Tuyết Lửa phần hai(Mở đầu chương 1)
anh_hung_cai_the 19.11.2007 13:33:34 (permalink)
Tuyết Lửa


Phần 2:

Niềm hy vọng mới


Sau phần một,Rival bị truy lùng và bị bắt giam vào ngục cùng người anh hùng Nor.Trong ngục suốt hơn sáu năm,Rival đã nếm trải được sự tàn bạo của Agentico và cái khủng khiếp của những tên tù nhân được đưa về từ NavyGrand mà người ta thường gọi chúng là những tên tay sai của Satan.Trước đây,Rival được biết đến là người Xivenxon cuối cùng-người của của bộ tộc Săn rồng huyền thoại.Trong người Rival tồn tại một sức mạnh vô cùng khủng khiếp,sức mạnh ấy Rival không điều khiển được.Nó bùng phát một thời gian rất lâu.
Thân người của Rival lúc ấy như một ngọn đuốc cháy hừng hực và luồng sức mạnh ấy được tập trung ở hay bàn tay.Rival đã dùng sức mạnh lúc ấy để nung chảy những song sắt của nhà tù và trốn thoát cùng Nor.Mọi chuyện tiếp sau đó đã được kể ở phần một.
Còn về cái đầu rồng mà Sept cùng Khotica mang về từ Orion quả thật là tai hoạ.Hoàng đế xứ Slavynia ra lệnh nung chảy cái đầu rồng và nấu chung nhiều dược thảo quý hiếm khác như là hy vọng thứ thuốc mà ngài cho là Trường sinh.Nhưng kết quả thật không như mong muốn.Những loại sâu bọ và rắn rít được tạo thành từ công thứ hoà trộn ấy.Không thể ngờ là trong đầu con rồng lại chứa mầm móng sinh sản sau này.Mà khi đã nấu chung những thứ kỳ hoa dị thảo thì chúng cũng đột biến theo.
Một trận dịch bệnh lan tràn khắp xứ Slavynia và người chết thành đống.Hoàng đế cũng chết ngay sau đó.Riêng tên Sept thì đi lánh nạn một thời gian ở Giant
 Redth được học nhiều thứ ở Orion và sau phần một,câu bé đã lớn lên thêm được hai tuổi.Nghĩa là lúc này,Redth đã mười bốn tuổi.Cùng những người bạn ở trường Orion,cậu bé đi tìm bí mật ở khu rừng Sói thần và đã khám phá ra nhiều sự việc khủng khiếp…..

 
Chương 1
Lạc giữa khu rừng
-Ở đây thật tồi tệ-Redth nói bằng giọng run run
Mercury cùng nó đang đi giữa khu rừng Sói thần rộng mệnh mông và nguy hiểm không cùng.Redth mang theo một thanh gươm nhỏ,một cái khiên và một số lọ thuốc mà nó đã chuẩn bị trước khi lên đường.Riêng Mercury thì đang sửa lại bộ giáp trong người.Nó cảm thấy thật gượng ép khi phải mặc cái thứ cồng kềnh này trong người,chẳng qua là nó sợ lũ sói đó thôi.
-Chúng ta đang đi đúng hướng phải không?-Mercury hỏi
Redth mở tấm bản đồ mà lắc đầu.Giọng nó ỉu xìu:
-Không hay rồi.Trời bão tuyết thế này thì tớ cũng chẳng thể biết được ta đang ở đâu vào lúc này
Mercury trố mắt:
-Cái gì?Vậy thì lũ sói sẽ làm thịt chúng ta mất
Redth cũng khá hoang mang.Nó nói:
-Cha tớ nói,nhà của Nor dũng sĩ chỉ ở cách đây hai dặm mà thôi.Nghĩa là cũng chỉ quanh quẩn trong khu rừng này.
Mercury nói:
-Biết là hai dặm nhưng lỡ chúng ta đang đi ngược hướng thì thế nào?
Redth nói:
-Vậy thì không may rồi.Hay là ta đào một hầm tuyết để nghỉ qua đêm đi.Chiều rồi,tớ không còn sức để đi nữa
Mercury gật gù:
-Ừ.Thì ta cùng đào vậy.
Thế là hai đứa đào một con đường tuyết dẫn đến gần một cái cây thiệt lớn và chúng nghỉ ở trong một cái hầm đủ lớn.
Đêm đó,trận bão càng mạnh dần và hai đứa chúng nó chỉ nghe ù ù bên tai những tiếng gió rít lên từng đợt và cảm thấy người mình đang đóng thành một khối băng!Chúng nó ngủ thiếp đi và không hề biết rằng,ngay lúc này đây,lũ sói xuất hiện….
Lũ sói ẩn hiện khác thường,chúng hiện ra từ trong đám khói mù mịt từ trận bão và chúng bắt đầu tìm thức ăn như thường lệ.Có hai con phóng từ ngọn cây cao vút nơi Redth và thằng bạn nó đang trốn bão ở dưới
-…Rừ….Rừ….Rừ….Rừ….!!!
Lũ sói đã đánh hơi được mùi của con người và chúng nghiến răng.Chúng đã đói lắm rồi, đói đến độ,máu trong người chúng sôi lên như đang được nấu.
Trong số những con sói đang đánh hơi,có một con lông màu đỏ hồng và vuốt của nó lớn hơn những con màu trắng.Con sói này đánh hơi hồi lâu rồi quay người bỏ đi.Những con khác trông thấy cũng bỏ theo.
Hai đứa trẻ được an toàn.Và chuyện này xảy đến cũng thật kỳ lạ.Hai đứa trẻ không biết chuyện đó và chúng thì đang say ngủ,chúng đang mơ đến ngày được gặp Nor-người anh hùng đại dương mà chúng từng được những thầy cô trong trường nhắc đến thật nhiều.
 
Sáng ra,mọi thứ trông có vẻ ổn hơn so với hôm qua.Tuy nhiên, đã có những cái cây bị đổ sập làm tuyết dạt ra hai bên.Dưới lớp tuyết này là con đường cẩm thạch được xây rất rất lâu trước đó-trước cả triều đại Obivillion.Bão đã qua và hai đứa trẻ tiếp tục cuộc hành trình.Mercury hỏi:
-Hiện giờ chúng ta đang ở đâu?
Redth gãi đầu:
-Hình như gần tới rồi. Đi tìm cái cây cổ thụ lớn nhất là sẽ biết nhà của Nor ngay thôi.
Mercury chưa thôi thắc mắc:
-Vậy là còn hơn hai dặm nữa.Không biết hôm qua chúng ta có lạc đường hay không nhưng rõ ràng nơi chúng ta đang đứng là Hồ Lớn.
Redth nói:
-Chắc là vậy rồi.Hôm qua có bão mà.
Thế là chúng nó lầm lũi đi trong khi mặt trời đã chiếu những tia nắng cực kỳ chói chang len qua những tán lá đóng đầy tuyết.Khu rừng này có nhiều chuyện kỳ lạ,vì ở đây dường như chỉ có loài sói thống trị và những loài khác là thức ăn của chúng bất kể là con người chăng nữa.Thành ra,gọi chúng là sói thần quả không ngoa.Bất kể xuân hạ thu đông,chúng cũng xuất hiện ít nhất vài ba lần để chuẩn bị bữa tiệc linh đình ở đâu đó trong khu rừng này.
Chẳng ai muốn gặp lũ sói,nhất là khi họ đang tìm đường vượt qua biên giới hay bị lạc ở nơi này.Và Mercury là đứa thấy một cái bóng giống như cái bóng của một con sói chạy xẹt qua như một ngọn gió.Nó khều Redth một cái thiệt mạnh và khiến thằng này nổi nóng:
-Chuyện gì?
-Con sói!Tớ vừa thấy nó chạy qua.
Redth cảm thấy như sét đánh bên tai.Nói hoảng hốt:
-Cậu không đùa đấy chứ?
Mercury quả quyết:
-Thật mà.Không chỉ một mà đến ba bốn cái bóng luôn.
Redth vẫn chưa thể biết mình đang làm gì.Nó nói:
-Vậy giờ chạy à?
-Chứ sao nữa.Chạy về phía trước đi.May sao gặp Nor thì hay.
Nói rồi hai đứa chạy một mạch.Và kỳ lạ thật,xung quanh phát ra những tiếng rú rùng rợn trong khi chẳng hề có một loài sinh vật nào đang hiện hữu gần đây ngoại trừ hai đứa chúng nó. Đang chạy,bỗng dưng một tiếng phốc vang lên thật kêu và tuyết văng lên tứ tung.Hình như đúng là lũ sói đã bắt kịp hai đứa nhỏ rồi.Quả quyết là thế.
Con sói đầu đàn là con sói lông đỏ hôm qua.Trông mặt nó thật kinh tợm,dữ dằn và tỏ ra khát máu.Nhìn bộ móng vuốt giương ra thì biết nó đáng sợ thế nào.
Nó gầm gừ hồi lâu.Trong khi hai đứa nhỏ sợ vãi cả mật.Chúng nó ôm lấy nhau và hai hàm răng đập vào nhau như búa rèn.Mà nó cũng đáng sợ thật.Cái kiểu này khi mà rút gươm ra thì chỉ cần một cú tát của nó là thanh gươm cùng cái tay của mình văng đi luôn chứ đừng nói chuyện dí vào người nó vô ích.
Con sói tiến sát lại gần hơn và tất nhiên hai đứa nhỏ chỉ muốn thét to lên lúc này. Ôi trời ơi!Nó sắp làm thịt mình thôi!
Nhưng sau khi ngửi ngửi hồi lâu thì con sói bỏ đi.Nó nhảy phốc lên ngọn cây cao nhất và biến đi.
Vậy là sao?Mình nhất thời không hiểu nổi.Quả đúng là chuyện thần kỳ và hiếm thấy.Bất chợt,Mercury à lên một tiếng:
-Vậy chúng ta là người được chọn.Mà người được chọn thì không lý nào lũ sói lại đi ăn thịt chúng ta
Redth cũng gật gù:
-Nói cũng có lý.Nhưng tại sao người được chọn lại là chúng ta mà không phải người khác?Người được thần chọn thì sẽ mang một nhiệm vụ chắc vô cùng lớn.
Mercury choàng lấy vai bạn.Nó nói:
-Thần chọn thì ấy là ý của thần.Sao ta hiểu được.Còn nhiệm vụ đã được ghi trong cuộn sách vàng chỗ Nor vĩ đại mà ta đang tìm. Đó là lý do vì sao mà tớ dặn câu cùng tớ đến đây.
 
Đoạn chúng nó đi hơn mấy dặm thì thấy một căn nhà gỗ cực kỳ lớn.Nhà gỗ ấy có hai tầng và được bao trùm bởi tuyết trắng xoá.Phía sau nhà còn một cái động cũng cực lớn và chúng thấy có ánh lửa từ trong ấy.Mercury xoa bụng mà nói:
-Hình như có người đang nấu thức ăn.Tớ đói rã người rồi đây.
Chúng nó đi tiếp và đi tới cái hang.Chúng nó thấy một người thân hình vạm vỡ,tóc tai trắng như tuyết và vận một bộ đồ màu đen kín hết thân người. Ông già đó là Nor vĩ đại mà cách đây hơn ba mươi năm người ta đã gọi bằng cái tên ấy.Giờ này chắc không ai gọi ông ta như thế nữa,việc đi đứng giờ cũng là một trở ngại đối với ông,huống chi.Nor nhìn quanh hai đứa nhỏ hồi lâu rồi nói:
-Hai ngươi chờ ở đây.
Redth buột miệng ú ớ:
-Ông….ông…có phải là Nor?
Ông già không nói,ông múc hai chén súp dưa cải và đưa cho chúng nó.Lúc này,chúng nó không biết cư xử thế nào cho phải, đành nhận lấy và múc ăn soàn soạt.
Ông già đã đi vào trong nhà,lúc này thằng Redth tiếp tục hỏi:
-Nor vĩ đại đây ư?Tớ có hơi thất vọng thật đấy.
Mercury không thèm để ý mấy lời thằng này nói.Nó đang đói và nó chỉ biết ăn và ăn lúc này.
-Hình như Nor biết chúng ta đang cần cái gì thì phải?
Mercury cười:
-Nếu không biết thì Nor không phải là sứ giả của thần Wolforeign.
-Nói cũng phải.Nhưng khi gặp Nor,tớ có cảm giác thật kỳ.
-Vậy sao?
-Ừ.Cảm giác thật thân thiết.Trước đây,có lẽ Nor không lạnh lùng đến thế đâu.
-Cũng có thể.Nor là sứ giả của vị thần và hơn hết,Nor còn nắm giữ trong tay một bầy sói trắng tuyết như hồi nãy chúng ta gặp.
Redth bất giác hỏi tiếp:
-Vậy còn con có lông màu đỏ?Hình như nó là con đầu đàn thì phải.Nó là con sói lạ nhất mà tớ từng gặp.
Mercury bỏ chén súp vừa ăn xong sang một bên.Nó lấy thêm củi vào đống lửa đang cháy đượm.Nó nói:
-Ai mà biết được.Nhỡ có khi nó cũng là của Nor thì sao.Mọi chuyện ta biết về Nor dường như là quá ít.
 
Lúc này, ông già từ trong nhà đi ra và mang theo một cuộn giấy bằng vàng sáng chói. Ông đã lấy nó từ trong chiếc hộp cẩm thạch mà vị thần từng trao cho ông. Ông nói:
-Nhiệm vụ của ta đã xong.Tất nhiên,hai đứa sẽ phải thay thế ta lãnh đạo Peaceland,lãnh đạo những người Obivillion cuối cùng chiến đấu chống lại đế chế Scandes.Nói thế thì không phải một sớm một chiều mà làm được,hãy xem trong cuộn giấy này.Lời vị thần sẽ giúp các ngươi.
Nói xong, ông già trao cuộn giấy cho Mercury và cuộn giấy ấy không chỉ làm bằng vàng mà còn rất nặng nữa.
Ông già còn dẫn hai đứa nhỏ đi sâu vào hang động và chỉ cho chúng chỗ những con sói đang ở.Thật tuyệt.Nhìn chuồng sói đẹp phải biết.Những con sói có lông trắng toát như tuyết phủ.Mercury thắc mắc:
-Cháu đã gặp một con có lông màu đỏ trên đường đến đây.
Lão già lắc đầu:
-Ta chưa bao giờ biết một con như thế cả.Nhìn chúng đi,lông chúng chỉ một màu trắng.Có thể đó là một con của ai đó,một sứ giả khác của vị thần.
Lão già nói tiếp:
-Khi nào đến lúc,ta sẽ trao cho các ngươi hết lũ sói này.Riêng lúc này thì chưa được.
Chẳng ai dám hỏi vì sao.Vì dường như Nor chỉ hành động theo ý chỉ của vị thần,có nói ra,cũng chẳng ai hiểu được.
Nor còn để một cỗ xe ngựa và dặn chúng nó trở về an toàn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2007 03:59:36 bởi Ct.Ly >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9