Đọc Thơ Trần-Đại Đình-Lang
Níu
Níu ai
tình lạ
chưa quen
cúi đầu hổ thẹn
sầu len lén sầu
Níu vai
người lại
hỏi han
người càng xa lạ
buồn man mác buồn
Níu tay
cho thỏa
hoài mong
người cong môi dỗi
lòng tê tái lòng
Níu tà
áo lụa
mân mê
yêu người như thế
tình thê thảm tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2004 13:39:46 bởi ytha >
Cỏ Man Mác Sầu
Chiều ôm kỷ niệm
lên đồi
Dẫn theo ký ức
xa xôi lạc về
Một thời
vụng dại u mê
sương mù vây lối
tái tê phận người
Từ em
mới tưổi đôi mươi
Còn trong ký ức
nụ cười môi hôn
Ta ghi kỷ niệm
vào hồn
Tình như sương khói
bên cồn cỏ hoang
Bóng chiều rơi xuống
muộn màng
Buồn len khe đá...
cỏ man mác sầu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2004 13:46:14 bởi ytha >
Tắm
Sương đêm
đã giọt đầy bồn
Em yêu!
về tắm gội hồn thương đau
Thương em
Lệ đẫm mây sầu
Bồn hoa
sương đọng một bầu tương tư
Về ngâm
vóc ngọc tiểu thư
trầm mình
giũ sạch ưu tư muộn phiền
Ầu ...ơ ...
say giấc triền miên
Trôi đi
cho hết một thiên tình sầu
Em ơi ! hãy ngủ cho sâu !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2004 14:05:07 bởi ytha >
Khuya
Nhành cây
lần hạt sương khuya
Côn trùng
tụng niệm
chia lìa nhân gian
Dư âm
thú lạc trên ngàn
Trầm hương
thoang thoảng
bên giàn hoa leo
Giây thừng
một sợi
ai treo
Mỹ nhân
nhón gót
rồi gieo hình hài
Nhành cây
lần chuỗi
sương mai
Côn trùng
còn niệm
một vài câu kinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2004 14:03:48 bởi ytha >
Khắc Khoải
(Biệt Linh Quán)
Mai ra đi
Ôi chà!
tưởng mình như tráng sĩ
Chừng như nghe ngựa hí, lạc vang reo
như đường trường muôn nẽo biết về đâu
Nghe hồn xưa
rũ nhau về năn nỉ
dục đồng hành thiên lý nhịp đi mau
Mai ra đi
uống cạn lời tri kỷ
ngắm hồng nhan lệ ướt đẫm đôi mi
Muốn nơi đây dạ yến biệt biên thùy
mai qua ải mờ
có quê hương mà thương nhớ
Mai ta đi
Ối chà!
hồn mơ tưởng
một đi không trở lại
cho hồng nhan khụy chết vọng-tư-đài
cho hoá thạch cả hình hài cô phụ
Mai ra đi
mang chút hồn khanh tướng
để thấy lòng vương vấn những thời xưa
giữa đường về
chìm dưới cơn mưa
ngựa gục đầu
rũ bờm hôn kỵ mã
Đêm nay
trăng chiếu màu huyền hoặc
gợi lòng ta huyền thoại cảnh biệt ly
Thôi !
dỗ giấc qua đêm tàn mộng mị
mai ...
tự mình tiễn mình đi !
Hoang Tửu Hoài Nam
Say ?
Đêm hoang liêu
trăng ngọc ngà
rót rượu ra ...độc ẩm
Lòng không sầu
dạ chẳng đau
chỉ muốn say mau rồi ói
biết đâu khạc được mấy vần thơ
Say ?!
Nâng ly ...cụng trán mình, nốc cạn
(Phải chi bè bạn đến chung vui)
Trăng ngà ...ta cũng ngà ngà
đất trời nghiêng ngã họa là mới say
Rót thêm ly này
Đêm nay chẳng cùng ai mà cạn chén
Say men chuếnh choáng hồ trường
lệ thương cố quốc dễ thường thật ư?
Say!
Mới vài chung rượu
thấy mình như dũng tướng
đơn đao ngoài trận địa
lòng đất chia lìa
lõm sâu xuống thành hồ
Lại nhớ Lý Bạch lõa lồ mò trăng chết ngộp
Cũng thấy mình ngụp lặn sông tương
Chân siêu sắp tới thiên đường
thấy tim còn ấm lòng thương ...quay về
Say !
Tường siêu, vách đổ
Tâm tư thấm rượu mơ hồ
lạc vào tâm tưởng
bóng hình thiên tiên
hốt nhiên rạo rực đê mê
Thấy người lõa thể trở về trong gương
Trăng rọi đầu giường
thiếu bóng một người thương
Men say úa ánh trăng tà
Giọt sầu lướt khướt yêu ma cũng buồn
Đêm nay
say lắm rồi !
Thôi !
Lữ Quán Biên Thùy
Đại trượng phu
lòng trải rộng muôn nơi
không làm nên quân-tử giữ được lời
Thanh kiếm rĩ
đường khua tình lỡ dại
để u hoài ôm mãi cả đời sau
Biết đi đâu ?
Biết về đâu ?
Gió mưa tuôn ! hề
dù che đầu quân tử
Tóc trượng phu ! hề
bạc phếch bụi phong trần
Rượu năm xưa bạn bè say nghiêng ngửa
Bầu cạn rồi mà chưa sánh giọt yêu ?
Đêm hôm nay
quán biên thùy hư thực
có bao người còn thức để mà say
Say để thấy đàn bà thời trinh nữ
thấy trai tơ sầu tủi đếm ngày hư
thấy bạn bè ngồi im không lên tiếng
nghe ta gào rát miệng vọng hư thanh
Hồng nhan hỡi !
Trái đất đã ngừng xoay sao trăng còn lay mãi
Môi mọng chín, ngực hồng đào, trần gian điên đảo
Ta hiên ngang, chí dũng, nghe đời bỗng hư hao
Này em gái !
mai em thành đàn bà đốt cháy cả trần ai
Hỡi em trai !
em sẽ thành đàn ông mù trong tro bụi
Cho thêm rượu!
sao em còn khóc mãi !
Rót ra đi !
đêm vẫn còn dài lắm em ơi !
Đừng nhắc ta nghe có mẹ già đang đợi
bởi đường đi không tới chỗ để quay về
Nhắn với em thơ đường quê đừng ra ngóng
Đã lỡ một đời
phụ bạc quê hương
Quán vắng rồi !
thôi em hãy ngủ
để mặc ta!
ngồi cho chết mảnh trăng tà !
Thu Tan Tác
Tưởng gió làm rơi cánh lá vàng
Đâu ngờ ai ngắt thả đồng hoang
Tưởng mùa thu đến trời thơ mộng
Ngờ đâu phong cảnh lại điêu tàn
Hồ nước trong veo đã đục lờ
Hỏi người sao mãi đứng gieo thơ
Bên rừng hoảng hốt nai chạy trốn
Dòng suối chia nhau chảy mấy bờ
Ngỡ gió thu về thổi hương yêu
Ngờ đâu thổi lạc cả mây chiều
Nắng vàng gay gắt hồn trinh nữ
Sóng gợn lòng trai mắt đăm chiêu
Ở đấy chờ ai trả ân tình
Người qua kẻ lại vẫn lặng thinh
Vì đâu đứng giữa thu hờn dỗi
Cho bụi sương che lấp bóng hình
Trời ơi ! tan tác thu tan tác!
Biết thế nằm say giấc hạ nồng
Tình người hôm trước nay xa lạ
Còn nữa bao ngày mới sang đông
Đưa Em Về Chốn Tuyền Đài
(Chiều Hỏa Thiêu)
Run tay nhấn nút...thở dài
Đưa em xuống chốn tuyền đài...vậy sao!
Hôm kia còn thắm má đào
mà nay lửa gói em vào muôn thu
Yêu thương, ân oán, hận thù
em mang về nẻo mịt mù khói hương
sao không đem cả tiếc thương
để ngày thương tiếc đêm trường luyến lưu
lời kinh cầu nguyện vô ưu
cỗ quan theo gót tì khưu dưới chiều
nam mô tiếp dẫn ...tiêu diêu
em hiền dịu thế cầu siêu làm gì
bao người mắt lệ trào mi
buồn lây lên bóng tà huy ngậm ngùi
tiếc thương biết thuở nào nguôi
giờ đây lẻ bóng ngược xuôi khắp đường
"ngủ đi...
"mộng vẫn bình thường
"à ơi có tiếng thùy dương mấy bờ
"cây dài bóng xế ngẩn ngơ
"hồn em...
"đã chín mấy mùa buồn đau ..."
Vu-Quy
Lá vàng như xác pháo rơi
trải đường hôn lễ khi trời sang thu
khăn voan che phủ lối mù
còn đâu tơ nhện nằm ru sợi buồn
lên xe tay gạt lệ tuôn
cánh chiều nức nở hồi chuông giáo đường
xe đi từng dặm phu thê
khăn bay trong gió gửi về biệt ly
thu sầu ngang chữ vu-quy
cho nồng mắt lệ hoen mi má đào
Nắng chiều chìm xuống hư hao
gió gom thương nhớ bay vào thiên thu
Nhạn Sầu Lạc Lối Tìm Ai ?
Có lần anh hứa sẽ làm thơ
gửi về đâu đó nẽo xa mờ
nơi em đang ngóng chờ tin nhạn?
Nhạn vỗ cánh rồi, thấy bâng quơ
Biết em cùng ở dưới trời mây
Cùng đón gió mưa dưới chân ngày
cùng ngắm trăng thanh đêm huyền diệu
nhưng, ở nơi nào, em dấu yêu ?
Chỉ thấy em về trong giấc mơ
tỉnh dậy còn chăng, mối ...thẩn thờ
chất thơ chặn lại dòng nhung nhớ
mà em, ... thác lũ cuốn trôi bờ
Có thật em đang ở trong đời?
Hay là ảo ảnh giữa ngàn khơi?
Tìm em không gặp, sầu thân nhạn
về chết bên anh, cánh rã rời
Từ đấy thơ rơi, rớt lưng trời
dòng thơ viết lại gởi hư vô
Coi như chôn xuống cùng hoang mộ
với cánh nhạn khờ chết ngây ngô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2004 18:00:21 bởi ytha >
Nhớ Về Dỗ Em
Trưa vàng vọt, nắng ly tan
đưa anh lần cuối ngỡ ngàng như mơ
Duyên em chưa trọn ý thơ
vẫn còn như thuở tình cờ yêu nhau
Nay khăn tang, vấn lên đầu
vòng hoa tàn nhẫn, khoe màu vây anh
Người buồn, thương khóc chung quanh
em cầm lệ nhõ để dành đêm nay
đêm nay sẽ thức chong đèn
một mình em khóc làm quen đoạn trường
Hơi anh còn ấm chăn giường
nỡ đành thiêu cháy theo sương khói mờ
Vòng tay bé nhỏ con thơ
chưa dài đủ để ôm bờ vai cha
Từ đây mỗi lúc trăng tà
mình em cô quạnh xót xa ê chề
Ước gì anh chỉ hôn mê
ngày mai tỉnh dậy quay về bên em
Thôi còn trang điểm ai xem
biết chăng cô phụ có thèm ái ân ?
Lệ thương hai mắt thâm quầng
mà lòng hờn dỗi như lần ghét anh
Chiều buông, ngày nát tan tành
em ngồi thêm nữa khiến anh não nề
Đêm nay nức nở trong mê
hồn anh chưa vội ... hãy về dỗ em
(Gửi người cô phụ, vô cùng xót xa)
KN - Vườn Vĩnh-Cữu
Xe ma siết chặt quan tài
Giáo đường nguyện xác chiều nay
hồi chuông vĩnh biệt lung lay linh hồn
câu kinh dìu đến tử môn
những lời thương tiếc có chôn xuống mồ?
Ven đường lá gió đùa nô
một thời áo trắng điểm tô sân trường
bóng ngày xếp lại dư hương
qua rồi cái thuở lược gương trâm cài
Xe ma siết chặt quan tài
người đi tràng hạt bi ai khấn nguyền
đưa người lên cõi thiên tiên
hay ru vào giấc cô miên vĩnh hằng
Đất hoa rơi, cát đá lăn
phủ lên mồ lạnh cách ngăn trần đời
sầu như lắng đọng im hơi
chợt đâu vang tiếng "MẸ ƠI !" não nùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2004 19:24:21 bởi ytha >
Chập Chờn
Hôm nay trời nhạt mây xanh
nắng hanh nghìn giọt xuyên cành hôn em
Ơ kìa ta hãy nhìn xem
hai hàng cây cũng mừng em cúi chào
xe đi hàng thẳng lên cao
đưa em mấy dặm lối vào đầy hoa
lòng em vui thật anh à!
đến nay mới thấy thiết tha yêu đời
bỗng nhiên hồn lại chơi vơi
tìm anh đâu đấy khi dời cỗ quan
tiếng người thương tiếc khóc than
sao anh thầm lặng dưới tàng cây khô
hoa rơi trăm cánh xuống mồ
hồn em nhẹ hẫng hư vô bủa về
chập chờn trước cõi u mê
nhìn anh quay gót chân về tội ghê
(Chiều tha ma 23/02/04)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: