thơ songthhương
KỶ NIỆM ĐAU
Kỷ niệm đau có làm sao quên được
Kết cuộc rồi chỉ một bước dây oan
Máu trong tim cố nén cứ chực tràn
Tâm u uất trí mãi âm ỉ cháy
Ngưng chẳng đặng dòng đời im lặng chảy
Ngược thời gian quá khứ đã không còn
Bổng một hôm tầm được Đấng Chí Tôn
Quên tất cả khổ đau không cầm lấy
Đem buồn giận trả cho thời gian ấy
Lắng con tim soi sáng nỗi ưu phiền
Xưa đau buồn xưa khổ hạnh triền miên
Nay hạnh phúc bằng chữ không .. khôn khéo
Ánh hào quang chói chang từ vạn nẽo
Vì trong ta có Phật tự lâu rồi
Muốn an lành ta giữ chữ không thôi
Mai nhắm mắt chuyện xưa trôi sạch hết
Đời bể khổ mở mắt là đã khóc
Gắng công tu cho kiếp kiếp thôi buồn
Phật Pháp Tăng nguyền nương tựa tâm hồn
Sân si lắm âu chỉ là nghiệp chướng
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2008 04:38:26 bởi songthhuong >
YÊU MẸ Tặng cháu Phạm BếnTre
Mẹ ơi, yêu mẹ rất nhiều
ngày xưa thơ dại
lắm điều ngu ngơ
mãi mê cho đến bây giờ
tình yêu thhương Mẹ
bến bờ nào đo ???
bài thơ nhỎ - tự dặn dò
luôn yêu kính Mẹ, chăm lo phụng thờ
những lời Mẹ hát ... ầu ... ơ ...
nhẹ nhàng - bát ngát
đưa thơ vào lòng
nguyện noi gương Mẹ sáng trong
giữ tâm thanh tịnh
giữ lòng từ bi
bây giờ mơ ước ..... lắm khi
trở về tuổi dại - những khi lỗi lầm
để không làm Mẹ bận tâm
được hôn mắt Mẹ ..........
........................ xa xăm nỗi buồn Songthhuong viết tiếng thhương bằng 2 chữ hát
cho thâm sâu - bát ngát bao la
HOA BỒ ĐỀ
Em có thấy,
Hoa Bồ Đề chớm nở
Cỏ cây cùng ong bướm hội mừng xuân
Lòng hân hoan lân-pháo của tưng bừng
Em có thấy,
Hoa Bồ Đề nở rộ???
Xóa tan hết, áng mây mù muôn thuở
Chấp hai tay,
Rộn rã tiếng Di Đà
Chữ Từ Bi,
Vang vọng ở trong ta
Nghe đoạn dứt, mọi trái ngang phiền não
Ba nghiệp lắng, tịnh tâm
Trừ áo não
Trừ đảo điên
Vọng tưởng, khói mây nhòa
Tiếng chuông chùa âm hưởng … điệu ngân xa
Như tiếng sóng trùng dương từ muôn hướng
Như an-lạc,
Bản tình ca hợp xướng
Xóa tan làn si ám, khỏi muôn loài
Mặt trời lên,
Theo tiếng gọi tim tôi
Vượt thoát khỏi ái hà, buông khổ lụy …
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2008 04:53:39 bởi songthhuong >
HOA TÂM
Đóa sen nở trong đầm
Ao bùn chẳng bận tâm
Ngát hương lòng tinh khiết
Còn chi đẹp cho bằng
Sớm mai vừa thức giấc
Tiếng chim hót hoan ca
Chuyện xưa đà phủi hết
Hiện tại, A-di-đà
Tương lai ... còn xa tít
Tâm tịnh, chính là đây
Khí trong lành ta hít
Thánh thiện chứa tâm đầy
Luyện thân thể nhẹ nhàng
Tâm tư chớm hào quang
Thấy lòng trong sáng quá
Đường tu, đẹp vô vàn
Nói, lúc mình nên nói
Ánh mắt nở nụ cười
Giữ lòng không bối rối
Tâm yên, trí rạng ngời
Từ giữa dòng ngang trái
Hoa Tâm nở âm thầm
Chữ từ bi - bác ái
Chan khắp cùng, mênh mông
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2008 04:55:06 bởi songthhuong >
TRĂNG MƯỜI SÁU
Cho anh một hé môi cười
Nhỡ khi buồn nhớ thay lời dấu yêu
Gió thì thầm, ngỡ tiếng kêu
Nước hồ lóng lánh nắng chiều ...mắt xinh
Cho anh sợi tóc ân tình
Trói vào tâm khảm khắc in mộng lành
Hạt sương buổi sớm mong manh
Tình yêu buổi sớm quyện thành thiên thu
Cho anh lời đó như ru
Dẫu bao giông bão mây mù tuyết băng ...
Một lần để dạ băn khuăn
Hằng sâu ký ức hành trang một đời
Cho anh tình ái lên ngôi
Để làm ngọn đuốc sáng soi tâm hồn
Sông dẫu cạn, núi dẫu mòn
Vầng trăng mười sáu vẫn còn nguyên trinh Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2008 00:56:21 bởi songthhuong >
TÓC THỀ
Ai đi ngoài lộ, tóc thề
Tóc rơi theo gió, tóc về bên anh
Tóc thề trói quả tim xanh
Đứng ngồi ôm chữ si-tình ví von
*Cổ tay em trắng lại tròn
*Chớ cho ai gối, sẽ mòn một bên
Hình như em vẫn mình ên ???
Để anh đưa đón, đường trơn, ẳm bồng
Cách nhau hơn nửa tấm lòng
Nửa ngoài e thẹn, nửa trong đa tình
Tóc thề vướng lá trầu xanh
Cây cau như cũng, làm thinh ... trổ buồng Songthhuong "Hình như em vẫn mình ên ?...." Tôi là ngọn sóng lênh đênh tháng ngày
Những chiều hoa mộng đắm say
Nhạt nhoà nắng đổ lá bay úa mầu
Áng mây hờ hững về đâu
Cho dài nỗi nhớ, giăng sầu phố đêm
Chiều nay lá úa buồn thêm
Nghe cơn gió lạnh qua thềm buốt đau......!!
MMT.
HOA TUYẾT
Lang thang trên tuyết lạnh chân quen
Chiều chưa thưa nắng áng sao chen
Trăng khuya soi bóng trời yêu cũ
Thả hồn theo chiếc lá khua đêm
Mây trôi mở khép mảnh trăng vàng
Phố vắng chờ đêm nghe thở than
Tuyết trắng tinh nguyên buồn bước nhẹ
Ngày ngắn đêm dài mộng ngỏ hoang
Ngọn gió đưa hoa tuyết nõn nà
Chờ cây trơ lá - tuyết đơm hoa
Ánh sáng trời đông tươi thắm lạ
Đưa mùa thu tím trở về xa ..........
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2008 00:57:22 bởi songthhuong >
TÂM CÓ PHẬT Tâm có Phật, Phật có tâm Ngại gì gió bụi đường trần nhiêu khê * Khi tâm đã có Phật về Là mùa xuân mãi tràn trề trong ta Cõi lòng luôn nở đầy hoa Hoa vào hơi thở - hoa ra nụ cười An lành Phật ngự tim tôi Là mùa xuân cả kiếp người nghĩa nhân Duyên may có Phật đến gần Duyên tu có Pháp, có Tăng chỉ đường Nghe lòng rộn rã yêu thương Thương ai chìm đắm vô thường thế gian Từ trong ý Phật thênh thang Từ bi - Bác ái vô vàn thương yêu Bổng dưng rồi một buổi chiều Tim tôi có Phật Nên yêu kiếp người Songthhuong
CHUYỆN CÔ HÀNG XÓM
Một ngày thu, anh sắp đi tập kết
Trở về quê thăm Mẹ, viếng họ hàng
Giữa trưa buồn, đang thờ thẩn trong sân
Em trộm biết, anh vắng nhà lâu lắm !
Anh dạo ấy tuổi thiếu niên 18
Em 15 người con gái dậy thì
Đoán em buồn vì anh sắp ra đi
Nên hai đứa, ngõ vườn sau, "tâm sự"
Rồi, phương xa anh lòng không tư lự
Ở nhà quê, em có chút lạ thường
Mẹ gả chồng, anh hàng xóm ... dể thương
Sinh con gái, đặt tên mùa Thu Thảo
Rồi 75 anh về trông ngơ ngáo
Hỏi chuyện mình - anh bảo : nhớ gì đâu
Cho đến bây giờ
Câu chuyện quẳng đàng sau
Là mối tơ lòng
Em mang theo trọn kiếp
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2008 01:00:18 bởi songthhuong >
4 CÂU THƠ
Đèn Sàigòn ngọn xanh, ngọn đỏ *
Đèn GiồngVỏ ngọn tỏ, ngọn lu
Anh về học lấy chữ Nhu
9 trăng em đợi
10 thu em cũng chờ .......
****
Dịu dàng thay tiếng ầu ơ
Những lời Mẹ dạy con thơ thuở nào
Chớ ham bóng sắc, sang giàu
Chữ Nhu anh giữ, vườn sau em chờ
Tiết trinh đẹp tợ bài thơ
Câu đợi Câu chờ Câu nhớ Câu thương
Bây giờ nhân nghĩa chán chường
Tiết trinh đem bỏ vệ đường ... ai ơi
Songthhuong
QUÊ VIỆT Quá nửa kiếp người lang thang nơi đất khách Ung dung hưởng đời vật chất kiêu sa Êm ấm nhà xe văn minh của người ta - Lòng yêu nước lắm khi rồi cũng mệt Văng vẳng thâm sâu một nỗi buồn bất diệt In mãi trong hồn da diết ... Việt Nam Êm ả những chiều tím nhượm hoàng hôn Thương quá ViệtNam mõi mòn chinh chiến Mến gởi về em tấm tình xao xuyến Yêu đồng cỏ xanh gió quyện cánh diều AN LÀNH NƠI TỔ ẤM
Trong gian dối, trong tiếng kèn, tiếng nhạc
Dẫu ngọt ngào âu cũng chuyện mây trôi
Từ xa trông, mây trắng xóa tuyệt vời
Lại gần chỉ, mấy vòm mây đen tối
Xin đa tạ, tôi chỉ đành xin lỗi
Tấm thạnh tình, ai đó gởi cho tôi
Vầng mây kia là một áng tình vui ???
Mà thân gái đôi tay mềm yếu đuối
Nơi tổ ấm, ước cơm ngày hai buổi
Nhìn cuộc đời bằng đôi mắt thương yêu
Trời trong xanh, mây trắng xóa, yêu kiều
Mà mơ những an lành nơi tổ ấm Songthhuong
MÀU MẮT BIẾC
Giữa hoang vu nhớ màu mắt biếc
Lá tình thư vội viết khi trưa
Cuộc tình ướt đẫm trong mưa
Hay là một giấc mơ xưa ..... vỗ về
Tim thoáng nghe lặng thinh bối rối
Thả hồn theo mây khói suy tư
Lời yêu in đọng trang thư
Mà nghe yêu dấu hình như ... lỡ làng
Buồn vương chi chỉ là dĩ vãng
Tiếc thương dài năm tháng mây trôi
Những lời hẹn ước xa xôi
Còn vương vấn để lụy rơi cuối đường
Em gái ơi có chờ có tưởng
Đời lãng du vọng hướng muôn phương
Sương đêm gió núi dặm trường
Bóng đêm là giấc nghê thường dấu yêu
Songthhuong
TRƯỜNG XƯA ANH ĐỨNG MỘT MÌNH
Dáng thơ tha thướt sân trường
Phượng khoe cánh mỏng, má vương sắc tình
Thả hồn theo nắng lung linh
Tim anh con bướm đa tình xôn xao
Bây giờ em ở phương nào
Cánh hoa ngày đó má đào kém xinh?
Trường xưa anh đứng một mình !!!
Nhớ màu phượng thắm làm thinh khóc thầm
Songthhuong
NGHÌN XA KÉO VỀ
Ta hớn hở kéo em về tuổi dại
Rủ nhau tìm thân ái của ngày thơ
Mây lướt thướt trôi sóng vổ nhẹ ven bờ
Chân khuấy nước lá gừa chu miệng thổi
Khi cao vút xạt xào bông lúa mới
Khi tuyệt vời trong trẻo tiếng chim kêu
Dáng nghiêng nghiêng soi bóng ... dừa xiêu
Hương bưởi hương cau dịu dàng sản khoái
Nương lối gió tiếng ầu ơ của Ngoại
Ngào ngạt khoan thai thánh thoát lạ thường
Trau chuốt hài hòa thanh lịch dể thhương
Thâm thúy ca dao vững vàng độc đáo
Cũng có lúc giọng thâm trầm áo não
Điêu luyện chân truyền lộng lẫy kiêu sa
Em ơi bao kỷ niệm ngày qua
Như tơ gấm lụa nghìn xa kéo về
Songthhuong
NHỚ NGƯỜI
HàmLong có TiênLong TiênThủy
Vườn trái cây cầu khỉ chân không
Người ơi ta đã phải lòng
Khi về nhớ mãi tình trong mắt người
Học trò tình ấy xa xôi
Bởi lời chưa ngỏ đã rồi nhớ thhương
Vườn sầu riêng
Cầu khỉ trơn
Ta về bên ấy còn vương vấn lòng
MỏCày gió nổi mưa giông
Như tim thổn thức
Như lòng chơi vơi
Ngại ngùng chưa nói nên lời
Để giờ tiếc nuối
Tình ơi ... lỡ làng
Songthhương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2008 01:02:06 bởi songthhuong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: