Gởi Tình Theo Gió Ngàn Bay...
Thay đổi trang: << < 707172 > >> | Trang 72 của 82 trang, bài viết từ 1066 đến 1080 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Quỳnh Muội 13.12.2009 15:58:59 (permalink)
0
quote]Trích đoạn: nguyenngoat



CHƯA PHAI

Tím những chờ mong của một thời
Tím chiều hoang lạnh nhớ chơi vơi
Tím màu áo tím người em gái
Tím cả trang thơ giữa dòng đời!








             Chào Nguyenngoat quí mến,

        QM rất vui được NN thường xuyên ghé thăm trang thơ và hoạ thơ để chúng ta cùng chung vui, QM trả lời bạn chậm thế nấy NN vui lòng thông cảm cho QM nhé. Vì QM đang trong thời gian điều trị mắt nên không thể thường xuyên vào diễn đàn được, chỉ ghé một chút rồi  thoát thôi. hôm nay xin gởi NN vài câu thơ , lại cũng là thơ buồn...để gọi là chia sẻ nha.
       Chúc NN lúc nào cũng vui và khoẻ, thơ tình mãi đậm đà và lắng đọng như thưở nào.

                     QM














RƯNG RỨC


 
Đêm tỉnh lặng mà sao lòng dậy sóng
Vết cắt nào nghe rưng rức từ trong
Phút bình yên gió ngoài hiên lay động
Để trăng buồn vằng vặc giửa dòng sông



13-12-09
Nhật Quỳnh





<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2009 16:26:22 bởi Quỳnh Muội >
nguyenngoat 13.12.2009 19:52:28 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội

quote]Trích đoạn: nguyenngoat



CHƯA PHAI

Tím những chờ mong của một thời
Tím chiều hoang lạnh nhớ chơi vơi
Tím màu áo tím người em gái
Tím cả trang thơ giữa dòng đời!








            Chào Nguyenngoat quí mến,

       QM rất vui được NN thường xuyên ghé thăm trang thơ và hoạ thơ để chúng ta cùng chung vui, QM trả lời bạn chậm thế nấy NN vui lòng thông cảm cho QM nhé. Vì QM đang trong thời gian điều trị mắt nên không thể thường xuyên vào diễn đàn được, chỉ ghé một chút rồi  thoát thôi. hôm nay xin gởi NN vài câu thơ , lại cũng là thơ buồn...để gọi là chia sẻ nha.
      Chúc NN lúc nào cũng vui và khoẻ, thơ tình mãi đậm đà và lắng đọng như thưở nào.

                    QM














RƯNG RỨC



Đêm tỉnh lặng mà sao lòng dậy sóng
Vết cắt nào nghe rưng rức từ trong
Phút bình yên gió ngoài hiên lay động
Để trăng buồn vằng vặc giửa dòng sông



13-12-09
Nhật Quỳnh






 
 
CẦU MONG
 
Cầu mong cho đôi mắt của em tôi
Vẫn long lanh ánh sáng thời con gái
Để thơ tôi hằng mong ngày tươi mãi
Dệt thảm tình trải mộng ước dưới chân em!
 
 
(ngng mong QM mau hết chứng đau mắt để cùng hoạ thơ dù đó chỉ là những vần thơ theo gió ngàn bay mãi...)
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

Quỳnh Muội 16.12.2009 10:22:03 (permalink)
0

Trích đoạn: nguyenngoat





CẦU MONG
 
Cầu mong cho đôi mắt của em tôi
Vẫn long lanh ánh sáng thời con gái
Để thơ tôi hằng mong ngày tươi mãi
Dệt thảm tình trải mộng ước dưới chân em!
 
 
(ngng mong QM mau hết chứng đau mắt để cùng hoạ thơ dù đó chỉ là những vần thơ theo gió ngàn bay mãi...)

















MƠ ƯỚC



Gửi tình theo gió ngàn bay
Xa xa tít mãi tận ngoài chân mây
Một người thương nhớ nơi nầy
Vọng hoài mơ ước những ngày bên nhau.



16-12-09
Nhật Quỳnh



NGNG ơi , QM cảm ơn những vần thơ tình gửi gió ngàn bay lắm đấy.
Thế mới biết đời còn nhiều ước mơ bình thường mà ta vẫn hằng mong đến với chúng ta.
QM cũng chung cùng ý nghĩ như NGNG đấy mà.
NGNG vẫn luôn may mắn và hạnh phúc nhé


QM



<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2009 10:36:35 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 16.12.2009 11:24:29 (permalink)
0
















NGƯỜI ĐI ĐI ĐẾN BAO GIỜ


 

Em từng đếm giọt mưa ngâu
Từng mong ô thước bắt cầu sông Ngân
Dẫu cho hội ngộ một lần
Dẫu trăm năm chỉ một lần có nhau
Trời đành cay nghiệt thế nào
Đã cho anh đến biết bao nhiêu tình
Bây giờ em chỉ một mình
Xót xa thương nhớ bóng hình anh thôi
Người đi khuất nẻo xa rồi
Chân mây dong rủi bao giờ dừng chân
Sông Ngân mấy bận đến gần
Để em mấy bận tần ngần ước mơ
Người đi đi dến bao giờ !
 
 
16-12-09
Nhật Quỳnh






<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2009 11:25:33 bởi Quỳnh Muội >
nguyenngoat 20.12.2009 16:25:50 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội



                                                                                                           













NGƯỜI ĐI ĐI ĐẾN BAO GIỜ



Em từng đếm giọt mưa ngâu
Từng mong ô thước bắt cầu sông Ngân
Dẫu cho hội ngộ một lần
Dẫu trăm năm chỉ một lần có nhau
Trời đành cay nghiệt thế nào
Đã cho anh đến biết bao nhiêu tình
Bây giờ em chỉ một mình
Xót xa thương nhớ bóng hình anh thôi
Người đi khuất nẻo xa rồi
Chân mây dong rủi bao giờ dừng chân
Sông Ngân mấy bận đến gần
Để em mấy bận tần ngần ước mơ
Người đi đi dến bao giờ !
 
 
16-12-09
Nhật Quỳnh






 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
CHƯA HẸN NGÀY VỀ
 
Ngày về chưa hẹn em ơi
Hoa quỳnh còn nở thay lời tri âm
Em tôi biết có khóc thầm
Trăng khuya sương xuống ướt đầm bờ mi
Giang hồ giục bước chân đi
Ngày về chưa hẹn nói chi tương phùng
Nhưng lòng còn nặng thuỷ chung
Đi xa lòng vẫn muôn trùng tương tư
 
 
 
(nguyenngoat)
 
 
 
 
 
 
 
 

Quỳnh Muội 22.12.2009 03:39:09 (permalink)
0

Trích đoạn: nguyenngoat


CHƯA HẸN NGÀY VỀ
 
Ngày về chưa hẹn em ơi
Hoa quỳnh còn nở thay lời tri âm
Em tôi biết có khóc thầm
Trăng khuya sương xuống ướt đầm bờ mi
Giang hồ giục bước chân đi
Ngày về chưa hẹn nói chi tương phùng
Nhưng lòng còn nặng thuỷ chung
Đi xa lòng vẫn muôn trùng tương tư



(nguyenngoat)






 
 



QM cảm ơn bài thơ hoạ thật thắm đậm tình của NGNG ,
QM sẽ trở lại sau , Chúc NGNG vui và khoẻ ,


QM



<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2009 03:41:13 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 22.12.2009 03:44:44 (permalink)
0















MỘNG BÊN THỀM


Ta nhớ lại một thuở ngọt bờ môi
Lời gian dối cho đời pha ngọt đắng
Giửa khoảng không một mình trong thinh lặng
Ngược về xưa tìm kỹ niệm một thời

Mơ nhặt lại từng lời ru tình cũ
Tròn vòng tay ấp ủ chuyện gối chăn
Người đi rồi mang theo nửa vầng trăng
Để từ đấy bếp lửa tình lạnh vắng

Đã bao năm cánh cửa lòng hờ khép
Gió chiều nay thổi tạt cửa thềm xưa
Còn lại đây chỉ vầng trăng một nửa
Lại rưng rưng thương nhớ biết sao vừa

Ta bao lần nhớ lắm ngày xưa đó
Nhóm lửa hồng mong ấm lại tàn tro
Thì hởi ơi cỏi lòng mưa càng giá
Con tim hờn theo làn gió co ro

Đêm từng đêm anh ngồi lặng một mình
Đếm từng trang lịch rụng vào tuổi tác
Mái tóc phong sương điểm nhiều sợi bạc
Nghe nỗi cô đơn thăm thẳm đến bên đời

Đêm nầy nữa thôi giả từ dĩ vãng
Đời còn chi khi về với hư vô
Duyên trăm năm đành vùi theo cát bụi
Mộng bên thềm cho tình cũ phai phôi…


20-12-09
Nhật Quỳnh



<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2009 03:48:01 bởi Quỳnh Muội >
Mỹ Trinh 22.12.2009 05:40:30 (permalink)
0
MỘNG BÊN THỀM


Ta nhớ lại một thuở ngọt bờ môi
Lời gian dối cho đời pha ngọt đắng
Giửa khoảng không một mình trong thinh lặng
Ngược về xưa tìm kỹ niệm một thời


Nhật Quỳnh




TÌNH TRĂNG BIỂN

Thương em mộng về đâu mùa mưa nắng
Thương làm sao bước nhỏ ướt trong mưa
Chiều trải lối đưa hoàng hôn vào tối
Bức màn đen che nhân thế lọc lừa

Giữ em nhé mộng về lòng trinh trắng
Em kiêu sa như nắng ấm bình minh
Ôm kỷ niệm ấp vào chăn.. thơ ấm
Mộng nằm yên trên gấm lụa nhung mềm

Thương em tôi chân trần đau kỷ niệm
Làm sao quên chiều tím rớt trên môi
Làm sao quên trăng mờ bên dòng suối
Chẳng bao giờ quên môi mắt người xưa

Trao về em vần thơ trăng yêu biển
Đã ngàn năm xuôi khiến cuộc ân duyên
Sóng nhồi sóng đưa thuyền con tấp bến
Mộng nằm nghe cát trắng mịn như lòng

Thương về em trang sử lòng ghi vết
Những cơn đau nằm ngủ giấc bình yên
Rời tuổi mộng giã từ mùa hoa bướm
Thương về em vuốt nhẹ nỗi muộn phiền...

Mỹ Trinh


Lâu quá không thấy Quỳnh Muội trở lại. Cám ơn bài "MỘNG BÊN THỀM" trúng ý của MT đó nhen! chúc giáng sinh vui vẻ hạnh phúc.....!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2009 06:15:53 bởi Mỹ Trinh >
Quỳnh Muội 24.12.2009 21:31:30 (permalink)
0













GIÁNG SINH NẦY


Nhớ không anh mùa Giáng sinh năm cũ
Trên phố chiều lộng lẫy ánh đèn hoa
Biết bao người hay có chỉ đôi ta
Trời se lạnh bên nhau nồng hương ấm

Gió lành lạnh từ trời cao xanh thẳm
Muôn vì sao lấp lánh dãy ngân hà
Chúng mình nhìn sao sáng phía trời xa
Cứ bảo nhau ngôi sao nầy của Chúa

Chuông giáo đường ngân nga dài thêm nữa
Câu kinh cầu chỉ vừa đủ nhau nghe
Lời khấn nguyện tan vào lòng đôi lứa
Hai mái đầu xanh được ơn Chúa lòng lành

Thế mà sau đêm Giáng sinh se lạnh
Em và anh hai đứa lại hai nơi
Trời rẻ chia đôi mình ngược hướng đời
Dần xa cách nên chưa từng gặp lại

Kể từ đó mình xa nhau mãi mãi
Kỷ niệm giáng sinh nào sao chẳng lãng quên
Thuyền rời bến thôi còn đâu trông ngống
Hồi chuông buồn lạc lỏng giửa thinh không

Đi lễ năm nay một chiếc bóng bên thềm
Trông phản phất dáng hình người năm cũ
Đứng lẻ loi bên góc tường rêu phủ
Anh chợt nhận ra người của năm nào

……………..

Đôi bàn tay ta tìm nhau trong đêm lạnh
Tim chơi vơi nghe nhịp đập ngỡ ngàng
Bên quán vắng đắng cà phê từng giọt
Em mở lòng kể chuyện quảng đời qua

Từ buổi chúng mình đời chia hai ngã
Em độc hành trong từng bước đường xa
Con dốc đời trôi tuột tháng ngày qua
Chân mãi bước trên gập ghềnh đá sỏi

Em lặn hụp hồn đau thương mòn mỏi
Định mệnh buồn đời bạc trắng hơn vôi
Anh phong trần từng bước xót tim côi
Mãi đêm nay mới về đây bên Chúa

Anh lạc lỏng ngàn đêm đời gió bịu
Trong đêm nầy ta nắm lại tay nhau
Cầu xin Chúa thương, tình đừng xa ngàn dặm
Cho vạn nẻo đời mình phải vuột mất nhau.

Giáng sinh nầy Chúa đã xoá niềm đau



Nhật Quỳnh





<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2009 21:38:22 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 24.12.2009 21:37:39 (permalink)
0











Quỳnh Muội Chúc tất cả các bạn thành viên vnthuquan một mùa Giáng sinh an bình va hạnh phúc




nguyenngoat 24.12.2009 22:32:54 (permalink)
0

Trích đoạn: Quỳnh Muội














GIÁNG SINH NẦY


Nhớ không anh mùa Giáng sinh năm cũ
Trên phố chiều lộng lẫy ánh đèn hoa
Biết bao người hay có chỉ đôi ta
Trời se lạnh bên nhau nồng hương ấm

Gió lành lạnh từ trời cao xanh thẳm
Muôn vì sao lấp lánh dãy ngân hà
Chúng mình nhìn sao sáng phía trời xa
Cứ bảo nhau ngôi sao nầy của Chúa

Chuông giáo đường ngân nga dài thêm nữa
Câu kinh cầu chỉ vừa đủ nhau nghe
Lời khấn nguyện tan vào lòng đôi lứa
Hai mái đầu xanh được ơn Chúa lòng lành

Thế mà sau đêm Giáng sinh se lạnh
Em và anh hai đứa lại hai nơi
Trời rẻ chia đôi mình ngược hướng đời
Dần xa cách nên chưa từng gặp lại

Kể từ đó mình xa nhau mãi mãi
Kỷ niệm giáng sinh nào sao chẳng lãng quên
Thuyền rời bến thôi còn đâu trông ngống
Hồi chuông buồn lạc lỏng giửa thinh không

Đi lễ năm nay một chiếc bóng bên thềm
Trông phản phất dáng hình người năm cũ
Đứng lẻ loi bên góc tường rêu phủ
Anh chợt nhận ra người của năm nào

……………..

Đôi bàn tay ta tìm nhau trong đêm lạnh
Tim chơi vơi nghe nhịp đập ngỡ ngàng
Bên quán vắng đắng cà phê từng giọt
Em mở lòng kể chuyện quảng đời qua

Từ buổi chúng mình đời chia hai ngã
Em độc hành trong từng bước đường xa
Con dốc đời trôi tuột tháng ngày qua
Chân mãi bước trên gập ghềnh đá sỏi

Em lặn hụp hồn đau thương mòn mỏi
Định mệnh buồn đời bạc trắng hơn vôi
Anh phong trần từng bước xót tim côi
Mãi đêm nay mới về đây bên Chúa

Anh lạc lỏng ngàn đêm đời gió bịu
Trong đêm nầy ta nắm lại tay nhau
Cầu xin Chúa thương, tình đừng xa ngàn dặm
Cho vạn nẻo đời mình phải vuột mất nhau.

Giáng sinh nầy Chúa đã xoá niềm đau



Nhật Quỳnh


               
 
 
 
 
 
 
 
 
Chúa đã xoá niềm đau qua tháng ngày ly cách
Để em về khơi nguồn mạch yêu thương
Dù đời có vạn đoá hướng dương
Anh vẫn vấn vương một loài hoa quỳnh cũ!
 
(nguyenngoat)
 
 
 
 
 
 
 




 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

Quỳnh Muội 25.12.2009 00:21:36 (permalink)
0

Trích đoạn: nguyenngoat


Trích đoạn: Quỳnh Muội














GIÁNG SINH NẦY


Nhớ không anh mùa Giáng sinh năm cũ
Trên phố chiều lộng lẫy ánh đèn hoa
Biết bao người hay có chỉ đôi ta
Trời se lạnh bên nhau nồng hương ấm

Gió lành lạnh từ trời cao xanh thẳm
Muôn vì sao lấp lánh dãy ngân hà
Chúng mình nhìn sao sáng phía trời xa
Cứ bảo nhau ngôi sao nầy của Chúa

Chuông giáo đường ngân nga dài thêm nữa
Câu kinh cầu chỉ vừa đủ nhau nghe
Lời khấn nguyện tan vào lòng đôi lứa
Hai mái đầu xanh được ơn Chúa lòng lành

Thế mà sau đêm Giáng sinh se lạnh
Em và anh hai đứa lại hai nơi
Trời rẻ chia đôi mình ngược hướng đời
Dần xa cách nên chưa từng gặp lại

Kể từ đó mình xa nhau mãi mãi
Kỷ niệm giáng sinh nào sao chẳng lãng quên
Thuyền rời bến thôi còn đâu trông ngống
Hồi chuông buồn lạc lỏng giửa thinh không

Đi lễ năm nay một chiếc bóng bên thềm
Trông phản phất dáng hình người năm cũ
Đứng lẻ loi bên góc tường rêu phủ
Anh chợt nhận ra người của năm nào

……………..

Đôi bàn tay ta tìm nhau trong đêm lạnh
Tim chơi vơi nghe nhịp đập ngỡ ngàng
Bên quán vắng đắng cà phê từng giọt
Em mở lòng kể chuyện quảng đời qua

Từ buổi chúng mình đời chia hai ngã
Em độc hành trong từng bước đường xa
Con dốc đời trôi tuột tháng ngày qua
Chân mãi bước trên gập ghềnh đá sỏi

Em lặn hụp hồn đau thương mòn mỏi
Định mệnh buồn đời bạc trắng hơn vôi
Anh phong trần từng bước xót tim côi
Mãi đêm nay mới về đây bên Chúa

Anh lạc lỏng ngàn đêm đời gió bịu
Trong đêm nầy ta nắm lại tay nhau
Cầu xin Chúa thương, tình đừng xa ngàn dặm
Cho vạn nẻo đời mình phải vuột mất nhau.

Giáng sinh nầy Chúa đã xoá niềm đau



Nhật Quỳnh


               
 
 
 
 
 
 
 
 
Chúa đã xoá niềm đau qua tháng ngày ly cách
Để em về khơi nguồn mạch yêu thương
Dù đời có vạn đoá hướng dương
Anh vẫn vấn vương một loài hoa quỳnh cũ!
 
(nguyenngoat)
 
 
 
 
 
 
 

















QM CHÚC NGUYENNNGOAT MỘT GIÁNG SINH VUI VẺ AN BÌNH VÀ HẠNH PHÚC

Cảm ơn bài thơ hoạ của NN nhé. Hẹn gặp lại sau.



Thân ái


QM



<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2009 00:23:06 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 27.12.2009 08:47:55 (permalink)
0












QUỲNH MUỘI THÂN MẾN CHÀO BAN ĐIỀU HÀNH VNTHUQUAN.

XIN CẢM ƠN VNTQ VÀ EM BĂNG NGUYỆT ĐÃ GỞI LỊCH NĂM 2010 TẶNG.

QM RẤT VUI KHI NHẬN ĐƯỢC MÓN QUÀ ĐẦY Ý NGHĨA NẦY.

XIN CHÚC VNTQ lUÔN VỮNG MẠNH

CHÚC BĂNG NGUYỆT VUI KHOẺ VÀ HẠNH PHÚC

CHÀOTHÂN ÁI


Quỳnh Muội









<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2009 08:58:53 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 31.12.2009 12:32:37 (permalink)
0








.








ƯỚC GÌ

 
 
 
Mưa thu ngày ấy đón đưa
Tay trong tay thuở ngày xưa chúng mình
Bây giờ đếm bước lặng thinh
Mình anh đi giửa khoảng thinh không buồn
Phố chiều từng giọt mưa tuôn
Em xa xôi quá anh buồn đợi trông
Nhớ thương ấp ủ trong lòng
Riêng em có giữ mặn nồng hương xưa ?
Ước gì nơi ấy trời mưa
Cho lòng em nhớ ai đưa em về.
 
 
 Nhật Quỳnh





<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2009 12:33:46 bởi Quỳnh Muội >
Quỳnh Muội 31.12.2009 21:43:56 (permalink)
0




 



CON  NGỒI CẮT MÓNG TAY BA


- Kính tặng Ba -


( Ghi lại xúc cảm trong một lần cắt móng tay ba )
 




Con ngồi xuống cạnh ba bên chiếc võng
Cầm bàn tay con cắt móng cho ba
Đôi bàn tay chỉ còn xương với da
Tim con lại thêm mấy lần quặn thắt
 
Nỗi xót xa dâng cay nồng cả mắt
Bàn tay mờ theo màng lệ  chực rơi
Thương ba nhiều, nhiều  lắm ba ơi
Nhưng biết làm sao ngăn thời gian lại
 
Ba không giận mà hiễu lòng con gái
Từ lấy chồng dù cách trở xa xăm
Một tuần đôi lần con lại viếng  thăm
Ba vẫn thương không bao giờ đòi hỏi
 
Chín mươi tuổi đời ba đang mòn mỏi
Chiếc gậy tre sớm tối cạnh bên mình
Con xa nhà theo đuổi cuộc mưu sinh
 Dìu tay ba có gậy tre là điểm tựa
 
Đôi bàn tay giờ  sạm chay quá nữa
Ruộng sớm đồng trưa nắng bủa da mồi
Quần quật suốt ngày cày bừa sớm tối
Cầm tay ba nhức nhối cả lòng con
 
Con gái của ba  rồi cũng về cát bụi
Như ba bây giờ đang bước gần kề
Cắt móng tay ba sao dạ tái tê
Lòng cứ sợ mai nầy không còn dịp ….



31-12-2009
Nhật Quỳnh




<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2010 11:21:51 bởi Quỳnh Muội >
Thay đổi trang: << < 707172 > >> | Trang 72 của 82 trang, bài viết từ 1066 đến 1080 trên tổng số 1228 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9