thơ songthhương
HOA TÌNH
nửa đêm ngồi ngắm hoa Quỳnh
mà mơ hương vị thái bình thuở xưa
thuở, ngày cùng bạn tắm mưa
đêm, nghe BaMẹ thốt thưa chuyện trò
bên hiên tâm sự nhỏ to
Mẹ rằng hoa quí, thơm tho lạ lùng
thanh tao, sắc sảo ... ung dung
như nàng Công Chúa trong cung lượt là
Ba nâng tay Mẹ trắng ngà
khéo chăm khéo tỉa nên hoa mịn màng
tách trà khua tiếng cười vang
Mẹ cười e thẹn, mơ màng mắt xinh
“nhưng, Em quyến rủ hơn Quỳnh
“suốt đời dâng hiến tim Anh nụ tình
...
đêm nay nhìn đóa hoa Quỳnh
lòng nghe âm hưởng thanh bình hôm nao
thương Ba, nhớ Mẹ nghẹn ngào
trùng dương vạn dặm tiêu hao tóc sầu
songthhương
HEO ĐÁ tiết trời cay nghiệt bệnh dịch hoành hành nghèo đói phải đành cậy vào cá, ̀ốc nước ao nhiễm độc gạo hẩm, cơm hôi bụng lẩm cẩm sôi éo le ngần ấy vừa giận, vừa thấy, thương đám nhà nông heo chết mang cân “cào bằng” giá lửng chuyện chẳng đặng đừng thêm nghề “tiêm đá” vỏ xe, cắt nhỏ vôi đá táng nghiền nhét cả vào miệng, tống thêm nhiều nước buộc mõm con vật không khéo, bị xì chừng bảy mươi ký lên đến tạ hai cái hiện tượng nầy kêu là “heo đá” songthhương
GHẸO THẦY hết đề hay kiếm Thầy để ghẹo Thầy mắng yêu – không khéo ăn đòn đợi Thầy mở trái tim mòn đem tuổi tàn tạ, tóc ròn phong sương gởi trò gởi bạn gởi trường gởi vầng trăng sáng quê hương khổ sầu hồn thơ rơi rụng bên cầu giấy thơm rách nát bấy lâu chẳng xài khối sầu mấy chục năm nay bởi đàn con trẻ dạy hoài vẫn hư đây, giấy cũ đó, mực dư ngồi đây, Thầy dạy văn từ thiệt hơn văn hóa còn, nước ta còn * mỗi người mỗi cách, mầm non ngó ngàng thơ mở lối, văn chỉ đàn ghẹo Thầy? Thầy phạt, phải học ..... ngàn ý hay !!!!! songthhương
Lòng em HỤÊ TRẮNG cúng dường
thoảng hương huệ trắng, nhớ rằm
những ngày vía Phật, chọn năm quả lành
mùi nhang nhẹ tỏa thanh thanh
dâng hoa huệ trắng
chân thành tâm tư
nhìn em ánh mắt khoan thư
Phật đang tĩnh tọa mà như mĩm cười
yêu thương sao giấu được Người?
bởi lòng mến mộ, hoa tươi cúng dường
nhiệm mầu chư Phật mười phương
chuyền dây thân ái vương vương ngập lòng
trông xa dáng điệu kiêu hùng
đến gần cảm giác dịu êm vô ngần
thảnh thơi, hồn nhẹ lâng lâng
như bờ suối ngọc trong ngần ánh trăng
lang thang như chú nai vàng
uống trăng tinh khiết trong làn nước trong
songthhương
Hoa Mẹ
hoa Mẹ thiên thu chẳng biếng tàn
dung nhan cỏ dại nép bên đàng
dẫu thiếu bàn tay đời chăm sóc
chẳng vườn riêng,
chẳng trang điểm,
chẳng khoe khoang ...
hương Mẹ lan xa tận góc trời
hy sinh của Mẹ dạt dào trôi
thương con đâu quản gì gian khó
tim Mẹ như vầng trăng sáng soi
songthhương
ĐỐ
thân em như một chuyến đò
đưa qua, đưa lại, tiếng hò nỉ non ???
ĐÁP:
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ
ấy là cái võng thon thon
thơm mùi sửa Mẹ ru con giấc nồng
thấm mồ hồi mặn lưng còng
áo Cha cháy nắng ruộng đồng sớm trưa
võng biết đánh nhịp ầu ơ
ca dao Ngoại hát, câu thơ Mẹ hò
thương làm sao những chuyến đò
chở đầy kỷ niệm ấm no cuộc đời
còn đâu ngày ấy ... võng ơi
!!!
songthhương
SÓNG LÒNG ngàn sao sáng long lanh biển lặng ngắm trăng lành một con thuyền nho nhỏ mang nặng khách “du hành” dưới ánh trăng huyền diệu những người khách khẳn khiu sóng vỗ, thuyền vô nước vang vọng tiếng kinh đều những gợn sóng lao xao giữa hoa biển dạt dào xa xa trông thấp thoáng chiếc tàu phóng thật mau nhưng nó chẳng chịu ngừng cứ vẫy tay reo mừng bao nguồn hy vọng tắt biển động đứng sau lưng anh thuyền trưởng vung tay phải bám họ phen nầy chiếc tàu kia chậm lại mọi người mừng, khóc ngay mắt họ mở hân hoan hoa lòng nở huy hoàng thuyền trưởng la thật lớn tất cả hãy ngồi yên nếu lật úp con thuyền chết không còn một mạng trên trời trăng vẫn sáng trước mặt chiếc thuyền to nôn nao bến tự do chiếc thuyền con lật úp những thây người nằm xấp theo sóng biển chập chùng và biển mặn hải hùng cuốn theo dòng một nửa tự do vừa hé cửa sao sáng rọi trên đầu người thân đã tiêu hao trong lòng dâng ngập sóng songthhương
CẢM ƠN
cảm ơn những chuyến đò đời
buồn vui, ấm lạnh của thời ấu thơ
cảm ơn giọng hát ầu ơ
âm thanh kẽo kẹt đưa mơ vào hồn
quên làm sao những nụ hôn
cơn mưa sấm sét, giật mình khóc la
vòng tay âu yếm ngọc ngà
câu hò êm ái ru ta vào đời
cảm ơn những giọt lệ rơi
những dòng sữa ngọt, nụ cười khoan dung
cảm ơn, ngày ấy vô cùng
bàn tay sạm nắng, chân trần, lưng cong
yêu thhương tràn những nhánh sông
songthhuong
BUỔI SÁNG
chim ríu rít, cánh lùa sương trắng xóa
tiếng chuông chùa êm ả vọng xa đưa
cơn gió lạnh rộn ràng khua nắng ấm
tiếng Từ Bi vui kết nụ đong đưa
trang giấy trắng mỗi ngày ghi chép mộng
làn sóng xô chuyên chở giọng ưu phiền
cây ướt đẫm, lá xanh, vàng khoe bóng
tơ trời đương vầng mây trắng giao duyên
bờ cát mịn sóng biển lùa bọt trắng
suối ngàn tuôn, buông gánh nặng ưu phiền
hồi chuông điểm thế gian hồn rung chuyển
rèn tâm tư theo tiếng mõ miên man
mỗi buổi sáng khoe hồn trong nắng quyện
vườn hoa xinh, ong bướm lượn ... thênh thang
con tim nhỏ, cửa lòng he hé mở
đón hoa đời hơi thở luyện ... tâm an
songthhương
BUỔI TỐI CÔ TIM,,, CĂN NHÀ MAY MẮN có những dòng nước mắt lặng lẽ khóc cho đời xót thương trẻ mồ côi thân màn trời chiếu đất ngoài trời mưa lất phất bụng không bữa cơm chiều chẳng cha mẹ tưng tiu người rẻ khinh xa lánh bơ vơ đời cô quạnh xương da bọc lưng trần mùi dơ dái hôi tanh nằm khóc bên đống rác cô Tim, màu da khác (trắng) cảm thông nỗi đoạn trường bồng nó đến nhà thương ba tháng liền chăm sóc cây tình thương rể mọc nên quyết định không rời cô ở lại giúp đời xây ngôi nhà “may mắn” năm mươi người chung sống quanh mái ấm gia đình BÀN TAY TRẮNG trẻ mồ côi nay nhờ bàn tay trắng tạo “căn nhà may mắn” lắm tình thương xóa đời cay đắng nhiễu nhương cô Tim học tiếng Việt, học tên đường, học lái xe … lượm người cơ nhỡ* vỉa hè về nhà làm thầy giáo, sửa nhà, nấu ăn họ có dịp được thi thố tài năng có dịp đem tấm lòng vàng ra khoe viết văn, may vá, làm thuê kẻ tàn tật cũng được học nghề tự nuôi thân nương nhau giúp đỡ ân cần nhờ tay trẻ, đẹp nghĩa nhân ... Mẹ hiền songthhương *cơ nhỡ: là kẻ không nhà (homeless) http://www.youtube.com/watch?v=xbItTBmJRU4
THƯƠNG HOÀI hôm nay ngày giổ Ba ngậm ngùi pha tiếc nuối bởi xưa còn trẻ tuổi tâm trí chẳng nghĩ sâu Ba đau nhức dường bao chưa tận tình chăm sóc nay tới mình bị nhức ôi thông cảm vô ngần chẳng hầu hạ ân cần để giờ tâm sám hối da thịt đau chịu nỗi nhờ thang thuốc đủ đầy nỗi ray rức đọa đày chưa làm người con tốt nhức đau từng cơn sốt Ba chẳng nửa lời than sợ con, vợ không an nghĩ mà thương đứt ruột Ba ơi, lòng mong ước trở lại chuỗi ngày qua để con được bóp xoa chạy thuốc nầy, thầy nọ nén hương lòng lệ nhỏ thương Ba nói sao vừa nhắn người được MẹCha ưa ngọc ngà trân quí sớm trưa phụng thờ Songthhương
MỘT MÁI TRANH chim kia, đêm lạnh, ngủ trên cành vào đây chia xẻ chút an lành cùng nhau vui sống đời hạnh phúc hai quả tim “vàng” - một mái tranh hay là chim chỉ thích lang thang ? tung cánh trời mây thở gió ngàn chê chán trần gian đầy hư ảo tiền tài danh lợi giấc mơ hoang ??? ??? ??? Songthhương
Trích đoạn: songthhuong
MỘT MÁI TRANH
chim kia, đêm lạnh, ngủ trên cành
vào đây chia xẻ chút an lành
cùng nhau vui sống đời hạnh phúc
hai quả tim “vàng” - một mái tranh
hay là chim chỉ thích lang thang ?
tung cánh trời mây thở gió ngàn
chê chán trần gian đầy hư ảo
tiền tài danh lợi
giấc mơ hoang
??? ??? ???
Songthhương
MỘT MÌNH lều tranh vách lá ven sông kế giàn “dâm bụt” lắm bông hoa vàng có chàng trai tỉnh qua làng mắc lên chiếc áo bụi đàng rớt rơi khách đi, để lại nụ đời khiến giàn bông bụp rã rời héo hon tiếp tay chăm sóc mầm non lều tôi rộn tiếng véo von nô đùa bỗng người khách của hôm xưa tiếc hương, quay lại, gió mưa bão bùng lều tôi nước cuộn theo dòng tiếng cười hạnh phúc ẳm bồng trẻ thơ con sông bến lỡ dật dờ ngắm lều hiu quạnh nằm trơ một mình songthhương
TRÁI TIM VIỆT trong thương nhớ mảnh hồn mơ trống vắng thèm miên man vị đắng tình yêu nhìn lũ chim non quấn quít trong chiều tai loáng thoáng nghe tiếng tim nhịp khẻ bên triền vắng một mình ôm lặng lẽ đá giỗi hờn quay mặt giấu suy tư chú chim non ríu rít giọng khoan từ như có chút ngậm ngùi,,, tuôn hơi thở tôi ngồi xuống, đặt tay lên đá vỡ giọng ôn hòa tôi hỏi, có vui không? đá dịu dàng đưa mắt ngắm mông lung em nhớ bình minh nhớ nền trời tươi sáng ba mươi mấy năm luôn sống đời ai oán nhìn ngắm tha nhân giá lạnh buốt tâm hồn ba mươi mấy năm rồi ... trái tim Việt héo hon songthhương
LỜI TRĂM NĂM hương hoa phơn phớt thơm nồng chưa bàn chân giẫm má hồng thắm xanh ngây thơ tơ tưởng về anh những mơ, những mộng có anh bên đời tình thơ trao chuốt tặng người vầng trăng mười tám nụ đời thủy chung chờ anh má nhạt môi hồng một đi, đi mãi thơ không thấy về chờ ai? lời đó hẹn thề? câu thương, câu nhớ buồn tê đáy lòng bây giờ hoa phải theo chồng mà trong tấc dạ bão giông ngập trời chỉ vì trọn buổi xuân thời đã nghe ChaMẹ dặn lời trăm năm songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2008 03:01:18 bởi songthhuong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: