Mai sau biết có gặp nhau
Hay là hẹn mãi kiếp sau đợi chờ
Vì đâu ai mãi hững hờ
Cho ai mơ mãi vần thơ thắm sầu
Đông về giá buốt canh thâu
Mưa tuôn giọt nặng ai sầu nhớ ai...
-kt-
Cũng đành lỡ một lầm hai
Qua nhà ai, lại qua rồi, lại qua
Nhà em có một vườn hoa
Nhà em hàng liễu thướt tha bên thềm
Nhà em rộn ra tiếng chim
Tiếng cười tiếng nói, nỗi niềm đầy vơi
Nhà em đầy ắp tiếng cười
Làm sao nhớ hết bao người lại qua
Anh đành mơ khách đường xa
Trách chi em kẻ xót xa phận mình
Đông về gió lạnh thâu canh
Mưa tuông giọt nặng, nghe mình đơn côi
Thế thôi, thôi thế thì thôi
Ngôi sao nhỏ tận phương trời xa xăm
Sá chi một chút hương thầm
Một đời chỉ kiếp con tằm vương tơ
thì sao gọi mãi hững hờ!!!
ĐT