Góc Thơ Quỳnh
Trích đoạn: Như Quỳnh
Nửa
Hoa Quỳnh
Nửa xưa vườn trắng hoa cau
Nửa ai ngắt đọt nhánh trầu duyên tơ
Nửa đêm nằm ngủ không mơ
Nửa trăng rụng xuống chơi vơi cuộc tình
Nửa em mình vẫn là mình
Nửa nghìn năm nữa trái tim trọn thề
Nửa anh đi mãi chẳng về
Nửa xao xác lá bên hè gió lay .
Nửa sông con nước dâng đầy
Nửa bồi nửa lở chia hai nẻo đời
Nửa anh xa tít chân trời
Nửa em mòn mỏi đợi người trong mơ
Nửa thôi ...
Hoa Quỳnh
Chiều em nhuộm tím nỗi buồn
Nghiêng nghiêng bóng nắng chạnh lòng bâng khuâng
Nửa thơ gửi cõi phù vân
Nửa tình hư ảo nửa ngần ấy thôi.
Lá anh vàng cánh nhẹ rơi
Lang thang theo gió xa vời chốn nao
Nửa câu lục bát ngọt ngào
Nửa lời hoa bướm nửa trao duyên thầm.
Nửa thôi, rồi mãi xa xăm
Nửa vàng trăng khuyết nguyệt rằm chẻ đôi
Nửa em thơ sẽ mồ côi
Nửa anh hiu hắt bên trời vấn vương.
Nửa em thơ sẽ mồ côi
Nửa anh hiu hắt bên trời vấn vương
2 câu này trong bài "Nửa thôi" của Hoa Quỳnh hay lắm. Nhắn với tác giả Rdinh tiếp nối mạch thơ này với Q nhé. Thân mến!
Trích đoạn: hai1957
DẶN DÒ
Mùa xuân em đi ra phố
Dù hoa sao chẳng che mình
Trời mưa - dẫu mưa rất nhỏ
Sẽ làm ướt tóc em xinh
Mùa xuân em đi ra chợ
Áo len sao bỏ ở nhà
Nhỡ trời hôm nay trở gió
Lạnh về em lại xuýt xoa
Mùa xuân em đi ra ngõ
Hài ngoan đâu chẳng mang vào
Nhỡ gai lẫn trong đám cỏ
Sẽ làm xướt gót chân sao
Mùa xuân dẫu đi ra ngõ
Dẫu đi ra chợ đông người
Hay đi một mình xuống phố
Coi chừng lạc mất nàng ơi
Mùa xuân dặn dò em thế
(Lo xa chẳng có chi thừa)
Nhỡ mai không còn em nữa
Một mình lạnh lắm người ơi
LPH
Cảm ơn tác giả LPH. Bài thơ hay quá....
Dặn dò
Sớm mai anh đi ra phố
Giùm em, ô nhỏ che đầu
Sang xuân trời hay trở gió
Nhỡ mà anh bệnh thì sao
Chiều hôm anh đi qua phố
Đừng quên mang chiếc khăn choàng
Lất phất mưa xuân hạt nhỏ
Cũng làm anh sẽ ho khan
Tan tầm anh đi ngang phố
Cũng đừng vội vã đi nhanh
Đường đông xe nhiều lắm đó
Nhường người một chút nha anh
Rồi đêm nếu còn ra phố
Coi chừng sương lạnh ướt vai
Áo len kéo cao tận cổ
Anh ơi, thương quá thế này
Xa nhau, nhắc chừng anh thế
Lo xa là tật em mà
Một mình gắng lên anh nhé
Chờ anh , em mãi chờ hoài
Hoa Quỳnh
...Nửa em thơ sẽ mồ côi
Nửa anh hiu hắt bên trời vấn vương...
Một đôi là lẽ bình thường
Sao em lại nở đoạn trường... chia hai?
Hai trái tim yêu cùng nhịp đập
Hoa Quỳnh
Em nào đâu trách mùa thu úa
Dẫu héo cành rơi,lá tạ từ
Dẫu chính lòng em buồn tím lịm
Tiễn tình xa khuất một chiều thu.
Em nào đâu trách vành trăng khuyết
Dẫu mảnh lưỡi liềm cứa nhói tim
Có buổi biệt ly nào không khóc
Bóng anh vạn dặm biết đâu tìm.
Em nào đâu trách trời mưa nắng
Mưa nắng nào xen chuyện lứa đôi
Tạo hoá gieo mưa rồi thả nắng
Tình yêu đôi lúc cũng chia phôi.
Em nào đâu trách tình xa cách
Nỗi nhớ hai đầu, đứa mỗi phương
Hai trái tim yêu cùng nhịp đập
Ngàn năm còn đó mãi yêu thương.
_____________________________
Hoa Quỳnh
Trích đoạn: hai1957
...Nửa em thơ sẽ mồ côi
Nửa anh hiu hắt bên trời vấn vương...
Một đôi là lẽ bình thường
Sao em lại nở đoạn trường... chia hai?
Nào em muốn rẽ đường mây
Thuyền thơ lạc bến buồn lay lắt buồn
Nửa Trăng
Hoa dạo này còn mướt hay phai
Phấn hương vẫn đượm nét trang đài
Lối xưa vẫn rập rình ong bưóm
Từ buổi canh đời ta rẽ hai
Trăng có còn chếch bóng bên hiên
Để soi cánh nhạn chở ưu phiền
Để soi suối tóc em nằm xõa
Thả mộng đi vào cơn ngủ yên
Đêm qua bắt gặp trăng nằm khuyết
Một nửa soi buồn một nửa kia
Một nửa đi về nơi mất biệt
Buồn nào bằng nửa bóng trăng khuya ...
Hai ta cũng giống như trăng vậy
Một nửa trời tây một nửa đông
Một nửa ban ngày lo tất bật
Nửa kia thao thức hắt hiu lòng
Lá Bay
NỬA TRĂNG
Người hỏi mà tôi nghe đau xót
Hoa kia sao giữ nét xuân thì
Rập rình ong bướm là độ ấy
Vườn hoang nay cỏ mọc xanh rì
Nửa bóng trăng treo ngoài hiên vắng
Rèm thưa gió lộng mộng phù vân
Tóc xưa xanh mướt làn mây rũ
Nay rối sợi huyền bởi cố nhân.
Tôi nửa trăng mờ cong mảnh khuyết
Ai nửa trăng kia biệt phương trời
Ai xóa câu thề tình miên viễn
Để tôi từ ấy biếng môi cười.
Ánh trăng tròn khuyết là trăng vậy
Cũng giống tôi, người sáng với khuya
Tôi hiểu nên người đừng áy náy
Tình ta là hai chữ chia ly
Hoa Quỳnh
HƯ HAO
Anh hỏi thì em phải nói thôi
Hoa xuân tàn tạ nét phai phôi
Vườn hoang cỏ úa màu lau sậy
Từ buổi canh đời ta rẽ đôi
Chỉ nửa bóng trăng chênh chếch hiên
Nghiêng nghiêng tóc rũ chứa ưu phiền
Em xưa gối mộng phù vân ngủ
Nay rối sợi huyền sao giấc yên.
Đành ngắm vành trăng leo lét treo
Cong cong mảnh khuyết núi cheo leo
Chắc trăng buồn lắm nên trăng vỡ
Tình lỡ đêm về gọi gió reo.
Là em một nửa trăng mờ khuyết
Anh, nửa trăng kia biệt phương nào
Không thể ghép trăng tròn một thuở
Đành thôi nhặt lấy những hư hao.
Hoa Quỳnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2011 14:54:01 bởi Như Quỳnh >
...Nửa em thơ sẽ mồ côi
Nửa anh hiu hắt bên trời vấn vương...
Một đôi là lẽ bình thường
Sao em lại nở đoạn trường... chia hai?
Nào em muốn rẽ đường mây
Thuyền thơ lạc bến buồn lay lắt buồn
Hoa Quỳnh
Về đi dù đã cạn nguồn
Sông xưa vẫn có cánh chuồn chuồn bay
Mùa thu em
Hoa Quỳnh
Nếu được là nắng thu
Em không nhuộm vàng lá
Tình chả chia đôi ngả
Cây thôi buồn tương tư.
Nếu được là gió thu
Em sẽ ngăn mưa tới
Trời xanh trong nắng mới
Tha hồ mây rong chơi.
Nếu có là trăng thu
Nguyện làm vành trăng tỏ
Đêm thanh lồng lộng gió
Ru giấc ngủ người thương.
Nếu em cành hoa thu
Sẽ nồng nàn hương cúc
Khắp vườn sau ngõ trước
Cho đẹp lòng anh yêu.
*********************
Thu Em
Thơ: Hoa Quỳnh
Nhạc : La Thứ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2011 20:06:02 bởi Như Quỳnh >
Trích đoạn: hai1957
...Nửa em thơ sẽ mồ côi
Nửa anh hiu hắt bên trời vấn vương...
Một đôi là lẽ bình thường
Sao em lại nở đoạn trường... chia hai?
Nào em muốn rẽ đường mây
Thuyền thơ lạc bến buồn lay lắt buồn
Hoa Quỳnh
Về đi dù đã cạn nguồn
Sông xưa vẫn có cánh chuồn chuồn bay
Tình ơi, người đó em đây
Rưng rưng nước mắt gió lay bên cầu
Hạ
Hạ đã về rồi hạ của em
Con ve đang tấu khúc êm đềm
Nắng anh còn ẩn mình đâu đó
Sao chẳng về đây sưởi tóc mềm
HQ
Tiếc mình phai mối duyên đầu
Để hai ta phải tím màu nhớ nhung
Nếu không kết mối tao phùng
Thì thôi hai ngả ngập ngừng chia phôi
Mái chèo con nước rẽ đôi
Lao xao sóng vỗ thuyền trôi xa dần
_____________________________
Hoa Quỳnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2011 02:35:39 bởi Rdinh >
Bâng khuâng
Em đứng bên đường hoa nở rực
Chút hồng ngan ngát ẩn trong thơ *
Tiếng ve mùa cũ giờ không có
Chỉ có âm vang chút mộng hờ
Mộng hờ nên chắc anh không giữ
Thơ cũ lâu ngày cũng mốc meo
Tuổi ngọc đâu hề xanh trở lại
Tình yêu hai đứa cũng đi theo
Rồi mai hạ cũng tàn theo nắng
Lả tả phượng hồng vạt gió tơi
Xa tít trời mây anh xứ lạ
Bao giờ về lại ngắm hoa rơi?
Hoa rơi tan tác tình tan tác
Hai đứa hai nơi chẳng thể gần
Có đợi có chờ không có gặp
Mỗi mùa hạ đỏ ... nhớ bâng khuâng
Hoa Quỳnh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2011 16:55:28 bởi Viet duong nhan >
Bâng khuâng
Em đứng bên đường hoa nở rực
Chút hồng ngan ngát ẩn trong thơ *
Tiếng ve mùa cũ giờ không có
Chỉ có âm vang chút mộng hờ
Mộng hờ nên chắc anh không giữ
Thơ cũ lâu ngày cũng mốc meo
Tuổi ngọc đâu hề xanh trở lại
Tình yêu hai đứa cũng đi theo
Rồi mai hạ cũng tàn theo nắng
Lả tả phượng hồng vạt gió tơi
Xa tít trời mây anh xứ lạ
Bao giờ về lại ngắm hoa rơi?
Hoa rơi tan tác tình tan tác
Hai đứa hai nơi chẳng thể gần
Có đợi có chờ không có gặp
Mỗi mùa hạ đỏ ... nhớ bâng khuâng
Hoa Quỳnh
_____________________________
Hoa Quỳnh
Hạ Em
Em lắng nghe gì giữa hạ sang?
Buồn hiu đã lặng tiếng ve ran
Con chim lẻ bạn lười không hót
Tơ nhện trên mành cũng biếng giăng!
Anh thấy gì không trời tháng sáu?
Góc trường cây phượng chẳng đơm hoa
Áo trắng ngày xưa anh vẽ mộng
Mộng tàn năm tháng cũng phôi pha!
Mùa hạ của em là thế đó !
Lạnh lùng cô độc tựa như đông
Xin anh đừng hỏi vì sao nhé
Tủi phận em mà, anh biết không?
Hoa Quỳnh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2011 16:50:03 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: