Làm thơ
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 91 bài trong đề mục
Nhi Anh 19.11.2007 07:51:34 (permalink)
0
Làm thơ

Gió đông vuốt lạnh vai gầy
Tóc em hong nắng một ngày buồn tênh
Cụm mây nhỏ xíu lênh đênh
Trôi qua trời vắng ngông nghênh một mình
Bên thềm có nụ hoa xinh
Mời em nhỏ một giọt tình trong thơ
Làm sao viết được bây giờ
Cứ ngồi cắn bút thẫn thờ ... rồi ngủ luôn

 
#1
    huongtuyet274 19.11.2007 13:51:18 (permalink)
    0

    Trích đoạn: Nhi Anh

    Làm thơ

    Gió đông vuốt lạnh vai gầy
    Tóc em hong nắng một ngày buồn tênh
    Cụm mây nhỏ xíu lênh đênh
    Trôi qua trời vắng ngông nghênh một mình
    Bên thềm có nụ hoa xinh
    Mời em nhỏ một giọt tình trong thơ
    Làm sao viết được bây giờ
    Cứ ngồi cắn bút thẫn thờ ... rồi ngủ luôn

     

                      VÀNG NẮNG CHIỀU ĐÔNG..
    ...Ngủ trong vàng nắng chiều buông
    Đông hờn đông khóc..nỗi buồn lặng im
       Bên thềm hoa cùng im lìm
    Thẫn thờ ai ngắm trong tim.... nỗi sầu
       Vần thơ chưa tạc nên câu
    Mà sao trong dạ đã mơ mộng nhiều
       Tóc hong trong nắng liêu xiêu
    Xinh xinh như nụ hoa nhiều cánh tiên
       Đông sang hoang lạnh triền miên
    Nỗi buồn dai dẳng theo phiền hồn thơ!
      
     
    #2
      Nhi Anh 20.11.2007 03:57:03 (permalink)
      0
      Cám ơn HuongTuyet ghé thăm. Nhi Anh tưởng bạn là nữ... sau khi đọc qua mấy bài trong diễn đàn mới biết HuongTuyet thuộc phái có râu.
      HuongTuyet làm thơ nhiều ghê!
       
      Nắng buồn chiều đông
       
      Nắng vàng phủ mái mộng mơ
      Trài dài trong nỗi đợi chờ mông lung
      Em phơi chút nhớ ... ngại ngùng
      Nhớ về cơn gió lạnh lùng thờ ơ
      Gió đi gió đến tình cờ
      Trái tim vì gió vu vơ mấy mùa
      Tóc mềm rũ cạnh song thưa
      Chiều đông nắng nhạt ... người xưa xa vời
      Mắt buồn dõi áng mây trôi
      Buồn thì em cứ ... cắn môi mà buồn

       
      #3
        huongtuyet274 20.11.2007 08:42:29 (permalink)
        0

        Trích đoạn: Nhi Anh

        Cám ơn HuongTuyet ghé thăm. Nhi Anh tưởng bạn là nữ... sau khi đọc qua mấy bài trong diễn đàn mới biết HuongTuyet thuộc phái có râu.
        HuongTuyet làm thơ nhiều ghê!

        Nắng buồn chiều đông
         
        Nắng vàng phủ mái mộng mơ
        Trài dài trong nỗi đợi chờ mông lung
        Em phơi chút nhớ ... ngại ngùng
        Nhớ về cơn gió lạnh lùng thờ ơ
        Gió đi gió đến tình cờ
        Trái tim vì gió vu vơ mấy mùa
        Tóc mềm rũ cạnh song thưa
        Chiều đông nắng nhạt ... người xưa xa vời
        Mắt buồn dõi áng mây trôi
        Buồn thì em cứ ... cắn môi mà buồn



         
                   CẢM ĐÔNG!
        Sương mù lạnh lẽo mùa đông
        Sương rơi ngập lối mù đồng sương giăng
        Buồn trông cảnh lặng phong trần
        Mà nghe buốt giá tấm thân hao gầy
        Xa rồi nhung nhớ từ đây
        Để hồn gió gọi đong đầy vấn vương
        Nhớ nhung mái tóc nghê thường
        Mềm tuôn rũ nhạt trăng vương cõi lòng
        Mắt buồn dõi mắt...chờ mong
        Mây trôi lơ lửng chạnh lòng....khúc xưa!
        Hương ai trao mấy cho vừa
        Để nghe nhoi nhói hồn thưa dặm trường!
         
        Rất vui vì được tham gia chủ đề này với NA
         
        Vì buồn nên phải làm thơ
        Gửi trăng ,hoa, lá, thẫn thờ vào đây
        Mặc dù lòng chẳng ngất ngây
        Nhưng mà bắt được chốn này....niềm vui!
         
        Mến!
         
        #4
          Nhi Anh 20.11.2007 11:04:34 (permalink)
          0

          Trích đoạn: huongtuyet274

          Vì buồn nên phải làm thơ
          Gửi trăng ,hoa, lá, thẫn thờ vào đây
          Mặc dù lòng chẳng ngất ngây
          Nhưng mà bắt được chốn này....niềm vui!



          Cho Nhi Anh hỏi thăm về cái tên một tí nhé

          Hương Tuyết
           
          Tuyết có mùi gì anh biết không?
          Nghe như xa vắng tận muôn trùng 
          Chắc anh nhung nhớ người tên Tuyết
          Nhớ cả mùi hương của lạnh lùng
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2007 04:11:37 bởi Nhi Anh >
          #5
            Nhi Anh 20.11.2007 11:11:19 (permalink)
            0
            Chuyện vu vơ
             
            Chuyện vu vơ là những loài hoa dại
            Em cài lên tóc mượt để làm duyên
            Gởi cho thơ vài nét đẫm ưu phiền
            Cho người ta biết mình là con gái

             
            Mây nhớ gió là vu vơ thế đấy
            Mùa đông về rạo rực nhớ mùa xuân
            Ai bảo gió cứ lùa qua lạnh lẽo
            Để cho lòng chẳng ngăn được bâng khuâng

             
            Anh ngày xưa giờ có nhớ em không
            Sân vườn em nay nở lắm hoa hồng
            Cánh bướm bay sao dáng buồn chi lạ
            Nắng hanh vàng không ấm được chiều đông


            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2007 21:56:58 bởi Nhi Anh >
            #6
              Nhi Anh 21.11.2007 03:58:51 (permalink)
              0
              Gió
               
              Gió ơi
              gió lạnh
              gió buồn
              Gió vương tóc rối
              gió luồn vào tim
              Ngu ngơ
              cơn gió đi tìm
              Hoang vu ảo mộng
              im lìm
              trời mơ

              #7
                huongtuyet274 21.11.2007 08:10:51 (permalink)
                0

                Trích đoạn: Nhi Anh


                Trích đoạn: huongtuyet274

                Vì buồn nên phải làm thơ
                Gửi trăng ,hoa, lá, thẫn thờ vào đây
                Mặc dù lòng chẳng ngất ngây
                Nhưng mà bắt được chốn này....niềm vui!



                Chi Nhi Anh hỏi thăm về cái tên một tí nhé

                Hương Tuyết
                 
                Tuyết có mùi gì anh biết không?
                Nghe như xa vắng tận muôn trùng 
                Chắc anh nhung nhớ người tên Tuyết
                Nhớ cả mùi hương của lạnh lùng


                            HƯƠNG TUYẾT!
                Tuyết là giá lạnh của mùa đông
                Khi tim khắc khoải buốt trong lòng
                Hương là cơn gió buồn thoang thoảng
                Của lệ hoen sầu úa nhớ mong
                 
                Hương Tuyết chỉ là mùi nhớ thương
                Vấn vương trong khúc nhạc nghê thường
                Là Mùi hoang dại mà ngây dại
                Trong khoảng âm thầm trong đắng cay
                 
                Tuyết chỉ lạnh lùng trong giá băng
                Không hương chỉ thắm vị phong trần
                Của tình tuy đẹp mà dang dở
                Của những dày vò nát tấm thân
                 
                Anh đã thầm thương một kiếp hoa
                Vô duyên nên phận phải nhạt nhòa
                Người vì kiếp bạc nên xa mãi
                Và để hồn anh mộng vỡ òa!
                 
                Ừm!Đó là dư âm của quá khứ, một chút gì của người đã khuất!
                #8
                  Nhi Anh 21.11.2007 16:48:04 (permalink)
                  0
                  Vậy là có chuyện buồn thật à?
                  Thôi Nhi Anh không nhắc chuyện đó nữa nha.
                  Đăng vài bài thơ cũ vậy.
                   
                   
                  Cô bé và bụi trúc
                   
                  Có cô bé mắt nai
                  Tóc dài xỏa ngang vai
                  Nép dịu dàng bụi trúc
                  Cô bé đang chờ Ai?

                   
                  Mưa thu ướt lá trúc
                  Mưa ướt đôi bờ vai
                  Ướt cả suối tóc mây
                  Sao bé cứ đợi hoài?

                   
                  Thu về trúc vẫn xanh
                  Gió thu chừng se lạnh
                  Bé chờ vì bé nhớ
                  Tình ơi _ tình mong manh

                   
                  Người ơi _người có hay
                  Người một đời phiêu lãng
                  Bé một thời con gái
                  Mấy thoảng nhìn mây bay ....

                   
                  #9
                    Nhi Anh 21.11.2007 16:54:07 (permalink)
                    0
                    EM YÊU
                     
                    Em yêu giọt nắng nghiêng thềm
                    Yêu chim oanh nhỏ êm đềm hát ca
                    Yêu màu tím biếc chiều tà
                    Yêu đêm gió mát trăng ngà ghé trông
                    Em yêu đồng lúa mênh mông
                    Đàn cò xoãi cánh dòng sông lững lờ
                    Em yêu vần điệu câu thơ
                    Như yêu điệu lý hò ơ quê nhà
                    Tình em chân chất thật thà
                    Ai ơi xin nhớ mặn mà thủy chung

                     
                    #10
                      Nhi Anh 21.11.2007 21:58:27 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: Nhi Anh

                      Cô bé và bụi trúc
                       
                      Có cô bé mắt nai
                      Tóc dài xỏa ngang vai
                      Nép dịu dàng bụi trúc
                      Cô bé đang chờ Ai?

                       
                      Mưa thu ướt lá trúc
                      Mưa ướt đôi bờ vai
                      Ướt cả suối tóc mây
                      Sao bé cứ đợi hoài?

                       
                      Thu về trúc vẫn xanh
                      Gió thu chừng se lạnh
                      Bé chờ vì bé nhớ
                      Tình ơi _ tình mong manh

                       
                      Người ơi _người có hay
                      Người một đời phiêu lãng
                      Bé một thời con gái
                      Mấy thoảng nhìn mây bay .... 


                       
                      Ơ nầy cô bé mắt nai
                      Chờ ai bụi trúc đứng hoài xa trông
                      Thấy chưa ...trời ửng sắc hồng
                      Bé ơi thôi nhé chớ buồn bé ơi

                      Người ta xa lắm mù khơi
                      Còn anh ở cạnh ngó lơ đoạn đành
                      Xanh xanh bụi trúc xanh xanh
                      Ngoành đầu nhìn lại liếc nhanh ...anh nhờ

                      Người ta xa lắc tình hờ

                       
                      Anh ni
                      #11
                        Nhi Anh 22.11.2007 04:10:15 (permalink)
                        0
                        Dòng sông

                        Tôi không có con sông chảy qua thời thơ ấu
                        Nhưng tôi yêu lắm
                        Những dòng sông
                        Dòng sông chảy qua rừng sâu núi thẳm
                        Dòng sông ôm lấy làng quê
                        Những khúc sông vắng trôi nhẹ nhàng êm ả
                        Những khúc sông nhộn nhịp thuyền ghe
                        Ơi những dòng sông xa lạ
                        Đều là
                        Những ký ức thân thương
                        Là bóng dáng quê hương
                        Là dòng chảy của câu hò điệu nhạc
                        Và tôi nhận lấy dòng sông
                        Từ tình yêu man mác
                        Từ nhung nhớ mênh mông
                        Và tôi chợt thấy dòng sông
                        Cho tôi soi bóng
                        Nhẹ nhàng con sóng
                        Trăng nước mộng mơ
                        Và tôi thả những bài thơ
                        Cho sông tôi chảy lượn lờ quanh tôi
                        Để nghe rạo rực bồi hồi
                        Đề nghe hư ảo nói lời tình yêu

                         
                         
                        #12
                          Nhi Anh 22.11.2007 07:50:03 (permalink)
                          0
                          Nhi Anh vừa nhặt được một bài thơ.
                          Mang vào đây để họa, mong tác giả đừng bắt bẻ.
                           
                          Lạc vần thơ
                           
                          Thơ vọng từ làn mây trắng xóa
                          Mịt mờ nhân ảnh nắng mơ màng
                          Áo em khua nhẹ trời hiu quạnh
                          Cơn gió chiều xưa lạc cõi hoang
                           
                          Anh đã lạc rồi thơ ảo mộng
                          Em ơi về nhặt lại vần mơ
                          Trả anh về với miền hoang vắng
                          Không mắt nhung huyền không tóc tơ
                           
                          Vàng thu đã lạc vào đông giá
                          Vần lạc cung sầu thơ ngổn ngang
                          Trên đỉnh vu vơ mờ tuyết trắng
                          Anh còn nhung nhớ một vầng trăng

                           
                          Hoàng Sa




                          Nhặt vần thơ lạc
                           
                          Cho em nhặt lấy vần thơ lạc
                          Đẫm mắt nhung huyền vương tóc tơ
                          Có cả môi hồng ươm ảo mộng
                          Lung linh nhung nhớ với mong chờ

                           
                          Thu qua, đông đã về lạnh giá
                          Chiếc lá xa xưa đã úa tàn
                          Anh nhé hãy về nhen nhóm lửa
                          Tìm về đêm mộng sáng vầng trăng

                           
                          Trong tuyết rơi rơi mờ ảo ảnh
                          Em cùng anh dệt lại vần thơ
                          Nở hoa lấp lánh miền hoang vắng
                          Cây cỏ mơ màng ươm giấc mơ


                           
                          #13
                            huongtuyet274 22.11.2007 08:36:30 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: Nhi Anh

                            Nhi Anh vừa nhặt được một bài thơ.
                            Mang vào đây để họa, mong tác giả đừng bắt bẻ.

                            Lạc vần thơ
                             
                            Thơ vọng từ làn mây trắng xóa
                            Mịt mờ nhân ảnh nắng mơ màng
                            Áo em khua nhẹ trời hiu quạnh
                            Cơn gió chiều xưa lạc cõi hoang

                            Anh đã lạc rồi thơ ảo mộng
                            Em ơi về nhặt lại vần mơ
                            Trả anh về với miền hoang vắng
                            Không mắt nhung huyền không tóc tơ

                            Vàng thu đã lạc vào đông giá
                            Vần lạc cung sầu thơ ngổn ngang
                            Trên đỉnh vu vơ mờ tuyết trắng
                            Anh còn nhung nhớ một vầng trăng

                             
                            Hoàng Sa








                            Nhặt vần thơ lạc
                             
                            Cho em nhặt lấy vần thơ lạc
                            Đẫm mắt nhung huyền vương tóc tơ
                            Có cả môi hồng ươm ảo mộng
                            Lung linh nhung nhớ với mong chờ

                             
                            Thu qua, đông đã về lạnh giá
                            Chiếc lá xa xưa đã úa tàn
                            Anh nhé hãy về nhen nhóm lửa
                            Tìm về đêm mộng sáng vầng trăng

                             
                            Trong tuyết rơi rơi mờ ảo ảnh
                            Em cùng anh dệt lại vần thơ
                            Nở hoa lấp lánh miền hoang vắng
                            Cây cỏ mơ màng ươm giấc mơ





                             
                            NHẶT VẦN THƠ LẠC!
                             
                            Anh đi giữa chốn phong trần
                            Nhặt vần thơ lạc để gần em hơn
                            Mắt nhung xanh biết dỗi hờn
                            Tìm trong gió lộng một cơn sóng tình
                            Đôi môi ảo mộng còn xinh
                            Ươm hồn nhung nhớ duyên mình thiết tha
                            Vần thơ xưa đã nhạt nhòa
                            Hôm nay lại được chan hòa nét yêu
                            Thu qua mơ mộng đã nhiều
                            Đông về lại thấy hoang liêu cõi lòng
                            Nhặt vần thơ lạc mênh mông
                            Lá xưa hoen úa buồn trông tháng ngày
                            Vầng trăng vụn vỡ ngầm say
                            Tuyết rơi mờ ảo thêm dày nhớ nhung
                            Vẫn thơ lạc chốn mịt mùng
                            Cho duyên hoang vắng muôn trùng...bến mơ! 
                             
                            #14
                              Nhi Anh 22.11.2007 21:54:49 (permalink)
                              0
                               
                              Nhặt chữ làm thơ

                              Thơ sao mà lạc khắp trời
                              Có người nhặt lấy
                              để rồi vu vơ
                              Em thì nhặt chữ làm thơ
                              Thương cho
                              con chữ
                              bơ vơ
                              tìm vần
                              Chữ xa
                              ghép với chữ gần
                              Chữ mơ
                              chữ mộng
                              không ngần ngại nhau
                              Chữ buồn
                              rời khỏi chữ đau
                              Chữ thương
                              chữ nhớ
                              ngọt ngào vần thơ

                               
                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 91 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9