Chiều
Lệ buồn ta đã lau rồi
Mùa xuân đang tới gọi mời tình yêu
Ai yêu hãy cứ mà yêu
Còn ta ngồi ngắm mây chiều rong chơi Tùng Anh
Mùa xuân hoa đào nở
Chim én lượn ca vang
Người người vui nhộn nhịp
Lễ hội mừng đón xuân
Anh ơi mau lên nhé
Về bên cạnh em đây
Buổi chiều ta chung lối
Rộn ràng nhịp đôi tim
Tùng Anh
Trích đoạn: Tùng Anh
Lệ buồn ta đã lau rồi
Mùa xuân đang tới gọi mời tình yêu
Ai yêu hãy cứ mà yêu
Còn ta ngồi ngắm mây chiều rong chơi
Tùng Anh
Tình yêu đâu phải gọi mời!
Chỉ cần liếc mắt khỏi lời đổi trao
Mình đi ra biển cùng nhau
Xem con ốc nhỏ gói vào đại dương...
Trích đoạn: lyenson
Tình yêu đâu phải gọi mời!
Chỉ cần liếc mắt khỏi lời đổi trao
Mình đi ra biển cùng nhau
Xem con ốc nhỏ gói vào đại dương...
Yêu nhau mình hẹn buổi "chiều"
Đi dạo khắp phố đôi điều đổi trao
Cớ sao ra biển nghêu ngao
Quên mất lời hẹn "chiều" nao đầu bài
Tùng Anh
Hình như phạm qui thì phải ^.^!!
Thì chiều ra biển cũng hay
Đi trong gió lộng thổi bay tóc thề
Ham vui quên bẳng lối về
Ở nhà mẹ nhủ: CHẮC MÊ TRAI RỒI!
Trích đoạn: lyenson
Thì chiều ra biển cũng hay
Đi trong gió lộng thổi bay tóc thề
Ham vui quên bẳng lối về
Ở nhà mẹ nhủ: CHẮC MÊ TRAI RỒI!
Mẹ tôi trông đứng trông ngồi
Con ơi chớ có nghe lời con trai
Con trai chẳng có gì hay
Chiều chiều lêu lỏng lai rai không hà
Tùng Anh
Anh ơi chớ có về nhà
Dẫn em ra bụi mình ta tí tà
nếu anh dẫn em về nhà
Má mà biết được bã la chết liền
Mẹ ơi con sướng như tiên
Má mà la nữa con liền theo trai...
Trích đoạn: maiyeuem
Anh ơi chớ có về nhà
Dẫn em ra bụi mình ta tí tà
nếu anh dẫn em về nhà
Má mà biết được bã la chết liền
Mẹ ơi con sướng như tiên
Má mà la nữa con liền theo trai...
Ngồi mà bứt tóc bứt tai
Đọc lên đọc xuống đọc hoài chẳng thông
Chữ chiều nhìn xem có không
Ai vào tìm thử có không chữ chiều
Tùng Anh
Phạm qui rồi bạn ơi! ^.^!!
Topic chiều có 1 quy định rất đơn giản là trong bài thơ của các bạn phải có chữ "chiều". Các bạn chú ý nhé!
Nào có gì đâu một chữ chiều
Vậy thì anh sẽ chiều người yêu
Chiều chiều dắt đi ăn hủ tiếu
Ăn xong anh sẽ kiss em nhiều
Chiều chiều em đứng trong mưa
Mưa rơi nặng hạt trái dừa rớt bum
Tùng Anh đang đứng lum khum
Bỗng dừa khô rụng cái bùm lăn quay
Trong chiều gió lạnh mưa bay
Nên Tùng Anh tưởng mũi ai là dừa
đáng đời em chết chưa...em
Mưa - từng hạt tí tách
Mưa rơi ướt áo ai
Mưa trôi vào quên lãng
Mưa giá buốt chiều đông
Tùng anh
Chiều nay ngồi ngẫm cái sự đời
Tranh giành chém giết mãi không thôi
Được - mất - vui - buồn trong thoáng chốc
Vốn dĩ mong manh cái sự đời
Tùng Anh
Chiều nay em trở nên chán nản
Bởi cô đơn ,nhàm chán ,bon chen Lá vàng cành khô còn giữ lại Em bơ vơ ,chao đảo khôn lường .
Chân TRời Tím.
Chiều nay nghĩ bỗng mà thương
chân trời tím thuở đến trường hôm nao
Cùng nhau đi bắt cào cào
lỡ tay để duột..em cắn đau quá trời
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: