Gởi Tình Theo Gió Ngàn Bay...
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 34 của 82 trang, bài viết từ 496 đến 510 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Quỳnh Muội 14.12.2008 10:27:57 (permalink)
0

Trích đoạn: Mỹ Trinh


Trích đoạn: Quỳnh Muội






GIÓ ĐÔNG
 


 
Gió đông  lại về rồi qua hiên vắng
Thổi lạnh lùng len vào cỏi hồn em
Những cơn gió làm mềm thêm nỗi nhớ
Cho lòng quặn đau từng khúc rã rời
Chợt nhớ lắm một vòng tay từ tạ
Mà từ lâu rồi vẫn còn mãi xa xăm
 


Nhật Quỳnh
 


 _________________________________


Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !








ĐÔNG DÀI


Đông hãy còn thật dài đầu tháng chạp
Vẫn lạnh lùng sương tuyết phủ màu tang
Gió cắt da khắc vào lòng dấu nhớ
Chạnh buồn thương gió rét bước chân hoang
Lần từ tạ hôm xưa hay vĩnh biệt
Nhường bước đông thiên cổ một lần đi

Mỹ Trinh


MT chỉ theo vài vần buồn của QM thôi nhé, nhưng sao nó ra bài thơ buồn quá đi thôi à .... Mà chúc QM vẫn vui....




                     Bài thơ họa hay đó. MT chọn từ rất khéo.
        Có gì buồn bằng phải đối mặt với những cơn gió đông mà đời thì cô lẻ phải không MT?

        QM gởi lại MT mấy câu nầy cũng chỉ viết lúc lòng dâng dầy cảm xúc về hoàn cảnh của một người bạn, tội nghiệp ban ấy không dứt khoát được tình cảm của mình nên cứ buồn hoài.

      Đọc thì biết vậy thôi , MT luôn vui nhiều nhé.









     GIÓ ƠI XIN HÃY CỨ VI VU




                                              Gió cứ thổi mãi cho lòng em rát bỏng    
                                             Trêu làm chi tội kẻ chốn phòng không
                                              Cứ vi vu thổi cho hồn em vừa đủ lạnh
                                             Đủ để nhớ người quay mặt hửng hờ em





                                                                   Nhật Quỳnh




__________________________________

Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !





<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2008 10:32:23 bởi Quỳnh Muội >
Người lính 14.12.2008 13:09:44 (permalink)
0




Trích đoạn: Quỳnh Muội

GIÓ ƠI XIN HÃY CỨ VI VU

Gió cứ thổi mãi cho lòng em rát bỏng     
Trêu làm chi tội kẻ chốn phòng không
Cứ vi vu thổi cho hồn em vừa đủ lạnh
Đủ để nhớ người quay mặt hửng hờ em


Nhật Quỳnh
 
 
Người lính
LỬA TÌNH
 
 
gió thét gào khản giọng ở ngoài hiên
vẫn lặng im... then vẫn cài, cửa đóng
gió mang theo ngọn lửa tình cháy bỏng
vẫn lạnh lùng ôm chặt lấy mùa đông...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2008 13:10:44 bởi Người lính >
Quỳnh Muội 14.12.2008 20:37:06 (permalink)
0

Trích đoạn: Người lính





Trích đoạn: Quỳnh Muội

GIÓ ƠI XIN HÃY CỨ VI VU

Gió cứ thổi mãi cho lòng em rát bỏng     
Trêu làm chi tội kẻ chốn phòng không
Cứ vi vu thổi cho hồn em vừa đủ lạnh
Đủ để nhớ người quay mặt hửng hờ em


Nhật Quỳnh
 
 
Người lính
LỬA TÌNH
 
 
gió thét gào khản giọng ở ngoài hiên
vẫn lặng im... then vẫn cài, cửa đóng
gió mang theo ngọn lửa tình cháy bỏng
vẫn lạnh lùng ôm chặt lấy mùa đông...





 XIN HÃY NHẸ VỖ VỀ
 


 
Gió gào thét chi khi ngoài hiên vắng
Hãy vào cùng em hởi gió đông ơi
Hãy mang lửa tình cháy bỏng một thời
Em vẫn đợi nơi nầy từ lâu lắm
 
Hay gió hãy thoảng vào nơi sâu thẳm
Của trái tim từng khát vọng đợi chờ
Xin hãy nhẹ vỗ về em nỗi nhớ
Đến người xa hờ hửng bước chân về .
 
 
 
Nhật Quỳnh
 




________________________________________


Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm


Người lính 14.12.2008 20:46:31 (permalink)
0


Trích đoạn: Quỳnh Muội


 XIN HÃY NHẸ VỖ VỀ

Gió gào thét chi khi ngoài hiên vắng
Hãy vào cùng em hởi gió đông ơi
Hãy mang lửa tình cháy bỏng một thời
Em vẫn đợi nơi nầy từ lâu lắm
 
Hay gió hãy thoảng vào nơi sâu thẳm
Của trái tim từng khát vọng đợi chờ
Xin hãy nhẹ vỗ về em nỗi nhớ
Đến người xa hờ hửng bước chân về .

Nhật Quỳnh
 






Người lính
EM HÃY LÀ MÂY





Hãy là mây bước ra cùng với gió
Biết phận mình anh chỉ ở ngoài hiên
Gió thét gào khi đã nổi cơn điên
Đêm giá buốt gió càng thêm lồng lộn…
 
Hãy bước ra xin đừng cố trốn
Mây hãy cùng gió cuốn đi xa
Gió của em mãi mãi không nhà
Mây với gió ngọn lửa tình muôn thuở…
 
Hãy bước ra xin em đừng bở ngở
Bỏ then cài gió cũng chẳng vào đâu
Gió của em sẽ vẫn mãi thét gào
Dẫu cánh cửa trái tim em không khép…
 
Hãy là mây để cùng anh bước tiếp
Tiếc nuối gì căn phòng trống cô đơn
Hãy là mây luôn bên gió dỗi hờn
Mây với gió bay về miền sâu thẳm…

Quỳnh Muội 15.12.2008 18:26:16 (permalink)
0

Trích đoạn: Người lính




Người lính
EM HÃY LÀ MÂY





Hãy là mây bước ra cùng với gió
Biết phận mình anh chỉ ở ngoài hiên
Gió thét gào khi đã nổi cơn điên
Đêm giá buốt gió càng thêm lồng lộn…
 
Hãy bước ra xin đừng cố trốn
Mây hãy cùng gió cuốn đi xa
Gió của em mãi mãi không nhà
Mây với gió ngọn lửa tình muôn thuở…
 
Hãy bước ra xin em đừng bở ngở
Bỏ then cài gió cũng chẳng vào đâu
Gió của em sẽ vẫn mãi thét gào
Dẫu cánh cửa trái tim em không khép…
 
Hãy là mây để cùng anh bước tiếp
Tiếc nuối gì căn phòng trống cô đơn
Hãy là mây luôn bên gió dỗi hờn
Mây với gió bay về miền sâu thẳm…





NGÀN NĂM MÂY GIÓ MÃI SONG HÀNH



 

 
Kể từ độ gió về nơi xa mãi
Mây âm thầm nhớ gió đến ngẩn ngơ
Đêm năm canh nơi phòng vắng mây chờ
Nhưng gió cứ hững hờ xa mây mãi
 
Mây và gió ngàn năm nay vẫn phải
Cứ bên nhau không thể thiếu bao giờ
Trong xanh thẳm bầu trời cao vắng gió
Biết làm sao mây đi hết đoạn trời
 
Hãy hiểu dùm mây hởi gió yêu ơi
Đã trở về hãy cùng mây dong rủi
Gió hãy vào cho mây quên buồn tủi
Bỏ then cài mây hé cửa lòng chờ
 
Anh hiểu và khẳng định mình là gió
Thì len vào từng ngỏ ngách tim mây
Mình song hành  nhàn du khắp đó đây
Hằng sống mãi vui nhìn trời vô định.
 


 
Nhật Quỳnh





______________________________________


Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm






<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2008 18:33:34 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 16.12.2008 07:47:35 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: Mỹ Trinh

quote:

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

HI Chị Mỹ Trinh, chị Quỳnh Muội

ND đọc thơ cảm động quá, nhưng cũng ngứa tay xin nghịch chút xíu cho vui nha!


Nếu Bố
 
Nếu bố còn có duyên được cưới Mẹ
Bố ước ao con bố tạo hình liền
Trai giống ba, gái giống mẹ cho duyên
Không chậm trễ tuổi già mau đến chóng
 
Nếu bố còn có duyên trong cuộc sống
Bố thương yêu cả mẹ lẫn các con
Cầu con trai con gái được vuông tròn
Trai hay gái cũng con thương con thảo
 
Mẹ các con là con nhà gia giáo
Cha là người tỵ nạn sống tha hương
Mẹ các con tạo thế giới thiên đường
Cho các con và cho Cha hạnh phúc
 
Bố thương con thương mẹ con mọi lúc
Xa hay gần cũng một dạ thương yêu
Bố trọn đời mãi mãi sẽ cưng chiều
Các con học mỗi một ngày tấn tới
 
Bố nhớ mẹ bảo rằng không muốn đợi
Có hai con một gái và một trai
Bố phục tâm, phục sức Mẹ thật tài
Không biết mệt chăm sóc từng mỗi đứa
 
Bố đặt tên ừ không cả Mẹ nữa
Sẽ đặt tên cho từng đứa con thương
Là Thiên Hương là Nhân Ái diệu thường
Như tính mẹ hiền quan âm bồ tát
 

Nguyên Đỗ

Nhà của MT bổng nhiên đầm ấm dị thường, ai cũng mang tình cảm thiêng liêng đậm đà về đây cho MT, thật là cảm động. Cám ơn mọi người đã cùng chia xẻ ...
MT xin viết một bài cho vui và cũng để tặng cho Bố Mẹ nha Nguyên



Bố và Mẹ

Bố và mẹ sánh duyên như đính ước
Con ra đời nhờ duyên thắm tình xuân
Con muốn giống cha để giàu ba họ
Còn anh con giống mẹ trọn mười phần

Bố mãi còn duyên mẹ thơm hương phấn
Thề hẹn trăm năm gắn bó vuông tròn
Bố có hôn mẹ thì phải hôn con
Đừng quên Bố có bốn người thân nhất

Bố đi xa con vái van trời phật
Dẫu nơi đâu cũng chắt dạ bền lòng
Con ở nhà với mẹ những ngày Đông
Chờ cha mãi và nhớ thương nhiều lắm

Lời cha dạy con gái nên đằm thắm
Giống mẹ y chang không sai lệch sắc tài
Con hảnh diện là con ngoan xứng đáng
Bố mẹ vui ân nghĩa một hình hài

Bố ơi bố đừng đi xa xa mãi
Mẹ vẫn chờ con vẫn đợi vòng tay
Ngàn sắc hoa bố tặng dáng trang đài
Con gái bố dịu dàng hôn đền đáp

Mỹ Trinh



            QM chào Mỹ Trinh  và Anh Nguyên Đỗ.
       QM cảm ơn anh NĐ và MT để lại những bài thơ đọc cảm động, thắm tình  gia đình, cha mẹ sống hòa thuận vui vẻ hạnh phúc là tấm gương cho các con noi theo, QM cũng xin gởi lại vài dòng vào trang nhà của MT qua sự đồng cảm với bài thơ hai bạn.
        MT ơi, vậy thì QM không xóa thơ gởi bạn ĐT đã nằm nơi trang thơ MT nhé, QM cảm ơn MT.




UYÊN ƯƠNG
                 
              


Từ buổi thắm tình duyên mai trúc
Ba Mẹ thương như thuở đã từng
Từ người dưng cộng với người dưng
Thành chồng vợ nên nay chỉ một
 
Không thề hẹn chưa từng thề thốt
Duyên thắm nồng xây bởi ông bà
Giữ đá vàng trọn nghĩa mẹ cha
Một mực yêu thương soi gương trẻ
 
Con lớn khôn trong vòng tay mẹ
Trong khó khăn cực nhọc của ba
Bốn con gái tên bốn loài hoa
Hoa nở quanh năm cùng cha mẹ
 
Mai, Phượng, Cúc, Quỳnh đua nhau nở
Vui cửa nhà đẹp dạ biết bao
Mẹ và ba rất đổi tự hào
Bởi chúng con ngoan hiền hiếu thảo
 
Đời cũng lúc thét gào giông bão
Vững tay chèo tay lái vượt qua
Bảy mươi năm chồng vợ thuận hòa
Con hảnh diện là con  cha mẹ
 
Nói bạn nghe một điều rất khẻ
Mẹ và cha một căp uyên ương
Tuổi trẻ đẹp tình tuổi già đẹp nghĩa
Bấy nhiêu thôi vui đủ kiếp người
 
 
 
Nhật Quỳnh
 
 
 
 
____________________________________ 
 
Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2008 07:50:38 bởi Quỳnh Muội >
Người lính 16.12.2008 08:34:25 (permalink)
0








Trích đoạn: Quỳnh Muội

UYÊN ƯƠNG 
    
Từ buổi thắm tình duyên mai trúc
Ba Mẹ thương như thuở đã từng
Từ người dưng cộng với người dưng
Thành chồng vợ nên nay chỉ một

Không thề hẹn chưa từng thề thốt
Duyên thắm nồng xây bởi ông bà
Giữ đá vàng trọn nghĩa mẹ cha
Một mực yêu thương soi gương trẻ
 
Con lớn khôn trong vòng tay mẹ
Trong khó khăn cực nhọc của ba
Bốn con gái tên bốn loài hoa
Hoa nở quanh năm cùng cha mẹ
 
Mai, Phượng, Cúc, Quỳnh đua nhau nở
Vui cửa nhà đẹp dạ biết bao
Mẹ và ba rất đổi tự hào
Bởi chúng con ngoan hiền hiếu thảo

Đời cũng lúc thét gào giông bão
Vững tay chèo tay lái vượt qua
Bảy mươi năm chồng vợ thuận hòa
Con hảnh diện là con  cha mẹ
 
Nói bạn nghe một điều rất khẻ
Mẹ và cha một căp uyên ương
Tuổi trẻ đẹp tình tuổi già đẹp nghĩa
Bấy nhiêu thôi vui đủ kiếp người
 
Nhật Quỳnh
 











Người lính
NGƯỜI ƠI...!



Sơn – Minh – Hải – Thệ đá vàng
Mẹ cha song bước dắt đàn con đi
Từ thuở mái tóc xanh rì
Tới khi đầu bạc vẫn vì đàn con
Trăm năm một dạ sắt son
Buồn – vui, sướng – khổ không mòn lời xưa
Vẫn cùng dang nắng, đội mưa
Vẫn là tri kỷ sớm trưa chặt lòng
Còn đâu cái thuở má hồng
Còn đâu sức trẻ gánh gồng tương lai
Còn đâu dáng vóc người trai
Còn đâu cái thuở chông gai cúi mình
Đêm dài mái lá rung rinh
Kẽo cà kẽo kẹt chung tình hoàng hôn
Con đi trong dạ bồn chồn
Con về cha mẹ ôn tồn khuyên răn
Khuyết đầy chỉ có ông trăng
Cuộc đời chỉ có một lần người ơi…!
Cha mẹ tôn kính đây rồi
Hãy trồng chữ hiếu, vun bồi chữ nhân!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2008 17:37:20 bởi Người lính >
Quỳnh Muội 17.12.2008 12:07:43 (permalink)
0




HOA TÍM DẠI



Đường hành quân ngập đầy hoa tim dại
Lính trẻ ngập ngừng ngần ngại bước chân
Lòng bâng khuâng nhớ cánh hoa đồng nội
Lau lệ hôm nào tiển vội anh đi



Nhật Quỳnh



___________________________________

Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !




<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2008 12:10:16 bởi Quỳnh Muội >
VHTGiang 17.12.2008 16:52:33 (permalink)
0
 
 
 
GẶP LẠI

<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2008 17:07:15 bởi VHTGiang >
VHTGiang 17.12.2008 17:03:47 (permalink)
0






        GẶP LẠI


<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2008 17:08:38 bởi VHTGiang >
VHTGiang 17.12.2008 17:08:00 (permalink)
0

GẶP LẠI

 
 
Anh chẳng kể tuổi đờ theo năm tháng
Ch3 cần gặp em trút cạn nỗi vơi đầy
Từ phương xa anh trở về đây
Bất chấp cả sông rộng đò đầy đường xa mưc gió
Mong được hòa quyên đôi lòng rông mở
Và nói lên bến vẫn nhớ thuyền
Dù đường đời chẳng may mắn bình yên
Cứ như bọt sóng cuộn tròn theo năm tháng
Tưởng chừng sẽ dạt dào trong bầu trời quang đãng
Nhưng cuối cùng cũng tan vô cọng giửa trùng khơi
Maặt cho gió thổi qua lời tiếc nuối xa xôi
Mặc cho câu thơ vang vọng tiếng thở dài não ruột
Cho đến lúc ngữa bàn tay tính lại cuộc đời sau trước
Chỉ mười ngóng thôi mà tính đi tính lại bao lần
Rồi tự hòi mình sao mê mẫn tâm thần
Dấu nỗi bu6òn theo dòng đời suối chảy trăm năm
Em ơi
Đời ta sống chỉ một lần
Làm chi có kiếp luân hồi tái ngộ
Mong sao cho tim mình đừng trăn trở
Và ngàn nỗi nhớ cũng đừng da diết vấn vương
Coi tất cả là kỷ niệm một thời để nhớ để thương
Lấy nội dung là tình kết nghĩa anh em làm phương châm xử thế
Lấy nghĩa tình trong vẹn làm thước đo
Mình sống với nhau bằng tình thương và cả một tấm lòng !
 
 
 
14-12-2003
 Vũ Hồ Trường Giang



_________________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2008 17:10:40 bởi VHTGiang >
Người lính 17.12.2008 19:10:29 (permalink)
0


Trích đoạn: Quỳnh Muội


HOA TÍM DẠI

Đường hành quân ngập đầy hoa tim dại
Lính trẻ ngập ngừng ngần ngại bước chân
Lòng bâng khuâng nhớ cánh hoa đồng nội
Lau lệ hôm nào tiển vội anh đi

Nhật Quỳnh

 
 






Người lính
ĐIỆP KHÚC MÙA XUÂN
 
ngôi sao trên mũ sáng ngời
hành trang người lính muôn đời vẫn xanh
đi theo bước của cha anh
hân hoan hát khúc quân hành mùa xuân
 
Quỳnh Muội 17.12.2008 21:49:18 (permalink)
0

Trích đoạn: Người lính
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2008 21:51:14 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 19.12.2008 00:19:01 (permalink)
0

Trích đoạn: Người lính





LÍNH TRẬN VỀ




Lính trận về viết vạn lời ca
Ngàn nốt nhạc chan hòa lòng lính trẻ
Anh sẽ hát cho em nghe ngàn lời thật khẻ
Ngàn lời yêu mà em muồn được nghe...



Nhật Quỳnh



____________________________

Ta không thể làm thay đổi hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm !




<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2008 07:53:29 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 19.12.2008 09:41:47 (permalink)
0






                   
                         ( Viết về một câu chuyện có thật. )



         NHƯ MỚI NGÀY NÀO



 
Như mới ngày nào phải thế không anh
 Chỉ mới ngày nào đây thôi anh ạ
Bốn mươi năm qua với em là tất cả
Những yêu thương hạnh phúc mặn nồng
 
Và sẽ còn nữa đến đầu bạc răng long
Đôi chúng ta mãi như hình với bóng
Bên cánh mai vàng dưới trời gió lộng
Mùa xuân năm nào hoài vọng xa xăm
 
Khi tiếng pháo xuân đì đùn vang vọng
Là lúc anh giáp trận buổi giao thừa
Chiến dịch mùa xuân chưa đủ làm nên chiến thắng
Nên xui chúng mình lần ấy gặp nhau
 
Bốn mươi năm vẫn ấm một vòng tay
Cứ mỗi mùa xuân mình về đây
Dưới nắng xuân vàng bên những cánh mai
Ôn lại những yêu thương ngày cũ
 
Gió xuân nhẹ thổi luồn qua hai mái tóc
Đã bạc phơ vì nhuốm bụi thời gian
Ôi thời gian trôi nhanh đến thật ngỡ ngàng
Mới đó mà đã bốn mươi năm sau mùa xuân lịch sử.


Nhật Quỳnh


                                            NHƯ MỚI NGÀY NÀO  


                                                 ------o0o------


            Tôi đi trong lối nắng dẫn vào khu vườn ngôi nhà chị tôi mà nghe dư âm của ngày xa xưa cũ vọng về.
            Sau khi mẹ tôi qua đời, căn nhà từ đường được giao lại cho chị tôi ở lo phần phụng thờ hương khói tổ tiên, năm nào cũng vậy, mỗi khi nhà có giổ chạp hay tết đến là chị em chúng tôi đều tề tựu về đây.
             Mới đó mà đã bốn mươi năm trôi qua sau xuân Mậu Thân. Mổi lần về tôi đều ra phía sau vườn nhà, nơi đây cảnh vật vẫn được để nguyên vẹn từ sau lần gặp anh người chiến sĩ giải phóng đã tham gia chiến dịch mùa xuân lịch sử 1968 .
              Tôi  đang đứng cạnh vào  hàng lu chứa đầy nước của những cơn mưa cuối mùa  nghe cảm giác mát lạnh dể chịu, bên cạnh còn một cội mai già trổ đầy kín những bông hoa vàng năm cánh rực rở dưới nắng sớm đầu xuân. Nhà tôi trồng nhiều mai, nhưng với tôi chỉ gốc mai nầy còn lưu lại dấu ấn sâu đậm của lần gặp anh. Lòng tôi đang miên mang nhớ về kỹ niệm, bất chợt đôi bàn tay ấm áp nhẹ nhàng xiết thật nhẹ lên  đôi bờ vai tôi. Tôi biết là ai rồi, cử chỉ nầy rất thân quen, anh lúc nào cũng từ tốn, nhẹ nhàng, đôn hậu, hoà hưỡn, phong thái ung dung, nghĩa tình như vậy suốt ba mươi năm qua không hề thay đổi.
             Tôi bồi hồi nhớ lại mùa xuân năm ấy. Anh vượt Trường sơn vào nam trước một tháng để chuẩn bị cho trận đánh giải phóng quê hương. Đêm ba mươi tết, vùng trời quê tôi tối mịt, trước sân mỗi nhà nào trong xóm cũng đều bày một mâm hoa quả nhang đèn, mọi người chờ tiếng pháo giao thừa nổ để khấn nguyện với đất trời ban bình an may mắn và những điều tốt đẹp đến gia đình. Khi quanh đây nghe rải rác đì đùng vài tiếng pháo dòn tan, chợt tiếng súng từ nhiều nơi vọng lại pha lẫn tiếng pháo đêm làm mọi người trong xóm ngơ ngác, đâu biết đó là cuộc tấn công bất ngờ của quân giải phóng miền nam.
              Mấy hôm sau, tôi bất chợt nghe những tiếng rên yếu ớt của ai phía sau hè, hai chị em tôi sách đèn ra, chúng tôi giật mình khi thấy một người lính giải phóng nằm bất dộng bên dưới gốc cội mai vàng, cạnh hàng lu, những vệt máu đã khô cứng ngã màu xám xậm dính đầy trên manh áo .
              Hai chị em tôi khó nhọc đưa được anh vào nhà  nấu cháo, pha sữa đút anh từng muỗng, nấu nước nóng lau chùi vết máu, băng bó vết thương cho anh, đến gần sáng anh tỉnh lại, cho biết tên anh và tên tiểu đoàn, sau trận đánh anh bị thương, bị lạc đồng đội, anh còn  yếu lắm, tôi lót ván, căn màng cẩn thận dấu anh nằm dưỡng thương bên hông bồ lúa, chổ mà tôi thấy an toàn và kín đáo nhất chờ liên lạc đơn vị anh,

               Chị tôi sau mấy ngày dò tìm thì gặp hai chiến sĩ cũng đi tìm đồng đội của mình, hẹn điểm xong tối hôm đó tôi đưa anh ra sau nhà cạnh hàng lu bên gốc mai để đồng đội đưa anh trở về đơn vị. Nhìn theo bóng dáng anh được dìu từng bước khó nhọc rồi ngã người nằm trên chiếc võng của đồng đội, tôi bùi ngùi nghĩ, biết có còn gặp lại nhau chăng khi đời lính nhiều dung rủi, bất chợt ngọn gió đêm lay động, hoa mai vàng từng cánh rụng chơi vơi. Số phần cả mà !
              Đêm chia tay hôm ấy tuy không có trăng vàng, nhưng bầu trời thật trong xanh, có rất nhiều vì sao sáng lung linh như màu mắt của chị em chúng tôi long lanh ngấn lệ. Anh nắm tay hai chị em tôi nói lời cảm ơn cứu mạng, anh hẹn ngày thanh bình sẽ gặp lại. Cả ba chúng tôi đều rưng rưng xiết tay nhau không nói được câu gì , nhưng hiểu trong mắt nhau chứa sẵn lời chúc bình anvà mọi sự tốt đẹp nằm trong sự thinh lặng ấy.
              Dòng thời gian vẫn chảy miệt mài, đã mấy mùa xuân nữa trôi qua, không biết bao lâu nữa mới thanh bình để chúng tôi được gặp lại. Mỗi khi đón xuân về chị em tôi thường tự hỏi, không biết bây giờ anh ở nơi đâu, bước đường chinh chiến có được bình an không.
              Tám năm sau nước nhà thống nhất, mọi người tìm về thăm nhau , riêng chỉ có anh tôi chưa được gặp. Thế rồi một ngày đầu xuân năm 1976, tôi đang nhìn những cánh mai vàng trước ngỏ rung rinh trong gió xuân, bóng dáng một người đàn ông một mặc bộ quân phục từ ngoài ngỏ bước vào, nhận ra anh, chúng tôi mừng mừng tủi tủi chào nhau, được biết vì anh bận công tác ở Hà Nội nên không vào miền nam sớm được, thế mà tôi cứ ngở anh đã quên, hay có chuyện không may đến với anh .
                Sau phút hàn huyên  được biết tôi vẫn chưa có gia đình,  anh mừng lắm, không cần phải do dự anh nói:  Ngần ấy năm anh mong ước ngày  nầy, anh vẫn sống một mình vì anh đang chờ đợi một người mà từ lâu lắm anh không được quyền quên,  anh xin được phép cưới tôi.
                Sau những ngày xuân thật vui năm ấy chúng tôi đính hôn, đám cưới sau mấy tháng, chúng tôi lên thành phố sống, gia đình tôi hạnh phúc bên những đứa con xinh, ngoan, hiếu thảo đã trưởng thành đều có hạnh phúc riêng tư
                Năm nay xuân Mậu Tý 2008 lại về, thế là đã được bốn mươi năm sau lần gặp đầu tiên và sau hơn ba mươi năm chung sống, xuân năm  nào cũng vậy, khi về quê chúng tôi thường ra vườn phía sau nhà, để tìm về kỹ niệm, nhìn lại hàng lu , nhìn lại gốc mai vàng rực rở khoe sắc xuân .

                Gió xuân nhè nhẹ thổi luồn qua mái tóc đã ngã màu sương của hai chúng tôi.
               Dòng chảy thời gian vẫn âm thầm và lặng lẽ. Bốn mươi năm trôi qua mà như mới ngày nào.



                                     
Viết xong ngày 29-01-2008

                                                  Nhật-Quỳnh

                                        
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2008 00:28:42 bởi Quỳnh Muội >
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 34 của 82 trang, bài viết từ 496 đến 510 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9