500 bài thơ Rasul Gamzatov
cacbac 02.12.2007 17:45:27 (permalink)
 
 
GỬI NGƯỜI PHỤ NỮ

Nếu trong đời có một nghìn đàn ông
Nhờ mối mai trước nhà em tập hợp
Hãy nhớ rằng trong một nghìn đàn ông
Có tên anh – Rasul Gamzatov.

Nếu từ lâu đã yêu em say đắm
Đứng trước nhà một trăm kẻ đàn ông
Trong số họ có một người trông ngóng
Người miền rừng có tên gọi: Rasul.

Nếu yêu em chỉ còn lại mười người
Đứng trong hàng nóng lòng như lửa đốt
Có một kẻ vừa buồn khổ, vừa vui
Đó là anh – Rasul Gamzatov.

Nếu yêu em tất cả còn chỉ một
Kẻ điên cuồng thề thốt mãi tình chung
Thì kẻ đó từ đỉnh cao chót vót
Người miền rừng có tên gọi: Rasul.

Còn nếu như em cô đơn buồn khổ
Không còn ai yêu nữa buổi hoàng hôn
Thì nghĩa là chốn cao nguyên đất đỏ
Trên núi cao Gamzatov không còn.


BA NGƯỜI PHỤ NỮ

Ngày tôi đi có ba người đưa tiễn
Cô thứ nhất đứng tựa gốc ngô đồng
Gọi với theo, đầu cô không cúi xuống:
“Anh sẽ quên em, nên em chẳng bận lòng”.

Cô thứ hai đứng bên cửa hiên nhà
Ôm trong tay một bình trà to nặng
Gọi theo tôi “Anh mau trở về nghe!”
Cô thứ ba chỉ thở dài im lặng.

Cô thứ nhất, sau ngọn đồi thứ nhất
Đã ánh bạc lên dưới áng mây hồng
Cô thứ hai cũng chẳng hề chật vật
Tôi quên ngay khi xe chạy qua truông.

Rồi tôi đi qua muôn nẻo đường xa
Thời gian trôi như cầm roi thúc giục
Nhưng lòng tôi chẳng thể nào quên được
Trong ba người – người con gái thứ ba.

Một ngày kia tôi về lại núi rừng
Cô thứ nhất chờ trong cơn giận dữ.
Cô thứ hai vẫn tốt bụng, dễ thương
Ra đón tôi với bình trà to bự.

Cô thứ ba, dù chẳng ra chào đón
Tôi chẳng thể quên sau chuyến đi xa
Rồi cứ đến từng đêm trong giấc mộng
Trong ba người – người con gái thứ ba.


ĐIỀU GÌ ĐẾN SẼ ĐẾN

Có ba khát khao cháy bỏng trong hồn
Nối tiếp nhau, đan xen nhau, hoà quyện..
Thêm một người phụ nữ sẽ ôm hôn
Rồi sau đấy – điều gì đến, sẽ đến.

Bên bàn viết sấy khô một chiếc sừng*
Riêng điều này thì ông trời không cấm
Và sẽ viết thêm một bài thơ tình
Rồi sau đấy – điều gì đến, sẽ đến.

Người phụ nữ đã ôm, nhưng mà chẳng
Giống như người phụ nữ ở trong mơ
Giọt rượu nồng giờ bỗng chua như dấm
Và lời thơ chẳng còn đượm như xưa.

Có ai đấy đưa ra lời đồn đại
Đang bay đi khắp muôn nẻo núi rừng
Rằng nhiệt tình trong tôi không còn cháy
Và ngựa hồng đã khập khiễng đôi chân.

Không để cho ai có thể coi thường
Dẫu thiên hạ lúc này đang biết tiếng.
Thêm một người phụ nữ sẽ không ôm
Rồi sau đấy – điều gì đến, cứ đến.

Lúc này tôi không sấy khô chiếc sừng
Từng lời nói cần đắn đo, suy nghĩ
Lúc này đây, mũi tên nhỏ của mình
Tôi không bắt phải rơi vào điểm chỉ.

Những ngôi sao tôi thắp ở trong đầu
Để thời gian không làm thơ nguội lạnh
Và các bạn hẳn ngạc nhiên: “Ôi dào!”
Rồi sau đấy – điều gì đến, cứ đến.
-------------
*Sấy khô một chiếc sừng: uống hết một sừng rượu.


TÌNH SỐNG MÃI

Anh bây giờ lại yêu em say mê...
Chỉ nói dối – chẳng làm gì có chuyện?
Thế nhưng mỗi lần anh đến Paris
Lại thấy Paris thần tiên, kiều diễm.

Ta cứ sống trên đời không để ý
Mùa xuân đi – lời nói một lần đầu
Em bỗng thấy buổi chiều nay trẻ thế
Và dễ thương như câu chuyện không đâu.

Lần đầu tiên anh viết một bài thơ
Mặc dù thơ từ lâu anh đã viết
Và dù cho xúc động vẫn có thừa
Anh chỉ nhớ một bài thơ duy nhất.

Vẫn thế thôi, tình yêu vẫn chân thành
Niềm say mê trong anh hồi sinh lại
Em là bài thơ đầu tiên của anh
Là tình yêu đầu tiên, tình sống mãi.


NGHĨ VỀ NGHỀ THƠ

Nghề làm thơ và sáng tạo ra thơ
Nghề như thế trên đời không hề có.
Thế có gì? Đồi núi ở dằng xa
Có ngày đêm, tuyết rơi và mưa đổ.

Có chuyển động, đứng yên nơi trần thế
Có kỷ niệm ngày xa – nước mắt, nụ cười
Có sự chết đi và sinh ra thay thế
Có sắc sắc không không, có chân lý cuộc đời
Và có phút giây trong cuộc đời người
Sẽ đọng lại thành dấu tích muôn thưở.

Để cho ai, thế giới và cảm giác
Chỉ có thơ ca – người thi sĩ cuộc đời
Nhưng câu hỏi: làm sao thơ viết được?
Thì tự tôi đi kiếm câu trả lời.


TÌNH Ở MÃI TRONG THƠ

Cứ ngỡ rằng từ nay những dòng thơ
Chỉ về tình yêu thì tôi mới viết
Những bài khác tôi sẽ đem xé hết
Rồi đem vứt vào bếp đốt thành tro.

Con đường tôi vẫn chạy từ núi đồi
Ai biết được còn bao nhiêu ngày nữa?!
Đời có một nhưng nếu có nhiều đời
Thì tình tôi vẫn đủ cho tất cả.

Dù ở đâu, dù điều gì đã xảy
Chỉ mong sao tình ở mãi trong thơ
Giờ phía trước thời gian đâu còn mấy
Để đi viết về những chuyện vẫn vơ.

Hãy nhanh tay đóng đầy vựa lúa vàng
Thu đang qua và đông đã sắp sang.


HỒI SINH

Anh nhận thấy một điều: đây là lúc
Anh và em, cả hai đứa hồi sinh
Từ những câu chuyện cổ, nơi nhân vật
Người yêu nhau không khỏi chết vì tình.

Tình yêu trải hết mình, giăng tấm lưới
Kẻ đang yêu bị đốt bởi lửa tình.
Thiên nga yêu lâu ngày không sống nổi
Chỉ quạ khoang sống tới ba trăm năm.

Trời không cho thiên nga sống đến già
Nhưng vẫn yêu cuộc đời mình ngắn ngủi
Hát vang ở đời khúc hát thiên nga
So với quạ vẫn hạnh phúc gấp bội.
Dù sống đến ba trăm năm già cỗi
Nhưng cuộc đời le lói tựa bóng ma.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9