thơ songthhương
KHI EM VỀ
Khi em về, Mẹ không chờ đợi nữa
Ngoại cũng hờn nên bỏ cuộc ra đi
Xác hoa cau trên mộ vàng héo úa
Cha vẫn ngồi khung cửa mắt sầu bi
Khi em về, ruộng vườn xưa đã mất
Đồng lúa thơm - nhà mọc - phố bên đường
Trúc ven bờ sông - bỏ quê hương
Tre quanh xóm thẹn thùng không ở lại
Và anh nhắn hỏi thăm người con gái
Gia cảnh nghèo nên phải gả chồng xa
Chồng là ai ? "ai có biết đâu nà"
Nghe loáng thoáng không phải người Thànhphố
Con đường nhỏ nay trở thành xa lộ
Bến xe ôm, trai lố nhố đợi hàng
Quê hương tôi! xin kể rất rõ ràng
TrúcGiang hởi, sông nước phù sa chảy
Em lủi thủi bước quanh mồ của Ngoại
Trắng hoa cau lác đác phủ trên đầu
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2008 10:16:47 bởi songthhuong >
TÌNH QUÊ
đồng ruộng cỏ xanh xanh
lửng lơ làn mây trắng
soi bóng nước trong xanh
đôi cò tung - cánh trắng
vườn cây trái tươi xanh
tình quê hương trong trắng
thiên đàng mộng mơ xanh
quê hương - hy vọng trắng
Songthhương
Con sông nước lững lờ
Lục bình trôi tãn mạn
Tình dân quê chuyên chở
Rộn rã tiếng cười vang
Dân chài chở đầy cá
Chợ họp vui mỗi ngày
Cơm chiều chung mái lá
Gia đình ấm êm thay....
MMT
TRÈO CAO Gió trăng vui những sớm chiều Miếng cơm, manh áo đủ điều, tạm yên Thấy người khốn khổ triền miên Thương ai góa bụa, truân chuyên, lỡ làng Thương ai lâm cảnh cơ hàn Có ai bù đấp cứu an phận nghèo Nhìn ai lệ cứ tuôn theo Nguyện lòng mãi mãi không trèo leo cao Songthhương Đọc thơ ai Thấy lòng ai Thương người lụy cảnh Đọa đày nhân gian Nhưng đời ai chẳng mơ màng ? Ví như ong bướm bên ngàn cánh hoa Lời thơ ý nói gần xa Nghe sao ... ai đó xót xa ngậm ngùi Như ai lòng thả buông xuôi Nên lời trách cứ mảnh đời trớ trêu Minh Phong
RỒI CŨNG THÔI
Tôi bỏ Mẹ đi tu
Lúc 5, 6 tuổi đầu
“Thôi đi đi con nhé”
Lời Mẹ nất nghẹn ngào
Ngôi chùa nhỏ cao nguyên
Trong những buổi đầu tiên
Đứa bé là tôi đó
Cô đơn khóc Mẹ hiền
Quê hương nghèo xơ xác
Cơm, khoai sắn qua ngày
Dưới mái nhà dột nát
Mẹ nhìn trẻ mơ say
Tình thương Mẹ mênh mong
Còm cỏi sức nặng gòng
Cuộc sống nhiều tai ách
Không phiền kiếp long đong
Nhớ Mẹ,,, rồi cũng thôi
Tôi ôm mộng giữa đời
18 năm có Mẹ
Như có Phật trong tôi
***
Mơ có một ngày thiêng
Về thăm viếng Mẹ hiền
Để tìm nguồn an ủi
Trong kín tận niềm riêng
Songthhuong
KHI XƯA
Khi xưa sao quá hữu tình
Bây giờ ngay cả tiếng anh cũng nghèo
Thói thường con gái trả treo
Trời sinh ra để lắm điều ngược xuôi
Khi xưa tha thiết ỉ ôi
Bây giờ thắc mắc chuyện vui hóa buồn
Trách sao con gái hay hờn
Cứ luôn nũng nụi ra tuồng ủ ê
Khi chưa tiếng tỉ tiếng tê
Bây giờ bắt nạt khi về tay ai
Ai làm con gái giận dai
Ngọt bùi thưa thớt đắng cay ... trách phiền
***
Buông sầu, con gái tu Tiên
Hết thương, hết giận, hết phiền...hết mong
Trách ai phai bạt tấm lòng
Mai sau tiếc nuối Tiên không muốn nhìn
Bấy giờ Tiên thích làm thinh
Giữ tâm thanh tịnh
Chữ tình biếng suy
Đã không tơ tưởng yêu vì
Kiếp mai nếu gặp Tiên thì ngó lơ
Tâm hồn Tiên tợ áng thơ
Songthhương
XIN GIỮ MỐI VIỀN
anh đứng bên nầy bắc HàmLuông
thấy chăng anh dáng bóng dừa buông
BếnTre đằm thắm cây xanh biếc
sông rạch quanh co có dể thhương?
anh ơi bến bắc HàmLuông nhỏ
xe thưa lắm lúc phải đi đò
lắm khi sóng vổ thuyền nghiêng gió
nhưng đã quen rồi ... xin chớ lo
chiều về từ phía những hàng dương
xe đạp thong dong dọc mé đường
đò vắng ghe về tiếc thhương BếnLỡ
đìu hiu trên bến dáng khóm tre buồn
CáiCối băng qua chợ KiếnHòa chiếc cầu yên vắng ít người qua
hay đâu con nhện dăng tơ thắm
đêm hồ ChungThủy ngắm trăng ngà
Gái BếnTre má hồng e thẹn
chưa mỉm cười môi đã thắm duyên
em từ nơi bến sông quê đó
nếu có thương xin giữ mối viền
Songthhương
LỠ THUYỀN
Thoáng qua rào ngó lên cửa sổ
Áo lụa ôm vai nhỏ diệu hiền
Tóc huyền vén ̣để một bên
Anh về trở giấc đêm đêm mơ màng
Xuân sang rồi hạ cũng sang
Sáng chiều qua ngỏ ngó nàng mộng mơ
Tình thu mắt liếc làm thơ
Mà đôi tay trắng trót chờ công danh
Mùa thu - danh phận sắp thành
Mùa thu - pháo đỏ phủ quanh lối về
Em ơi từ độ ... thu hề
Bao lần qua lại ủ ê duyên tình
Bởi công danh - nén làm thinh
Lỡ thuyền một chuyến Để mình mất nhau Songthhương
NGẤN LỆ CHƯA KHÔ
Người yêu hỡi lâu rồi em có nhớ
Mắt hoen buồn lệ nhỏ đó khô chưa
Mình quen nhau từ một buổi chiều mưa
Mưa lất phất trên nhành cây ngọn cỏ
Anh vẫn cứ làm thơ tình gởi gió
Thả hồn yêu vào chiếc lá bên đường
Những hẹn hò trăm nhớ ngàn thương ...
Đâu những tiếng ru tình lãng mạn
Người yêu ơi nay đã là dĩ vãng
Là tiếc thương hờ hững khói sương mù
Chút hò hẹn xao xuyến mãi nghìn thu
Một áng thơ buồn cưu mang vĩnh cửu
Là ray rức của nhiều đêm không ngủ
Giấc mơ về ủ rủ gọi tên ai
Cố mua vui trong men đắng nồng cay
Cho gối mộng không thắm màu tan vỡ
Nhưng cố xóa
Tim càng tha thiết nhớ
Mắt phong trần
Ngấn lệ vẫn chưa khô
Songthhương
TẠ TỪ
Sao chỉ lặng nhìn nhau mà không nói
Vội vàng chi quay gót hởi em yêu
Có thấy chăng phượng thắm nở nhiều
Màu phượng đỏ màu biệt ly - xa cách
Lưu bút trao tay dạ sầu chất ngất
Hạ có hay ta đang giữa mùa yêu ?
Em ra đi mang mùa hạ mỹ miều
Ba tháng biệt ly lắm điều thay đổi
............................................................
Anh đại học ngỡ ngàng tương lai mới
Em cô đơn cánh phượng ép bên lòng
Anh đâu ngờ phượng đỏ sắp sang sông
Nên em đứng lặng trông mà không nói
Giữa thời buổi nhà nhà đang bối rối
Chuẩn bị làm chim ra biển kiếm tự do
Dường như ta không chung bến chung đò
Xin gởi lại với hương tình tuổi ngọc
Mai em sẽ làm cánh chim vong quốc
Giữ tương lai anh chăm sóc dân hiền
Tạ từ anh đêm trăng tối ... vượt biên
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2008 03:34:48 bởi songthhuong >
NHỚ HOÀI
Bên hồ Chung Thủy áo tung bay
Gió thoảng hương hoa
Hương tóc mây ???
Phượng nở trên môi màu Phượng thắm
Mắt nai chưa đượm nét u hoài
Tan trường tiếng guốc rộn bên tai
Kiến Hòa ơi,
Ghi nhớ phút giây nầy
Kẻo mai đánh mất rồi thhương tiếc
Cái thuở học trò
Hoa bướm say
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2008 03:35:45 bởi songthhuong >
THƠ DẠI
Nhớ xưa còn thơ dại
Làm con gái ngây thơ
Tấm chân tình êm ái
Mong anh đến từng giờ
Anh bước đi vội vã
Không ngó lại tình em
Em dẫu lòng tơi tả
Thơ tình vẫn dịu êm
Thơ lau màu nước mắt
Thơ khóc đời bể dâu
Thơ lửa tình lịm tắt
Thơ dại ... đã qua cầu
Songthhuong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 22:31:05 bởi songthhuong >
CÔ LIÊU
yêu ai ta vẫn cứ hoài mong
một mối tình thơ
một nỗi lòng
dù ai chung thủy hay hờ hững
thơ vẫn trào dâng
mộng ngóng trông
bao nhiêu trăng rụng
mấy lần yêu
thư dăng thơ rụng tím mây chiều
ai gởi tình thơ vào héo hắt
nhớ người đêm mộng
giấc cô liêu
Songthhương
XIN EM
Em ơi đừng có giận hờn
Chớ nên ngồi đó chờ cơn mưa hồng
Chị, đời lạc chợ trôi sông
Tiếng tăm chẳng biết, một đồng ai cho ?
Bốn con, chồng chết - ruỗi ro
Quyết tâm đứng dậy, qua đò, khởi công
Ở nhà hàng họ đủ đông
Bán buôn tần tảo, ngồi rong ích gì
Vốn, từ tiền chị gởi về
Mặc dù ít ỏi, đủ bề áo cơm
Bên nầy vất vả lắm em !!!!!!!!!!!
Tiền kia chẳng phải rác rơm giữa đàng
Mong em khéo gói khéo ăn
Để dành chút vốn mà quăng chữ nghèo
*****
Nghe em nợ đuổi, nợ treo
Suốt ngày điêu đứng vì theo số đề
******
Em ơi, của ít đừng chê
Ấy lòng của chị tràn trề yêu thhương
Songthhương
ĐÊM SÂU
Ai đem bi khúc dạo vườn thơ
Khúc Phượng cầu hoàng tim ngẩn ngơ
Văn hay phú lục hoài thơ thẩn
Khuất nửa vầng trăng bạt tóc tơ
Tự dưng tay vớt mảnh trăng sầu
Từ nơi biển lặng thả ngàn dâu
Châu sa sương thấm mềm thanh trúc
Nghê thường cung sáo đọng đêm sâu
Songthhương
ĐỘNG HOA VÀNG
Sống vui trên động hoa vàng
Sáu mươi mấy tuổi, cưu mang ích gì
Nhân tình, thế thái ôm chi
Chữ danh, chữ lợi, quyền uy , thói đời ......
Một chiều lên núi rong chơi
Vô tình thấy hạnh phúc rơi .... bên đàng
Theo chim vào chốn rừng hoang
Trăng đêm huyền ảo hoa vàng reo vui
Giây lâu xuống núi thăm đời
Thấy mà ngán ngẩm chuyện người thế gian
Dư tiền học thói làm sang
Mua danh, chuốt tiếng, văn đàn hí ngôn
Hợm đời, học giả làm khôn,
Vở trò trí thức, thiệt hơn lắm điều
Văn nhân, thi sĩ, múa riều
Người ơi thiên hạ thảy đều ........ bĩu môi
Muốn khuyên, nhưng khó mở lời
Tội chi mua cái nực cười vào thân
Ta về lại chốn bình yên
Thả hồn ngắm cánh hoa vàng tắm trăng
Khuyên ai ngụp lặn chốn trần
Đóa hoa sen nở trong bùn vẫn thơm
Bạc tiền mua chỉ áo cơm .................
..........................................................
Songthhương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: