thơ songthhương
LẠY TRỜI Lạy trời Cho bớt mưa giông Bên kia áo ướt Gợi lòng trăng hoa Tình mây đẹp tợ bài ca Lỡ ong bướm đậu ngoài xa ngó vào? Sợ cơn nắng rọi ... phai mầu Hoa thơ tàn úa Dãi dầu ... gió sương Sợ cơn gió cuộn ngàn phương Vào nơi phố thị, trăm đường khúc nôi SởKhanh chót lưởi đầu môi Sợ quanh sợ quẩn Người ơi …..! Lạy trời. Songthhương
TRÊN ĐƯỜNG QUÊ lối vô nhà Ngoại, dọc theo lề có nhiều hoa tím dễ thương ghê lá xanh lả lướt nghiêng triền gió như tóc mây thề, thương nhớ quê đưa tay nâng lấy một cành hoa hương thắm đoan trang điệu ái hòa nghe tim ao ước thanh bình cũ anh chiến sĩ về, kết áo hoa
ôi! đẹp làm sao giấc mộng vàng chân quê - hoa tím lượn quanh đàng huy chương xinh xắn “hoa” ... ngời sáng tưng bừng chia chiến thắng vinh quang nhưng có ngờ đâu hoa nhỏ nhoi gót chân ai giẫm ... nát tan rồi tím xinh nay đã hoen màu máu bến cũ buồn đưa xác tím trôi trên đường quê Ngoại giữa ban trưa có chiếc thuyền con phủ lá dừa thánh thoát đưa người trong lạnh vắng hồn riêng hoa tím quyện trong mưa ??? bướm trắng la đà lượn khóm tranh dòng sông nước biếc chảy lanh quanh nương sóng, lục bình trôi mấy cụm tiễn người em gái tuổi còn xanh songthhương
LờI Cô BA Cô Ba, bây giờ ngồi đây mừng tuổi ... tám hai trong ánh mắt gây gây nỗi u hoài khó chịu con có nhớ? hồi năm đó, khi con còn nhỏ xíu nhìn những “Cô Ba” đội nón lá, áo bà ba bị vẽ trên lưng, trên nón lá trước sân nhà những lời lẽ, khó nghe, nhưng dễ hiểu con có biết? bây giờ tỉnh rồi, mình chợt hiểu cứ ngồi đây im lặng ... chờ coi năm tháng trôi, đầy sám hối, con ơi ai bảo chúng ta cùng bầu sữa Mẹ người Việt thương nhau, nghĩa tình chặt chẽ con nhắn giùm ta, chớ có tin đời hỡi những thanh niên đầy nhiệt quyết xa xôi những người đang hít thở bầu không khí mới nhớ người xưa từng đấu tranh không vụ lợi cương quyết quên mình cho Tổquốc Quêhương thân xác sức người bị bốc lột thảm thương nay đang ôn lại, trò ngạc lường ngu xuẩn ??? songthhương
Chữ Đạo Hãy Còn Thêu cô đơn … chiều … ghé biển gió lộng đá nằm trơ lủ chim buồn lưu luyến xa bờ cát bơ vơ từ dạo rời quê Mẹ gập ghềnh nước dâng cao lũng sầu tim nhỏ bé nâng niu đợt sóng gào cúi đầu, tim khấn nguyện đời muôn mặt thấp cao kinh xa còn vẳng tiếng lời Mẹ huấn ngọt ngào dấu sương hình trăng chiếu cơn nhớ dập dồn … trêu sống chưa tròn chữ hiếu chữ đạo, hãy còn … … thêu songthhương
Theo Bóng Tình Thương Mẹ là giòng suối mát - trong Ấm êm lượn suốt cánh đồng lúa xanh .
Chim chiều đậu ở nhành Chanh Ngác ngơ tìm Mẹ loanh quanh giọng sầu .
Chim ơi chim có ngờ đâu
Mẹ giờ khuất bóng nẽo dâu có lành ??? TM Thu về nên lá rơi nhanh cho buồn mắt Mẹ, con đành bơ vơ tóc già mây trắng phất phơ rừng phong thay áo Mẹ giờ … héo hon mùa đông giá lạnh mỏi mòn lang thang đất khách dạ còn tiếc hương đêm đêm cố nén đoạn trường đèn khuya hiu hắt khói vương mịt mù bơ vơ hồn ngả về đâu? âm thầm soi bóng nguyện cầu Như Lai lệ sa khắc khoải ... sương mai theo hình cánh hạc nương mây tháng ngày lòng ai biển rộng sông dài vần thơ bé bỏng ngón tay gói buồn Mẹ là nguồn sóng yêu thương là giòng suối mát là trường nghĩa nhân êm đềm suối chảy không ngừng để cho gót gió tần ngần ... đuổi theo songthhương
Mẹ Hiền ... Vu Lan Trăng rằm, tháng bảy chênh vênh Lối về thôn nhỏ gập ghềnh chân quê Tay cầm bông trắng mân mê Thầm trông bóng Mẹ bước về thăm con Thật mừng Mẹ tặng nhiều ... hôn Thương nghiêng búi tóc mùi hương thoát trần Len trong vầng khói trắng ngần Bóng hình của Mẹ lâng lâng dáng thiền Tỉnh người, gió lạnh ngoài hiên Gió nào thanh thản? Mẹ hiền ... Vu Lan songthhương
Tỉnh giấc ... Mơ Trăng trở giấc chiêm bao mộng nào rồi cũng tắt kỷ niệm buồn, nay chôn cất mà chi gởi nốt vào thơ cho trăng khuyết mãi đầy cho giòng nước cạn ngày ngày dâng cao cho trời Nam chim chóc liệng lao xao bầy đom đóm trên bản đồ rọi sáng kiếp nhân sinh càng nghĩ càng thêm chán hoa sẽ tàn trăng sẽ lặng nước sẽ vơi nhục nhục vinh vinh lành lạnh áng mây trôi thôi tỉnh giấc, nợ ba sinh vứt sạch bỏ nghiệp bỏ duyên vượt vòng giải thoát vào chốn vô ưu thiên trúc ... đoạn tơ vương songthhương
Hạnh Ngộ vẫn trong tấc dạ người ơi, ba mươi năm lẻ từ hồi cách xa tâm tư vọng tưởng quê nhà với tà áo trắng thướt tha bên hồ dấu yêu, bạn bạn bồ bồ ngây thơ cánh phượng nhởn nhơ sân trường giọng ve thỏ thẻ thân thương giọng “mình” nhỏ nhẹ vấn vương bên đời xa nhau hơn nửa cuộc đời mai nầy gặp lại biết cười hay run? nắng trưa ngày ấy chia chung bây giờ ta có vui cùng cảnh xuân mây bay, hồn có ngập ngừng có nhìn hoa nở thấm nhuần câu kinh ??? vẫn rằng dạ đó bâng khuâng cơ duyên hạnh ngộ tịnh bình nỉ non songthhương
Xưng Danh Thăng hoa tinh tú hão huyền Địa cầu vọng viễn hằng chuyên mắt mù Ngu si lấp mỏm mong hù Văn minh nhân loại kề khu kế mày Bao năm núp dưới phương đoài Làm sao lĩnh hội chuyện ngoài miệng chum Vênh vang ba cõi xưng hùm Đây thần hay quỉ bạo hung lộng trừng Ông nghè, ông cống danh xưng Cái hang túm rụm một rừng danh nhân Trống khua mõ giục xa gần Cúi đầu ca tụng lan dần ... gấu lai Ta gút chặt đốt thời gian còn lại Buộc thủy chung vào một dãy keo sơn ..... LTP songthhương
Góc Phố Góc phố thu mình trong uỷ mị Buộc ràng danh quỉ máu tanh hôi Đem lủ khỉ ra tài múa rối Dụ người say đắm đuối liên hồi Hỡi tạo hóa đang chơi trò hát hội Cục đất nầy mừng vội đến ngây thơ Cả núi rừng chim chóc ngẩn ngơ Hay chân lý mập mờ lem chơn giả Quả đất tròn luân hồi đang chuyển hóa Cuồng cuộng mây trôi bóng ngã hình nghiêng Oan khiên lớp lớp hồn thiêng Mắt phàm sao thấy hiện tiền quả – nhân songthhương
Nhớ thhương cho đến bao giờ trông thấy nhau??? ba mươi năm, rẻ tóc ... ... soi màu thu xưa nay vẫn thuyền neo bến hay đã sang bờ tự thuở nao thuyền nan nay có chở nắng đào nắng ơi, đừng rám má hồng đau xuân qua thu lại mùa thanh thản trăng thắm, bây giờ mộng có hao songthhương
TƯƠNG TƯ Tương tư, ai khắc vào tim Cố bôi, cố xóa, nỗi niềm đứng yên Thẫn thờ ôm trọn mối duyên Biết chăng đàng ấy,,, thuyền quyên có ngờ Bên nầy, đi đứng ngẩn ngơ Thương ai, sáng ngóng chiều mơ ... tội mình Nhớ đôi mắt đượm men tình Khoé môi xinh xắn, dáng ... hình thanh tao Thương đôi má đượm hoa đào Mấy yêu cho thỏa, mấy trau cho vừa Càng trông mắt lại ... ... càng ưa Thôi thì đem trải cho vừa … trang thơ !!! songthhương
Hoa Cúc Nhà Ai Hoa cúc nhà ai quí phái vàng Như nàng công chúa lộng kiêu sang Mấy con chim én nghiêng mình ngắm Hoa cúc thẹn thùng ... trông kém sang Ngọn gió đong đưa đẹp ánh chiều Áo vàng hoa cúc quyện như trêu Lối đi ngan ngát mùi hương sớm Nghe trái tim mình đang chớm yêu Tôi biết lòng tôi đã đổi thay Chiều mây tim tím gió hay hay Khát khao tôi ước làm hoa cúc Thơm gót chân son động gót hài Mơ đấng Quân vương tráng sĩ hùng Khải hoàn binh giáp điệu hung trung Tiểu thư cung kính ra nghinh đón Hoa Cúc đơm vàng khơi nhớ nhung Songthhương
mong đợi Sông vẫn buồn hiu đợi nắng vàng Mình ta thơ thẩn ngắm thu tan Xa nhau ai rớt câu thệ ước Tĩnh mịch hồn đơn đợi gió sang Lạc lõng trà thơm khói quyện mờ Còn nghe khắc khoải giọng người thơ Chân dung nay ngã màu vương vấn Một nửa vầng trăng lạnh bến mơ songthhương
VƯỜN HOA LẮM TÌNH
có người khách ghé vườn thơ
thoáng vui chóc lát
làm ngơ đi rồi !!!
nhanh chân chi lắm ... hởi người ?
ở đây mây gió gọi mời thi nhân
vườn thơ ong bướm chập chờn
hoa khoe sắc thắm
bướm vờn lẳng lơ
con ong cũng thích làm thơ
ve kêu, chim hót
tình mơ
ý nồng
có khi giọt lệ chảy ròng
có khi thờ thẫn buồn trông quê nhà
khách ơi,,,
khách ở lại nha
vườn thơ lắm cảnh
....... bướm hoa lắm tình
songthhương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: