức tưởi vì thời cuộc.









XIN GỌI ÂM THẦM HAI CHỮ CỐ NHÂN
 
 
 
 
Kể từ buổi non sông chia hai nửa
Cuộc hành trình mang thương nhớ đầy tim
Xếp vội hành trang phiêu bạt cánh chim
Xuôi trời Nam xa lìa quê hương Bắc
 
Em ở lại bao nhớ thương vằn vặt
Miền quê hương quen lắm chốn hẹn hò
Năm mươi năm hồn nỗi chìm sóng gió
Nên thu nào như mới đó hôm nay qua
 
Nửa thế kỷ mùa thu trôi vội vã
Nước Hồ Tây gió vẫn phả nhấp nhô
Lòng trổi theo từng gợn sóng mặt hồ
Cứ  nhớ mãi nơi trời Nam xa lạ
 
Thu về đây gió lay ngàn chiếc lá
Bên Hồ Gươm nghe thương nhớ đầy vơi
Năm mươi năm anh xa biệt khoảng trời
Có biết rằng em luôn hằng mong đợi
 
Em bây giờ tóc pha sương nức nở
Lệch đường ngôi theo gió hửng hờ bay
Gánh gia đình luôn quằn nặng đôi vai
Riêng góc tim in bóng người một thuở
 
Anh đã viết về em ngàn lời nhớ
Trăng bên thềm ru giấc mộng từng đêm
Người phiêu bạt vẫn nặng lòng như thuở
Đêm tăng nào hò hẹn thắm viền môi
 
Để bây giờ giửa trời Bắc xa xôi
Trăng vẫn sáng đêm Hồ tây muôn lối
Sóng lại vỗ trong lòng cơn nhức nhối
Ngày tháng qua nhớ lắm những thăng trầm
 
Một đời người dang dở cuộc trăm năm
Trời Nam Bắc ghi nhanh trang tình sử
Vẫn trăn trở ước mơ từ quá khứ
Xin gọi âm thầm hai chữ cố nhân.
 
 
 
17-05-09
Nhật Quỳnh
 
 
 

______________________________

Ta không thể làm đổi thay hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35











<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2009 19:03:04 bởi Quỳnh Muội >
vithong 29.10.2008 18:58:10 (permalink)
0


     CÓ


Có người vừa ra đi
Có một người ở lại
Không gì là mãi mãi
Hoài tồn tại đâu em

Có năm tháng êm đềm
Mới thêm dài buồn tủi
Kiếp người như cát bụi
Có chi phải thuơng sầu

Đời lắm nẻo bể dâu
Thôi gắng mà bảo trọng
Đừng buông hình bắt bóng
Để khổ lụy về sau

Có cay đắng đớn đau
Mới thấu đời đen bạc
Có lần tim vở nát
Mới hiểu được tình yêu

Có cảnh đẹp ban chiều
Mới có đêm tăm tối
Có qua thời nông nổi
Mới chửng chạc nhiều hơn

Có ngồi đếm cô đơn
Mới tỉnh cơn mộng mị
Có người vừa ra đi
Có một người ở lại......
     HànVũ
VÔ THƯỜNG
 
Có một chút thiết tha
Vừa băng qua tâm hồn
Thêm chút gì vương vấn
Mà sao lại cô đơn
 
Dầu một phút giận hờn
Kéo tràn về  nỗi nhớ
Một chút gì bỡ ngỡ
Vụt qua giấc mơ đời
 
Tất cả rồi sẽ vơi
Thương yêu sẽ nhạt nhòa
Đau khổ sẽ dần xa
Đời vô thường đến lạ
 
Không gì là tất cả
Vĩnh viễn hay triền miên
Vui sướng lẫn u phiền
Sầu vướng bận chi thêm
 
Cuộc đời sẽ đẹp thêm
Niềm vui thay buồn tủi
Đời người là cát bụi
Nên tạo nguồn sống vui
 
Nhật Quỳnh
 
 
XA VẮNG
 
Có một chút mênh mông
Trôi trên vùng phiền não
Vụt qua cơn mê ảo
Chợt thấy lòng bâng khuâng
 
Có một chút triều dâng
Ngỡ như hồn say sóng
Chập chùng cơn biến động
Thuyền giữa dòng bão giông
 
Có một chút tà dương
Cuối chân trời xa khuất
Ngậm ngùi thương ánh mắt
Nỗi mỏi mòn ngóng trông
 

 Còn một thoáng dư âm
Đã về trong quên lãng
Người ôn chuyện dĩ vãng
Mắt buồn nhìn xa xăm
Vithong
 

CÓ MỘT CHÚT... dư âm nữa nè ! làm quà thăm NQ nhé !

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2008 10:22:21 bởi vithong >
nghinhnguyen 29.10.2008 23:05:07 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội


Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc



Ngồi bên em chia một làn hơi ấm
Nghe mưa rơi tâm sự chuyện đời thường
Vui một chút mà buồn dường trăm hướng
Dặn dò nhau chấp nhận để sống còn

Trương Bảo Ngọc


 
 
 
 
CỨ NGỠ CHIÊM BAO




Anh về đây cho em bờ vai tựa
Bên thềm trăng ta kể chuyện ngày xưa
Từ buổi chia xa niềm riêng chất chứa
Nay trọn vòng tay bên nửa của mình

Anh về đây giửa sao sáng lung linh
Bao kỷ niệm của bao chiều thương nhớ
Khi từ lúc đôi chúng mình cách trở
Tay trong tay rồi, mà cứ ngỡ đang mơ ! 



Nhật Quỳnh



______________________

Chợt nghe tim khóc bên đời
Mới hay mình đã trở xa rời ngày xanh
Chợt thèm nắm lấy tay anh
Mới hay mình đã trở thành cố nhân
 
 
 
 


                             
Mến chào QM. NN  cảm ơn Q!M tra lời. NN xin goi một bài gọi là sơ giao
                                             



                                              Mơ - Thực
                                     
                                         thiếp trong giấc ngủ vội vàng
                                  mệt nhoài qua mấy chặng đàng gió sương
                                  trong mơ em đến bên tường
                                  thoảng trong cơn gió dư hương người tình
                                  nhìn anh ánh mắt lung linh
                                  vừa bừng tỉnh giấc tưởng mình trong mơ
                                  nhưng em đến tự bao giờ?
                                  bàng hoàng giữa thực mơ sao ngập ngừng.
                                                                   Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2008 10:42:51 bởi nghinhnguyen >
Quỳnh Muội 30.10.2008 16:35:29 (permalink)
0

Trích đoạn: vithong




 
 
XA VẮNG
 
Có một chút mênh mông
Trôi trên vùng phiền não
Vụt qua cơn mê ảo
Chợt thấy lòng bâng khuâng
 
Có một chút triều dâng
Ngỡ như hồn say sóng
Chập chùng cơn biến động
Thuyền giữa dòng bão giông
 
Có một chút tà dương
Cuối chân trời xa khuất
Ngậm ngùi thương ánh mắt
Nỗi mỏi mòn ngóng trông
 

 Còn một thoáng dư âm
Đã về trong quên lãng
Người ôn chuyện dĩ vãng
Mắt buồn nhìn xa xăm
Vithong
 

CÓ MỘT CHÚT... dư âm nữa nè ! làm quà thăm NQ nhé !

 





          Cảm ơn vithong lần nữa ghé thăm trang thơ QM nhé, còn gởi tặng bài thơ nữa, QM xin họa lại gởi tặng vithong gọi là đáp lễ. Chuc vithong luôn vui khỏe và nhiều may mắn. 
         Thân ái chao vithong




MỘT CHÚT MÊNH MÔNG
 
 
 
Một chút mênh mông ngàn chút nhớ
Bềnh bồng trôi trong cỏi hồn em
Tim yêu trăn trở từng nhịp thở
Bâng khuâng về dỉ vảng xa mờ
 
Một chút gió thu ngàn chút sóng
Cho lòng chao động giửa bão giông
Chân trời xa tít vầng mây tím
Hờ hửng trôi theo vạt nắng hồng
 
Dư âm đọng lại trong hồn mộng
Chỉ một thoáng thôi đủ ngập lòng
Dỉ vảng chiều nay thêm lần nhớ
Mắt buồn chìm vào giửa xa xăm !
 
 

Nhật Quỳnh
 
 

_________________________________
 
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2008 16:46:04 bởi Quỳnh Muội >
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 30 của 82 trang, bài viết từ 436 đến 450 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9