Góc Thơ Quỳnh
Hạ Em
Em lắng nghe gì giữa hạ sang?
Buồn hiu đã lặng tiếng ve ran
Con chim lẻ bạn lười không hót
Tơ nhện trên mành cũng biếng giăng!
Anh thấy gì không trời tháng sáu?
Góc trường cây phượng chẳng đơm hoa
Áo trắng ngày xưa anh vẽ mộng
Mộng tàn năm tháng cũng phôi pha!
Mùa hạ của em là thế đó !
Lạnh lùng cô độc tựa như đông
Xin anh đừng hỏi vì sao nhé
Tủi phận em mà, anh biết không?
Hoa Quỳnh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/628276653C06495090675820A37ABFA6.jpg[/image]
Thương
Hoa Quỳnh
Thương buổi sớm mù sương
Mùa thu nơi xứ lạ
Đường xa anh tất tả
Một mình với bơ vơ.
Thương những chiều giăng tơ
Đồi thông lồng lộng gió
Tình hai đầu nỗi nhớ
Mình cùng buồn như nhau.
Thương phiến lá úa màu
Cút côi cành trơ trọi
Khoảng cách xa vời vợi
Nối tiếp từng thu đi.
Thương anh, cánh chim di
Thương em, bờ bến đợi
Bài thơ tình em gửi
Mặn đắng lòng chữ "thương".
Mảnh tình
Một mảnh tình riêng, riêng chỉ em
Đừng anh chẳng có mỗi ai thêm
Câu thơ tha thiết mình em đọc
Lối mộng em vào thật dịu êm
Hãy hứa với em, là tất cả
Em là tất cả trái tim anh
Buồng tim nho nhỏ riêng em ngụ
Muôn thuở là em khỏi giựt giành
Hãy hứa với em , tình rất thật
Không là chót lưỡi ở đầu môi
Thơ anh là tiếng lòng anh nhá
Yêu mãi mình em yêu mãi thôi ...
Buồn xưa xin hãy buông trôi
Câu thơ đứng lại bên đời ngân nga
Dài tay níu cuộc tình xa
Còn thương nhau lắm đừng mà giận nhau
Hoa Quỳnh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2011 19:30:35 bởi Viet duong nhan >
Buồn xưa xin hãy buông trôi
Câu thơ đứng lại bên đời ngân nga
Dài tay níu cuộc tình xa
Còn thương nhau lắm đừng mà giận nhau
Hoa Quỳnh
Mai kia tóc sẽ bạc màu
Hai người đứng giữa hai đầu nhớ mong
Đầu sông Tương vẫn ngóng trông
Cuối sông Tương chiếc thuyền không nẽo về
LPH
Trích đoạn: hai1957
Buồn xưa xin hãy buông trôi
Câu thơ đứng lại bên đời ngân nga
Dài tay níu cuộc tình xa
Còn thương nhau lắm đừng mà giận nhau
Hoa Quỳnh
Mai kia tóc sẽ bạc màu
Hai người đứng giữa hai đầu nhớ mong
Đầu sông Tương vẫn ngóng trông
Cuối sông Tương chiếc thuyền không nẽo về
LPH
Nhớ xưa ai đã nguyện thề
Bến xưa còn đó dầm dề mưa tuôn
Thuyền xưa cô lái ngóng trông
Mà người lữ thứ mãi không quay về HQ
Hai sáu tuổi
Tháng sáu gọi mưa về đổ hạt
Phượng hồng theo gió lả lơi bay
Có cô con gái chừng đôi tám
Lụa trắng học trò đôi mắt nai
Guốc mộc cô về khua phố vắng
Đôi tà bùn vấy vẫn tung tăng
Gót son dừng lại bên lề cỏ
Cô nhặt vài ba đóa phượng tàn
Ép vào trang vở thơm mùi giấy
Như cánh bướm hồng giữa trang thơ
Cô bé kia ơi, sao giống lắm
Là em ngày đó tuổi vào mơ
Ngày đó bây giờ xa cách quá
Em còn đâu nữa tuổi thơ ngây
Trăng tròn là buổi trăng mười sáu
Hai sáu làm sao trăng sáng đây!
Hoa Quỳnh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2011 19:28:10 bởi Viet duong nhan >
Buồn xưa xin hãy buông trôi
Câu thơ đứng lại bên đời ngân nga
Dài tay níu cuộc tình xa
Còn thương nhau lắm đừng mà giận nhau
Hoa Quỳnh
Mai kia tóc sẽ bạc màu
Hai người đứng giữa hai đầu nhớ mong
Đầu sông Tương vẫn ngóng trông
Cuối sông Tương chiếc thuyền không nẽo về
LPH
Nhớ xưa ai đã nguyện thề
Bến xưa còn đó dầm dề mưa tuôn
Thuyền xưa cô lái ngóng trông
Mà người lữ thứ mãi không quay về
HQ
_____________________________
Hoa Quỳnh
Ngậm ngùi tay vẫy bờ đê
Em đi - ta biết em chê ta nghèo
Miền trung bao núi bao đèo
Tủi thân con... khỉ mà trèo cây cau
LPH
Thương
Hoa Quỳnh
Thương buổi sớm mù sương
Mùa thu nơi xứ lạ
Đường xa anh tất tả
Một mình với bơ vơ.
Thương những chiều giăng tơ
Đồi thông lồng lộng gió
Tình hai đầu nỗi nhớ
Mình cùng buồn như nhau.
Thương phiến lá úa màu
Cút côi cành trơ trọi
Khoảng cách xa vời vợi
Nối tiếp từng thu đi.
Thương anh, cánh chim di
Thương em, bờ bến đợi
Bài thơ tình em gửi
Mặn đắng lòng chữ "thương".
_____________________________
Hoa Quỳnh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/629BFFB0F8124FA18739B888042298F5.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2011 20:34:40 bởi Rdinh >
Ơi người chưa gặp đã quen
Ơi người chưa gặp đã quen
Câu thơ bén chữ nợ duyên kiếp nào
Hái trăng ai bắc nhịp cầu
Trăng cong cong mộng lạc vào mơ hoa.
Ơi người chưa biết mặt nhau
Sao thương như đã từ xa xưa rồi
Tình như lạc giữa dòng đời
Nhờ thơ kết lại cho người gặp em.
Hoa Quỳnh
Lạc giữa dòng
Bài thơ anh dệt lên khung lụa
Lụa đẹp nhờ thơ lụa đẹp thêm
Khoác áo tình nhân anh đã tặng
Thướt tha dáng ngọc vóc em mềm
Từ ấy em thường hay vẩn vơ
Vẽ vời mơ ước một trời mơ
Rằm trăng soi bóng đôi mình đấy
Khua mái chèo chung một chuyến đò
Đò nhỏ tình yêu ta cũng nhỏ
Mà sông hư ảo lại mênh mông
Một hôm gió bấc mùa dông bão
Hai đứa rời tay lạc giữa dòng.
Mưa rơi trắng cả bờ sông
Em thân bèo dạt long đong phận đời
Áo thơ ướt đẫm tả tơi
Vần yêu vần nhớ thôi rồi còn đâu...
Hoa Quỳnh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2011 16:24:16 bởi Viet duong nhan >
Lạ lắm ...
Yêu gì lạ lắm ...yêu trong ảo
Chưa gặp bao giờ đã vội thương
Chả biết vì sao vương vấn quá?
_Tại thơ người ấy ngọt như đường
Tình gì lạ lắm... tình trong mộng
Không hẹn không hò cứ đợi mong
Trang web hư vô ngồi ngóng mãi
Hôm nay người ấy có thơ không?
Duyên gì lạ lắm... duyên hư bóng
Nợ mối tơ hồng thơ với thơ
Hay đã nợ duyên từ kiếp trước
Kiếp này chung bước ở trong mơ
Nhớ gì lạ lắm... nhớ người dưng
Đã bảo tim ơi chớ đặng đừng
Chỉ nghĩ ngày sau xa cách mãi
Chưa gì mà lệ đã rưng rưng
Hoa Quỳnh
Ơi người chưa gặp đã quen
Ơi người chưa gặp đã quen
Câu thơ bén chữ nợ duyên kiếp nào
Hái trăng ai bắc nhịp cầu
Trăng cong cong mộng lạc vào mơ hoa.
Ơi người chưa biết mặt nhau
Sao thương như đã từ xa xưa rồi
Tình như lạc giữa dòng đời
Nhờ thơ kết lại cho người gặp em.
Hoa Quỳnh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/6146281F9D304CDBAC8C903241FEEC1C.jpg[/image]
Chẳng lẽ phôi phai
Anh ơi, lời nói thật thà
Có không tình đã đậm đà trong nhau
Hay là chỉ một em đau
Một em gối chiếc canh thâu đêm trường.
Hoa tàn héo sắc nhạt hương
Dáng anh xa vắng lạc đường chốn xưa
Ngày nao thương mấy cho vừa
Nay chờ ... chờ mãi vẫn chưa anh về.
Mưa xuân tí tách bên hè
Giọt rơi giọt rớt tỉ tê nao lòng
Thì thôi một cánh chuồn chuồn
Khi vui nó đậu khi buồn nó bay.
Tình ơi , tay vuột bàn tay
Người ơi, chẳng lẽ phôi phai hỡi người?!
Hoa Quỳnh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/249C8F92BBF74C27AB3C3202A7A7031D.jpg[/image]
Trích đoạn: Như Quỳnh
Lạ lắm ...
Yêu gì lạ lắm ...yêu trong ảo
Chưa gặp bao giờ đã vội thương
Chả biết vì sao vương vấn quá?
_Tại thơ người ấy ngọt như đường
Tình gì lạ lắm... tình trong mộng
Không hẹn không hò cứ đợi mong
Trang web hư vô ngồi ngóng mãi
Hôm nay người ấy có thơ không?
Duyên gì lạ lắm... duyên hư bóng
Nợ mối tơ hồng thơ với thơ
Hay đã nợ duyên từ kiếp trước
Kiếp này chung bước ở trong mơ
Nhớ gì lạ lắm... nhớ người dưng
Đã bảo tim ơi chớ đặng đừng
Chỉ nghĩ ngày sau xa cách mãi
Chưa gì mà lệ đã rưng rưng
Hoa Quỳnh
Hư Thật
Ừ em có lạ không khi nhớ
Chỉ nhớ người dưng ở chốn xa
Cứ thấy dường như trong tiếng thở
Có lời tình tự thế câu ca
Em ơi tiếng thở là hơi gió
Mang nhớ nhung xuyên nửa địa cầu
Xuyên cả gối mềm trong giấc ngủ
Mà em thường gọi đó chiêm bao
Ừ em nếu lạ là không lạ
Thơ cột vào thơ những nỗi niềm
Em thắt nửa chừng buông nút gút
Nghe từng vần vụn gảy tan niêm
Có lạ không em từ cửa thật
Ta tìm chút thật cũng hoang sơ
Buồn hư chẳng hóa ra buồn thật
Hư thật nào ai kẻ đợi chờ ..?
Lá Bay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2011 20:15:15 bởi Như Quỳnh >
bài hoạ
ẢO TÌNH “LẠ LẮM …”
Ảo Tình “lạ lắm…”chớ sao không!
Xao xuyến con tim, rối cả lòng.
Mỗi bận Net vào, vui thú nhỉ,
Tơ vương duyên nợ chốn vô thường…
Dẫu biết em đâu ở cạnh nhà,
Nàng đang sống tận phía trời xa.
Đêm về mình ngủ, em vừa dậy,
Giọt đắng cà phê, có nhớ ta ?
Tình hồng gói trọn ở trong mail,
Đọng mỗi dòng thơ nỗi đắm say.
Tuy mới vừa quen, chưa gặp mặt,
Mà sao thương nhớ đọng phương này !
Giữ trọn tình nhau, sống với thơ,
Bến mê đừng lạc chốn tơ vò,
Chỉ vừa say khước tình sương khói,
Không khéo trần gian lại bảo khờ !
Mẫn Hồ
*************
Bài hoạ của chú Hoàng Sa
Chú viết theo chữ "Người ấy" của Quỳnh nhá
Người ấy
Người ấy chắc là cơn gió nhẹ
Trưa hè gợi nhớ lúc xuân sang
Là mây ở tận miền xa thẳm
Thường kéo về đan giấc mộng vàng
Người ấy đôi khi là giọt nắng
Mơ về đôi mắt đượm yêu thương
Là dòng suối ngọt mơ làn tóc
Chảy mãi dòng thơ như khói sương
Người ấy chắc là không có tuổi
Không quen không lạ cũng không tên
Chỉ như bến đỗ vùng hư ảo
Cho chiếc thuyền hoang đợi sóng lên
Người ấy là ai sao lạ nhỉ
Theo hoài gót nhỏ lối vu vơ
Khi đêm dần xuống trời thôi nắng
Người nhớ người ... hay ... thơ nhớ thơ
Hoàng Sa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2011 20:16:05 bởi Như Quỳnh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: