Tiếng người
Bàn tay Bàn tay từ thuở hôm nào
Đưa cho anh nắm đi vào tình yêu
Bàn tay anh đã nâng niu
Theo anh nắng sớm mưa chiều bao năm
Bàn tay em vén đêm rằm
Em đan hạnh phúc, ươm mầm mộng mơ
Em ơi hãy ngắt vần thơ
Bỗng nhiên mọc được bên bờ tim anh
Thì thầm mùa đông
Cội mai già trong sân
đã trở mình rồi đó
mùa đông về trước ngõ
trải gió chờ xuân sang
Mùa đông thường rất ngoan
bên mái nhà ngói cũ
mảnh sân hoa nở vàng
anh cùng em thủ thỉ
Bao lâu rồi em nhỉ
từ lúc dòng sông thu
vàng áo em chiều gió
đưa anh vào tương tư
Anh vẫn thấy hình như
còn tương tư em đó
dẫu rượu hồng pháo đỏ
đã trôi vào xa xưa
Mùa đông thường vẫn vậy
chiều mang lạnh vào đêm
trái tim anh thật ấm
vì vẫn ngồi bên em
Trích đoạn: Nhân Thanh
Thì thầm mùa đông
------------------
------------------
Mùa đông thường vẫn vậy
chiều mang lạnh vào đêm
trái tim anh thật ấm
vì vẫn ngồi bên em
Trái tim anh thật ấm
vì vẫn ngồi bên em
Một mối tình trăm năm thật đẹp , thật dễ thương.... Chúc NT mãi mãi hạnh phúc bên người thương nhá...
************************
VÀO ĐÔNG
Hoa Quỳnh
Sớm nay Sài Gòn lạnh
Se se chút gió sương
Cho cô nhỏ anh thương
Khoác áo len làm điệu
Cong vành môi nũng nịu
Chớp chớp đôi hàng mi
Xinh như đóa tường vi
Nhỏ làm anh ngơ ngẩn ?!
Sớm nay nắng trốn lẫn
Nhường cơn mưa bóng mây
Sao mưa lạ thế nầy
Không hề làm ướt áo
Mưa chẳng đọng trên lá
Yêu hạt mưa thật hiền
Giúp cô nhỏ thêm duyên
Nghiêng nghiêng che vành nón
Nhỏ chờ anh đến đón
Ngoài trời mưa lâm râm
Sài Gòn đang rét căm
Mà tình nồng ấm lạ ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2007 09:28:50 bởi Như Quỳnh >
Cám ơn Như Quỳnh ghé thăm, để lại lời chúc và bài thơ dễ thương.
Tóc ngắn Tóc em quăn
nên em chẳng để dài
Anh tìm ý
cho bài thơ tóc ngắn
Sợi tóc quăn
đã cuộn tròn mưa nắng
Anh cột trái tim mình
nghìn sợi tóc mảnh mai Tóc để ngắn
thì cổ cao thanh thoát
Mái không che
đôi mắt ngập yêu thương
Từng sợi ngắn
nối tình ta vô tận
Từ trần gian
tóc nối
đến thiên đường
Anh cột trái tim mình
nghìn sợi tóc mảnh mai (thơ Nhân Thanh )
Quỳnh xin phép mượn ý câu thơ trên...một bài thơ về những lọn tóc duyên tình....
DUYÊN TÓC THỀ
Hoa Quỳnh
Nhỏ dễ thương ngoan hiền như cọng cỏ
Tóc nhỏ dài rối nhịp trái tim anh
Cỏ mượt mà tươi mát biếc xanh xanh
Tóc của nhỏ đen huyền duyên con gái
Nhỏ xuống phố thả ơ hờ sợi tóc
Quyện gió chiều hương bồ kết luyến lưu
Anh xuống phố đêm về nhớ tương tư
Mơ sợi tóc cột duyên hồng mai trúc
Phố một ngày người lại qua đông đúc
Anh ngóng tìm hình bóng nhỏ anh thương
Vạt nắng nào trên tóc nhỏ còn vương
Thành vương miện cài đỉnh đầu công chúa
Xin một lần anh hóa thân thái tử
Đem kiệu hoa rước nhỏ đến hoàng cung
Vườn thượng uyển hai đứa dạo bước cùng
Thật đẹp đôi tình ta như cổ tích
Xưa còn bé ,nhỏ vẫn hằng ưa thích
Đêm trăng tròn Ngoại kể chuyện đời xưa
Nay nhỏ ước , trời lúc nắng lúc mưa
Nhưng tim nhỏ , anh mãi là vua chúa
Cỏ một ngày , cỏ không xanh biếc nữa
Nhỏ một ngày , tóc sẽ bạc màu sương
Hỏi tình anh có còn luyến còn vương
Còn xem nhỏ là đài trang công chúa
Chào weocom Nhân Thanh và Như Quỳnh đến với vườn thơ vntq nha...chúc vui và thơ đều tay nà....
Anh vẫn thấy hình như
còn tương tư em đó
dẫu rượu hồng pháo đỏ
đã trôi vào xa xưa
Ngày mai em đã...quên rồi Không ruợu nồng pháo đỏ Em cũng đã xa anh Dấu nổi sầu ngày xanh Vào tận cùng nhịp thở Anh giờ tương tư dở,,, Một mùa thu áo vàng Trăng lạnh nhìn đêm tàn, Quen một mình cơ nhỡ Anh vui hay đau khổ?! Hỡi người xa muôn ngàn Ta thuận theo duyên số.. Nên để tình vỡ tan... Thu vẫn mang sắc vàng Em vẫn là xưa cũ Mà lòng ta không đủ Nối chặt lại yêu thương Tiếng người ta những tưởng Còn ấm bên tai này Thật ra xa vạn hướng Như là áng mây bay Quên rồi một ngày mai Em có anh vĩnh tại Thu ơi đêm hoang dại Trắng một giấc mơ say.. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/05F4ED464D03438B969F72DDA492B847.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2007 19:22:16 bởi BĂNG NGUYỆT >
Cỏ một ngày , cỏ không xanh biếc nữa
Nhỏ một ngày , tóc sẽ bạc màu sương ... Như Quỳnh
Tóc bạc Giờ tóc em lưa thưa ánh bạc
Tóc anh nhiều sợi trắng theo mây
Thời gian nhuộm mấy màu khô héo
Tình vẫn hồng tươi ... anh vẫn say Tóc rụng xuống đầy một bến mơ
Lung linh mỗi sợi một bài thơ
Tóc em trắng ... tóc anh cũng bạc
Để kết một vần duyên tóc tơ
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Ngày mai em đã...quên rồi
Không ruợu nồng pháo đỏ
Em cũng đã xa anh
Dấu nổi sầu ngày xanh
Vào tận cùng nhịp thở
...
Chào Băng Nguyệt ghé thăm... nhưng mà sao thơ buồn quá vậy?
NT thì đâu có xa ai đâu
Anh vẫn ngồi bên em
Anh vẫn ngồi bên em
Trong mùa xuân rạng rỡ
Hoa mai vàng vẫn nở
Nắng tươi rải trước thềm Em vẫn ngồi bên anh
Giữa mùa hạ biếc xanh
Nghe lá reo cùng lá
Chim líu lo trên cành Trong sắc vàng hoa cúc
Anh vẫn ngồi bên em
Mưa gieo mầm hạnh phúc
Gió mùa thu êm êm Đêm đông sương lành lạnh
Em vẫn ngồi bên anh
Nụ cười em nhóm lửa
Đôi mắt ngời long lanh
Bên dòng sông Đêm thu xưa bên dòng sông lộng gió
Ly cà phê sóng sánh chuyện yêu em
Dòng sông nay vẫn ôm ghì thành phố
Đêm thầm thì nhắc kỷ niệm êm êm Sông vẫn chảy bên con đường huyền thoại
Một con đường xưa em đã đặt tên
Em có nghe sông nói gì không vậy?
Hình như là ... sông nói ... mãi yêu em
Thơ thôi TN đừng bận tâm há...chúc vui nà...
Trong sắc vàng hoa cúc
Anh vẫn ngồi bên em
Mưa gieo mầm hạnh phúc
Gió mùa thu êm êm
Đêm đông sương lành lạnh
Em vẫn ngồi bên anh
Nụ cười em nhóm lửa
Đôi mắt ngời long lanh
Bên nhau mà lạ ngàn lần Anh vẫn ngồi bên em Giữa đêm tàn đông giá Em vẫn ngồi bên anh Sao nhìn nhau xa lạ, Lửa tình ngày xưa đã Tắt rồi sau mưa giông Xót tàn than nóng hạ Thiếu ngọn gió khơi lòng Hoa cúc không vàng nữa Giữa tuyết trắng mùa đông Mình vẫn chưa yêu xong Vậy mà đời khép cửa Em vẫn ngồi bên anh Khung cảnh nào một thuở Anh vẫn ngồi bên em Sao...hương duyên đễ lỡ...
Vậy thì NT làm tiếp nhé, chúc BN vui
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Hoa cúc không vàng nữa
Giữa tuyết trắng mùa đông
Mình vẫn chưa yêu xong
Vậy mà đời khép cửa
Yêu lần nữa Lá vàng đã thôi rơi
Sương mùa đông ngập lối
Anh tìm lại bồi hồi
Để yêu em lần nữa Gió lay lay rèm cửa
Mùa nối mùa trôi nhanh
Mấy lần hoa cúc nở
Xa rồi thời xuân xanh Vậy mà yêu chưa xong
Vì tim vẫn còn hồng
Anh lại yêu lần nữa
Ngại gì ngọn gió đông
Sợi thơ xuân Một mùa xuân nữa về xinh xinh
Nắng mới chờ vang khúc nhạc tình
Em vẫn chờ anh lời thật ngọt
Thơ anh chờ nhả sợi rung rinh Sợi thơ quấn quít vườn hoa đỏ
Trên mái ngói nâu đầy tiếng chim
Những sợi thơ hồng treo trước ngõ
Chờ xuân khảy nhẹ khúc êm đềm Em ơi đừng đếm mùa xuân nữa
Xuân vẫn là xuân như thuở nào
Hoa mai vẫn trải vàng trước cửa
Trái tình yêu vẫn ngọt làm sao!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 16:51:00 bởi Nhân Thanh >
Lá vàng đã thôi rơi
Sương mùa đông ngập lối
Anh tìm lại bồi hồi
Để yêu em lần nữa
Vì mình đã yêu xong Khi anh muốn quay về Để yêu em lần nữa Em của người khác rồi Đã nồng men hương lửa Dĩ vãng chuyện ngày xưa Em làm kẻ bạc tình, Em bẻ đôi lời hứa Anh làm lạc niềm tin, Tuyết chôn lấp đôi mình Trong khung trời thơ mộng Ánh nhìn còn cháy bỏng Mà mình yêu...đã xong.
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Vì mình đã yêu xong
...
Mà mình yêu...đã xong.
Bảo rằng yêu đã xong
Có nghĩa là yêu đã hết
Hay tình vẫn còn nồng
Mà một người đã ...chết? Đùa tí cho vui thôi BN nhé. Khách đến vào ngày cuối năm, NT chúc một năm mới hạnh phúc hưởng hoài vẫn không xong.
Chưa
Đôi khi anh nhớ lại ngày xưa
Yêu em như gió đuổi theo mùa
Chẳng hiểu vì sao em yêu được
Cái gã đàn ông thật khó ưa
Giờ đây tóc đã nhiều sợi bạc
Gã ấy cùng em bao nắng mưa
Yêu em nhiều lắm .. mà khi hỏi:
Như vậy nhiều chưa? ... Em nói: Chưa
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: