Góc Thơ Quỳnh
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 47 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 700 bài trong đề mục
Như Quỳnh 08.09.2008 19:39:26 (permalink)
0
 NỖI NHỚ BẮC NHỊP CẦU Ô THƯỚC
 


Có chiếc lá nào khều nhẹ vịn bờ vai
Cho em chợt giật mình , à một mùa thu mới
Có ngọn gió nào thổi bung làn tóc rối
Lại nũng nịu buồn ...anh đâu có quanh đây

Không có anh đây , làm sao em níu được bàn tay
Nhõng nhẽo khóc , nhõng nhẽo hờn trong mùa thu tháng chín
Rồi khúc khích quay mặt cười khi thấy anh lính quýnh
Ỷ được yêu ,em vòi vĩnh đủ mọi trò

Có cụm Nhớ nào thấy em đứng bơ vơ
Đã quay lại quấn quít cùng em đấy
Nhớ và em chuyện trò về anh mãi
Suốt buổi chiều hai đứa nhắc mỗi một cái tên

Phương xa ấy , có một mình chắc anh đã buồn tênh
Để em gọi Nhớ về bên anh nhá
Cụm Nhớ ơi , xin hãy mau mà vội vã
Gửi lời thương em đến cận kề anh

Còn nữa nè , Nhớ cho em gửi chiếc lá xanh
Lá của cây Tình khi mùa thu trở giấc
Màu xanh non nõn nà , anh thích nhất
Thu về rồi nhưng cây mãi đơm hoa

Cụm Nhớ nhắn với anh rằng dẫu là xa
Nhưng nhờ cụm Nhớ bắc nhịp cầu Ô Thước
Nên em đâu có mà sướt mướt
Anh đừng lo , nghĩ ngợi nhé
Người Yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2008 19:40:48 bởi Như Quỳnh >
Như Quỳnh 17.10.2008 08:44:45 (permalink)
0
BÓNG PHÙ VÂN 
 

 
 
Ngày anh khuất bóng xa vườn mộng
Có cánh hoa tàn rũ sắc hương
Cành khô lá úa cây xơ xác
Hờ hững tình anh tựa khói sương

Anh , cánh chim trời xa cuối phố
Em xưa sao níu được phiêu bồng
Chim chê mưa gió phương nầy lạnh
Lạc lối tình vương phía nắng hồng

Mà thôi có trách thì xin trách
Những giọt thơ em quá ngại ngần
Ngọt ngào anh nhận nơi trời lạ
Người ấy hơn em gấp vạn lần

Chỉ xin một chút hương ngày cũ
Kỷ niệm hoài mơ gọi cố nhân
Nắng hạ thu vàng thơ dấu ái
Nhạt nhòa hư ảnh bóng phù vân

Hoa Quỳnh
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2008 03:35:01 bởi Viet duong nhan >
Như Quỳnh 02.11.2008 12:12:15 (permalink)
0
Nắng là em , có phải?!

Buổi giao thoa , cây phong già lá đỏ
Gió chao cành ...từng vạt nắng long lanh
Nắng dịu dàng , nắng đậu khẽ vai anh
Nắng ngọt ngào ...nắng là em , có phải ?!

Vạt nắng hồng , hồng đôi môi em gái
Một chiều xưa thèn thẹn nụ hôn trao
Ngày tiễn đưa ,giọt nước mắt nghẹn ngào
Em đừng khóc ...nao lòng anh lắm đấy

Anh phương nầy luôn dõi về phương ấy
Nơi có em , người yêu nhỏ đợi trông
Anh phương nầy , trời đang chuyển gió đông
Mà trái tim ấm nồng tình em đó

Nầy vạt nắng , anh thì thầm nho nhỏ :
_Cô nhân tình be bé của tôi ơi
Anh sẽ về , mình ghép lại thành đôi
Tình hạnh phúc ...nồng nàn mừng xuân mới

Hoa Quỳnh
__________________


Đình Thế 02.11.2008 21:11:46 (permalink)
0

BÓNG PHÙ VÂN 
 
Ngày anh khuất bóng xa vườn mộng
Có cánh hoa tàn rũ sắc hương
Cành khô lá úa cây xơ xác
Hờ hững tình anh tựa khói sương

Anh , cánh chim trời xa cuối phố
Em xưa sao níu được phiêu bồng
Chim chê mưa gió phương nầy lạnh
Lạc lối tình vương phía nắng hồng

Mà thôi có trách thì xin trách
Những giọt thơ em quá ngại ngần
Ngọt ngào anh nhận nơi trời lạ
Người ấy hơn em gấp vạn lần

Chỉ xin một chút hương ngày cũ
Kỷ niệm hoài mơ gọi cố nhân
Nắng hạ thu vàng thơ dấu ái
Nhạt nhòa hư ảnh bóng phù vân

Hoa Quỳnh

Đừng trách nữa em ơi! hương ngày cũ
Nắng hạ vàng phượng rũ đón thu sang
Nơi xa xôi anh nhặt lá thu vàng
Xa cách quá, quan san mờ nhân ảnh
 
Trời vào thu phương này sương rơi lạnh
Anh xa xôi đang mỏi cánh chim trời
Nhớ thương về quê cũ bóng nhỏ nhoi
Thương biết mấy, đừng nghe! đừng hờn trách
 
Đêm từng đêm ta gục đầu trên sách
Nhớ thương về nẻo cũ đã mù xa
Giận cuộc đời sao chia mãi tình ta
Căn trọ hẹp vẫn là mênh mông lắm
 
Chỉ sợ đợi chờ tháng ngày thăm thẳm
Em mỏi mòn rồi dứt bỏ sang ngang
Để cho ta ngày trở lại ngỡ ngàng
Vì em đã tay bồng tay bế
 
"Để chuyện mình chỉ còn là chuyện kể..
...Chuyện ngày xưa... trong những lúc xao lòng
Ừ! ngày xưa đã từng đợi từng trông
Rồi chắc lưỡi... lạnh lòng nên lỡ bước
 
Không chờ được
                             một bóng người gầy guộc trời xa!!!
 
                               ĐT (Chào Như Quỳnh - gõ cữa 1 chút đừng phiền nhé! hãy tin người thương mình hơn. Thân mến!)
 
Như Quỳnh 26.11.2008 18:30:03 (permalink)
0



Đừng trách nữa em ơi! hương ngày cũ
Nắng hạ vàng phượng rũ đón thu sang
Nơi xa xôi anh nhặt lá thu vàng
Xa cách quá, quan san mờ nhân ảnh
 
Trời vào thu phương này sương rơi lạnh
Anh xa xôi đang mỏi cánh chim trời
Nhớ thương về quê cũ bóng nhỏ nhoi
Thương biết mấy, đừng nghe! đừng hờn trách
 
Đêm từng đêm ta gục đầu trên sách
Nhớ thương về nẻo cũ đã mù xa
Giận cuộc đời sao chia mãi tình ta
Căn trọ hẹp vẫn là mênh mông lắm
 
Chỉ sợ đợi chờ tháng ngày thăm thẳm
Em mỏi mòn rồi dứt bỏ sang ngang
Để cho ta ngày trở lại ngỡ ngàng
Vì em đã tay bồng tay bế
 
"Để chuyện mình chỉ còn là chuyện kể..
...Chuyện ngày xưa... trong những lúc xao lòng
Ừ! ngày xưa đã từng đợi từng trông
Rồi chắc lưỡi... lạnh lòng nên lỡ bước
 
Không chờ được
                             một bóng người gầy guộc trời xa!!!
 
                               ĐT (Chào Như Quỳnh - gõ cữa 1 chút đừng phiền nhé! hãy tin người thương mình hơn. Thân mến!)


Xin lỗi vì bận việc nên Quỳnh không ghé vnthuquanm ột thời gian , hôm nay vào mới thấy bài thơ.
Quỳnh cảm ơn bài thơ tuyệt vời của Đình Thế
Và Quỳnh hứa sẽ hoạ lại
Chúc Đình Thế luôn vui và đều tay sáng tác
Như Quỳnh 26.11.2008 18:34:15 (permalink)
0
Lâu lắm rồi không làm thơ tặng anh. Hay chắc lẽ khi trọn vẹn hạnh phúc thì em cảm thấy chả cần gửi tình vào thơ nữa.!
Không anh ạ,
Hôm nay, em muốn mượn lời thơ để trộn hoà thêm chút mộng mơ lãng mạn cho cuộc tình đôi ta.
Bài thơ em viết vội nhưng ngọt tràn cảm xúc
Vì yêu thương, anh nhận cho em, anh nhá...

Tình Yêu Mình Nho Nhỏ



Nếu chiều em qua ngõ
Gió thầm thì bên tai
Có một người đang nhớ
Chắc lẽ tình anh đây?!

Tối sao trời nhấp nháy
Soi rọi những vần thơ
Hỏi rằng sao có phải
Anh gửi nhờ mộng mơ...

Nếu sớm mai, vạt nắng
Vương vấn hoài tóc mây
Em hiểu rồi , anh nhắn
Là hồn anh đắm say....

Tình yêu mình nho nhỏ
Giữa mông mênh cội đời
Vừa đâm chồi hoa nở
Xua nỗi buồn rong chơi...

Thời gian dần trôi mãi
Tháng năm rồi phôi phai
Chỉ đôi mình đứng lại
Cùng nụ tình trong tay...

Hoa Quỳnh

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2008 03:32:43 bởi Viet duong nhan >
Như Quỳnh 28.11.2008 19:18:24 (permalink)
0
Mối Tình Đầu

Thu đã về trên cây bàng lá đỏ
Gió bâng khuâng rơi rớt mấy cọng buồn
Mà sao lạ, con tim mình thổn thức
Nhớ người ta, người ta nhớ mình không?

Chắc phải giấu chuyện nhớ nhung thật kỹ
Nhỏ bạn thân cũng chẳng thể thầm thì
Mình ngại lắm lũ bạn bè to nhỏ
Biết mình yêu, chúng nó sẽ xầm xì

Ngồi mộng mơ vô tình mình nguệch ngoạc
Tên người ta đầy trang vở học trò
Nếu Mẹ thấy mình mải mê tập tễnh
Viết vần thơ thì ắt hẳn nguy to

Cứ len lén, mình soi gương làm dáng
Mắt long lanh vương vướng sợi khói tình
Trộm của Mẹ thỏi son môi màu đỏ
Nụ cười duyên, mình quả thật là xinh

Nếu người ta trông thấy mình lúc đó
Chắc thể nào cũng phải đá lông nheo
Chỉ nghĩ thôi má ửng hồng mắc cỡ
Trưa tan trường, người ta cứ đi theo

Mối tình đầu của mình, mười tám tuổi
Thương người ta, đâu dám nói:"Em thương!"
Chờ đêm về gọi vầng trăng thú thiệt
Nhắn hộ người , em đã luyến đã vương


Hoa Quỳnh

Như Quỳnh 30.11.2008 15:40:14 (permalink)
0


Nhặt  Nắng

Ta về nhặt nắng đang rơi
Hay ta đang nhặt ta, đời lìa nhau

Em đi mộng vỡ xôn xao
Gót ngà khuấy nắng, nắng nhàu xác xơ

Gót mềm giẫm nát câu thơ
Chữ rơi vần rớt dật dờ, người đi...


Nhạn Trắng

*****************


Chỉ ngần ấy thôi...


Thu về, hạt nắng long lanh
Hạt rơi theo lá mỏng manh úa tàn
Hạt nào vướng lại trên cành
Chờ con gió thổi mà vàng xác xơ

Thôi đừng nhặt nắng vu vơ
Hong buồn nỗi nhớ hư vô một thời
Câu thơ tha thiết ngọt lời
Tình thơ một thoáng xa vời....
sương giăng

Bẻ đôi
người nửa vầng trăng
Phần em, một nửa
chỉ ngần ấy thôi...


Hoa Quỳnh

****************
Vẫn còn đấy thôi

Nắng thu nhiều hạt long lanh
Nghe như trĩu nặng trên cành héo khô
Gió chiều sao giống như thơ
Nhẹ trôi vào chốn hư vô lạ lùng

Lá rơi, lá cứ ngập ngừng
Bao nhiêu nhung nhớ ngập rừng hoang vu
Em ơi chưa hết mùa thu
Mộng mơ còn thắm,
tương tư còn vàng

Ghép vào
hai nửa vầng trăng
Để cho lấp lánh
muôn ngàn tình thơ

Hoàng Sa




<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2008 15:43:03 bởi Như Quỳnh >
kimrbl 30.11.2008 21:51:39 (permalink)
0


Ru ...



Ru anh
dài vắn năm canh

Ru em
ngủ muộn tình thành trăm năm

Ru nhau
trăng tựa gối nằm

À ơi
ru mãi môi trầm ngọt ru


Tròn vành
vẹn chữ tương tư

Ru từ
xuân hạ đến thu mãi còn

Gió nào
gió lạnh mưa đông

Lửa tình
nhen nhóm bếp hồng tiếng ru ....


Hoa Quỳnh 


 
Ru em
đi suốt cuộc đời
 
Ru anh
nhắc lại những lời mẹ xưa
 
Ru nhau
vào cõi mộng mơ
 
À ơi
đừng để bao giờ xa nhau
 
Ru cho
duyên phận trầu cau
 
Thắm tình
chung thuỷ bền lâu cùng người
 
Ru cho
tươi mãi nụ cười
 
Ru cho
ai phải bồi hồi nhớ ai...
 
kimrbl
 
 
Như Quỳnh 03.12.2008 19:25:45 (permalink)
0
Ru em
đi suốt cuộc đời
 
Ru anh
nhắc lại những lời mẹ xưa
 
Ru nhau
vào cõi mộng mơ
 
À ơi
đừng để bao giờ xa nhau
 
Ru cho
duyên phận trầu cau
 
Thắm tình
chung thuỷ bền lâu cùng người
 
Ru cho
tươi mãi nụ cười
 
Ru cho
ai phải bồi hồi nhớ ai...
 
kimrbl
 

* Quỳnh cảm ơn bài thơ của bạn và Quỳnh xin tiếp một bài khác cũng là RU  nhá

Ru


Ru em
Ngọt giọng môi mềm

Ru anh
Tiếng mẹ bên thềm chiều xưa

Ru nhau
lịm  ngọt  đong đưa

À ơi
Ru mãi tình chưa hết tình

Ru cho
Mình vẫn là mình

Dịu êm ngày tháng
lung linh giọt hồng

À ơi
tiếng vợ ru chồng
Tròn câu chung thuỷ
tình nồng thiên thu

Ơi à
vẳng tiếng chồng ru
Nghìn năm còn đó
tương tư trĩu đầy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 19:28:40 bởi Như Quỳnh >
kimrbl 03.12.2008 22:24:35 (permalink)
0


Ru em
đi suốt cuộc đời
 
Ru anh
nhắc lại những lời mẹ xưa
 
Ru nhau
vào cõi mộng mơ
 
À ơi
đừng để bao giờ xa nhau
 
Ru cho
duyên phận trầu cau
 
Thắm tình
chung thuỷ bền lâu cùng người
 
Ru cho
tươi mãi nụ cười
 
Ru cho
ai phải bồi hồi nhớ ai...
 
kimrbl
 

* Quỳnh cảm ơn bài thơ của bạn và Quỳnh xin tiếp một bài khác cũng là RU  nhá

Ru


Ru em
Ngọt giọng môi mềm

Ru anh
Tiếng mẹ bên thềm chiều xưa

Ru nhau
lịm  ngọt  đong đưa

À ơi
Ru mãi tình chưa hết tình

Ru cho
Mình vẫn là mình

Dịu êm ngày tháng
lung linh giọt hồng

À ơi
tiếng vợ ru chồng
Tròn câu chung thuỷ
tình nồng thiên thu

Ơi à
vẳng tiếng chồng ru
Nghìn năm còn đó
tương tư trĩu đầy

 
Hoa Quỳnh
 
Ru em
giấc mộng tròn đầy
Ru anh
mãi mãi đắm say duyên lành
Ru nhau
đi suốt cuộc tình
À ơi
chung thuỷ có mình có ta
Ru cho
hạnh phúc nở hoa
Vui buồn
chia sẻ mặn mà lứa đôi
À ơi
gắn bó suốt đời
Vợ chồng
tri kỷ như đôi bạn hiền
Ơi à
giai lão bách niên
Vợ đảm chồng tốt
khắp miền ngợi ca
 
kimrbl


Như Quỳnh 06.12.2008 18:30:45 (permalink)
0
Quỳnh cảm ơn bài hoạ thêm của bạn .Hôm nay ghé lại thư quán nhưng vì vội quá chưa thể hoạ tiếp được,cho Quỳnh hẹn nha
Như Quỳnh 06.12.2008 18:32:54 (permalink)
0
Đâu Chỉ Mùa Thu                                                 
 

Đâu chỉ có mùa thu
Mới vàng muôn sắc lá
Cũng đâu chỉ mùa thu
Nghe đất trời xa lạ?

