Trích đoạn: Quỳnh Muội
TRÔI THEO DÒNG ĐỜI
Tình đã nhạt nhoà như nắng hoàng hôn
Niềm hạnh phúc đã xa tầm tay với
Người yêu em đã xa em vời vợi
Biết tìm đâu một nửa của tâm hồn
Chuyện tình buồn thuở ấy sẽ vùi chôn
Vào ký ức theo tháng năm dài rộng
Đời tan hợp là lẽ thường cuộc sống
Của thế gian vốn muôn sác muôn màu
Trả hết về anh nỗi nhớ ngọt ngào
Chỉ giử trong lòng em những niềm đau
Để nơi xa thẳm phương trời lạ ấy
Anh chẳng bận lòng những lúc nhớ nhau
…………Hoa_Quỳnh………..
TRẢ TREO!
Đã trao rồi ta trả lại chi nhau
Những kí ức xưa, những buồn vui vương vấn
Hạnh phúc bây giờ có cần không? Vướng bận?
Tình đã trôi đi và phận kiếp đã rồi
Chuyện tình nào mà chẳng có nổi trôi
Chẳng lắm chông gai đôi ba lần trắc trở
Nhưng người ạ!Chuyện tình này tôi sợ
Bởi đã nhạt nhòa lại mộng những thương đau
Dòng đời trôi qua mấy những sắc màu
Lại thắm thê lương màu úa tàn tình ái
Đời hợp tan nhưng sao không ngoảnh lại
Biết được đâu đoạn cuối lại đong đầy
Xin nhận lại thôi những nỗi nhớ ngọt ngào
Những tiếng yêu thương chất men tình ngây ngất
Xin nhận lại thôi bởi này đây sự thật
Tình đã xa vời như cánh lục bình trôi!