Mãi Chờ...
Bóng chiều nghiêng ngã sau đình
Hồn em cũng lịm khi tình chia đôi
Lặng nhìn chiếc lá đơn côi
Lao đao rơi rụng chân đồi hoàng hôn
Giọt thương, giọt nhớ, giọt hờn
Nhạt nhoà môi má...gầy mòn vóc mai
Khi tình đã lợ giòng hai
Chim bay bể Bắc, thôn Đoài ngóng trông
Về đi! Anh hỡi...loan phòng
Có người con gái bên song mãi chờ...
Sương Anh
Thương ta thuở ấy dại khờ
Lời thương không nói để giờ còn đau
Và lòng cứ mãi ước ao
Dù không duyên ước gặp nhau một lần
Để cho em được dỗi hờn
Để ta nhìn, tóc ai còn ngang vai?
Còn không hay đã búi rồi
...Ừ xưa,... chuyện ở chân đồi hoàng hôn...
ĐT