Mùa hạ
Mùa hạ nhẹ gót hài
buông rơi vài giọt nắng
ngoảnh lại thời áo trắng
vuông cửa lớp anh chờ.
Ai bảo anh làm thơ
ngọt ngào như đường mía
ngẩn ngơ tình thi sĩ
một lần đọc ...rồi thương.
Mùa hạ góc sân trường
cây bàng nơi hò hẹn
nụ hôn đầu thèn thẹn
lần lựa hoài... chưa trao
Rồi anh xa anh xa
hành trang là hạ nhớ
một tình yêu nho nhỏ
một cái tên thật hiền .
Chắc anh quên anh quên
đã không còn ngóng đợi
nghìn trùng xa vời vợi
có nhớ cũng không cùng ...
Hoa Quỳnh
Bên trường khép cổng Tháng chín anh về bên lớp xưa
Lật trang sách cũ nhớ thương người
Vắng em phấn bảng buồn muốn khóc
Anh cũng thấy lòng anh không vui
Chiều thứ hai trời mây rất nhẹ
Áo trắng em hiền như mắt nai
Bóng nắng đi qua thềm khe khẽ
Tóc của ai và tên của ai
Đôi lúc chợt nghe như rất nhỏ
Có bài nhạc liễu của người yêu
Bàn ghế em ngồi kia chắc nhớ
Dáng người thánh thiện nhưng mà kiêu
Không có ai bên trường khép cổng
Anh về nhớ quá mở hồn ra
Thương lắm à ơi rừng cũng động
Trời mưa bong bóng dưới hiên nhà
Rồi cứ một đời lên xuống mãi
Bục giảng quen người nên đứng yên
Có tiếng cười vui nào con gái
Hôn đời anh những xót xa quên.
LPH