1.
Miền cổ tích hoang hư
Cựa mình
xé lạnh Đông
Nảy mầm xanh
cổ tích
Gói
trong
từng tờ lịch
Vạn nỗi niềm
hoang hư
Xuân
vẫn xuân
lữ thứ
Ngày
vẫn ngày
mênh mang
Hoa có còn khóc nắng
Em hết buồn mùa sang?
Ở đây miền mây xám
Chiêm bao
chuộc áo vàng
Chiều thảng thốt
mai ngàn
Bướm mơ thành ẩn sĩ
Đà Lạt - Xuân 2004
2.
Lộc Cỏ
Rụt rè lộc biếc
Mấy độ giá băng
Lá khô thắp lửa
ấm thầm bước đêm
Giấc ngủ vùi
Người đi chai gót ngõ phù hoa
Đất nâu khéo thức nuôi mầm ngọc
Nắng giao thừa lấp lóa màu xanh
Hương cỏ đượm bay
ngày mới
Mật búp nõn em giấu vào mắt cũ
Đường chân trời vỡ vạc bình minh
Đà Lạt 1999 - 2004
3.
Ngôi sao em
Ngôi sao em
Lấp lánh trắng trong
Bậc thang gác chông chênh
Chiếc áo đầm lấm tấm hoa xanh nhạt
Cô bé mộng du
Hứng nước rửa chân bằng chai rượu mẫu
Dại một bờ đê cúc trắng
Gió lồng
bụi cát
chiều không
Biết rằng rướm rát tim em
Sao anh mãi hát bài ca ấy
Ngôi sao về trời
Thắp đêm màu đỏ
Đèn nhà ai rừng sâu
Cháy nỗi nhớ lạnh đầy…
Sài Gòn 1999 – Đà Lạt 2004
4.
Người trong tranh
Mượn màu mưa mùa sớm
Nguệch ngoạc vẽ vời
Đôi mắt
Đừng hiu hắt nhìn xa
Nàng ở đâu?
Tuổi thơ chắp vá
Giữa nhớ và quên
Là những điều không thật
Sơn thừa, khung cũ, cọ khô…
Tranh chồng lên tranh
Thiếu nữ khỏa thân
Tươi như con trẻ
Dòng sông ngõ nhỏ ngập mắt cá chân
không cần dò dẫm
Chào em thơ bé
Hồn trong veo không vướng cửa vuông
Sài Gòn 29.3.1999
5.
Dương cầm
Tiếng pha lê vụn vỡ
Niềm hoan lạc đêm sâu
Chẳng hiểu em cười hay khóc
Mười ngón tay nồng ấm nhựa thanh xuân?
Chuyến du hành
Đi lại con đường chưa có trong ký ức
Cái ngày mang tên em không em
Tiếng đàn từ chốn nào xa xăm lắm
Đối âm đuổi nhau
Mông lung bóng hồng hoang chiều chết
Thầm thì giai điệu
Nứt mình ra
sáp nến lửa xanh leo lét ma trơi trung cổ
Áo em màu hoàng hạc
Tóc em ngược sáng rối bời trăng
Đừng nói câu sám hối
Hãy hát lên lời biển mặn ngàn năm
Hời ru cõi nhớ u mê
Vỡ òa những mảnh pha lê dương cầm…
Sài Gòn 1999
6.
Cuối thu
Cuối thu
Mưa vẫn ầm ào
Bầu trời nghẹn sấm
Chật quá cõi người ta
Nốt nhạc chiều lạc ngoài cửa sổ
Khói bụi phố phường
Xạm đen mặt tượng thờ ơ
Giấc mơ chẳng còn linh nghiệm
Ước vọng quặt què
Em đi
Khỏi giã từ khách sáo
Cái tên ngày hôm qua hư ảo
Ân huệ sau cùng
bằng chứng ngây thơ
Cuối thu
Biển xác xơ con sóng bạc đầu
Đêm xác xơ bước chân của lá
Sài Gòn 2.10.1999
7.
Vọng viếng
Hoa trắng
Chiều đông
Bốn bánh xe chầm chậm
Nhạt nhòa khung ảnh
Ánh mắt ủ ê
trống rỗng
Phố nghèo
Giấy bạc vàng
Dán chặt mặt đường
Ướt nhoè
loang đỏ
Mưa
vô định . . .
Tôi mất bạn chưa quen
Hải Phòng 1993
8.
Viết trong đêm mưa
Chớp loá
Mặt người lát cắt thời gian
Sấm rền
Vỡ rơi phút giây còn rất mới
Lối em
Hoa phượng đỏ bầm dập dềnh hè phố
Sụt sùi mưa hạ
Ta quay lưng đứng khóc đón thu già
. . . À lại mộng
Mèo hoang gọi bầy
Tim dột
giọt lạnh tê
Ngày xa mây trắng có theo về?
Hải Phòng 1992
9.
Sa mạc
Cát cháy
Nắng lửa
Gió khô
Lốt chân người hay dấu hỏi
Ốc đảo đan xen
Nhàm chán và vô nghĩa
Khi sự nhẹ dạ không còn là gánh nặng
Niềm tin về
Âm u tiếng vọng cơn bão xa?
Mặc sa mạc biến hình
Khóm cỏ gai
bụi vùi
chờ cơn mưa phục sinh
Sài Gòn 1994
10.
Nửa giấc mơ
Đôi tình nhân lẫn trong sương không có thật
Thiên đường vắng sao.
May có ly trà cỏ ngọt
Mới nhận ra Đà Lạt và em.
Mỏng tang sợi dương cầm
Cơn mưa chiều chưa dứt?
Xin nối tràn ngày mai!
Sáng choàng dậy mặt trời đã vội
Sương hôm qua hay nửa giấc mơ
Nhè nhẹ vén mây
tuột băng về phố
Người rất quen nhưng chẳng kịp chào.
Đà Lạt 1998
11.
Hoa giấy
Vay sắc nắng hồng
Mượn gió lả lơi
Hoa nghạo nghễ mỉm cười trên vòm cổng
Mê hoặc bước chân qua
Tôi trở về khi chiều uá đã xa
Cố tìm hoa trong hương đêm thanh khiết
Chỉ gặp lại nhúm xác hoa bạc phếch
Chen mảnh vụn thư tình
giắt cỏ rối đường trăng.
Sài Gòn 1995
12.
Mười tám tuổi
Mười tám tuổi tháng trẻ ngày thơ
Ba mươi mọi thứ thành giản ảo
Mùa trăng cứ về
Thi sĩ đã theo tiên!
Nốt nhạc đen nối đêm vào quá vãng
Vệt son dài suốt hoa niên
Ba mươi tuổi trở mình
Bùi ngùi gối cũ
Thủy tiên héo khô
Chiều đã cạn
Chẳng thèm mơ suối mạch ngàn xa
Sáp mờ che bấc nến
Cháy hết đi cho tiệt hôm mai
Cho muôn sau chẳng thể dông dài
Sông trôi thế nhé ngang trời mà trôi.
Sài Gòn 2000
13.
Dạ khúc
Đêm dịch hạch
Tình trần thế
Hiển với chẳng linh
Áo xiêm đâu vẽ được thần tiên
Thôi em đời bình lặng
Anh về nghiện lại đắng cay
Ừ thì thôi...
Thôi may thôi rủi
Bài thơ sáng bệch ánh ngày
Em cười và tôi lại trộm vui
Em cười và tôi lại trộm vui
Bài thơ cháy
chói mặt trời chính ngọ
Ngày chưa kịp xanh đã trùm phủ tàn tro
Tuyệt vọng đành gọi là hạnh phúc
Hồng hoa dịu ngọt gói hương
Đà Lạt 1999
14.
Mưa xuân
Xòe tay đón hạt mưa gần
Chạnh nghe lạnh buốt muôn phần mưa xa
Tiếng mưa thầm thĩ mái nhà
Tiếng lòng nén mãi mắt nhoà đường mưa
Mưa về xanh ngõ rêu xưa
Mưa qua vàng vạt cỏ thưa lối mòn
Mưa rơi tím tái giọt buồn
Mưa giăng trắng tóc chập chờn mộng hoang.
Mưa dâng ngập bến thời gian
Đẩy con thuyền nhớ trôi ngang biền chờ
Tìm người lỗi hẹn cơn mưa
Tìm bong bóng nước bên bờ phôi pha.
Hà Nội 1993
15.
Những tờ lịch mồ côi
Cho anh một thoáng áo vàng
Xa buông sợi nắng giăng ngang mắt cười
Cho anh chút xíu da trời
Nhuộm xanh ngày tháng như hồi còn em
Nhớ ai thu bỏ đi tìm
Buổi chiều loãng gió phố thèm lá rơi
Hè qua phượng ngủ hết rồi
Những tờ lịch mới mồ côi không mùa
Hà Nội 1992
16.
Trong sương
Mắt sương lạc mất buổi chiều
Tóc sương xõa gió xiêu xiêu dáng đồi
Khăn sương ta trải em ngồi
Tay sương che lạnh ủ lời dịu êm
Mùi sương căng ngát vòm đêm
Tiếng sương nhè nhẹ ướp mềm môi nhau
Lòng sương thanh khiết một màu
Vai sương thấm những giọt sầu vu vơ
Vị sương ngọt đến không ngờ
Chân sương xin trọ bến bờ em thôi
Sáng ra nắng mới sương vơi
Chỉ còn cỏ nhớ nửa đời gió sương.
Đà Lạt 1998
******
Tất cả đã đưa vào thư viện. Xin chân thành cảm ơn Zhang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2004 03:55:01 bởi NuHiepDeThuong >