Tình TRăng Khuyết
Nửa vầng trăng khuyết nửa tình trôi
Hạnh phúc mênh man đã mất rồi
Dỗi hờn buồn tủi trăng thầm khóc
Lệ nào lặng thấm mặn bờ môi!
HươngTuyêt274
Em vẫn từng đợi anh
như hoa từng đợi nắng
như gió tìm rặng phi lao
như trời cao mong mây trắng
em vẫn từng đợi anh
trên những chặng đường quen
tiếng hát ai xao động
thoáng mùi hương êm đềm
kỉ niệm ngày xưa vẫn còn đây đó
vẫn bạn bè chung, vẫn con đường nhỏ
hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm
có lẽ nào anh lại quên em?
Có lẽ nào anh lại quên em? "
-----------------------------------------------
"Có lẽ nào anh lại quên em!"
Vần thơ xưa như vậy gọi êm đềm
Những mơ mộng những nhớ nhung bỏng cháy
Có thể thôi, cũng chẳng bao giờ đến vậy
Bởi đâu nào anh tự nhủ ...quên em!
Hoa sữa rơi rơi hương vương lại mỗi đêm
Ngọt ngào lắm và thiết tha lắm lắm
Một con đường quen, kỉ niệm về thăm thẳm
Đôi mái đầu xanh, những giọng hát thiên thần
Ta vẫn từng đợi nhau trên muôn nẻo hồng trần
Ta vẫn từng mộng mơ về ngày mai tươi sáng
Hạng phúc bừng lên, lấp đầy ta tâm trạng
Chẳng bao giờ ta có thể ...quên nhau!
Như hoa sữa vào mùa...hương vương mãi trời yêu!
HươngTuyêt274