thơ songthhương
TÌNH NÀO ??? u hoài nghiêng ngửa tâm ta mỗi bài thơ, một đóa hoa bên lòng hạt sương rơi rụng phập phồng đến nay ngót đã thất tuần mới hay tâm tư khép mở đêm ngày bóng hình non nước vẫn hoài cưu mang nhớ xưa khi học trường làng mảnh đời đơn giản tiếng than thật thà lạ từng văn phẩm thi ca loanh quanh mấy nẽo đường xa gió triền tuổi thơ mơ mộng hảo huyền tình nào sâu sắc hơn miền quê hương chiến tranh thắng bại chuyện thường vẫn lòng khinh bạc thủ thường lạc quan nghĩa nhân luân chuyển vững vàng gió mưa ai để vang vang đêm dài ??? songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2008 14:27:30 bởi songthhuong >
LẠC HỒNG cờ bay trên đất nước người dấu yêu ai cuộn rối bời mạch tim giọt buồn ai rót vào đêm tiếc thương xương máu tưới mềm núi sông bắc trung nam, giống LạcHồng songthhương
Dằn co mơ nầy trôi giạt nối mơ xưa
tóc trắng pha sương lấm chấm thưa
đất khách bâng khuâng nhìn trăng khuyết thầm mơ Tiên xỏa tóc trong mưa
mưa rơi lấm tấm phủ trần gian
một dãy gian san mộng ngỡ ngàng
hay đâu chinh chiến điu tàn quá
cho kiếp lạc loài sương thấm gan
sông nước mênh mông bèo tan tác
sóng xô lên sóng nước lặng lờ
mang bao tự giác rồi tha giác
nhắm mắt dằn co với giấc mơ songthương
NỖI BUỒN gói tình thơ vẽ nên tranh
ghi lên trên giấy nét xinh độ trào
ước gì gom được ánh sao
để vào trong mắt u sầu Mẹ quê chiều giăng mây, xám chân đê hương quê phơn phớt muôn bề khói bay bâng quơ than thở cùng ai
hình như có bóng người cày với trâu xui chi cho lá phai màu cho thâm khóe mắt cho sâu giọt buồn GIỌT BUỒN giọt buồn rơi vội như buông
như trăng soi xuống cội nguồn héo hon trăng kia ai tỉa cho mòn
ít oi một mảnh hồn đơn rã rời
đêm chờ vớt cánh sao rơi
nước non ai giữ cút côi ... đọa đày
cảm thương manh đất khô gầy
lòng ai còn những oán Tây hận Tàu ???
Lạc Hồng hiếp đáp cùng nhau tóc tang điêu đứng khổ đau nhục nhằn tự do dân chủ công bằng
vườn cây xung trái lúa giăng ngập đồng
thương thay số phận nhà nông suốt đời bám đất khổ công cấy cày nợ vay nặng lãi kêu ai doanh nghiệp làm giá ra tay trữ hàng vốn dư chèn ép “giá sàn” suốt đời lam lũ nợ mang nặng đầu songthhương
NGUYỆN đây là những tiếng lòng thôi để mai dỡ lại ngậm ngùi trái tim tâm tỉnh thức hướng về đất tổ lắm phong ba thống khổ nạn tai thả hồn cao vút chân mây nguyện cùng thiên địa cỏ cây bến bờ hóa thân làm bướm lững lờ khắp cùng sông rạch tóc tơ hẹn thề hồn quê hoa lá tỉ tê khéo mau thức giấc cõi mê đấm chìm đây làn khói quyện êm đềm đó cơn mưa thoảng đi tìm cơ ngơi vi vu tiếng sáo tuyệt vời trâu nằm gậm cỏ cá bơi thỏa tình xưa từng chinh chiến điêu linh bây giờ an lạc thanh bình thảnh thơi tiếng lòng da diết chơi vơi ai người đón nhận bồi hồi con tim songthhương
MÂY NƯỚC
nhìn trông gáo nước rửa chân
bao nhiêu nước bẩn tuôn dần về đâu?
phù vân mấy bận bể dâu
cuộc đời một giấc mơ sâu ngỡ ngàng
chữ tình như sợi dây oan
Niết bàn nhẹ tợ khói nhang la đà
lòng đây tưởng nước thương nhà
tự hào, thẹn chữ quê ta kiêu hùng
quê ta vốn vỉ địa linh
chớ vì an phận rút mình thâm u
hãy yên giấc ngủ cùng ru
chớ nên thức giấc ngục tù vướng thân
kìa trông gáo nước ngoài sân
nước dơ len lỏi bay lần đến mây
songthhuong
XỐN XANG nơi đất khách dạ sầu tim thổn thức tháng ngày vui nao nức cảnh bình yên nhớ quê hương miền viễn xứ đảo điên cơn quốc nạn, đau thương dồn máu nóng lòng đau xót, theo hướng trời xa ngóng gởi tình thương mong sưởi ấm tâm can từng nhịp tim rung tấc dạ xốn xang sương lất phất hồn ly hương giá buốt songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2008 04:32:51 bởi songthhuong >
TÌNH DÀI
mến trao anh tình nầy trong trong sáng
mãi cho anh và mãi mãi cho em
em xin hứa đời đổi thay cay đắng
tình đôi ta vẫn nồng thắm dịu êm
mến trao anh những ngọc ngà ưu ái
nhịp tim rung, đời con gái ngây thơ
anh kính mến, em dẫu khờ dẫu dại
một lần yêu là mãi mãi tôn thờ
songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2008 03:41:16 bởi songthhuong >
CHẮP TAY chắp tay thỏ thẻ kính Mẹ Quan Âm cứu rổi ViệtNam thoát vòng tai ách tiếng lòng bọc bạch lạy đấng từ tâm quán giải lỗi lầm xóa làn mây ám xót đời ảm đạm thương cảm tật nguyền cứu kẻ chung thuyền trót làm dân Việt songthhương
Danh hư họa thực nên cười quá, Bao kẻ gièm pha xót người trung ... Ng. Trãi (Hư danh thực họa thù kham tiếu, Chúng bang cô trungtuyệt khả liên) Dặn dò nỗi u sầu hồi lâu sẽ lắng nắng suy tư trĩu nặng giăng chiều thả hồn xui gió hiu hiu hoàng hôn ngưng đọng cánh diều chao nghiêng bức màn liễu rũ đan duyên soi hình mây nước chim chuyền bóng lay thiên nga ngưỡng mặt nhìn ai??? dặn đàn tôm cá từ nay tuân hành Ru ngủ chìm xuống dần cõi không gian lạnh dấy mùi hương kiểm hạnh chơn linh thơ quen ru gió giao cành quên đi mối hận yên bình tấm thân lời rằng sợ mất lòng Dân chủ trương êm dịu yên thân hưởng nhàn songthhương
HOA SEN hoa chi hương sắc dịu dàng đoan trang tao nhã cao sang lạ thường ngoi lên từ chốn nhiễu nhương ao tù chẳng nệ cố vươn qua đầm ấy hoa giác ngộ không lầm biểu trưng tinh khiết Phật tâm sáng ngời songthhương
Xin làm hạt bụi lá xanh rồi cũng thay vàng mùa thu man mát phai tàn bởi đông xuân tươi ngại nắng hạ nồng dung nhan diễm tuyệt cũng trông lụy đời xin làm hạt bụi rong chơi bụi rơi trên đất mặc đời rẻ khinh xin làm ngọn gió lung linh kéo mây trắng lượn ru tình xóm thôn xin làm giọt nước trên nguồn chiếu làn nắng ấm nhẹ luồn khóm hoa góp tình nhân loại thiết tha thành chân mây xám mưa sa gội sầu bao giờ lá chẳng thay màu ? vầng trăng quên khuyết ? biển sâu quên đầy ? trần gian hết sạch thiên tai vườn tâm quán hạnh vảng lai Niết Bàn nơi đây lá chẳng thay vàng songthương
LAU LÁCH lau lách, lênh đênh chẳng bến bờ con thuyền Bát Nhã đến trong mơ bởi tâm tĩnh lặng yêu trần thế nuôi tánh thật thà dạ chẳng nhơ mỗi số mỗi duyên định sẳn rồi khéo tu khéo niệm ách tai vơi do nhiều kiếp trước gieo duyên nghiệp nay có sang giàu ... có tả tơi có người nhan sắc, có kẻ không có đứa thông minh, có đứa ngông kẻ quá khôn ngoan lời ... lưu loát người sao vụng dại đến ... điên khùng nếu lòng ngụp lặn mê sinh tử chìm đắm vô minh chữ lợi danh nặng trĩu trên vai bao chuyện dữ chẳng mảy cùng may tích sự lành chiếc thuyền Bát Nhã sẽ trôi qua bởi tâm tham vọng cảnh Ta Bà lãng đãng mây trôi về lối khác lau lách thuyền đời lạc hướng qua songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2008 03:44:40 bởi songthhuong >
VỀ nghe trằn tṛoc nỗi nhớ xưa quay về thăm lại cây dừa bóng cau dòng sông nay đã thay màu chiều xuyên qua bắc niềm đau võ vàng bấy giờ cầu sắp bắc ngang bê tông nong cốt tre càng ngại chân bồn chồn dạ luống phân vân ai người xuôi ngược muôn phần tóc tang nhạn bay tìm nẻo mây ngàn từ khi biến hóa vô vàn khổ đau bình minh ngóng đợi chừng lâu nắng vàng chói rạng thì sao sẽ mờ songthhương
ĐẾN BẾN ta chạnh nhớ trên đường xưa di tản trẻ nâng già, bao quản ngại đường xa đạn chen bom át tiếng la mưa lầy nắng cháy chân ta rã rời ngổn ngang người đạp lên người đâu là bến đợi, hởi ơi ... kinh hoàng tâm luôn nhớ những bàng hoàng bây giờ đến bến quên đoàn kết nhau bây giờ quên hết khổ đau bây giờ áo gấm bảnh bao về làng ôi nhớ lại những ngày di tản tìm bến rồi đổi dạng đổi hình đổi luôn cả họ tên mình trở về vui hưởng quang vinh Việt Kiều songthhương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: