Mặc Nhiên
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 93 bài trong đề mục
Phạm Không Trùng 26.08.2010 04:55:02 (permalink)
0
PKT mất liên lạc với Mặc Nhiên rồi, không biết ở đâu mà tìm


Chiêm Bao


ngày xưa
mở cửa chiêm bao
người thơ gót ngọc lẻn vào rong chơi
thấy chiều
có tóc buông lơi
thấy ta rụng mấy bồi hồi
... bâng khuâng
chiêm bao mở cửa một lần
giờ chưa đóng lại
... dấu chân vẫn còn
hoang vu
mấy độ trăng tròn
người đi để lại chập chờn ánh sao
thơ ai còn có ngọt ngào?

#76
    BĂNG NGUYỆT 21.11.2011 17:23:34 (permalink)
    0
    Biết chủ nhân đã dzìa nên bn "đưa" đứa con tinh thần này ra đón chủ nhân nha .... Hy vọng là MN sẽ đăng dc bài viết nè .


    LỘ TRẦN QUÁ KHỨ



    Tay hứng tuyết đắp an mồ tình cũ
    Ta có còn quyền vọng khóc ngày xưa?
    Kéo lại áo sao siết mình không ấm,
    Dù yêu thương như gạch vụn đã thừa?!

    Không buông tay mà tình cũng mất
    Bởi đưòng đời nghịch cảnh gió đưa
    Ta chấp nhận ngày qua lây lất
    Cho tươi màu hồng cất mùa đông

    Chỉ đôi khi chợt thoáng nhớ mong..
    #77
      Phạm Chữ Mặc Nhiên 21.11.2011 18:15:45 (permalink)
      0
      LỘ TRẦN QUÁ KHỨ


      Tay hứng tuyết đắp an mồ tình cũ
      Ta có còn quyền vọng khóc ngày xưa?
      Kéo lại áo sao siết mình không ấm,
      Dù yêu thương như gạch vụn đã thừa?!


      Không buông tay mà tình cũng mất
      Bởi đưòng đời nghịch cảnh gió đưa
      Ta chấp nhận ngày qua lây lất
      Cho tươi màu hồng cất mùa đông


      Chỉ đôi khi chợt thoáng nhớ mong..


      Băng Nguyệt



      LỮ KHÁCH ĐỘC HÀNH



      Màu kỷ niệm chập chùng ai ngóng
      Đường chân trời cát bụi sầu đong
      Rét mướt quá tim buồn sưng mọng
      Ta về xưa mắt lệ tuôn giòng.


      Mưa đang rơi hay lòng ta chiếc bóng
      Áo thân buồn tàn cuộc có gì mong
      Thân cô lữ độc hành còn vương đọng
      Một chữ tình tan tác tiếc thương hong.


      Cho hồ lệ đầy vơi trên biển sóng.


      Phạm Chữ Mặc Nhiên
      3:08am Thứ Hai ngày 21 tháng 11 năm 2011
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2011 19:00:14 bởi Phạm Chữ Mặc Nhiên >
      #78
        Phạm Chữ Mặc Nhiên 21.11.2011 18:19:37 (permalink)
        0
        Chiêm Bao


        ngày xưa
        mở cửa chiêm bao
        người thơ gót ngọc lẻn vào rong chơi
        thấy chiều
        có tóc buông lơi
        thấy ta rụng mấy bồi hồi
        ... bâng khuâng
        chiêm bao mở cửa một lần
        giờ chưa đóng lại
        ... dấu chân vẫn còn
        hoang vu
        mấy độ trăng tròn
        người đi để lại chập chờn ánh sao
        thơ ai còn có ngọt ngào?



        tiếng xưa trở giấc bến nào gọi nhau
        từ đi
        phố núi phai màu
        nghiêng soi kỷ niệm sầu đau
        ...khối tình
        anh còn nghe gió u linh
        về qua kỷ niệm
        ...soi hình bóng em
        chiêm bao
        mắt lệ tuôn trào
        đường tơ nửa phím buồn cao khúc huyền.



        Phạm Không Trùng
        Phạm Chữ Mặc Nhiên
        3:55pm Thứ Bảy ngày 19 tháng 11 năm 2011
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2011 18:59:51 bởi Phạm Chữ Mặc Nhiên >
        #79
          Phạm Không Trùng 22.11.2011 14:21:00 (permalink)
          0
          Chào Mặc Nhiên

          Rất vui vì MN trở lại với VNTQ.

          Chúc MN mạnh khoẻ và vui nhé.


          #80
            Phạm Chữ Mặc Nhiên 22.11.2011 20:00:26 (permalink)
            0
            Người đâu giữa chốn vô thường


            Ta về dựa gốc mù u,
            Bên sông quê nhớ người mùa thu xưa
            Tóc lay theo đợt gió lùa
            Em nghiêng ánh mắt trách đùa mắng yêu,


            Nơi nào bỏ bến hoang liêu
            Hoa mù u trắng dòng chiều sông quê
            Mặc nhiên đi, mặc nhiên về
            Đợi người không gặp, buồn ê ủ buồn...



            Băng Nguyệt
            08.07.2010





            --------------------------------------------




            Mặc Nhiên



            Cõi đời giông bão hằng muôn
            Ra đi nửa bước thương nguồn cội xa
            Hoàng hôn chiều tím sơn hà
            Thương ai bến đợi mắt nhòa lệ ngân.


            Giữa giòng hạt nước phân vân
            Sóng tan biển lớn sầu dâng ngút ngàn
            Người xưa tình nhớ tân toan
            Mặc nhiên nước mắt đoạn tràng nguyệt ơi.



            Phạm Chữ Mặc Nhiên
            4:45am Thứ Ba ngày 22 tháng 11 năm 2011
            #81
              BĂNG NGUYỆT 22.11.2011 20:18:24 (permalink)
              0

              Mặc Nhiên



              Cõi đời giông bão hằng muôn
              Ra đi nửa bước thương nguồn cội xa
              Hoàng hôn chiều tím sơn hà
              Thương ai bến đợi mắt nhòa lệ ngân.


              Giữa giòng hạt nước phân vân
              Sóng tan biển lớn sầu dâng ngút ngàn
              Người xưa tình nhớ tân toan
              Mặc nhiên nước mắt đoạn tràng nguyệt ơi.



              Phạm Chữ Mặc Nhiên
              4:45am Thứ Ba ngày 22 tháng 11 năm 2011


              VỜI TRÔNG CỐ QUẬN TẦN NGẦN



              Xứ người cô khách lẻ loi
              Tân xuân cũng thấy một trời ủ ê,
              Ta vào vai diễn anh hề
              Chọc nhân gian chọc .. thủng bề đa đoan

              Thương ai má thắm hồng giòn,
              Mà đêm lau lệ khóc mòn gối hoa,
              Trời sinh cái số đi xa
              Cho nên lận đận đấy mà Nhiên ơi ...
              #82
                Phạm Chữ Mặc Nhiên 22.11.2011 20:25:10 (permalink)
                0
                Có ai về...



                ai đi về quá khứ
                cho tôi gởi lời thăm
                chỗ ngày xưa tôi nằm
                dưới tàng cây mát rượi.


                nơi ngày xưa tôi đợi
                từng cơn gió ghé qua
                lời tỏ tình của nắng
                ánh lên từng nụ hoa.


                gởi nỗi nhớ ngọt ngào
                về lối chiều thu ấy
                có lá rừng lao xao
                ngân nga bài thơ tóc.


                có ai về xa xôi
                nhặt dùm tôi nụ cười
                xưa nở thành đóa mộng
                giờ sao nhớ không nguôi.



                Phạm Không Trùng
                4:45am Thứ Ba ngày 22 tháng 11 năm 2011

                r


                -----------------------------------------------------



                Ai đi về quá khứ



                ai đi về quá khứ
                chợt nghe lòng trầm tư
                ngàn lời than vãn sự
                bóng chiều buồn lệ dư.


                ai đi về quá khứ
                nhớ ngày xưa tố như
                đoạn trường cung diệu tứ
                ôi tiếng huyền bậc sư.


                ai đi về quá khứ
                thống trầm chiều cổ ngư
                lá vàng rơi gió cứ
                cuốn theo hồn đau nhừ


                ai đi về quá khứ
                nghe ngàn thương thấm từ
                ta và ta cảm dự
                cố hương buồn áo thư.



                Phạm Chữ Mặc Nhiên
                5:14am Thứ Ba ngày 22 tháng 11 năm 2011

                r
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2011 07:10:16 bởi Huyền Băng >
                #83
                  Phạm Chữ Mặc Nhiên 22.11.2011 21:06:07 (permalink)
                  0


                  Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT



                  VỜI TRÔNG CỐ QUẬN TẦN NGẦN



                  Xứ người cô khách lẻ loi
                  Tân xuân cũng thấy một trời ủ ê,
                  Ta vào vai diễn anh hề
                  Chọc nhân gian chọc .. thủng bề đa đoan

                  Thương ai má thắm hồng giòn,
                  Mà đêm lau lệ khóc mòn gối hoa,
                  Trời sinh cái số đi xa
                  Cho nên lận đận đấy mà Nhiên ơi ...




                  Vời Trông Cố Quận Tần Ngần



                  Xứ người cô khách lẻ loi
                  Tân xuân cũng thấy một trời ủ ê,
                  Ta vào vai diễn anh hề
                  Chọc nhân gian chọc .. thủng bề đa đoan.


                  Thương ai má thắm hồng giòn,
                  Mà đêm lau lệ khóc mòn gối hoa,
                  Trời sinh cái số đi xa
                  Cho nên lận đận đấy mà Nhiên ơi ...



                  Ta cùng chung một gánh đời
                  Chữ tài chữ mệnh buồn khơi chữ tình
                  Từ ly mình dõi trông mình
                  Đường xa trở giấc đăng trình nhớ nhau.


                  Lên cao khói phủ trắng màu
                  Sương rơi trĩu nặng ngàn câu lạc vần
                  Giữa trời bóng lẻ cô thân
                  Vời trông cố quận tần ngần…Nguyệt ơi!




                  Băng Nguyệt
                  Phạm Chữ Mặc Nhiên
                  6am Thứ Ba ngày 22 tháng 11 năm 2011
                  #84
                    BĂNG NGUYỆT 22.11.2011 21:38:18 (permalink)
                    0
                    VỜI TRÔNG CỐ QUẬN TẦN NGẦN
                    ĐỀ THƠ CHO THOẢ SẦU DÂNG THÁNG NGÀY.



                    ĐỀ THƠ CHO THOẢ SẦU DÂNG THÁNG NGÀY


                    Vận vần chấp vá cho vơi
                    Cái buồn ly xứ nổi trôi phương trời
                    Chén cơm manh áo cuộc đời
                    Nên đôi lúc xếp thơ ngồi góc chơi,

                    Hết tất bật, lại tìm lời
                    Đề lên lục bát bồi hồi nhớ trông
                    Tứ , ngũ, lục, thất đều dòng
                    Nhiên ơi, khoây khoả tâm lòng chưa Nhiên!?..
                    #85
                      Phạm Chữ Mặc Nhiên 24.11.2011 16:37:42 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

                      VỜI TRÔNG CỐ QUẬN TẦN NGẦN
                      ĐỀ THƠ CHO THOẢ SẦU DÂNG THÁNG NGÀY.


                      Lục Bát Tri Âm



                      Vời trông cố quận tần ngần
                      Đề thơ cho thoả sầu dâng tháng ngày.



                      Hôm nào vàng lá thu bay
                      Rừng phong khóc cuộc lưu đày nhớ xưa.



                      Băng Nguyệt
                      Phạm Chữ Mặc Nhiên
                      1:34am Thứ Năm ngày 24 tháng 11 năm 2011
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2011 16:39:05 bởi Phạm Chữ Mặc Nhiên >
                      #86
                        Phạm Chữ Mặc Nhiên 24.11.2011 16:48:06 (permalink)
                        0
                        ĐỀ THƠ CHO THOẢ SẦU DÂNG THÁNG NGÀY


                        Vận vần chấp vá cho vơi
                        Cái buồn ly xứ nổi trôi phương trời
                        Chén cơm manh áo cuộc đời
                        Nên đôi lúc xếp thơ ngồi góc chơi,

                        Hết tất bật, lại tìm lời
                        Đề lên lục bát bồi hồi nhớ trông
                        Tứ , ngũ, lục, thất đều dòng
                        Nhiên ơi, khoây khoả tâm lòng chưa Nhiên!?..


                        Băng Nguyệt
                        21:38:18. 22-11-2011



                        -----------------------------------------



                        Lục Bát Tri Âm


                        Cảm ơn thi hữu giao duyên
                        Cảm ơn giòng chữ tâm thiền nguyệt băng
                        Thi ca nguồn cội thường hằng
                        Thơ gieo nửa vận còn giăng mắc sầu.


                        Một câu sáu chữ bể dâu
                        Một câu tám chữ qua cầu bi thương
                        Đi về cõi mộng vô thường
                        Chân mây khuất nẻo mờ sương bóng người.


                        Phạm Chữ Mặc Nhiên
                        1:42am Thứ Năm ngày 24 tháng 11 năm 2011
                        #87
                          Phạm Không Trùng 26.11.2011 07:41:30 (permalink)
                          0

                          Chỉ còn



                          Chỉ còn một chút mùa thu
                          Cho ta chạm tiếng gió ru xa vời

                          Còn mây quanh quẩn khung trời
                          Tìm đâu đó
                          nỗi bồi hồi
                          chưa tan

                          Còn mưa ướt mảnh chiều tàn
                          Định gieo nhung nhớ cho tràn lối thơ

                          Còn vài giọt nắng bơ vơ
                          Đuổi theo chiếc lá đang lờ đờ trôi

                          Chỉ còn một chút nữa thôi
                          ...

                          r
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2011 07:05:25 bởi Huyền Băng >
                          #88
                            Phạm Chữ Mặc Nhiên 29.11.2011 05:44:50 (permalink)
                            0
                            Chỉ còn


                            Chỉ còn một chút mùa thu
                            Cho ta chạm tiếng gió ru xa vời


                            Còn mây quanh quẩn khung trời
                            Tìm đâu đó nỗi bồi hồi chưa tan


                            Còn mưa ướt mảnh chiều tàn
                            Định gieo nhung nhớ cho tràn lối thơ


                            Còn vài giọt nắng bơ vơ
                            Đuổi theo chiếc lá đang lờ đờ trôi


                            Chỉ còn một chút nữa thôi
                            ….....................


                            Phạm Không Trùng


                            r


                            ....................................................



                            Thu Buồn


                            Nhẹ nhàng gió bay xa xôi
                            Vàng rơi chiếc lá trên đồi nghiêng chao
                            Cuối trời mây xám thành cao
                            Mặc nhiên từng giọt mưa rào mái hiên


                            Thật xa phố núi thu viền
                            Màu se sắt gợi sầu riêng thấm buồn
                            Mưa hiu quạnh lặng thinh tuôn
                            Về qua ghềnh ráng suối nguồn nước dâng


                            Không gian hư ảo chín tầng
                            Màn mưa giấu mặt dạ vâng thu buồn


                            Phạm Chữ Mặc Nhiên
                            2:41pm Thứ Hai ngày 28 tháng 11 năm 2011

                            r
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2013 15:13:25 bởi Huyền Băng >
                            #89
                              Phạm Chữ Mặc Nhiên 06.12.2011 20:21:21 (permalink)
                              0
                              Ngày Tôi Về



                              Ngày tôi về
                              Hai hàng cây có hai bóng đổ dài khác lạ
                              Trên phố xưa
                              Người qua kẻ lại rất ơ thờ


                              Thời buổi kinh tế thị trường
                              Hình như ai cũng đều có ý hơn thua


                              Tôi muốn gặp một vài người quen biết
                              Nhưng thấy họ bắt đầu bằng xã giao chuyên nghiệp
                              Câu chữ viết ra, dù cố ngọt ngào, không che giấu nổi sự kiêu mạn dư dầy tấc dạ
                              Câu chữ xem như bình dị, vẫn chỉ ra rất rõ vằn đỏ hằn học trong hốc mắt
                              Quen giao dịch đổi chác rồi
                              Viết cho bằng hữu cũng vẫn hàm ý tranh đua
                              Câu chữ trặc trẹo mà tưởng vẫn tròn tình điệu
                              Thật không thể nào hiểu được
                              Vì sao người ta lại trở nên như vậy


                              Ngày tôi về
                              Thinh lặng ngồi bên rừng thông
                              Thinh lặng ngồi nhìn thác đổ
                              Thinh lặng ngồi nghe suối reo
                              Thinh lặng nhìn phấn thông vàng mờ nhạt
                              Tưởng như nhìn thấy giòng nước mắt của thành đô Đa Lạt
                              Đang chảy ngược vào lòng


                              Đa Lạt, quê hương tôi
                              Thuở xưa đã là nơi đón chào du khách
                              Thời buổi kinh tế thị trường
                              Những chuyến xe đi-về lên xuống càng thêm nườm nượp
                              Khắp đường đèo sương khói mông lung


                              Nhưng tôi biết
                              Những người chỉ đến vài ba hôm rồi đi
                              Làm sao có thể biết rõ linh hồn Đa Lạt
                              Làm sao có thể hiểu tiếng gió hú trên đồi cao
                              Làm sao có thể hiểu thác muốn gì khi ầm ầm tuôn đổ
                              Làm sao có thể hiểu suối nhớ gì khi âm thầm tuôn chảy
                              Làm sao có thể hiểu rừng thông nghĩ gì khi thinh lặng đứng giữa trời cao
                              Làm sao có thể hiểu hồ cần soi bóng ai mỗi lúc chiều xuống mây vương


                              Ngày tôi về
                              Thấy lòng buồn không thiết nói
                              Vì nhận biết rõ rệt
                              Sự ân cần thành tín của người xưa
                              Đã bị nhân chia trừ cộng
                              Đã lũy thừa âm
                              Trước thời buổi kinh tế thị trường


                              Ngày tôi về
                              Nghe thành đô Đa Lạt u buồn hỏi:
                              "Bao giờ cho đến ngày xưa...?"
                              Tôi cũng muốn hỏi thác-hồ-rừng-suối
                              "Bao giờ cho đến ngày xưa..!"



                              Phạm Chữ Mặc Nhiên
                              5:04am Thứ Ba ngày 06 tháng 11 năm 2011
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2011 20:25:05 bởi Phạm Chữ Mặc Nhiên >
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 93 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9