LỖI HẸN
Anh ơi buổi hẹn chiều nay
Em nôn nao đợi những hai ba ngày
Nầy trâm nầy kẹp em cài
Nầy son nầy phấn nầy hài thêu hoa
Mặc vào chiếc áo hoa cà
Chiếc quần nhung thẩm em ra gương nhìn
Ô hay xinh thật là xinh
Em cười em nói với mình trong gương
Ô hay thương thật là thương
Đến em mà cũng giương đôi mắt nhìn
Đồng tiền lúng liếng xinh xinh
Nụ cười riêng tặng chỉ mình anh thôi
Nụ cười tình, đã nhận rồi
Em xin đừng để phai phôi má đào
Chờ anh lòng những nao nao
Em ra hiên đừng đếm sao trên trời
Một vì sao sáng chợt rơi
Đèn đêm phố thị chợt chơi vơi sầu
Trời đêm điểm thật nhiều sao
Anh giờ đang ở nơi nào anh ơi
Ngẩn ngơ em cứ trông trời
Mây hoài che khuất vài chòm sao đêm
Thẩn thờ em đứng bên thềm
Ngỡ ngàng nước mắt rơi êm bao giờ
Để cho trâm kẹp bơ vơ
Áo hoa , quần thẩm nhạt vơi màu cà
Mặc cho nước mắt ngọc ngà
Bâng khuâng rơi giửa nhạt nhoà yêu thương.
Chiều nay chẳng gặp người thương !
Hoa-Quỳnh
______________________________
Đời thêm nhạt vì …son môi không còn thắm
Tình đã phai vì …mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương… nên đời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ… trên vạn nẻo hành trình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2008 23:29:05 bởi Quỳnh Muội >