thơ songthhương
GỌI TÊN NGƯỜI yêu tha thiết với người, khi tuổi nhỏ đò trái ngang, nên đành bước chân hoang
bởi trắng tay nên lỡ nhịp sai đàn thôi, đứng lặng, nhìn thuyền xuôi bến mới
nhưng ta đã, phụ nhau ... rồi tiếc nuối
trái mộng đầu sao chậm nở trong mơ
người ấy ơi, duyên nợ đã không chờ
xin người giữ ấm êm, đừng ngóng đợi giữa đêm khuya giật mình lên tiếng gọi
hồn run run môi mắt hạt châu sa nhiệm mầu thay, tình cũ vẫn la đà như bạch lạp phập phòng cho mộng ước … ai đâu trở lại mùa thu trước nhặt lấy cho tôi những lá vàng ... CLV Songthhương
GIẤC MƠ ĐỜI Có lần em trót dại Nghe theo tiếng ái tình Để tâm hồn tê tái Nên làm vợ của anh Em, đóa hoa phơi phới Kiêu sa nét ... nhu mì Anh, thích đời dong rủổi Ưa làm kiếp Culi Culi : thế mà sang Không gác tía huy hoàng Chẳng công hầu khanh tướng Lang thang, rồi … lang thang Tháng ngày em thắc mắc Tan hết mộng cùng mơ Chỉ toàn câu trách móc Cho uổng tháng năm hờ Cho uổng ngày còn lại Thời gian thoáng mây trôi Em đổi tình ngang trái Thành ra giấc mơ ... ... rồi Bụi trần tuôn theo nước Mây theo gió mưa sa Não phiền chưa quẳng được Vĩnh hằng kiếm sao ra Giữa đêm vừng trăng sáng Nao nao mấy hồi chuông Quãng trời, mây thanh thản Bởi ưu phiền đã buông Songthhương
HẸN NGƯỜI người ấy hình như luống tuổi đời ưa thích khen chê chuyện của người ỡm ờ bóng gió hơn thua lắm nghe ngóng, chê cười, luyện thú vui gởi người hạt giống từ bi nhé cao thấp mà chi, mệt lắm thôi ... tâm an giữ một chữ thiền nhắn người bạn hữu cứ chuyên tu hành mai về Cực Lạc vãng sanh luân hồi phủi sạch nợ trần chớ mang hẹn nhau nơi cõi Niết Bàn songthhương
CANH CÁNH cuộc sống theo dòng sông cứ trôi như thân chiến sĩ vất bên đời nhớ xưa nao nức hỒn nao nức chiến trận xua quân đánh với người cuộc sống như thuyền trôi lắc lư theo em gái nhỏ cố trao thư thời gian ngưng chuyển từ chinh chiến xao xuyến sân trường nước mắt dư cuộc sống như thuyền con nhỏ nhoi sông dài sóng dập nước buông xuôi chí cả hồn mang đầy thương tích thanh bình thân thế đoạn trường ôi biết làm sao được, làm sao được đoạn cuối đời trai, vị quốc rồi khu vườn ai giữ, chân ai bước lãng đãng ngồi trông chí lớn trôi songthhương
Kỷ niệm ơi,,, bơ vơ đất khách quê người thân già chiếc bóng vọng thời xa xưa bạn bè mỗi lúc một thưa không ai tâm sự buồn thừa ... rót thơ dĩ vãng nào êm đẹp như mơ năm canh khắc khoải đợi chờ “chuyến bay” bâng khuâng thẹn gió cùng mây đem bầu tâm sự tìm “ai” luận bàn songthhương
Thêm nắng giữa yêu dấu,, tiếng chim bừng gọi sáng đóa hoa hồng nở rạng diễm kiều thay gió mơn man hôn phớt cánh trang đài em có biết tim anh dường “hốt hoảng” chiếc xuồng con, áng trăng trần lãng mạn gió hiu hiu đằm thắm thoảng hương tình tóc thơm nồng cho trắc ẩn niềm tin khung trời thắm giữa mông lung ... im lặng anh muốn nắm cánh tay ngà xinh xắn em hững hờ đưa mắt mỉm cười duyên nên suốt đêm qua tim nao nức “ưu phiền” mong kịp sáng gởi tình thêm chút nắng mong đợi sáng nhờ cô Tiên gởi tặng nụ hôn nồng bỏng cháy má em yêu vương ngập hồn anh vạn nét mỹ miều xin riêng giữ trong tim bù trống vắng xin vẹn giữ tấm tình em trinh trắng để dấu yêu bay lượn cõi ... trời thơ songthhương
Em đã ra đi Em vội vã ra đi, khi tuổi vừa năm mấy Lá rơi buồn ve vẫy gọi thu sang Tháng bảy Vu Lan Tháng bảy rũ màu tang Quên vinh nhục, thăng - trầm, quên cuộc sống Da thịt đó, với tâm hồn lắng đọng Ngưỡng cửa đời mở rộng gởi buồn vui Cay nghiệt hôm qua xin trả lại cho đời Khi nắm đất tả tơi vùi lấp mộ Em mãn nguyện nhìn lủ con lớn rộ Hạnh phúc bây giờ, xum hợp Má Ba Đoạn đường nào cũng đến lúc chia xa Xin đưa tiễn, Em về nơi Vĩnh Cửu Kiếp mưu sinh, ngược xuôi đà mất thú Thôi chẳng màng, Em nhé, chẳng màng chi Mấy vầng thơ thay nước mắt từ ly Run run bút, chúc hương hồn ... thanh thản songthhuong .... vành khăn trắng, chào Em ....
Xin ... ... xin chút gió, cho đời thêm ánh mới lá đâm chồi trổ nụ vói bình minh lác đác cơn mưa hoa điểm sắc thanh bình đừng thổi mạnh, lá rơi, đời nghiệt ngã đừng trở lại, trận cuồng phong thảm họa để hoa tình còn ngự mãi cành xanh thấm giọt sương mai tung mình chim vổ cánh tiếng em thơ lanh lảnh đọc … ê … a xin chút nắng, cho phượng đùa tháng hạ nụ hồng non thon thả đón ... heo may cho nhánh lúa nặng quằn phe phẩy cho đàn trâu to bụng cỏ ... ngáy ... kho kho songthhương
Vĩnh biệt ANH
thôi, vĩnh biệt Anh,
người thương binh dũng cảm
ba mươi mấy năm qua
Anh can đảm sống âm thầm
chịu đựng đắng cay
dẫu gan ruột nát bầm
chọn cái chết
nhẹ người thân ... khốn khó
hy vọng lớn, bên bờ “kia đó”
tái kiếp lai sinh, làm kẻ “mới tinh”
là thế hệ mai sau,
yêu tổ quốc chân tình
xây dựng nước, không nệ hà xương máu
xin đưa tiển Anh,
người anh hùng mang tên Báu
sống thanh cao, chết cũng tự hào
thắp nén hương thiêng, cay nghiệt vẩy tay chào
thôi, vĩnh biệt Anh,
Anh kiên cường tuẫn tiết
trong ký ức chắc tràn đầy nhiệt quyết ???
sống chẳng vinh quang,
thì chết sẽ ... vinh quang
songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2008 05:31:13 bởi songthhuong >
Trắng cả đời ta sóng biển nhạt nhòa, trắng cả đời ta buồn chắn quê Cha, tuôn hờn đất Mẹ trái tim đơn, giấu chan hòa lệ đá thương nhớ bây giờ xa cách hôm qua băng giá tâm hồn, chung thủy chia xa thề hẹn,,, tỉnh ra,,, da mồi tóc bạc kiếp tha hương hao mòn tuổi tác ôi tháng năm dài gọt nát ... thăng hoa còn đó trong ta đua đòi ảo tưởng giây phút tương phùng lệ vướng bụi mờ quanh những niềm mơ tôn thờ kỷ niệm ôi, tiếng kinh buồn vụn vỡ trang thơ những trang thơ loang ố màu mực tím Cha giữ đầu nằm ánh mắt lịm ... chờ nhau Mẹ cũng nằm sâu kế mồ của Ngoại ôi ác khí, phủ quanh trời ... ... tê tái u ám mây luồn bao phũ trắng ngày mai songthhương
Người ngược gió có người trải ngược nước dòng sông bới dấu yêu xưa nối chuyện lòng ưu ái tưởng chừng đang lịm chết lá nằm ôm chuyện ... nhớ ... thương ... mong gom ánh trăng khuya rọi tuổi hồng lường sương, đong tuyết, lạnh chiều hong chắn gió, ngăn mây, lùa đom đóm canh đàn ong, dỗ dế, chìu giun cảm người trở ngược gió tương lai quá khứ rung tơ, động gió mây nước mắt từ lâu chừng đáy cốc thèm pha lệ khóc chốn trời tây songthhương
Sao vẫn còn đau Chiến tranh tắt lịm lâu rồi Đâu còn tiếng súng, sao người vẫn đau Nhỏ nhoi với phận đói nghèo Ngàn năm văn hiến nhăn nheo lá vàng Buồn trông xã hội suy tàn Giang san lạc điệu, trẻ mang ... lạc giòng Tự do, dân chủ thật không ? Hay màu máu đỏ ngược dòng văn minh ??? Lá vàng gắng gượng rung rinh Lắc đầu ngao ngán, hòa bình ... đến chi !!! Songthhương
Người có hay? nhạn đơn tìm bạn cuối vườn thoáng trông lá rụng buồn thương nổi chìm không gian bát ngát trầm im ba đào vỗ sóng buồng tim phập phồng ngút ngàn mộng ước đan vòng bèo mây bọt nước nặng lòng cỏ cây nhạn bay để lại mối dây ai gào, ai thét, có hay cho cùng ??? songthhương Thanh thản quay cuồng một kiếp đau chung mong sao thoát cảnh trầm luân não phiền tuyệt vời trăng chiếu ngoài hiên chơi vơi, thanh thản, xuôi thuyền ngắm hoa nkn
Lệ dư đăm chiêu ánh mắt lưng chừng lối mòn, trăng khuyết mộng bừng giấc xưa đó đây tiếng cú lưa thưa về thăm phố cũ cho vừa nhớ thương tìm xưa, xưa đã ... ... lạ thường trăng gầy nửa bóng ngắm sương ... tự tình kể từ ngày ấy thư sinh tóc huyền quấn quít tim trinh, kể từ bây giờ giữa chốn mịt mù đăm chiêu ánh mắt lệ dư ... lưng tròng songthhương
TIẾNG LAU SẬY thân thiết lắm những khóm lau sậy nhỏ cõi tạm phù vân ngọn gió lao xao may mắn thay chút thông tuệ chưa hao hãy nhìn kỷ, nhìn cao, trong lối nắng biết trên đời còn lắm điều cay đắng ngắt si mê chừa lại giữa mông lơi tham vọng thấp cao đếm từ lúc nằm nôi vờ nhắm mắt, thấy tương lai ... viên tịch??? tiếng lau sậy nhắn bao lời cảm kích giáo thống hôm nay còn có thích nghe không? ôi đẹp làm sao giọng ấm tiếng chuông đồng, đây bè cỏ, sang sông từ kiếp trước Songhhương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: