Mặc Nhiên
Trích từ: Vu Vơ Chỉ là một mảnh của vu vơ
mà sao mây ngơ ngác mong chờ
mà sao gió lang thang vì nhớ
nắng chiều nghiêng ngả, ta ngẩn ngơ
Có tiếng em cười giữa vần thơ
Gót chân khe khẽ bước vào mơ
Long lanh đôi mắt từ hư ảo
Giễu cợt làm chi kẻ dại khờ
Ảo ảnh nhạt nhòa xa lắc lơ
Dáng em thấp thoáng giữa bụi mờ
Rồi chiều tắt nắng, mây thôi trắng
Lối cũ tiêu điều, cỏ xác xơ Phạm Không Trùng
06.03.2007 Một Mảnh Tình Một mảnh tình xưa ta mộng mơ
Hôm nao mây phủ rẽ đôi bờ
Cảm thương hồn gió chiều hư ảo
Giọt nắng về qua bỗng nhạt mờ Rất nhẹ đường tơ vang khúc thơ
Âm ba trầm bổng nhớ-mong-chờ
Lunh linh ánh nhạc trầm thăng mở
Cả một trời thu lặng khóc hờ Góc biển chân trời ôi hoang sơ
Đàn buông thiên cổ gọi không ngờ
Đường xưa lối cũ vàng trăng vỡ
Mây trắng hoàng hôn dạ thẫn thờ Phạm Chữ Mặc Nhiên
23.11.2007
Trích từ Vu Vơ Không phải là thơ
Chắc không phải là thơ đâu
Chỉ là ghép chữ thành câu đỡ buồn
Chỉ là dở dở ương ương
Chỉ là dấu vết trên đường lang thang
Ta tìm trong cõi hoang mang
Ta đi trong chốn ngỡ ngàng xót xa
Chỉ là ta với mình ta
Chỉ là hoang tưởng, chỉ là vu vơ
Cho nên không phải là thơ
Chỉ là câu chữ
bơ vơ
lạc loài Phạm Không Trùng
19.04.2007 _________________
Chỉ Là Tiếng Khóc
Chắc không thi tứ chia hai
Chỉ là yêu vận sầu ai nhớ mình
Chỉ là hỏi sắc lặng thinh
Chỉ là ngã nặng tâm tình nhớ thương
Em tìm ảo sóng giang tương
Em đi cõi mộng vô thường ngùi xem
Chỉ là em với mình em
Chỉ là sanh lỡ phách hèm khúc hoa
Cho nên từ đó thi ca
Chỉ là tiếng khóc
anh à
buồn không
Phạm Chữ Mặc Nhiên
23.11.2007
Trích từ Vu Vơ Đi rồi
Chiều đi bỏ lại đêm dài
Vui đi bỏ lại u hoài miên man
Mây đi bỏ lại trăng tàn
Thuyền đi bỏ lại bến hoang sông buồn
Mơ đi bỏ lại chán chường
Ai đi bỏ lại nẻo đường hoang vu
Thơ đi bỏ lại ưu tư
Em đi bỏ lại thực hư nhạt nhòa
Đi rồi một giấc mơ hoa
Ta đi bỏ lại chỗ ta vừa ngồi Phạm Không Trùng
20.04.2007 ______________________ Mộ Khúc Hoàng hôn trời rất đơn côi
Chiều pha ráng đỏ đâu rồi dáng hoa
Tịch liêu buồn gọi trăng tà
Tiếng xưa trầm giọng sơn hà bể dâu
Mộng chênh vênh sóng giang đầu
Người đi mộ khúc tình sầu thu ca
Thuyền đi bến đỗ mưa sa
Anh đi bóng ngả lệ nhòa mắt em
Vàng rơi lá rụng ngùi xem
Tình qua cõi mộng ai kèm điếu văn
Phạm Chữ Mặc Nhiên
23.11.2007 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2007 18:59:11 bởi Huyền Băng >
Trích từ Vu Vơ
Thế gian này khập khiễng
nên người mãi suy tư
Không có gì hoàn thiện
nên người cứ mộng mơ
Thiên đường ở trong thơ
Nhớ nhung và tiếc nuối
chẳng hết được bao giờ
Phạm Không Trùng
21.04.2007 ________________________ Cõi Đời Cõi đời buồn riêng chở
Khối tình sầu cho thơ
Đêm ngàn sao trăn trở
Thương mùa Ngâu vỡ bờ
Dương trần bao lối mở
Mà em vẫn bơ vơ
Vì anh đành không nhớ
Duyên kiếp nào ta mơ Phạm Chữ Mặc Nhiên
24.11.2007
Trích từ Vu Vơ Chiếc lá Chiếc lá từ mùa xuân
được tặng màu xanh biếc.
nghe trong lòng bâng khuâng
Đi, về, bao cơn gió
ru khúc hát mộng mơ,
êm êm những đợi chờ Lá lao xao trên cành
Chờ nắng hạ để xanh
Chờ mưa về gột rửa
những hạt bụi hồng trần
thành giọt châu long lanh Chờ đợi mùa thu tới
để nhuộm sắc áo vàng
Chờ ngọn gió heo may
để nhẹ nhàng lá bay
Chuyến lang thang ngắn ngủi
gieo một thoáng bồi hồi
gieo vần thơ chơi vơi Lá còn chờ bước chân
để vang lên xào xạc
để nai vàng ngơ ngác
... Rừng nghe tiếng lá khô,
tiếng cười tan vào đất,
tiếng hát chào hư vô Phạm Không Trùng
23.04.2007 ________________________________ Lá Lá trên cành lên tiếng
Gọi mùa xuân thần tiên
Sắc xanh màu lục hiện
Giữa khu rừng tịnh yên
Chim hót lời như nguyện
Xin an bình cõi riêng Lá soi mình trong nắng
Hỏi hàng cây hay chăng
Khung trời mây khéo tặng
Một giòng xanh thiên thanh
Chiều rơi trên phố vắng
Hạ chí ngàn sao băng
Rừng phong chiều lá đổ
Gió cuốn vào hư vô
Thu vàng thu lá đỏ
Lạnh hồn thân co ro Biến tấu buồn mưa ngỏ
Phím sầu thu khóc chờ Mênh mông băng tuyết phủ
Rét buốt trời sương mù
Thân trơ cành khô rũ
Lá sầu đông giã từ
Bốn mùa đau sinh tử
Mồ sâu chôn lá nhừ Phạm Chữ Mặc Nhiên
24.11.2007
Mến chào Phạm Chữ Mặc Nhiên.
PKT rất xúc động khi thấy thơ của mình trong trang thơ này.
Có quá nhiều thắc mắc... nhưng không dám hỏi...
PKT sẽ hỏi sau, xin gửi ở đây một bài thơ nhé
Trích từ thơ Phạm Chữ Mặc Nhiên Cõi Đời Cõi đời buồn riêng chở
Khối tình sầu cho thơ
Đêm ngàn sao trăn trở
Thương mùa Ngâu vỡ bờ
Dương trần bao lối mở
Mà em vẫn bơ vơ
Vì anh đành không nhớ
Duyên kiếp nào ta mơ Phạm Chữ Mặc Nhiên
24.11.2007
Chốn thơ Tâm tư thường sâu lắng
Khi trôi vào chốn thơ
Ta nghe tim mình nặng
Khi sóng lạ xô bờ
Đôi khi tràn chút mơ
Cuộc đời rung thật khẽ
Chợt nghe tim rất nhẹ
Bay như là sợi tơ
Phạm Không Trùng 25-11-2007
Trích thơ Phạm Không Trùng Chốn thơ
Tâm tư thường sâu lắng
Khi trôi vào chốn thơ
Ta nghe tim mình nặng
Khi sóng lạ xô bờ
Đôi khi tràn chút mơ
Cuộc đời rung thật khẽ
Chợt nghe tim rất nhẹ
Bay như là sợi tơ
Phạm Không Trùng
25.11.2007
_______________________ Thơ Bay như là sợi tơ (*)
Để lòng ai mong chờ
Niềm riêng xin kén mở
Cho tằm nhả ngàn thơ
Thơ xanh giòng thương nhớ
Thơ gọi người trong mơ
Thơ tìm nhau muôn thuở
Thơ yêu hơn bao giờ Phạm Chữ Mặc Nhiên
25.11.2007 (*) Thơ của Phạm Không Trùng
Trích từ Vu Vơ Như là...
Như là bài hát hay
Khiến cho người nhớ mãi
Đã nghe rồi, nghe lại
Mỗi lần, một thoáng say Như ánh trăng đam mê
Có khi mờ khi tỏ
Trăng đi rồi trăng về
Cho dòng sông nhung nhớ Như mùa xuân tươi tắn
Cho cảm xúc dâng tràn
Qua mấy mùa đi vắng
Mùa xuân mới lại sang Bài hát của cuộc đời
Thệm cho đầy ký ức
Ánh trăng là của trời
Tặng cho đêm thao thức Mùa xuân của thời gian
Tặng muôn ngàn hoa lá
Của ta là thơ hoang
Gửi cho người xa lạ ... Phạm Không Trùng
07.05.2007 ____________________________ Như Như cung huyền gió lay
Cho dấu sol phơi bày
Dạ khúc đời mê mải
Muôn nghìn năm không phai Như ngàn sao vỡ lở
Đêm buồn đêm bơ vơ
Anh về đâu sao nỡ
Để em lòng đau chờ Như đông miên thức mở
Tiền kiếp thân xa mời
Tơ hồng nào đan nối
Duyên tình xưa hỡi trời Tình ca năm tháng gợi
Giọt lệ sầu không vơi
Nửa khuya dương cầm trổi
Phím đàn rơi...rơi…rơi…! Tàn đông thân ký gởi
Căn phần băng tuyết vời
Anh còn thương xin đợi
Chữ duyên ngàn sau thôi Phạm Chữ Mặc Nhiên
25.11.2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2007 16:44:55 bởi Phạm Chữ Mặc Nhiên >
Trích từ Vu Vơ Mẹ...
ôi nước từ nguồn thiêng liêng quá
con lặng im
nghe trong tim tiếng mẹ
rưng rưng
cõi xa đã đến thật gần
thời gian còn đếm mấy lần khổ đau
con lặng im
nhìn gã hung thần bệnh tật
nhìn hy vọng vuột mất
mòn mỏi, hư hao
sâu thẳm mắt người
con lặng im
vì không có từ viết về mẹ
... khóc lặng lẽ
...
Phạm Không Trùng
12.05.2007 ________________________ Mẹ Thời gian
hóa hiện tháng năm
Vườn xanh
lá cỏ
đêm rằm ấu thơ Mẹ hiền
giọng hát êm mơ
Ru con
lệ nhỏ
đôi bờ trường giang
Tha hương
thu nhuộm lá vàng
Trông vời
cố quận
lệ tràn mẹ ơi! Phạm Chữ Mặc Nhiên
25.11.2007
Mẹ... Vẫn còn
đôi mắt thẫm sâu
Vẫn còn vang vọng
nghìn câu ru hời
Khoan dung
hiền dịu
nụ cười
Còn vương vấn mãi
giữa trời trong xanh
Mẹ là
nơi của yên lành
Là nơi
hạnh phúc đâm cành nở hoa
Nơi gần gũi
đã thành xa
Nơi yêu dấu
đã trôi qua
mất rồi
Lung linh
khỏi tỏa lên trời
Nén nhang
con thắp
thay lời kính yêu Phạm Không Trùng 27.11.2007
Trích thơ Phạm Không Trùng
Mẹ...
Vẫn còn
đôi mắt thẫm sâu
Vẫn còn vang vọng
nghìn câu ru hời
Khoan dung
hiền dịu
nụ cười
Còn vương vấn mãi
giữa trời trong xanh
Mẹ là
nơi của yên lành
Là nơi
hạnh phúc đâm cành nở hoa
Nơi gần gũi
đã thành xa
Nơi yêu dấu
đã trôi qua
mất rồi
Lung linh
khỏi tỏa lên trời
Nén nhang
con thắp
thay lời kính yêu
Phạm Không Trùng
27.11.2007
_______________________
Như Nguyện
Thân gửi Phạm Không Trùng
Với lời nguyện chúc
Hương Linh Bá Mẫu
Xuôi miền Vĩnh Phúc
PCMN
Mẹ về
nguồn cội phiêu diêu
Trầm hương
di ảnh
thương chiều ráng pha
Con từ
kinh ngọc tâm hoa
Nghiêng soi
tịnh độ
bóng hòa Phật duyên
Thiên đường
vĩnh phúc minh nhiên
Pháp thân
như nguyện
mẹ hiền vãng sanh
Phạm Chữ Mặc Nhiên
27.11.2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2007 13:28:22 bởi Phạm Chữ Mặc Nhiên >
Trích từ Vu Vơ Có gì?
Bên đời có giấc mơ
Năm tháng trôi vật vờ
Ghé mỗi người một ít
Làm rơi lại bài thơ Giữa trời là vu vơ
Góp nhặt từng hơi thở
Theo mưa vào nỗi nhớ
Theo nắng gọi mong chờ Trong gió có tình yêu
Thơ thẩn giữa trời chiều
Đậu vào làn mây nhỏ
Đáp xuống bãi rong rêu Trong tim ta có gì?
Có gì lay nhè nhẹ?
Có gì vang khe khẽ?
Thôi, ta biết làm chi
Phạm Không Trùng
28.05.2007 ________________________________ Không Trùng -Mặc Nhiên
Thế nhân hồ điệp mộng
Thời gian tựa hư không
Ai xuôi giòng sóng động
Nhặt bài thơ sắc không
Trên cao đường mây rộng
Nắng sớm chiều mưa giông
Không trùng vu vơ bỗng
Mặc nhiên thành ngóng trông
Hồn trăng là nguyệt ảnh
Soi sáng đêm diệu thanh
Ta cảm đời hiu quạnh
Thương nhau tình chân thành
Bốn mùa trời đất hiện
Địa chấn ảo biến thiên
Riêng lòng ta như nguyện
Không trùng mặc nhiên yên
Phạm Chữ Mặc Nhiên
27.11.2007
Trích từ Vu Vơ Chỉ là hư ảo vẩn vơ
Em còn cả một trời mơ
Thênh thang hoa bướm còn chờ gót sen
Đừng theo ngõ vắng không tên
Đừng theo cơn gió bồng bềnh vu vơ
Trên trời rơi xuống bài thơ
Không nơi cất giữ, gửi nhờ nơi em
Nỗi buồn chợt đến hàng đêm
Nên anh thao thức cùng em thẫn thờ
Chỉ là hư ảo vẩn vơ
Đừng thương, đừng nhớ, đừng chờ nghe em
Phạm Không Trùng
08.06.2007 __________________________________________ Ảo Mộng Hừng đông cung khúc gió đem
Bài thơ dư lệ gieo kèm nhớ thương
Xuân đi ảo bóng thiên đường
Tháng năm lửa cháy vô thường hạ ca
Vu vơ thu khóc ngân hà
Sầu riêng ngọn gió đông sa ngậm ngùi
Bến đời ai giấu buồn vui
Giòng xuôi ảo mộng chôn vùi ước mơ
Tiếng xưa buồn tự bao giờ
Thời gian lặng chở tình thơ qua đời
Phạm Chữ Mặc Nhiên
27.11.2007
Trích từ Vu Vơ Nước mắt mùa thu Mưa của mùa thu thật phũ phàng
Đôi khi vùi dập cả đêm trăng
Mưa như nước mắt người con gái
Lỡ vuột khỏi tay giấc mộng vàng
Phạm Không Trùng
09.06.2007 _________________________________ Mưa Mưa tận đầu thu sang chí đông
Sầu ai băng giá lạnh thiên đồng
Đàn buông chín khúc đường tơ bỗng
Văn vũ trùng âm lệ thảm chồng
Phạm Chữ Mặc Nhiên
27.11.2007
Trích từ Vu Vơ Mùa thu đến
Rồi thu sẽ đến lá sẽ vàng
Lá rụng rơi đầy lối lang thang
Bước chân sợ tiếng vang xào xạc
Rơi vào giấc ngủ trái tim hoang Mưa sẽ nhiều thêm, gió nhiều thêm
Gió mưa sẽ rót buồn vào đêm
Chiều sẽ mênh mang màu mây xám
Anh sợ rằng anh sẽ nhớ em
Phạm Không Trùng
16.06.2007
_____________________________________
Thu
Lá đỏ trời thu đêm sương lan
Rừng phong ngủ mớ gọi trăng vàng
Lặng buông đường phím ngân hoài cảm
Âm nhạc buồn khơi rất dịu dàng
Cung khúc trầm thăng khe khẽ vang
Thu ca huyền diệu vọng non ngàn
Sương rơi lá cỏ sầu riêng thán
Em cảm lòng anh dạo phím đàn
Phạm Chữ Mặc Nhiên
27.11.2007
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: