thơ songthhương
TÂM SỰ NGÀY XUÂN
ngồi nhìn thiên hạ đón xuân
mối thù vong quốc lâu dần cũng phai
bên kia còn nhớ bên nầy
dăm ba tiền lẻ
độ rày áo cơm
nhận yêu thhương,
chút giỗi hờn
nghịch thường, lại trách
“quên ơn thế nầy”
bao người dâng hiến chân tay
thấm từng giọt máu
đắng cay lau đời
chiến trường chẳng ngại thây phơi
thương binh nửa kiếp
cầm hơi thú cầm
ai người thhương nước thhương dân
hẹn thề chung đón mùa xuân thái hòa
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2008 00:49:15 bởi songthhuong >
TRỜI THÁNG TƯ
đêm ba mươi, nhớ người ... ra ngắm biển
trời tháng tư xao xuyến kiếp tha phương
bờ cát cô đơn khao khát ruộng vườn
ưa tơ tưởng con dã tràng
trêu bọt sóng
tháng tư ơi, tháng tư rộn ràng cơn ác mộng
đường tương lai thăm thẳm mịt mù tuôn
như đêm ba mươi một tháng tư buồn
không gian lặng lẽ kinh hoàng
... ... nao nức
làm sao quên, phím đàn dây chợt đứt
để giờ đây lạc lỏng giữa chợ đời
cưu mang tâm sự rã rời
một mình ra biển
ngắm trời
ba mươi
Songthhương
:: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 07:04:43 bởi Viet duong nhan >
LÒNG TÔI
lòng tôi tươi tắn nụ cười
yêu người khốn khó
yêu hoài khôn nguôi
lòng tôi cánh gió muôn nơi
thơm hoa đang nở
thơm đời trung trinh
lòng tôi chim trắng hòa bình
bay ra biển động
gọi tình bao la
bọt tràn sóng biển kết hoa
lòng tôi là ánh trăng ngà nên thơ
soi con thuyền nhỏ bơ vơ
đưa người đến bến đến bờ tự dotự do
lòng tôi hoa trắng thơm tho
Songthhương
VUI TRONG BÁC ÁI
duy trì chánh niệm cao thâm
sân si chớ giữ
lỗi lầm thứ tha
với người, thương mến thật thà
sống sao không thẹn
tâm là đóa hoa
luôn luôn có Phật trong ta
đêm đem sét chuyện
ngày qua đã làm
tiền tài danh vọng chẳng ham
sáng trong trí tuệ
mê tham khử trừ
gặp người thói xấu tật hư
dịu dàng an ủi
hướng từ ... Như Lai
nhủ lòng yêu mến muôn loài
vui trong bác ái
u hoài tiêu tan
Songthhương
NHƯ CHIẾC LÁ
như chiếc lá lững lờ
chưa muốn rơi xuống đất
mảnh đời trôi lất phất
bóng nắng vội chen vào
tô điểm nét lao xao
những ngọt ngào tươi tắn
như nỗi niềm cay đắng
lang thang quấn tuổi xanh
sương lóng lánh qua mành
con đường không lối tới
sợi tơ lòng phơi phới
yêu đương buổi thơm nồng
tuổi dại thả mênh mông
chờ hoang vu trắc trở
như loài hoa mắc cở
khép lá, vội quên đời
Songthhương
DIỆT MÊ TÂM
khi buồn tim chỉ có màu tang
ai mới yêu nhau đã phụ phàng
mắt môi còn giấu bao niềm nhớ
ai đành gạt lệ bước sang ngang?
đem chữ tang điền dệt mối tâm
tìm trong nhân thế cuộc thăng trầm
danh lam thắng cảnh trời hoa mỹ
bình yên hơi thở diệt mê tâm
Songthhương
SAU NGÕ NHÀ EM
qua sau ngõ nhà em
thấy em ngồi rửa chén
bắt gặp anh nhìn lén
Mẹ hỏi : Chú mua tro ???
trống ngực đánh thật to
"Dạ thưa, con không có
thế rồi từ hôm đó
chiều nào cũng lại qua
những lúc Mẹ không nhà
em cúi đầu đáp trả
ôi, nụ cười êm ả
hoa rộn rã trong tim
giờ đây biết đâu tìm
nụ tình trong ánh mắt
nếu lòng xưa vẫn chặt
xin họp mặt đời sau
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2008 03:48:07 bởi songthhuong >
Trích đoạn: songthhuong
TRANG THƠ
em vừa tuổi mộng hoa cài
mượt mà hương tỏa ngang vai ... tóc thề
anh vừa trang trọng chỉnh tề
tình theo mây gió
bay về trang thơ
sớm ngày hết việc đan mơ
đưa nhau tâm sự lòng mơ thiên đàng
ai ngờ tình chẳng phụ phàng
tình mang chua xót châm tràn chuyến yêu
yêu đương đem nhớ đong chiều
đem thhương kết mộng
khóc điều chia ly
rồi câu tử biệt ... người đi
mình em ở lại xuân thì héo hon
...
có người tặng chữ vô thường
tặng câu buông xả
ưu phiền trút “thơ”
tự nhiên lòng cảm niềm mơ
mơ yêu nhân loại mơ thờ quê hương
mơ thhương cỏ dại bên đường
mơ trang thơ thắm gió sương tràn trề
Songthhương
MỘNG VỀ mộng về gỏ cửa đêm qua ngỡ ngàng ta hỏi đây là giấc mơ? cúi đầu mộng đứng trơ trơ vắng nhau một thoáng bây giờ ... lạ không? thiên đàng ấy có mênh mông? nơi đây trần thế duyên nồng vẫn nguyên người đi vào cõi thâm xuyên mất còn hai nẽo huyên thuyên khổ sầu luyến lưu chi nặng lòng nhau bóng xuyên qua cửa vườn sau ... nguyệt sầu tỉnh rồi giấc mộng canh thâu bao nhiêu câu hỏi hằn sâu đáy lòng Songthhương
ANH ĐI NHẸ BƯỚC THU NÀO
Anh đi nhẹ bước
Gió lướt theo sau
Em đứng nghẹn ngào
Mắt hoen lệ thắm
Thu thay áo gấm
Tha thướt vàng bay
Chim chóc ngủ ngày Ve sầu chết lịm
Hè ơi … lưu luyến
Trang sách đổi thay
Một chiếc lá bay
Sân trường ngập nhớ
Phượng buồn nức nở
Như tiếc thhương người Tình nhớ lẻ loi
Chiều vương tiếng Quốc Lời kêu uất ức
Bao nỗi buồn xa “Em ở lại nhà “Anh đi dựng nước
Songthhương
Bài Thơ Tặng Lại
Giã biệt làng quê lần đầu vượt biển
Biết cuối bờ xa thành kẻ ly hương
Trót trắng tay mơ chi đến ruộng vườn
Tạm quên hết ngẩn cao đầu gối sóng
Mười mấy năm dài chập chờn ác mộng
Nén đau thầm ngăn giọt mặn trào tuôn
Mỗi bước rời xa thăm thẳm nỗi buồn
Thấu sao được cõi lòng đang khóc nức
Đường quá khứ có khúc liền khúc đứt
Hằn dấu... in sâu từng mỗi trang đời
Thành bại hưng vong sao thoát lý trời
Nhãn tiền đó tiếc kiếp người quá ngắn NQ
AI TẶNG BÀI THƠ
ai tặng bài thơ vướng ... tả tơi
reo chi cung thảm ghép ... mệnh trời
qua chút cảm thông
duyên đồng hội
chỉ lo may mắn
chẳng bao người
ngậm đắng nuốt cay trông mầu nhiệm
khấn nguyện thành tâm
chuyện của tim
đất đai ai để dâng ngu xuẩn
một mất một còn mới chịu êm
sáng cảnh phương tây ngợp ánh trời
hồng hạc bay về kiến thiết lại quê
bất chấp gian truân
đường cam khó
không uổng đời trai
đáo thử hề
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2008 00:59:40 bởi songthhuong >
LỜI VIỆT NAM
trước hết con xin được khấn nguyền
nguyện cùng Thượng Đế cõi thiên nhiên
bến bờ lịch sử năng chăm sóc
vun bón non sông của một miền
con xin thành khẩn, kính ... tri ơn
chiến sĩ hy sinh giữ nước non
xong pha lửa đạn quên sinh tử
đạp đất, đội trời tô nét son
con chúc vong linh liệt sĩ hùng
tiêu diêu thanh thản chốn mênh mông
quên đi bao mối hờn oan nghiệt
mà vững tin, con cháu Lạc Hồng
kiên nhẫn dạy đời, đạo nghĩa nhân
yêu thương thiên hạ đẹp lòng dân
đẹp xứ, đẹp người quan niệm mới
thâm tình trên dưới thuận hòa ... thân
kế đến con xin được chuyển lời
khuyên người Cộng sản ở theo thời
làm người nên nhớ câu nhân quả
duyên tốt đời sau được thảnh thơi
Songthhương
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2008 02:28:25 bởi Viet duong nhan >
bămba (33)
băm ba năm chẳn đã “chàn” qua
nuốt lắm phong ba
ngậm máu pha
nuôi cơn oán hận vùi căm tức
và trắng đêm thâu lệ thấm nhòa
im trông nhân thế lượn ... phù du
mà máu trong tim chảy nhịp bù
đất thiêng văn hóa lùi xa ... ngược
mình, cụm nhân sinh chẳng khéo tu
nhắm mắt nhìn dân đang khốn khổ
trên cao thiên hạ “bảnh” hồ lô
mủi lòng nghe đắng cay đầy cổ
ai nuôi, ai dưởng bọn cồn đồ ???
Songthhương
KỂ TỪ MƯA ĐỔ làm sao ngăn được mây trời theo cơn gió loạn tìm vui cuối nguồn làm sao ngăn được nỗi buồn khi mưa lơ đểnh đẹp vương má đào muôn đời, lệ rửa niềm đau lệ nào thhương nhớ lệ nào khóc than vô tư như suối trên ngàn tung tăng ca múa nghêng ngang … điệu chào thì thầm tâm niệm thấp cao ung dung tha thướt bên cầu … hanh thông trải bao nhiêu cuộc tang bồng kể từ mưa đổ lệ nồng ấy rơi thôi, ngăn chi nữa mây trời ngồi đây chiêm nghiệm niềm vui diệu huyền Songthhương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2008 02:32:04 bởi Viet duong nhan >
PHỐ ƠI ,,, có nhớ Phố ơi, còn nhớ nơi này ??? Có nàng áo trắng, tóc dài, răng duyên lòng anh cơn gió đảo điên gởi tia nắng nhuộm thơ riêng của lòng thơ kèm một tấm tình trong thơ yêu áo lụa, tình trong mắt ngời em gái ngây thơ ... dể thhương ơi mong em cảm được lòng tôi phút nầy tình tôi mây ngút ngàn bay chẳng mơ chiếm đoạt chỉ hoài thiêng liêng ... ... ... em có biết chăng, tình tiên say đắm ướm nắng hồng, rọi thắm mảnh tim lành tình nầy muôn thuở tinh anh dẩu tang điền hóa biển xanh vẫn nồng Phố ơi, còn nhớ hay không ??? Songthhương
ĐÊM nghe TIẾNG HẸN đang đêm nghe tiếng nhỏ to không gian thinh lặng chuyến đò băng ngang sao thưa sông vắng nhịp nhàng tự tình thhương kẻ bỏ làng đi xa thoáng trông có ngấn lệ nhòa thoáng trông rạng rỡ tràn ra mắt người bồng bềnh một chiếc thuyền trôi ánh trăng mờ tỏ soi trời tự do đêm văng vẳng tiếng hẹn hò mốt mai còn sót ấm no quê nhà hẹn đời tan hợp bôn ba thà vui ma đói hơn là ... dân ngu có miệng, oan chẳng dám tâu thua cho cầm thú còn đâu ... kiếp người Songthhương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: