Gởi Tình Theo Gió Ngàn Bay...
HOA QUỲNH
Em mang tên đoá hoa Quỳnh
Gió đưa hương thoảng nhớ tình thuở xa
Lữ khách mòn gót bôn ba
Mùi hương vẫn mãi đậm đà trong tim
Nhiều đêm trở giấc đi tìm
Hương thơm quyến rũ đắm chìm trong mơ
Thả hồn lạc lõng bơ vơ
Lang thang tìm kiếm thẫn thờ mộng du
Em ơi !..Trời đã sang thu
Heo may se lạnh sương mù che giăng
Tìm em lạc lối khó khăn
Vì em mang nửa vầng trăng đi rồi
Một nửa còn lại đơn côi
Chập chờn hư ảo bồi hồi tơ vương
Vườn ai lan toả mùi hương
Hoa Quỳnh người của tôi thương trở về…
Lữ khách MNS
- LK đến làm quen chào NQ
- - - o0o - -
Chào Lữ Khách lần đầu gặp gỡ,
QM rât hân hạnh và rất vui
Xin cùng chung vui với bài họa của Quỳnh Muội nhé.
VỀ ĐÂY MÌNH LẠI VỚI MÌNH
Từ ngày hai ngã chia xa
Em như một đóa Quỳnh hoa đợi chờ
Cứ bôn ba giửa đất trời
Khách đi quên hẳn vần thơ đêm buồn
Cái đêm Quỳnh tỏa ngát hương
Dưới trăng đôi bóng vấn vương tự tình
Từ ngày em chỉ một mình
Đơn côi với mảnh trăng xinh giửa đời
Đêm trăng nào mãi còn mơ
Khách về nối lại vần thơ năm nào
Ngàn xưa tới những ngàn sau
Qùynh hoa vẫn mãi ngọt ngào hương trinh
Về thôi Lữ Khách đa tình
Về thôi mình lại với mình trong nhau
22-09-09
Nhật Quỳnh
LỠ HẸN
Anh đã tìm lại bến xưa
Đò rời tách bến mới vừa qua sông
Lỡ chuyến thôi hết đợi mong
Đò về bến khác…nghe lòng xót xa
Sông sâu ngăn cách đôi ta
Bởi anh lỡ hẹn…mới ra thế này
Cây đa bến cũ còn đây
Đò xưa vắng bóng gió mây lặng lờ
Lục bình trôi dạt bơ vơ
Nước soi chiếc bóng thẩn thơ lạc loài
Em đi xây mộng tương lai
Anh về nhận lấy u hoài đau thương
Bao năm phiêu bạt gió sương
Nhớ em thao thức tơ vương tình sầu
Tìm em giờ biết nơi đâu
Hoa quỳnh yêu mãi…bạc đầu chưa quên…
Lữ khách MNS
SẼ CÓ MỘT NGÀY
Sẽ có một ngày anh chợt buồn nhớ lại
Những ngày xưa kỷ niệm của chúng mình
Thuở nắng vàng hoa thắm bướm liệng xinh
Thuở ánh mắt biết nói lời tình vụng dại
Đến một ngày bâng khuâng dở từng trang lịch
Thoáng giật mình vì năm tháng trôi qua
Mới đấy mà mười năm cách biệt quê nhà
Chắc người năm cũ phôi pha má thắm
Mãi dong rủi trong nước non ngàn dặm
Chuyện tình mình chợt hóa xa xăm
Theo điệu buồn ngàn cung bậc thăng trầm
Để tất cả cũng chỉ là quá khứ
Anh về đây nghe vỡ tan đời lữ thứ
Chuyến đò xưa chừ đã đón khách qua
Đành mãi mãi dừng chân nơi bến lạ
Lòng không nguôi thương bến vắng quê nhà.
Nhật Quỳnh
MẤT EM…
Lữ khách lại bước ra đi
Em về bến khác…còn gì ước mơ
Đò ngang lỡ chuyến ngẩn ngơ
Cung đàn lỗi nhịp…tình thơ lạc vần
Đêm dài thao thức buồn thân
Bạc màu sương gió…ai cần đến đâu
Thôi đành ôm lấy tình sầu
Hết còn hy vọng…mưa Ngâu sẽ về
Tìm em qua những cơn mê
Đến khi chợt tỉnh tái tê cõi lòng
Đời anh còn lại số không
Mất em vĩnh viễn…mênh mông nỗi buồn
Cạn lời ý chẳng chịu tuôn
Em là cảm hứng khơi nguồn hồn thơ
Từ đây lẻ bóng thẩn thơ
Lang thang phiêu bạt bơ vơ một mình
Anh đã đánh mất niềm tin
Em ơi !..thấu hiểu được tình anh không ?....
Lữ khách MNS
LỠ LÀNG
Lữ khách từ khi rời bến đỗ
Bao năm hò hẹn nỡ đành quên
Bóng chim tăm cá càng tăm cá
Em vẫn vì ai vẫn mặn mà
Thu qua rồi lại những thu qua
Nhớ lắm người đi nơi chốn xa
Bến cũ ngày xưa đò vẫn đợi
Lữ khách về giũ bụi đường xa
Thênh thang phiêu bạc cánh chim trời
Vui cùng mây gió khắp ngàn nơi
Mỏi bước phong trần bao giở hởi
Măc ai thương nhớ cứ đầy vơi
Trăng đêm nay lung linh đáy nước
Soi bóng ngàn sao sáng bến chờ
Khách chẳng bao giờ vui dừng bước
Em còn gì nữa những ngày thơ
Em là con gái tròn tuổi mộng
Dẫu đã yêu ai chín cả lòng
Mẹ cha áp dặt cho duyên phận
Em đành tạ lỗi với tình nhân.
23-09-09
Nhật Quỳnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2009 13:43:45 bởi Quỳnh Muội >
ĐỒNG CẢM
Xin đồng cảm cùng những lời tạ lỗi
Em theo chồng với định kiến xa xưa
Tôi còn một chút hương thừa
Hôn trong kỉ niệm chiều mưa ngày nào
Chúc em cửa rộng nhà cao
Còn tôi trọn kiếp lao đao ...một mình.
VỀ LẠI QUÁN HƯƠNG GIANG ( Tặng anh VHTG Hà Nội... nhớ lắm ngày xưa ) Hôm nay về lại quán Hương Giang Nỗi nhớ từ đâu kéo ngút ngàn Ngập ngừng dừng lại bên thềm quán Nỗi niềm trỉu nặng chỉ em mang Xưa ghé thăm anh phố Âu Dương * Mình tàn bộ qua mấy nẻo đường Rồi lại dừng chân nơi cuối phố Quen rồi chỉ một quán Hương Giang Ta ngồi đưa mắt lặng nhìn nhau Xót tuổi hoàng hôn đã nhạt màu
Cả hai mái đầu pha sợi bạc Trán hằn bao vết bụi thời gian Trăm năm đã lỡ cuộc đá vàng
Còn bao nhiều nữa những thu sang Nguyện cùng khép chặt tim già cỏi Trọn giấc mơ yêu … gởi gió ngàn Nầy chốn ngày xưa em với anh Hai chiếc ghế con cũng sẳn dành Buồn đợi chơi vơi nơi góc quán Âm thầm bên cạnh mảng tường xanh Anh giờ biền biệt phương trời Bắc Cách trở miền nam mấy dặm ngàn Xa lắm nơi nầy Hương Giang quán Mình em chiều tím phố lang thang ! * Phố Âu Dương Lân quận 8 Tp. HCM
25-09-09 Nhật Quỳnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2009 12:33:24 bởi Quỳnh Muội >
Trích đoạn: nguyenngoat
ĐỒNG CẢM
Xin đồng cảm cùng những lời tạ lỗi
Em theo chồng với định kiến xa xưa
Tôi còn một chút hương thừa
Hôn trong kỉ niệm chiều mưa ngày nào
Chúc em cửa rộng nhà cao
Còn tôi trọn kiếp lao đao ...một mình.
NGẬM NGÙI
Theo chồng cách biệt dặm ngàn xa
Để lại sau lưng tuổi ngọc ngà
Từng bước em rời yêu dấu cũ
Ngậm ngùi chôn chặt những lời ru
Lòng em giờ gió cuốn bụi mù
Từ nay và nữa mấy ngàn thu
Ai đem thương nhớ vùi trong mộng
Để em ngày tháng tím cả lòng
26-09-09
Nhật Quỳnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2009 17:07:35 bởi Quỳnh Muội >
Trích đoạn: Quỳnh Muội
Trích đoạn: nghinhnguyen
Trích đoạn: Quỳnh Muội
THIÊN ĐÀNG TÌNH ÁI
Cửa thiên đàng giấc mơ say
Nèo tình đẹp tựa một bài thơ ca
Với tay tìm chút ngọc ngà
Mà sao hạnh phúc vẫn xa nghìn trùng
21-09-09
Nhật Quỳnh
Những mộng mơ rồi cũng xa dần
Chỉ cón bên lòng nỗi bâng khuâng
Chuỗi sấu thắt lại niềm mơ ước
Thiên đàng thấp thoáng cũng phù vân ...
Nghinh Nguyên
Chợt thèm nắm lấy bàn tay
Bỏ đi những lúc dặm dài cách xa
Rưng rưng ngấn lệ vỡ oà
Thiên đàng ngày ấy mãi xa nghìn trùng
22-09-09
Nhật Quỳnh
* NghinhNguyen vẫn mãi vui khoẻ và hạnh phúc nhé.
Bến Đò
Trăm năm thệ ước còn đâu ?
Nước mây phiêu bạt bể dâu bến bờ
Người xưa chừ biết nơi mô
Bến xưa vắng lặng chực chờ bóng xưa
Nghinh Nguyên
HOÀI NIỆM
Bến xưa người đã đi rồi
Con đò lỡ chuyến tình tôi với nàng
Một mình trút chén tân toan
Sóng chao nỗi nhớ bàng hoàng tình đau.
Trích đoạn: nguyenngoat
HOÀI NIỆM
Bến xưa người đã đi rồi
Con đò lỡ chuyến tình tôi với nàng
Một mình trút chén tân toan
Sóng chao nỗi nhớ bàng hoàng tình đau.
Bến xưa
Bến xưa thiên hạ bắc cầu
Em sang bên ấy làm dâu nhà người
Gió bay áo lụa trên cầu
Mươi hai bến nước cạn sâu ai dò
Em là thiếu nữ ngây thơ
Cây cẩu lỡ nhịp ai chờ ai mong
Bến xưa đò đợi sang sông
Tình buồn lên khúc mênh mông xa vời
Bến xưa ai kẻ đợi chờ
Buồn tênh phận gái bây giờ vu qui
Lắng buồn tiếng sáo Trương Chi
Mưa ngâu tháng bảy buồn đi qua hồn
Thuyền neo sóng vỗ bập bồng
Nghìn năm nước với bến sông hẹn hò
Nhịp cầu đã thế chuyến đò
Thuyến buồn gác mái trên gò cây đa
Anh về bến cũ phù sa
Tìm viên ngói bễ lia qua chân cầu
Gió` nồm ve vuốt biền dâu
Lăn tăn con sóng - bạc đầu dòng sông.
Nghinh Nguyên
ĐỔI DÒNG Sông xưa giờ đã đổi dòng Em xưa giờ đã theo chồng bỏ tôi Thời gian con nước vẫn trôi Sông tình có kẻ đơn côi đứng chờ Đem tình yêu gửi trong thơ Bên sông mưa khóc đôi bờ nhớ nhung.
Trích đoạn: nghinhnguyen
[
Bến xưa
Bến xưa thiên hạ bắc cầu
Em sang bên ấy làm dâu nhà người
Gió bay áo lụa trên cầu
Mươi hai bến nước cạn sâu ai dò
Em là thiếu nữ ngây thơ
Cây cẩu lỡ nhịp ai chờ ai mong
Bến xưa đò đợi sang sông
Tình buồn lên khúc mênh mông xa vời
Bến xưa ai kẻ đợi chờ
Buồn tênh phận gái bây giờ vu qui
Lắng buồn tiếng sáo Trương Chi
Mưa ngâu tháng bảy buồn đi qua hồn
Thuyền neo sóng vỗ bập bồng
Nghìn năm nước với bến sông hẹn hò
Nhịp cầu đã thế chuyến đò
Thuyến buồn gác mái trên gò cây đa
Anh về bến cũ phù sa
Tìm viên ngói bễ lia qua chân cầu
Gió` nồm ve vuốt biền dâu
Lăn tăn con sóng - bạc đầu dòng sông.
Nghinh Nguyên
TÌNH ƠI THÔI ĐÃ LỠ LÀNG
Thuyền hoa tách bến xuôi dòng
Em về bến lạ bên chồng trăm năm
Bóng tình đã khuất xa xăm
Xin anh quên những tháng năm hẹn hò
Nỗi niềm chở nặng thân đò
Ai người sẽ thấu hiểu cho nỗi lòng
Gửi buồn theo sóng mênh mông
Đôi lời giả biệt bạn lòng từ đây
Tình trăm năm dẫu còn đầy
Cũng đừng đau đáu phút giây chạnh lòng
Em đây một kiếp má hồng
Giây oan trái buộc theo dòng thời gian
Tình ơi thôi đã lỡ làng
Em đành lỗi với bạn vàng chữ yêu.
26-09-09
Nhật Quỳnh
Trích đoạn: Quỳnh Muội
Trích đoạn: nghinhnguyen
[
Bến xưa
Bến xưa thiên hạ bắc cầu
Em sang bên ấy làm dâu nhà người
Gió bay áo lụa trên cầu
Mươi hai bến nước cạn sâu ai dò
Em là thiếu nữ ngây thơ
Cây cẩu lỡ nhịp ai chờ ai mong
Bến xưa đò đợi sang sông
Tình buồn lên khúc mênh mông xa vời
Bến xưa ai kẻ đợi chờ
Buồn tênh phận gái bây giờ vu qui
Lắng buồn tiếng sáo Trương Chi
Mưa ngâu tháng bảy buồn đi qua hồn
Thuyền neo sóng vỗ bập bồng
Nghìn năm nước với bến sông hẹn hò
Nhịp cầu đã thế chuyến đò
Thuyến buồn gác mái trên gò cây đa
Anh về bến cũ phù sa
Tìm viên ngói bễ lia qua chân cầu
Gió` nồm ve vuốt biền dâu
Lăn tăn con sóng - bạc đầu dòng sông.
Nghinh Nguyên
TÌNH ƠI THÔI ĐÃ LỠ LÀNG
Thuyền hoa tách bến xuôi dòng
Em về bến lạ bên chồng trăm năm
Bóng tình đã khuất xa xăm
Xin anh quên những tháng năm hẹn hò
Nỗi niềm chở nặng thân đò
Ai người sẽ thấu hiểu cho nỗi lòng
Gửi buồn theo sóng mênh mông
Đôi lời giả biệt bạn lòng từ đây
Tình trăm năm dẫu còn đầy
Cũng đừng đau đáu phút giây chạnh lòng
Em đây một kiếp má hồng
Giây oan trái buộc theo dòng thời gian
Tình ơi thôi đã lỡ làng
Em đành lỗi với bạn vàng chữ yêu.
26-09-09
Nhật Quỳnh
Tóc Mây
Hôn tóc em
thóang mầu mây
vuốt tóc em
cũng phủ đầy tuyêt sương
Tháng năm qua
bụi thời gian
ngã mấu thương nhớ
còn vương mái đầu
Bao nhiêu năm
cuộc bể dâu
mảnh đời
tình cuối - tình đầu còn đây
Sống trong hoài niệm
vơi-đầy
còn in mái tóc
thôi bay gió chiều
Chuyện nghìn đời
chuyện tình yêu
mảnh trăng tròn khuyết
biển triều sóng xao
Ta tìm về giấc chiêm bao
để ôn những khúc ngọt ngào
tình xưa
mà nghe tình khúc sớm trưa hẹn hò .
Nghinh Nguyên
Trích đoạn: nguyenngoat
ĐỔI DÒNG
Sông xưa giờ đã đổi dòng
Em xưa giờ đã theo chồng bỏ tôi
Thời gian con nước vẫn trôi
Sông tình có kẻ đơn côi đứng chờ
Đem tình yêu gửi trong thơ
Bên sông mưa khóc đôi bờ nhớ nhung.
Người ơi tình lỡ làng rồi
Đời em con nước buồn trôi giửa dòng
Vu quy thuyền tách bến sông
Thôi đành cách trở còn trông mong gì
Pháo hồng trải thảm đường đi
Cô đơn trải ngập những gì ước mơ
Đừng thôi bến cũ đừng chờ
Thả trăm năm một giấc mơ xuôi dòng
Nhật Quỳnh
Trích đoạn: nghinhnguyen
Tóc Mây
Hôn tóc em
thóang mầu mây
vuốt tóc em
cũng phủ đầy tuyêt sương
Tháng năm qua
bụi thời gian
ngã mấu thương nhớ
còn vương mái đầu
Bao nhiêu năm
cuộc bể dâu
mảnh đời
tình cuối - tình đầu còn đây
Sống trong hoài niệm
vơi-đầy
còn in mái tóc
thôi bay gió chiều
Chuyện nghìn đời
chuyện tình yêu
mảnh trăng tròn khuyết
biển triều sóng xao
Ta tìm về giấc chiêm bao
để ôn những khúc ngọt ngào
tình xưa
mà nghe tình khúc sớm trưa hẹn hò .
Nghinh Nguyên
MONG THỜI GIAN NGƯNG ĐỌNG
Hôn lên mái tóc em lần cuối cùng
Anh mong sao thời gian ngưng đọng mãi
Để đến một ngày vui anh trở lại
Mái tóc hương nồng mãi mãi còn xanh
Nhật Quỳnh
Anh có nghe hương hoa sữa nồng nàn Em chậm bước, nhớ vòng tay ấm áp Một cái nhìn, nửa ưu tư, hờn dỗi Một cái nhìn... đến giờ.. em chẳng quên Nhớ về anh, mãi luôn nhớ về anh Trong giấc ngủ, tiếng trở mình trăn trở Hương hoa sữa vẫn lay em từng giấc Nhớ về anh, một đêm.. lại nhớ anh!
Em chỉ là giọt mưa thu chậm rãi Không ồn ào, xào xạc như hạ mưa Anh có nhớ chiều mưa, chiều mưa ấy Tay trong tay,.. mặc kệ, ngoài ấy mưa Em ước gì.. một lần nữa mưa rơi Ta lại đến, trong vòng tay lần nữa Từng nhịp tim, đong đầy trong hơi thở Anh ở đâu, hình bóng em mãi tìm Buông tiếng thở, nghe rõ từng tiếng thở Sao khắc khoải một nỗi nhớ trong tim Lặng lẽ dâng lên, mỗi lần em lại nhớ Đôi mắt nhìn... nhìn em thật xa xăm
Rồi bất chợt, ta trở lại nơi đây Giữa cánh đồng, trải dài như vô tận Mái tóc em, buông dài theo làn gió Tung bay bay, mềm mại trong thu chiều Rồi bất chợt, ta thoáng nhìn nhau Có nồng ấm, như ngày xưa ta đã có? Hay chỉ là.. thoáng cười mỉm, gật đầu e lệ Bối rối không, khi ta đã có một thời Cái thời vụng dại, ta phải quên thôi Anh đừng hát.. những bài ca ngày ấy Anh đừng nhắc.. đừng mangkỷ niệm lại Hãy bình yên.. khắc khoải.. rồi sẽ quên.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: