Tình Lỡ
Tôi đã đi tìm lại lối xưa
Bờ tre rũ lá gió chiều đưa
Dòng sông còn đó con đò cũ
Nhớ lắm ngươi ơi mấy cho vừa
Ngày ấy em đi áo trắng ngần
Dáng còn e ấp tuổi còn xuân
Em mang hài mới, choàng khăn mới
Bước xuống đò xuôi mất mất dần
Ta đã đi tìm lại ước mơ
Những mong kỷ niệm dệt thành thơ
Câu thơ nửa viết vần chưa trọn
Bút đã rời tay... dạ thẩn thờ
Ta biết rằng em đã theo chồng
Em về bên đó có buồn không ?!
Có còn nhớ đến con đò cũ
Nơi bến đò ngang anh đứng trông !
Em về bên đó, em được vui ?
Người ấy cùng em xẻ ngọt bùi ?
Hay đêm về sáng âm thầm khóc ?!!
Có biết rằng anh luống ngậm ngùi !!
Thường Sơn
TÌNH LỠ
Hoa Quỳnh
Một thoáng người tìm lại lối xưa
Phố thơ vàng lá gió thu đưa
Đâu dáng em ngồi hong suối tóc
Bên thềm hoang lạnh hắt hiu mưa
Em đi tà áo buông màu nhớ
Bóng đổ dần xa , khuất cuối đường
Hài nhung ,áo gấm, khăn voan trắng
Em biết rằng người vẫn vấn vương
Người tìm chi lại những vần thơ
Để buốt tim đau , dạ thẫn thờ
Kỷ niệm hôm nao , tình mộng ảo
Đành thôi sương khói đã tàn mơ
Trong nắng hanh vàng , em cất bước
Sang ngang kẻo lỡ tuổi xuân thì
Em về nơi ấy cùng người ấy
Đã muộn màng rồi , thương nhớ chi ! ...
Mỉm cười người nhé cho em vui
Xếp lại ưu tư lẫn ngậm ngùi
Dường dài phía trước , thênh thang bước
Phố cũ vườn thơ , chớ trở lui ....