Gởi Tình Theo Gió Ngàn Bay...
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 82 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Quỳnh Muội 08.12.2008 23:52:19 (permalink)
0




HOA CÚC DẠI

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2008 00:09:14 bởi Quỳnh Muội >
Người lính 08.12.2008 23:54:06 (permalink)
0



NL chép tặng Quỳnh Muội một sáng tác mới...
QM đọc xem có chua không nghe...
Chua là chắc rồi (cóc xanh mà)...!
 
Người lính
 
VÌ YÊU
 
 

 
 

Vì yêu đất tổ, mộ ông cha
Người lính đứng lên giữ sơn hà
Cho dẫu thanh bình hay binh biến
Súng chắc trong tay chẳng lơ là…
 
Vì yêu cờ đỏ thấm máu xương
Gian khó hiểm nguy vẫn xem thường
Nợ nước, tình nhà đôi vai gánh
Dâng tuổi xuân thùy cho quê hương…
 
Vì yêu thảm ngọc rải sáng đồng
Cánh cò bay lả ở trên không
Câu hát ru con bên cánh võng
Giá rét, đêm mưa vẫn ấm lòng…
 
Vì yêu màu lá ở trên cành
Tạc vào sử sách dáng cha anh
Rộn khúc quân hành không ngơi nghỉ
Giữ cho màu áo mãi tươi xanh…

Quỳnh Muội 09.12.2008 08:04:19 (permalink)
0





quote:


Trích đoạn: Nguyên Đỗ


Cánh Hoa Màu Nhớ
 

 
Chỉ nghe nói mà hồn anh dào dạt
Những cánh hoa màu nhớ đất Sidney
Những cánh hoa tuyệt đẹp buổi tình si
Trên đất Úc nở tương tư quê Mẹ
 
Em hãy giữ những cánh hoa đó nhé
Cho hồn anh khao khát mãi không nguôi
La Perouse, bãi biển đẹp bồi hồi
Đạp cát trắng vẽ chân dung niềm nhớ
 
Ôi những cánh hoa đời muôn năm nở
Nhắc muôn dân lữ khách nhớ quê nhà
Nhớ sân trường, nhớ đồng lúa bao la
Hoa quê mẹ hoa tương tư màu nhớ
 
Mình thong thả ép , kẹp vào trang vở
Viết bài thơ thương nhớ mãi về nhau
Từng cánh hoa, từng ước mộng ban đầu
Theo ngày tháng kéo về niềm mong nhớ

 
Nguyên Đỗ

r

 
 
 
 
 
Chào anh Nguyên Đỗ,
Hôm nay mãĩ mê đọc thơ của anh NĐ , QM chợt nhớ lần về thăm nhà lần trước, trong những ngày tháng hạ , đồng khô cỏ cháy,
Chỉ nhờ một ít sương đêm vẫn mọc lên vài cây hoa cúc ,nhưng hồi xưa tuổi nhỏ cứ mê thả diều , kéo dây chạy bừa dẫm lên hoa cúc dại,
Bây giờ lại nhớ , biết thương màu hoa vàng rực ấy thì chỉ còn bâng khuâng nhớ lại…..









HOA CÚC DẠI




Có một lần trở về quê tháng hạ
Bước chân băng qua những cánh đồng khô
Mặt đất nứt, một loài hoa cúc dại
Nở vô tư, dù đêm ngậm ít sương rơi
 
Ta nâng loài hoa dại sống giửa trời
Trong khô hạn vẫn vươn lên mầm sống
Dẫu khắt nghiệt vẫn giữ mềm cánh mỏng
Sắc vàng tươi màu cúc dại trái mùa
 
Tháng hạ không về với những cơn mưa
Cái nắng chói chan nấu nung cây cỏ
Nhưng vẫn hiên ngang loài hoa cúc  nhỏ
Cho giửa khoảng trời hoa nắng lung linh
 
  Đẹp làm sao màu cúc dại quê mình
Ta cúi xuống nâng cánh vàng rực rỡ
Tựa hoa lòng ta tinh khôi một thuở
Chợt nhớ những vui đùa tháng hạ xưa
 
Lại thương tuổi thơ biết mấy cho vừa
Những buổi chiều với diều giấy đong đưa
Đường làng nhỏ buông giây đạp bừa hoa cỏ
Diều vút cao vi vu tiếng sáo lưng trời
 
Chưa biết xót thương loài hoa dại đó
Để bây giờ nghe tím thẳm lòng ta
Nếu được trở lại thời xưa tuổi ngọc
Ta biết nâng niu hoa cúc dại như giờ
 
Ôi hoa cúc dại giửa đồng khô cỏ cháy
Lại tình cờ làm lay động hồn ta !
 
 
 
Nhật Quỳnh




____________________________

Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !




<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2008 08:45:26 bởi Quỳnh Muội >
James Jee 09.12.2008 12:42:40 (permalink)
0

ANH VỀ




Anh về mới sáng hôm nay
Thế là thôi hết những ngày nhớ mong
Trời xanh chợt hóa màu hồng
Mây bay theo gió bềnh bồng cỏi xa

Anh về với những ngọc ngà
Cho tình ta mãi mặn mà lời ru
Dìu nhau từng bước nhàn du
Bao nhiêu yêu mến đắp bù anh ơi



Nhật Quỳnh

 
TÌNH TA...
 
Anh về trong niềm nhớ
Của em đó người ơi
Sẽ không còn chơi vơi
Cuộc tình ta vững chắc
 
Tình càng thêm thắt chặt
Những nỗi nhớ không còn
Tình ta đã vuông tròn
Kéo dài theo năm tháng
 
Tình ta là lãng mạn
Yêu dấu hỡi tình ơi
Tình ta là biển khơi
Chẳng bao giờ vơi cạn
 
Tình ta luôn trong sáng
Hơn cả ánh trăng rằm
Xuyên suốt qua tháng năm
Dù thăng trầm dòng xoáy
Quỳnh Muội 10.12.2008 00:23:13 (permalink)
0




HUẾ THƯƠNG ƠI
 
 
 
Mai phải xa rồi Huế thương ơi
Nhớ quá vầng trăng ở cuối trời
Soi bóng Hương giang lồng núi Ngự
 Cho Huế ngàn đời mãi nên thơ
 
 


Nhật Quỳnh
 
 
 


 
__________________________________

Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !




 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2008 00:24:35 bởi Quỳnh Muội >
Người lính 10.12.2008 13:42:23 (permalink)
0




Trích đoạn: Quỳnh Muội


 
HUẾ THƯƠNG ƠI
 
Mai phải xa rồi Huế thương ơi
Nhớ quá vầng trăng ở cuối trời
Soi bóng Hương giang lồng núi Ngự
 Cho Huế ngàn đời mãi nên thơ
 
Nhật Quỳnh
_________________________

Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !

 
 
Trong HUẾ THƯƠNG ƠI của Nhật Quỳnh có vầng trăng thật đẹp, thật nên thơ..., khi đi xa ai mà không bồi hồi cảm xúc!
NL mời Quỳnh Muội đến với ánh trăng của lính, nghen!
 
 
Người lính
TRĂNG BIÊN GIỚI

 




trăng đẹp nhất nơi tuyến đầu Tổ quốc
huyền diệu soi đường biên giới, chiến hào
ở bên trăng có muôn vạn vì sao
sáng lung linh giữ yên bình đất Mẹ...


 
 
Quỳnh Muội 10.12.2008 17:00:10 (permalink)
0







Trích đoạn:Quỳnh Muội





      TÌNH TRONG KÝ ỨC
           
               
           

Người yêu tôi đường trần đi sắp hết
Còn riêng tôi cũng bóng ngã về chiều
Hai tâm hồn hai khỏang trống quạnh hiu
Trời cho gặp để trở thành tri kỹ

Một mối tình chỉ nằm trong suy nghĩ
Tuổi bảy năm sao nói trọn lời yêu
Nên trong anh luôn tâm niệm một điều
Giữ tình muộn trong lòng cho trọn vẹn

Đến với anh tôi chưa  từng ước hẹn
Lửa yêu đương tắt lịm một góc hồn
Năm mươi tuổi đời tím sắc hoàng hôn
Đã dừng bước  bởi chiều tà nhạt nắng

Hai chúng tôi tận cỏi lòng sâu lắng
Chỉ muốn sẻ chia nhũng ấm lạnh cuối đời
Như mạch nước ngầm chảy dưới  đất thôi
Nhưng cũng đủ làm mát lòng đất ấm
Hai trái tim từ trong sâu thẳm
Tuổi thời gian đã cạn kiệt mất rồi
Khỏanh khắc nào rất thật của chúng tôi
Quyết đễ thương nhớ vào trong ký ức

Mối tình ấy rất riêng và rất thực
Hiễu thế gian khó thông cảm đồng tình
Chúng tôi nguyền một dạ hy sinh
Hẹn kiếp sau sẽ kết tình vàng đá

Dù vỏ bọc thật hoàn tòan êm ả
Tôi  vẫn là em gái nhỏ ngoan hiền
Vẫn giữ tình bền vững nghiã anh em
Không sợ cảnh yêu thương rồi tan vỡ

Dòng suối tình yêu bền lòng muôn thuở
Chảy về nguồn chờ một kiếp hồi sinh
Một kiếp lai sinh tình  mãi gọi tình
Vẹn nghĩa đá vàng dở dang kiếp trước

Giờ chúng tôi ở hai miền đất nước
Một dãy non sông xa thẳm nghìn trùng
Hai tâm hồn hướng về một điểm chung
Hẹn kiếp sau sẽ cùng nên duyên nợ
Vẫn chờ nhau,chúng tôi vẫn đợi chờ nhau.




            Cuối đông 2005


         Nhật  Quỳnh
    

      
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2008 17:02:41 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 11.12.2008 09:25:10 (permalink)
0

Trích đoạn: Người lính







Trong HUẾ THƯƠNG ƠI của Nhật Quỳnh có vầng trăng thật đẹp, thật nên thơ..., khi đi xa ai mà không bồi hồi cảm xúc!
NL mời Quỳnh Muội đến với ánh trăng của lính, nghen!


Người lính
TRĂNG BIÊN GIỚI

 




trăng đẹp nhất nơi tuyến đầu Tổ quốc
huyền diệu soi đường biên giới, chiến hào
ở bên trăng có muôn vạn vì sao
sáng lung linh giữ yên bình đất Mẹ...









TRỜI NỞ ĐẦY HOA
 


 
Đêm nay mây trắng trời  xanh
Trăng sao lấp lánh vây quanh Ngân hà
Ngở như trời nở đầy hoa
Chung vui cùng Lính trường sa dưới trần
 


 
Nhật Quỳnh




_______________________________________

Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !






<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2008 12:29:14 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 11.12.2008 12:18:57 (permalink)
0

Trích đoạn: Người lính





Trích đoạn: Quỳnh Muội


HUẾ THƯƠNG ƠI
 
Mai phải xa rồi Huế thương ơi
Nhớ quá vầng trăng ở cuối trời
Soi bóng Hương giang lồng núi Ngự
 Cho Huế ngàn đời mãi nên thơ
 
Nhật Quỳnh
_________________________

Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !



Trong HUẾ THƯƠNG ƠI của Nhật Quỳnh có vầng trăng thật đẹp, thật nên thơ..., khi đi xa ai mà không bồi hồi cảm xúc!
NL mời Quỳnh Muội đến với ánh trăng của lính, nghen!


Người lính
TRĂNG BIÊN GIỚI

 




trăng đẹp nhất nơi tuyến đầu Tổ quốc
huyền diệu soi đường biên giới, chiến hào
ở bên trăng có muôn vạn vì sao
sáng lung linh giữ yên bình đất Mẹ...









TRỜI NỞ ĐẦY HOA
 


 
Đêm nay mây trắng trời  xanh
Trăng sao lấp lánh vây quanh Ngân hà
Ngở như trời nở đầy hoa
Chung vui Cùng Lính trường sa dưới trần
 

 
Nhật Quỳnh





_______________________________________

Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !








<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2008 12:20:12 bởi Quỳnh Muội >
Nguyên Đỗ 11.12.2008 13:02:14 (permalink)
0
Ngửa lên nhìn giải Ngân Hà
Muôn sao lấp lánh tưởng là cảnh tiên
Ánh sao chiếu rọi muôn miền
Đâu vùng nhung nhớ đâu miền yêu thương
Đây này đất mẹ quê hương
Đây vùng hải đảo yêu thương nước mình
 
Nguyên Đỗ
 
[image]http://www.flickr.com/photos/8772408@N06/2097666087/in/photostream/[/image]
 
Quỳnh Muội 11.12.2008 21:47:49 (permalink)
0





CON GÁI CỦA BA





Ba thường nói Mẹ sanh toàn con gái
Biết lấy ai nhờ cậy ở ngày mai
Vì con gái theo chồng đi xa mãi
Chắc tuổi già mình hiu quạnh lắm thay
 
Chị em con lớn lên qua tháng năm dài
Ba Mẹ gian khổ nơi đồng sâu ruộng cạn
Trong khói lửa chiến tranh và bom đạn
Héo hắt nụ cười nắng sớm mưa mai
 
Bồng chống chúng con đang còn trẻ dại
Xa miền quê chạy loạn đất Sài Gòn
Xa ruộng đồng ngày một nắng hai sương
Lại vất vả nơi gạo châu củi quế
 
Nặng gánh mưu sinh biết sao xiết kể
Tập quen dần giửa thành phố xa hoa
Con học hành, cơm áo đến chuyện nhà
Cứ mãi miết quấn quanh đời Cha Mẹ
 
Bốn con gái có chồng nơi thành phố
Mỗi đứa cảnh đời nặng nhọc nắng mưa
Xa  rồi quê nhà mười năm cách trở
Mãi bôn ba mà cuộc sống cứ thăng trầm
 
Đất nước thanh bình Mẹ Ba về xứ sở
Các con có gia đình ở lại Sài Gòn
Chân dép chân giày thắm đỏ gót son
Ba Mẹ lại chân đất áo phèn cày sâu cuốc bẩm
 
Mới đó mà ba mươi ba năm độc lập
Mẹ và Ba vẫn hiu quạnh quê nhà
Vì cuộc sống chúng con mãi cách xa
Chỉ thay phiên thăm rồi quay về vội vả
 
Ba Mẹ thương chúng con vì tất cả
Thầm tủi thân chớ không nỡ trách phiền
Thời gian cứ trôi xuôi mãi triền miên
Mới đó mà Mẹ Ba gần chín chục
 
Có những lúc vì nhớ thương thôi thúc
Giửa đêm khuya con chợt tỉnh giấc nồng
Biết Ba Mẹ giờ giấc ngủ bình an không
Hay đang trăn trở nhớ mong con cháu
 
Nợ áo cơm con tất bật tháng ngày
Lại gòng gánh cưu mang đàn cháu dại
Xốn xang lòng cứ hẹn lần hẹn mãi
Thấm nẻo đời câu nước mắt chảy xuôi !
 
Những lúc ốm đau trái gió trở trời
Chúng con được tin cuống cuồng về vội
Tuy chưa trọn vẹn quạt nồng sớm tối
Nhưng cũng thay phiên chăm sóc tận tình
 
Bốn đứa con năn nỉ hoài Cha Mẹ
Hãy về Sai Gòn sống  có Mẹ có con
Tiện gần gủi chúng con lo phụng dưỡng
Ba Mẹ nói chẳng màng nước rót cơm dâng
 
Gió mát trăng thanh con đường cỏ rối
Quen ánh trăng thanh mỗi tối bên hè
Quen vườn trầu bụi trúc khóm tre
Nên Ba Mẹ đời nào theo con dược
 
Bây giờ Ba lại nói nhờ Mẹ sanh con gái
Tuổi cuối đời mới được sống  an vui
Con gái giàu tình thương, trọn lòng hiếu thảo
Cám ơn Mình sanh con gái cho tôi.
 


 
Nhật Quỳnh
 
 


 ___________________________________


Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !






<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2008 15:26:47 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 12.12.2008 18:26:48 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ




Ngửa lên nhìn giải Ngân Hà
Muôn sao lấp lánh tưởng là cảnh tiên
Ánh sao chiếu rọi muôn miền
Đâu vùng nhung nhớ đâu miền yêu thương
Đây này đất mẹ quê hương
Đây vùng hải đảo yêu thương nước mình

Nguyên Đỗ


[image]http://www.flickr.com/photos/8772408@N06/2097666087/in/photostream/[/image]
 


 

                                     Cảm ơn anh Nguyên Đỗ vì bài thơ anh vừa để lại.
                                               Chúc anh sức khỏe và niềm vui.

                                                             Thân ái

                                                          Quỳnh Muội




ĐƠN  PHƯƠNG



Anh giờ nửa đoạn trời xa
Em giờ ở tận quê nhà nhớ thương
Gặp nhau lần ấy bình thường
Mà sao chia biệt lại vương vấn buồn
Mới hay một khúc đoạn trường
                                                 Đơn phương em gởi về phương trời tình  !                        


 
Nhật Quỳnh
 
 
 
 
 _______________________________
 
Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !

 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2008 18:33:42 bởi Quỳnh Muội >
Mỹ Trinh 12.12.2008 19:04:52 (permalink)
0
CON GÁI CỦA BA





Ba thường nói Mẹ sanh toàn con gái
Biết lấy ai nhờ cậy ở ngày mai
Vì con gái theo chồng đi xa mãi
Chắc tuổi già mình hiu quạnh lắm thay
 
Chị em con lớn lên qua tháng năm dài
Ba Mẹ gian khổ nơi đồng sâu ruộng cạn
Trong khói lửa chiến tranh và bom đạn
Héo hắt nụ cười nắng sớm mưa mai
 
Bồng chống chúng con đang còn nhỏ dại
Xa miền quê chạy loạn đất Sài Gòn
Xa ruộng đồng ngày một nắng hai sương
Lại vất vả nơi gạo châu củi quế
 
Nặng gánh mưu sinh biết sao xiết kể
Tập quen dần giửa thành phố xa hoa
Con học hành, cơm áo đến chuyện nhà
Cứ mãi miết quấn quanh đời Cha Mẹ
 
Bốn con gái có chồng nơi thành phố
Mỗi đứa cảnh đời nặng nhọc nắng mưa
Xa  rồi quê nhà mười năm cách trở
Mãi bôn ba mà cuộc sống cứ thăng trầm
 
Đất nước thanh bình Mẹ Ba về xứ sở
Các con có gia đình ở lại Sài Gòn
Chân dép chân giày thắm đỏ gót son
Ba Mẹ lại chân đất áo phèn cày sâu cuốc bẩm
 
Mới đó mà ba mươi ba năm độc lập
Mẹ và Ba vẫn hiu quạnh quê nhà
Vì cuộc sống chúng con mãi cách xa
Chỉ thay phiên thăm rồi quay về vội vả
 
Ba Mẹ thương chúng con vì tất cả
Thầm tủi thân chớ không nỡ trách phiền
Thời gian cứ trôi xuôi mãi triền miên
Mới đó mà Mẹ Ba gần chín chục
 
Có những lúc vì nhớ thương thôi thúc
Giửa đêm khuya con chợt tỉnh giấc nồng
Biết Ba Mẹ giờ giấc ngủ bình an không
Hay đang trăn trở nhớ mong con cháu
 
Nợ áo cơm còn tất bật tháng ngày
Lại gòng gánh cưu mang đàn cháu dại
Xốn xang lòng cứ hẹn lần hẹn mãi
Thấm nẻo đời câu nước mắt chảy xuôi !
 
Những lúc ốm đau trái gió trở trời
Chúng con được tin cuống cuồng về vội
Tuy chưa trọn vẹn quạt nồng sớm tối
Nhưng cũng thay phiên chăm sóc tận tình
 
Bốn đứa con năn nỉ hoài Cha Mẹ
Hãy về Sai Gòn sống  có Mẹ có con
Tiện gần gủi chúng con lo phụng dưỡng
Ba Mẹ nói chẳng màng nước rót cơm dâng
 
Gió mát trăng thanh con đường cỏ rối
Quen ánh trăng thanh mỗi tối bên hè
Quen vườn trầu bụi trúc khóm tre
Nên Ba Mẹ đời nào theo con dược
 
Bây giờ Ba nói nhờ Mẹ sanh con gái
Nên tuổi cuối đời mới được thảnh thơi
Con giàu tình thương, trọn lòng hiếu thảo
Cám ơn Mình sanh con gái cho tôi.
 


 
Nhật Quỳnh
 
 


 ___________________________________


Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !


Thân chào cô bạn Quỳnh Muội đã ghé nhà và để lại những dòng cảm xúc của tình thân thật cảm động. Thật vậy QM ạ ! gia đình của MT có tất cả là 9 chị em gái, nhưng mẹ vì quá thương cha nên vẫn còn ước ao tặng cho cha một đứa con trai để sau này gần gủi, nhưng cho tới khi tuổi đã về chiều cha và mẹ vẫn xác định tình của các đứa con gái vẫn trọn vẹn 10 phần 10 và hình như có hơn con trai nữa, cha lại càng thương con gái hơn vì buộc phải rời xa. Thay vì hờn trách con gái ít được gần gủi cha, nhưng không vì vậy mà cha đã giận hờn, mà trái trái lại vì tình thương ấy cha đã luôn miệng cám ơn mẹ đã sanh con gái cho cha y như bài thơ này.
MT có cảm giác hình như cha của QM có một chút ý hờn dỗi chi đó vì con gái ít có về thăm cha. Sao QM không thử hỏi cha xem có đúng như vậy không nào ? Xin thân họa vài dòng thơ cùng cha y như là MT đã được cùng tâm sự với cha của mình.



Con Gái của Cha


Con mãi là con gái của cha yêu
Dẫu có xa xôi tình thân cách trở
Vẫn sớm hôm ngọt ngào thương muôn thuở
Chờ vòng tay cha ôm trọn ơn đời

Hoài mong cha còn dìu dắt người ơi !
Khi gió núi về chân trời trở lạnh
Con tha hương nơi miền xa đất khách
Mẹ hẳm hiu đau ốm những sớm chiều

Con gái của cha dang vòng tay yêu
Đón cha mẹ từng sớm chiều gần gủi
Gia đình mình cùng nhau an ủi
Cha thương con nên không trách xa gần

Con mãi là con gái của tình thân
Trăm năm nữa còn hầu cha với mẹ
Yêu thương đã muôn đời không chia rẽ
Dù đôi khi ngăn cách những nẻo đường

Con biết cha hờn giận mà vẫn thương
Chờ con gái sớm hôm về quê cũ
Chiếc võng trước sân nhà ru con ngủ
Như ngày xưa cha bồng ẵm nuông chìu

Con biết mẹ yêu cha tình nặng trĩu
bảy mươi năm sâu đậm một ân tình
Hoặc nghìn năm tình nghĩa vẫn nguyên trinh
Cha yêu mẹ dù chân run tóc bạc

Tình nghĩa này như suối dòng man mác
Con học mẹ cha làm tấm gương đời
Ở đâu tình cha mẹ cũng đầy vơi
Làm con gái ghi ơn đời trọn kiếp

Cám ơn cha bao ân tình tha thiết
Đã thay con mà chăm sóc mẹ hiền
Cha ở trong lòng như đấng thiêng liêng
Duyên hạnh ngộ con sanh là con gái

Ân tình này trong tim sâu mãi mãi
Con mãi là con gái của cha yêu...

Mỹ Trinh


Quỳnh Muội 13.12.2008 18:05:12 (permalink)
0





GIÓ ĐÔNG
 


 
Gió đông  lại về rồi qua hiên vắng
Thổi lạnh lùng len vào cỏi hồn em
Những cơn gió làm mềm thêm nỗi nhớ
Cho lòng quặn đau từng khúc rã rời
Chợt nhớ lắm một vòng tay từ tạ
Mà từ lâu rồi vẫn còn mãi xa xăm
 


Nhật Quỳnh
 


 _________________________________


Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !






<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2008 10:33:10 bởi Quỳnh Muội >
Mỹ Trinh 13.12.2008 20:44:51 (permalink)
0


Trích đoạn: Quỳnh Muội






GIÓ ĐÔNG
 


 
Gió đông  lại về rồi qua hiên vắng
Thổi lạnh lùng len vào cỏi hồn em
Những cơn gió làm mềm thêm nỗi nhớ
Cho lòng quặn đau từng khúc rã rời
Chợ nhớ lắm một vòng tay từ tạ
Mà từ lâu rồi vẫn còn mãi xa xăm
 


Nhật Quỳnh
 


 _________________________________


Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !








ĐÔNG DÀI


Đông hãy còn thật dài đầu tháng chạp
Vẫn lạnh lùng sương tuyết phủ màu tang
Gió cắt da khắc vào lòng dấu nhớ
Chạnh buồn thương gió rét bước chân hoang
Lần từ tạ hôm xưa hay vĩnh biệt
Nhường bước đông thiên cổ một lần đi

Mỹ Trinh


MT chỉ theo vài vần buồn của QM thôi nhé, nhưng sao nó ra bài thơ buồn quá đi thôi à .... Mà chúc QM vẫn vui....
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 82 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9