Em lạ ta lạ thơ
Lạ cả những mong chờ
Lạ từ khi lá rụng
Trăng nằm khóc bơ vơ

Mùa thu về giữa phố
Em hờ hững rời Thu
Hồn buồn đi hay ở
Nào ai biết bao chừ

Mùa thu nuôi chẳng lớn
Cứ hao gầy lá thêm
Vì em như gió bão
Móng tay cào rách đêm ...
 
Nhạn Trắng



Đâu Chỉ Mùa Thu
 
Đâu phải chỉ mùa thu
Mới vàng muôn sắc lá
Khi trời vừa chớm hạ
Phố đã đầy lá rơi

Lá bỏ cành chơi vơi
Dạo lang thang đây đó
Rưng rưng buồn cô nhỏ
Ngong ngóng hoài dáng thơ

Lòng nhủ lòng vu vơ
Ghé bến đời một thoáng
Tình yêu như gió thoảng
Mùa thu đến rồi đi

Người _ Một cánh chim di
Em _ Nỗi buồn con gái
Níu mùa thu ở lại
Thu theo chim xa vời


 Hoa Quỳnh


Như Quỳnh 18.12.2008 10:56:10 (permalink)
0
Vốc Thơ Gầy

Ngoài kia trời sắp chuyển đông
Heo may se tủi khơi lòng lạnh thêm
Ta về có được gì em
Một câu thơ nữa đâu mềm nét môi

Ta về em đã tròn đôi
Mưa trên lụa mỏng ướt người miền xa
Phất phơ trong gió lụa ngà
Bàn tay có vói chỉ là hư không

Thuyền em xuôi mái chèo trong
Hồn ta như sóng lạc dòng đảo chao
Tương tư một mảnh lụa đào
Một câu thơ mịn ngọt ngào đẩy đưa

Bên trời em nắng ta mưa
Bên đời sương gió ta thừa lá bay
Chung nhau một vốc thơ gầy
Em đi ta chuốt nghe trầy xướt thêm

Nhạn Trắng


Lụa Thơ

Chung nhau lụa trải đường thơ
Dệt câu lục bát mộng mơ một thời
Môi chưa nhoẻn trọn nụ cười
Sao anh lại vội cuối trời xa xăm

Anh về cho nguyệt tròn rằm
Cho đêm trẩy hội thì thầm tiếng yêu
Thướt tha dải lụa mỹ miều
Câu thơ ai viết nhũ điều tương tư

À ơi cho dẫu cuối thu
Gió đông lạnh lẻo tạ từ chốn nao
Anh về hong lửa má đào
Cùng em một sớm ngọt ngào xuân sang

Ngẩng lên em đón nắng vàng
Vòng tay đan trọn nồng nàn trao anh
Líu lo chim hót chuyền cành
Chúc cho đôi lứa tình thành trăm năm

Hoa Quỳnh

Như Quỳnh 19.12.2008 14:03:00 (permalink)
0
Thu Phai
 
Không phải bởi lá thu
Làm vàng phai nỗi nhớ
Cũng chẳng bởi mưa thu
Hoen ướt mi cô nhỏ

Mùa thu nào đi qua
Khung thơ buồn thiếu lụa
Ta một mình cánh nhỏ
Tha chữ vá riêng đời

Em ngồi nhìn sóng vỗ
Trời thênh thang miên man
Chim bay về đâu tổ
Lá úa ngẩn ngơ vàng

Từ sau mùa hạ cũ
Thơ lụa nàng trao ai
Ta một mình cánh rũ
Xa rồi tình thu phai ..
Nhạn Trắng
 
Qua Rồi Vàng Thu 
 
Đâu phải bởi thu vàng
Mà tình phai nỗi nhớ
Hương cúc vẫn nồng nàn
Sao chiều không trở gió

Rồi thu cũng vội qua
Em chạm vào đông giá
Buồn thánh thót ngân nga
Anh vô tình, cố ý?!

Mà thôi, em nào trách
Lụa tình thơ dở dang
Ngồi vá từng mảnh rách
Sầu miên man... miên man

Anh một đời rong ruổi
Ong bướm vờn nụ hoa
Em một thời bỡ ngỡ
Áo xưa... ướt nhạt nhòa
 
Hoa Quỳnh

Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 47 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 700 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9