Trích đoạn: Quỳnh Muội
Đây là một chuyện tình có thật, cách đây 55 năm
Ngày 29-10-08 QM gởi bài thơ TÌNH THU TRONG KÝ ỨC lên diễn đàn vnthuquan, viết theo tâm sự của một người bạn già, anh năm nay 75 tuổi,
Không ngờ anh đem bài thơ đến tâm sự ký gởi cho người bạn của anh về nỗi lòng mình, bài thơ theo người quen tới tay người thiếu phụ đất Bắc năm xưa, thế rồi 7 tháng sau anh nhận được lời tâm sự phản hồi, anh đem tâm sự nầy nhờ QM ghi lại nỗi lòng của người xưa,
QM cũng mạo muội viết những dòng sau đây theo lời kể giúp anh, không biêt khi đọc anh có vui lòng không,
QM thật sự cảm động khi vết bài thơ nầy, thương quá một mối tình thơ ngày ấy, Đây là một trong hàng ngàn chuyện tình buồn.
Cuộc chia ly năm 1954 , của đoàn người di cư từ Bắc vào Nam lần ấy khiến bao mối tình nồng thắm chết tức tưởi vì chiến cuộc.
TÌNH THU TRONG KÝ ỨC
Miền Nam chỉ có hai mùa mưa nắng
Giửa Sài gòn chợt vài chiếc lá vàng rơi
Anh biết nơi em mùa đang thu tới
Lại nhớ thật nhiều thu Hà Nội em ơi
Nhớ Thăng Long hồ Hoàn Kiếm khoảng trời
Gió thu lạnh chao nghiêng ngàn chiếc lá
Bên hồ gươm lá vàng rơi lã tã
Tuổi thơ mình nhặt lá những chiều xưa
Mình lớn lên thời cách mạng mùa thu
Nước thanh bình ngàn câu ca vang dội
Cỏi lòng anh chứa chan yêu Hà Nội
Bao năm qua và mãi đến bây giờ
Quên làm sao được những ngày thơ
Tuổi dại khờ nắm tay còn bỡ ngỡ
Vạt áo nâu bàn tay vân vê mãi
Cả trời tình trong đáy mắt nai tơ
Thuở sóng nước Tây Hồ mùa thu ấy
Long lanh hơn trong những buổi nắng vàng
Anh mang nặng tình yêu từ dạo ấy
Yêu một bóng hình nửa thế kỷ sang
Chuyến tàu Bắc Nam xa cách dặm ngàn
Đưa đoàn lớp người vào Nam thuở ấy
Đành giả biệt mối tình thời thơ dại
Năm mươi năm chưa lần trở lại quê nhà
Cuộc sống thăng trầm theo dòng chảy
Thời gian trôi anh êm ấm cuộc đời
Vẫn vọng tưởng về nơi xa Hà nội nhớ
Trái tim yêu vẫn dành một góc trời
Phố Sài Gòn cứ mỗi mùa thu qua
Anh bất chợt gặp rơi vài chiếc lá
Lòng chùn xuống nhớ người thương chi lạ
Nhớ cả Hà Nội chiều thu lộng lẫy nắng vàng
Vì nơi ấy có người yêu thời trai trẻ
Có lẻ tóc hoa râm bạc trắng tuổi đời
Đã trôi theo dòng cuộc sống em ơi
Có quên người phía chân trời vô định?!
Nếu ngoài ấy thu về ngang qua ngỏ
Đừng bâng khuâng khi gió sớm thu về
Mặc gió thu thổi cuộn tròn ngàn chiếc lá
Đừng như lòng anh cuồn cuộn những phong ba.
……….. Nhật Quỳnh ….……
TÌNH THU.
Con đò trên bến sông quê
Mong người lữ khách trở về bến xưa
Bao nhiêu nhung nhớ chưa vừa
Tái tê như một cơn mưa ngâu chiều
Nửa vầng trăng khuyết vì yêu
Áng mây phiêu lãng mang nhiều nhớ nhung
Sương khuya lạnh đợi tương phùng
Quỳnh hoa mong ngóng khách chung tình về
Tình thu lai láng đê mê
Chờ Ô Thước bắc nhịp về sông Ngân
Để cho Ngưu-Chức một lần
Yêu nhau rồi phải cách phân mấy mùa
Bao lần là rụng song thưa
Hồ thu gờn gợn gió đưa thu về
Gương soi nửa mảnh trăng thề
Tình thu lai láng bến quê đợi chờ .
Nghinh Nguyên
__________________________________
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35
- - - - o0o - - - -
XIN GỌI ÂM THẦM HAI CHỮ CỐ NHÂN
XIN GỌI ÂM THẦM HAI CHỮ CỐ NHÂN
Kể từ buổi non sông chia hai nửa
Cuộc hành trình mang thương nhớ đầy tim
Xếp vội hành trang phiêu bạt cánh chim
Xuôi trời Nam xa lìa quê hương Bắc
Em ở lại bao nhớ thương vằn vặt
Miền quê hương quen lắm chốn hẹn hò
Năm mươi năm hồn nỗi chìm sóng gió
Nên thu nào như mới đó hôm nay qua
Nửa thế kỷ mùa thu trôi vội vã
Nước Hồ Tây gió vẫn phả nhấp nhô
Lòng trổi theo từng gợn sóng mặt hồ
Cứ nhớ mãi nơi trời Nam xa lạ
Thu về đây gió lay ngàn chiếc lá
Bên Hồ Gươm nghe thương nhớ đầy vơi
Năm mươi năm anh xa biệt khoảng trời
Có biết rằng em luôn hằng mong đợi
Em bây giờ tóc pha sương nức nở
Lệch đường ngôi theo gió hửng hờ bay
Gánh gia đình luôn quằn nặng đôi vai
Riêng góc tim in bóng người một thuở
Anh đã viết về em ngàn lời nhớ
Trăng bên thềm ru giấc mộng từng đêm
Người phiêu bạt vẫn nặng lòng như thuở
Đêm trăng nào hò hẹn thắm viền môi
Để bây giờ giửa trời Bắc xa xôi
Trăng vẫn sáng đêm Hồ tây muôn lối
Sóng lại vỗ trong lòng cơn nhức nhối
Ngày tháng qua nhớ lắm những thăng trầm
Một đời người dang dở cuộc trăm năm
Trời Nam Bắc lung linh trang tình sử
Vẫn trăn trở ước mơ từ quá khứ
Xin gọi âm thầm hai chữ cố nhân.
17-05-09
Nhật Quỳnh
______________________________
Ta không thể làm đổi thay hướng gió
Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm
Gởi tình theo gió ngàn bay : http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35