Góc Thơ Quỳnh
Í mèn ơi,
Ừa hén, anh yêu nói cũng phải
thương nhau rồi là mình phải tin nhau
thề thốt chi ông trời ổng càu nhàu
cứ giông bão đổ mưa to gió lớn
Ừa hén, mình "công , dung, ngôn, hạnh"
xinh đẹp dịu dàng đâu có kém chi ai
vậy mà ghen chi cho khổ vậy hà
hành tội anh suốt ngày thề với thốt
Í mèn ơi, hình như quên cài chốt
mưa tạt vào ướt hết chiếu chăn rồi
đêm mùa đông mền đâu đắp đây trời
chắc trời phạt mình phải co ro chịu lạnh
Ước chi giờ có anh yêu bên cạnh
cuộn tròn trong tay anh, mình to nhỏ đủ điều
"Ngoài em ra, tim anh có liêu xiêu
bóng hồng nào không, anh phải mau thành thật "
Í mèn ơi, rõ ràng thành cố tật
hứa trăm lần không hành tội anh đâu
nhưng cứ hết phen này rồi lại đến kỳ sau
hèn chi mà trời mưa hoài... lạnh quá...
Hoa Quỳnh
Thần giao cách cảm
Đúng thật là tụi mình xa diệu vợi
mà thần giao cách cảm hóa ra gần
bên này nhắc là bên kia nhảy mũi
bên kia kêu, bên này bỗng bần thần
Sáng ra chợ mua bò xào bông cải
trưa về nhà hỏi bên đó ăn chi
đó trả lời đang loay hoay làm bếp
cũng bông cải xào bò,thiệt kỳ lạ mê ly
Chiều bên đây buồn ngồi ngó mong cửa sổ
thèm vô cùng điệu réo rắt phone reo
chiều bên đây nghĩa là khuya bên đó
thao thức hoài, đó bấm điện thoại gọi đây nghe.
Bên đó bên đây hai trái tim cùng nhịp đập
nửa quả địa cầu vẫn bắt được tín hiệu yêu nhau
làm gì có cách lòng khi xa mặt
chuyện hai đứa mình vĩnh viễn hổng nhạt phai.
Hoa Quỳnh
Tình rất dịu êm
Anh đến bên đời em như nắng
ấm nồng tan cả suối mùa đông
nhìn em dẫu chỉ là một thoáng
hồn em như lá lạc giữa dòng
Lặng im anh không gì gửi gắm
mà em chìm đắm giấc tương tư
chẳng tặng em một cành hoa thắm
sao hương tình quyện cả trong mơ
Anh hư ảo bóng mờ sương khói
em với tay chỉ chạm vô hình
câu yêu đương anh chưa hề nói
nhưng trăm năm em ước duyên mình
Anh cánh bướm chập chờn lãng tử
em nụ quỳnh vừa nở trong đêm
xin yêu nhá, anh đừng do dự
vòng tay này ....tình rất dịu êm
Hoa Quỳnh
Trích đoạn: Như Quỳnh
Tình rất dịu êm
Anh đến bên đời em như nắng
ấm nồng tan cả suối mùa đông
nhìn em dẫu chỉ là một thoáng
hồn em như lá lạc giữa dòng
Lặng im anh không gì gửi gắm
mà em chìm đắm giấc tương tư
chẳng tặng em một cành hoa thắm
sao hương tình quyện cả trong mơ
Anh hư ảo bóng mờ sương khói
em với tay chỉ chạm vô hình
câu yêu đương anh chưa hề nói
nhưng trăm năm em ước duyên mình
Anh cánh bướm chập chờn lãng tử
em nụ quỳnh vừa nở trong đêm
xin yêu nhá, anh đừng do dự
vòng tay này ....tình rất dịu êm
Hoa Quỳnh
Bởi gió dịu êm
Bởi gió mùa nào cũng dịu êm
Đưa hương của nắng đến bên thềm
Cho màu ảo ảnh vờn trên tóc
Có giọt thơ tình rụng xuống em
Có mảnh hồn anh say với gió
Lỡ hôn lên một cánh hoa mềm
Bây giờ đã thấm mùi nhung nhớ
Hương của hoa gì đốt cả đêm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2012 20:24:09 bởi hoang_sa >
Trích đoạn: hoang_sa
Trích đoạn: Như Quỳnh
Tình rất dịu êm
Anh đến bên đời em như nắng
ấm nồng tan cả suối mùa đông
nhìn em dẫu chỉ là một thoáng
hồn em như lá lạc giữa dòng
Lặng im anh không gì gửi gắm
mà em chìm đắm giấc tương tư
chẳng tặng em một cành hoa thắm
sao hương tình quyện cả trong mơ
Anh hư ảo bóng mờ sương khói
em với tay chỉ chạm vô hình
câu yêu đương anh chưa hề nói
nhưng trăm năm em ước duyên mình
Anh cánh bướm chập chờn lãng tử
em nụ quỳnh vừa nở trong đêm
xin yêu nhá, anh đừng do dự
vòng tay này ....tình rất dịu êm
Hoa Quỳnh
Bởi gió dịu êm
Bởi gió mùa nào cũng dịu êm
Đưa hương của nắng đến bên thềm
Cho màu ảo ảnh vờn trên tóc
Có giọt thơ tình rụng xuống em
Có mảnh hồn anh say với gió
Lỡ hôn lên một cánh hoa mềm
Bây giờ đã thấm mùi nhung nhớ
Hương của hoa gì đốt cả đêm
Nghìn năm hoa đợi
Có giọt thơ tình rụng xuống em
Nhẹ nhàng hôn khẽ nụ môi mềm
Nghe trong tiếng gió lời ân ái
Chuếnh choáng men nồng ngất ngưỡng đêm
Để rồi hương thấm mùi nhung nhớ
Vàng vọt vầng trăng leo lét thêm
Lãng tử một lần ngang bến mộng
Nghìn năm hoa nở đợi bên thềm
Níu thơ ở lại
Níu xuân
ở lại với đời
Níu thơ ở lại
cùng người trần gian.
Giêng hai
còn ửng nắng vàng
Vườn sau
bưởi chín nồng nàn
hương đưa
Tuổi đời
bạc phếch mây mưa
Câu thơ vẫn đợi
tình xưa
người về
Một lần
lạc cõi hư mê
Nghìn năm còn đó
câu thề thuỷ chung.
Phố buồn
Phố buồn vì phố không anh
mùa xuân mà nắng chợt hanh hao gầy
bàn tay thiếu nắm bàn tay
em về cuối phố vắng ai về cùng
Phố buồn vì phố giận hờn
hẹn dăm ba bữa mà hơn cả tuần
mưa xuân lấm tấm áo bùn
không anh đẹp xấu chẳng màng gương soi
Phố buồn vì phố lẻ loi
như chùm hoa dại cút côi ven đường
quên tình bướm chẳng vấn vương
quên em chắc hẳn anh dường đã quên
Phố buồn thơ cũng buồn tênh
Người lỗi hẹn buộc lòng em lỗi hẹn
Người lỗi hẹn buộc lòng em lỗi hẹn
Cuộn cuộc tình vào giấc ngủ chiêm bao
Bình minh sáng chim trên cành ríu rít
Lại thở dài mong trời tối vội mau!
Trời mưa nắng như lòng em mưa nắng
Thoáng dỗi hờn rồi thoáng lại thứ tha
Cố lãng quên bụi tàn tro quá khứ
Sao mải nhìn chim chao cánh trời xa!
Đồi lộng gió tung cánh diều ký ức
Em tìm về khung trời cũ tuổi thơ
Như còn đấy lời ai vừa ước hẹn
Dáng ai cười ai bàng bạc trong mơ!
Sân trường cũ ...xưa ... hồn nhiên chim sẻ
Những tháng ngày chỉ biết học và thi
Nay tung cánh chim bay về muôn ngả
Phút chạnh lòng ...em nhớ một người đi!
Người lỗi hẹn buộc lòng em lỗi hẹn
Lỗi hẹn rồi ...xin người cứ thản nhiên
Em ngoảnh bước quay lưng từ dĩ vãng
Để mong người tìm thấy phút bình yên!
Đành thôi vậy người ơi đành thôi vậy
Phải giả vờ quên vuông nắng trường xưa
Hoa tí ngọ cuối giờ chơi vẫn nở
Em dặn lòng ...hoa khép nhuỵ ...giăng mưa !
Hoa Quỳnh
Chờ đến bao giờ?!
Sao chẳng có bài thơ nào anh viết tặng riêng em?!
Để tháng năm dài em ngồi đây ngóng đợi
Tình yêu của anh sao mà xa vời vợi
Cuối chân trời mây trắng cứ viễn du.
Chẳng có bài thơ nào anh viết tặng em ư?!
Em không muốn tin dẫu đấy là sự thật
Những con chữ rã rời đang đợi anh góp nhặt
Ghép thành thơ, anh nhé, có được không.
Khi thu tàn rồi sẽ tới mùa đông
Dòng thời gian cứ trôi dài vô tận
Anh có tội giùm em , một trái tim lận đận
Chờ thơ anh... phải chờ đến bao giờ ?!...
À ơi mộng tình
Người buồn
em cũng chẳng vui
Mưa xuân lất phất
bồi hồi tim ai
Giêng hai
vàng cánh lá bay
Hay thu ngủ muộn
vì ai
tại người
Xin người
một nhoẻn môi cười
Bên em
xuân nắng ửng đồi mộng mơ
Và rồi hai đứa làm thơ
Dài tay níu lại à ơi mộng tình
Hoa Quỳnh
Chờ đến bao giờ?!
Sao chẳng có bài thơ nào anh viết tặng riêng em?!
Để tháng năm dài em ngồi đây ngóng đợi
Tình yêu của anh sao mà xa vời vợi
Cuối chân trời mây trắng cứ viễn du.
Chẳng có bài thơ nào anh viết tặng em ư?!
Em không muốn tin dẫu đấy là sự thật
Những con chữ rã rời đang đợi anh góp nhặt
Ghép thành thơ, anh nhé, có được không.
Khi thu tàn rồi sẽ tới mùa đông
Dòng thời gian cứ trôi dài vô tận
Anh có tội giùm em , một trái tim lận đận
Chờ thơ anh... phải chờ đến bao giờ ?!...
Hoa Quỳnh
Chờ bài thơ từ lâu lắm tới giờ
Đã lâu rồi, chưa dịp thấy người muốn tặng bài thơ
Diễn đạt chân tình trong bài thơ nho nhỏ
Ai nở để tình yêu rong chơi phiêu lãng
Hiện một người mong được tặng bài thơ.
Chẳng có bài thơ, hay viết xong cứ để chờ ?
Có cơ hội tặng trau dù là đơn giản
Thôi tiếp tục đi lãng du mộng mơ câu chử
Ghép dành thơ, âu những lúc đợi chờ.
Tim lưỡng lự được bao nhiêu lần thư thả?
Đông - xuân về rồi đến hạ - thu sang
Đâu nào biết một trái tim muốn tặng
Chờ bài thơ từ lâu lắm tới giờ.
Trích đoạn: thanhsingle
Chờ đến bao giờ?!
Sao chẳng có bài thơ nào anh viết tặng riêng em?!
Để tháng năm dài em ngồi đây ngóng đợi
Tình yêu của anh sao mà xa vời vợi
Cuối chân trời mây trắng cứ viễn du.
Chẳng có bài thơ nào anh viết tặng em ư?!
Em không muốn tin dẫu đấy là sự thật
Những con chữ rã rời đang đợi anh góp nhặt
Ghép thành thơ, anh nhé, có được không.
Khi thu tàn rồi sẽ tới mùa đông
Dòng thời gian cứ trôi dài vô tận
Anh có tội giùm em , một trái tim lận đận
Chờ thơ anh... phải chờ đến bao giờ ?!...
Hoa Quỳnh
Chờ bài thơ từ lâu lắm tới giờ
Đã lâu rồi, chưa dịp thấy người muốn tặng bài thơ
Diễn đạt chân tình trong bài thơ nho nhỏ
Ai nở để tình yêu rong chơi phiêu lãng
Hiện một người mong được tặng bài thơ.
Chẳng có bài thơ, hay viết xong cứ để chờ ?
Có cơ hội tặng trau dù là đơn giản
Thôi tiếp tục đi lãng du mộng mơ câu chử
Ghép dành thơ, âu những lúc đợi chờ.
Tim lưỡng lự được bao nhiêu lần thư thả?
Đông - xuân về rồi đến hạ - thu sang
Đâu nào biết một trái tim muốn tặng
Chờ bài thơ từ lâu lắm tới giờ.
Cảm ơn Thanhsingle . Thế là HQ không cần phải "Chờ đến bao giờ?!" nữa rồi , đã được Thanhsingle tặng "
Chờ bài thơ từ lâu lắm tới giờ " rồi.
Cảm ơn Thanhsingle nhiều lắm. Chúc Thanhsingle luô vui vẻ và tràn đầy ý thơ.
Tình yêu chỉ có con tim hiểu
nếu nói thành lời sẽ hết linh
anh sẽ nhìn em cái nhìn tha thiết
trăm năm đắm đuối một bóng hình ( Thơ La Thứ) **************
Cho Quỳnh mượn ý nhá
Sài Gòn mơ
Anh sẽ nhìn em cái nhìn tha thiết*
mắt trái nhìn em mắt phải liếc bên đường
là áo xanh áo đỏ hay áo hường
sao mà biết anh liếc ai vậy nhỉ
Lắng nghe lời tim anh thủ thỉ
chuyện tình yêu nói lớn sẽ hết linh
khe khẽ thôi, bí mật của tụi mình
xanh, đỏ, hường nghe thì họ cười cho xấu hổ.
Chuyện tụi mình tận năm ngàn chín trăm hồi đó
chuyện xanh, đỏ ,hường mới mùa Tết năm nay
chẳng phải nắng Sài Gòn làm anh chuếnh choáng như say
mà áo lụa Sài Gòn khiến tim anh loạn nhịp.
Xanh, đỏ, hường chạy xe nhanh anh theo không kịp
cũng tại em cứ cắc cớ giận rồi hờn
lâu thiệt lâu anh mới có dịp ghé Sài Gòn
thì phải để cho hồn mơ anh lã lướt.
Chợt giật mình, hú hồn anh tỉnh giấc
xanh, đỏ , hường biết mất Sài Gòn mơ
chỉ còn em bên cạnh ngáy khò khò
và ngoài kia trời đang âm không độ...
Hoa Quỳnh
Xuân Sài Gòn nhỏ, Sài Gòn lớn.
Anh bên đó có Sài Gòn nhỏ
nhớ xuân nhà chạy đến xem hoa
Em bên đó ngó quanh hổng có
Sài Gòn trốn tận giấc mơ xa.
Giấc mơ xa em níu hoài cũng tới
móc túi tiền mua vé máy bay
chặng đường dài mà lòng phơi phới
thấy Sài Gòn mừng quá vỗ tay
Tết quê nhà thương người xứ lạ
không pháo bông không đón giao thừa
Sài Gòn lớn xuân cười rộn rã
Sài Gòn nhỏ đông đổ trận mưa
Tết Sài Gòn rồng bay rồng lượn
con rồng vàng vút tận từng xanh
rồng không thật chỉ là tưởng tượng
em đành thôi không mượn giùm anh
Mượn giùm anh chút hương ngày Tết
thịt kho tàu bánh tét mứt sen
Sài Gòn nhỏ cũng đầy đủ hết
nhưng sao bằng vị của quê em
Hoa Quỳnh
* Bài thơ cho Valentine 2012
Bốn Mùa Thương Anh
Anh là nắng của mùa xuân thật ấm
em co ro buồn trong giá lạnh rét căm
nắng nhẹ nhàng xóa nỗi buồn khuất mất
để em cười tình tự khúc trăm năm
Anh là gió của thu vàng chiều muộn
thổi bên rèm thật nhè nhẹ yên bình
khép mi ngoan em chìm vào giấc mộng
thấy trong mơ gió vẫn quẩn quanh mình
Anh là mây của một mùa hạ đỏ
trời cao cao mây xa tít ngàn phương
để từ đó em làm thơ biết nhớ
biết đợi chờ mòn mỏi bóng người thương
Anh là phố của mùa đông xứ lạ
ngập lối về hạt mưa tuyết rơi rơi
bàn tay gọn trong bàn tay êm ả
phố yêu thương em gọi nhỏ...Mình ơi.
Hoa Quỳnh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: