thơ songthhương
HƠ TÌNH songthhương hai nắm tay ghì trái tim chung một tà huy muộn màng gót hài ai xé không gian ??? trăng khuya âu bỗng như đang rọi buồn bao giờ xóa sạch yêu đương đưa tay vuốt mặt vấn vương lụn dần nẻo xa người có bâng khuâng ? để ta thắp nén hương lần khói chung mù sương mang giấu lao lung người ơi giữ chặt tình chung hẹn hò nơi đây tình vẫn đầy tro buồn vui ấm lạnh dặn dò nhớ thương chập chùng hai nẻo songthhương tự tình ta ngắm chung nguồn suối mơ đam mê bóng Cuội luôn chờ chờ mây mang chút tình hơ, ấm tình songthhương
CHỜ ??? quê hương hỡi bên nầy ta vẫn nhớ nguyện cho mòn tai ách của bên nhà cùng dựng xây vùng nhược tiểu quốc gia sau bão tố trời vén mây sáng tỏ sẽ đến lúc bình minh bừng rạng rỡ những mảnh đời đau khổ hãy đồng tâm chớ làm ngơ, ngồi đó mắng chửi không im lặng để kẻ bề trên hóng hách bằng sức mạnh bằng văn chương viết lách mang thanh bình mang hạnh phúc dân nghèo gió thổi mừng vui bếp lửa cũng đùa theo nung hy vọng hẹn ngày xây lại nước đừng ủy mỵ đừng rụt đầu ngại bước lúc ra đi mong tìm kiếm tự do băng mình qua bao thảm khóc rủi ro mong có dịp hét thật to, la thật lớn giường thê tử ấm êm, giờ sanh ớn ? đất thiêng liêng tổ quốc mãi mong chờ rất thẹn lòng nghe điệp khúc thờ ơ cố ru ngủ khi thời cơ rục chín đừng hẹn kiếp sau, lắm điều toan tính khi lý tưởng chưa tròn khi nguyện ước chưa xong songthhương
HƯƠNG NẮNG TÀ tặng NKN nguyện không làm kẻ vô nghì tình em luôn thấm vành mi, tuổi đời chim chiều sao mãi rong chơi nắng chiều lưu luyến rạng ngời nhớ thương tóc xanh phơi trắng bụi đường mà đôi chân hạc nặng vương gánh sầu chờ đêm chôn dấu niềm đau chờ mây che khuất nghìn câu chung tình nên dầu mang kiếp điêu linh mang thân vong quốc mang hình bóng xa thiên thu yêu vẫn khôn nhòa hoàng hôn tàn lụn nắng tà ngát hương songthhương
KHƠI NƯỚC MẮT
tản mạn nào khơi ? làm rơi nước mắt ? hạt bụi nào vương vướng hạt châu trào vuốt ve cảm xúc lao xao vân vê thương nhớ ép vào đáy tim đem cất giữ mảnh thời gian tím tiếng hát nào ngọt lịm trên không tuyệt vời dỗ giấc say nồng bâng khuâng tiếc nuối chiều hong u hoài chiều trông vạt nắng trang đài tiếc thương lăn xuống đọa đầy trang thơ tìm quanh chẳng thấy trời mơ ngày xưa êm đẹp ánh tơ dạt dào con đường ḍiu mát hương cau mình như e ấp xiết bao diệu huyền mong tìm ra dấu chân quen đẹp làm sao những mọn hèn tuổi xuân hàng cây phượng hết bâng khâng ? trăng khuya chênh chếch đang lần dấu xưa tản mạn nào khơi ... nước mắt đong đưa songthhương
Soi lòng bên Người “sân” có rộng lắm không có đám cỏ gai đơm lấp khóm hoa hồng có lá cây khô rơi rớt đầy trên đất Người có gom,,, thắp đuốc để soi lòng ??? songthhương
Tìm ai ? mây loáng thoáng vờn treo bên gốc suối nhánh thông lùa gió đọng lắng xa xôi theo dấu nhớ chân chim tìm dĩ vãng chập chùng rơi theo nước chạnh buồn trôi lòng cô lẻ chiều buông xoa tóc trắng gió mưa tuôn tơi tả tiếng tim giăng màu hư ảo tím khung trời giá lạnh nhạn tìm ai chao đảo chạnh vầng trăng nhạn tìm ai sau trước buổi thanh bình im tiếng súng mà tim in nước mắt songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2008 03:35:36 bởi songthhuong >
XUA TAY người xua tay đan rối màn kỷ niệm thỏi buồn trôi chết lịm trắng không gian hoa nắng rơi như gậm nhấm võ vàng nghe tiếc nuối trở mình ôm mặt khóc nghe thương nhớ điểm lưng chừng tuổi ngọc liễu vô tình buông nỗi tóc mong lung nước mắt nào rơi chạnh mối ... tình chung đem vũ trụ cuộn tròn trong suối mát em ngơ ngác giữa sương mù gió bạc cõi buồn vương tan tác tỏa hương riêng mộng bình yên mơ hạnh phúc trời thiêng tim ấp ủ bản tình ca chìm nổi bờ vai nhỏ rung rung làn tóc rối thoảng dư hương len nỗi nhớ chưa quên trắng đêm ngồi ôm kỷ niệm không tên trăng héo úa hao gầy che dáng ngọc mây, trang điểm thêm cuộc đời ô trọc sao, tô son cho những khúc tình ca giọt mưa dài so ngấn lệ buông sa qua đủ khắc canh chầy tim vụn vỡ songthhương
Chan chứa ... nghìn thu chiều lơ lửng, gợn tóc thề thơ mộng thả gió điều hiêu êm ả lén vào tim nhẹ nhàng vương theo hơi thở chờ đêm nghe tản mạn nhịp nhàng đan điệu lướt trăng chếch bóng hơi hớm còn quanh quất vắng khung trời vang đọng giấc du dương lời trăm năm, tâm dang díu dặm trường da diết quá, tình nhân âu yếm dạ thơ gấm ghé, lòng quay đi vội vã gởi niềm mơ, yêu dấu đượm vành môi ray rức nào hơn? quê hương, ký ức ... dập vùi pha cương quyết trong niềm tư lự mới bàn tay nắm, ân tình như trốn đợi như những xa vời “xoay” tóc rối uyên ương phong trần kia còn đắm dãy chiều sương chân đếm bước đường yêu đương chợt úa buông suối tóc, gây thẹn thụng áo lụa là những ... nên thơ ... chan chứa đến nghìn thu ... songthhương
Hôm nay hôm qua, quá khứ xưa rồi tương lai là chuyện xa xôi mịt mờ mai huyền bí, xưa bờ lịch sử hiện tại là quà giữ trong tay bạn bè ngọc quí lắm thay chia vui, sẻ ngọt buồn lây chạnh lòng hãy khuyến khích, hãy cùng an ủi tốt ngợi khen, xấu gởi ... chê bai quan tâm, nghĩ ngợi điều hay yêu thương, đùm bọc la rày chuốt trau thời gian ai giữ được nào ??? sớt nhau hạnh phúc chia nhau nụ cười songthhương
Em đi dãy núi nhìn ngây ngất Đá cũng tình si nhớ gót son Đinh Hùng CẢM Em về lu nước trước sân Rửa cho hết sạch bụi trần lấm chân Gót hồng lay động ái ân Tim anh lơ lững chín từng mây xanh MC *** BUỒN KHÔNG? Người toi yêu đã đi xa Người yêu tôi ở lại nhà - Buồn không? Phan Thị Thanh Nhàn KHÔNG BUỒN ! Thôi thì có đã như không! Vắng Lê thương Lựu, vắng Trăng thương Đèn! Cớ chi, đời phủ màu tang Nhắm đôi mắt lại, tâm càng sáng trong Sắc, không, sắc tất thị không Không không, có có “Buồn không?” làm gì? MC ... ... ĐƯA EM Đưa em về tôi chọn đường xa nhất Đưa em sang tôi lựa ngõ thật gần Trần Lữ Vũ HƯƠNG TÓC Ngỡ mùi Lan trắng trong sân Ngờ đâu hương tóc Ai gần đấy thôi Trước sau cũng lỡ rồi Hương làn tóc ấy suốt đời khó quên MC ... ... Em về lu nhỏ trước sân Gáo con, xối sạch đôi chân lấm bùn Gót hồng nhẹ bước bâng khuâng Tim ai lơ lững chín từng mây xanh Nầy con chim đứng trên cành Khôn ngoan, chim hát tỏ tình hộ anh Rằng: Em đi, sỏi đá si tình Cái lu , cái gáo, cũng nhìn ngất ngây MC
ĐÊM TRĂNG SÁNG đêm trăng sáng nước biển tràn ánh mắt em giã từ tổ quốc của em yêu nặng trĩu trong tim niềm thương nhớ thật nhiều và đau xót nghe lòng dâng nấc nghẹn tai văng vẳng lá thì thầm gọi lén bần vẫy tay trên bến tiển người đi thấm trong đêm những giọt đắng từ ly đêm thanh vắng nhạn kêu sương da diết trăng khao khát cùng trời khoe nhiệt quyết sáng không gian hơi thở đọng đầy mơ bước ra đi vai nặng gánh đôi bờ nghe vững chải cuốn trong từng thớ thịt lòng hứa hẹn dẫu phương trời xa tít dõi bóng quê đang lẫn khuất xa xăm dẫu trên đầu mái tóc điểm hoa râm đêm trăng mãi dệt hình cong chữ “S” thơ thơ thắm vẽ mai vàng đợi tết bao năm còn đọng mãi một màu trăng ngày của xa xưa cuồn cuộn chảy băn khoăn đêm đánh mất tuổi xuân hồng, đêm trăng sáng song thhương
CÓ MỘT TUỔI TÊN còn gì để cho nhau tình đoạn cuối
tuổi ấu thơ trăng rằm đã nở đóa hoa Tiên giờ thương quê hương con tằm mang nặng gánh ưu phiền đành kéo kén nhả tơ tằm cho cuộc sống đời cứ tưởng là cơn mơ lắm mộng
ta muôn đời thơ đượm trắng chênh vênh nỗi niềm đau luôn có một tuổi - tên
nên thao thức khóc lên niềm nhung nhớ songthhương
Trích đoạn: songthhuong
CÓ MỘT TUỔI TÊN
còn gì để cho nhau tình đoạn cuối
tuổi ấu thơ trăng rằm đã nở đóa hoa Tiên
giờ thương quê hương
con tằm mang nặng gánh ưu phiền
đành kéo kén nhả tơ tằm cho cuộc sống
đời cứ tưởng là cơn mơ lắm mộng
ta muôn đời thơ đượm trắng chênh vênh
nỗi niềm đau luôn có một tuổi - tên
nên thao thức khóc lên niềm nhung nhớ
songthhương
NỖI NHỚ KHÔNG TÊN có những chiều buông vọng tiếng mưa rung hồn đơn lẻ nhớ hương xưa miên man tơ tưởng miền quê cũ giòng nước phù sa quyện xứ dừa ven bờ cây mát lá xanh đan khóm trúc nghêu ngao nhịp sóng vang bóng cau hoa trắng nương triền gió dừa gởi thâm tình “mọng” chứa chan cô lái chèo lơi trêu sóng nước má xinh khoe nắng chớm hay hồng lữ khách đa tình chân ngại bước ghen cùng mây nước chở tình trong khắc khoải trùng dương ngập chén trà hương lúa hương dừa rợp bóng đa cánh vạc cưu mang đời viễn xứ giùm mang tình tự rót mưa sa nỗi nhớ nào đây không có tên cứ hoàng hôn đến cố mong quên quê hương yêu dấu ... buồn tuôn chảy còn đó chiều mưa ,,, lá bập bềnh ??? NKN
Còn một chút xưa len lỏi trong chiều buổi gió mưa chân chen lối cũ bước dư thừa vui buồn lẫn lộn chiều tan nắng văng vẳng thinh không đọng chút xưa ngang trời giăng mắc ánh chiều tan mây trắng lang thang dạ ngỡ ngàng dấu vết còn nguyên màu băng giá một nửa hồn hoa bỗng úa vàng man mác nghe tình buông chút hương sầu dâng gieo rắt điệu NghêThường đã bấy chiều qua hằng chôn kín trăng nằm câm nín đáy hồ gương trong chiều lay động gió cô đơn ai đâu vương vấn để tim hờn cá nước chim trời mong mỏi bước vòng yêu ai xiết trái tim non len lỏi trong chiều buổi gió mưa chim ngoan mỏi cánh tiếc duyên thừa songthhương
CHẠNH LÒNG? sung sướng quê người dạ xót xa chạnh những niềm đau của nước ta lưu vong viễn xứ thừa cơm áo khắc khoải tâm can chạnh nhớ nhà đất nước tiêu điều cơn đói rách tiết trinh kham giữ lấy danh thơm nhắm mắt xuôi về nơi đất khách bởi ruộng vườn không lấy đủ cơm hy vọng thanh niên ở nước ngoài ai người tuấn kiệt kẻ thiên tài đứng lên tranh đấu giùm dân dại cho kiếp cơ hàn miếng thịt nhai kính chúc bình an khắp bốn phương sang giàu, xin nhớ đến quê hương tương lai hạnh phúc đời vui hưởng tưởng đến người thân, mảnh đất hiền songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2008 08:12:20 bởi songthhuong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: