MỘT THUỞ CÒN VƯƠNG
Đường em đi không còn anh chung bước
Một mình em cô độc bơ vơ
Thì dẫu có ngàn hoa phía trước
Chẳng thể làm lưu luyến bước chân em
Dù mai đây tóc trắng pha màu
Tình vẫn vẹn như buổi đầu gặp gỡ
Đừng bảo em vùi chôn đi kỷ niệm
Khi trái tim vẫn từng nhịp rưng rưng
Nắm chặt tay em đừng buông anh nhé !
Hãy giữ em với tất cả tình anh
Để tình mình không chỉ là kỷ niệm
Của một thời thuở mới bước vào yêu. van79_bc
Trong hạnh phúc đã có mầm ly biệt
Thì dù tình tha thiết cũng bằng không
Buông nhau nghe em và xin đừng luyến tiếc
Để ngày mai em hạnh phúc bên chồng
ĐT
THÂN THƯƠNG PHỐ HIỀN...
Có xa mới biết thế nào
Là thương, là nhớ sắc màu quê hương!
Chân đi qua mấy dặm trường
Mà sao không thể ngược đường về thăm
Sài-Gòn, xa đã bao năm
Đếm chưa kịp hết, luân trầm mãi thôi
Lật lại trang vỡ cuộc đời
Bạc quăn góc giấy, bạc thời tóc xuân
Xa xôi, con mắt lại gần
Nhìn soi tận đáy thân thương phố hiền...
Tóc nâu
Không sao, còn một chút duyên
Quê hương vẫn đợi người miền xa xôi
Có gì đâu một mảnh đời
Vòng quay con tạo, đổi dời bao lăm?
Cuộc đời, ôi! sáu mươi năm!!!
Chỉ là một kiếp trầm luân sớm chiều
Lòng riêng gió thổi đìu hiu
Em ơi! nắng sớm, mưa chiều...thời gian!!!
ĐT
MƠ MỘNG
Làm sao quên được "...thuở ban đầu.."
Thả ý gieo vần nối tiếp câu
Chẳng quản lênh đênh qua biển rộng
Không nề vất vả vượt sông sâu
Mơ tìm tri kỷ nơi mưa thảm
Mộng gặp tri âm chốn gió sầu
Gối mỏi chân chồn râu tóc bạc
Người xưa chẳng biết đã về đâu?
Thi Nang
Người xưa dẫu biết đã về đâu!
Trong ta còn mãi thuở ban đầu
Đã đành chia cách mình đôi ngả
Há chẳng trùng phùng kẻ một câu!
Giang sơn một gánh đời phiêu bạc
Non nước trăm đường kiếp lãng du
Xin gửi về anh lời tâm sự
Vơi chút ưu tư, bớt nỗi sầu
ĐT
quote:
Trích đoạn: Đình Thế
Người đi bóng nắng cũng nhạt nhoà
Mang theo hương thắm cả mùa hoa
Chút tím hoàng hôn buồn tắt lịm
Mong trời rút ngắn quãng đường xa
T.T.K.13.2.2009
Quãng đường đời dù có xa ngàn dặm
Tình luyến thương thì vẫn ngắn vô cùng
Và gần nhau cũng vẫn là xa thẳm
Nếu không còn dù một chút tình chung
ĐT
Người đi bỏ phế vườn hoa mộng Để rụng hoa tàn giữa gió đông Xuân đến cánh hoa hồng trở lại Người còn quở trách có nên không???? T.T.K.21.2.2009
DẠ KHÚC TÌNH YÊU
Ngân vang dạ khúc vương mang
sầu vương ý nhạc lòng mang tình sầu
Gió ơi gió đã về đâu
Mây trôi tìm mãi nhuốm màu buồn thương
Ai đi cách mấy nẻo đường
Ai tìm ai chốn muôn phương khắp miền
Bao giờ ai về bến duyên
Cho tình người trọn vẹn nguyền lời nao
Thế rồi mỗi đêm nhìn sao
Người thôi oán trách tình sao lỗi thề
Vì người đã tìm đường về
Bên vườn thơ cũ nguyện thề ngày xưa
Yêu thương biết mấy cho vừa
Vần thơ trang cũ vẫn chừa người ghi
Một lời vàng đá xuân thì
Vườn thơ thi sĩ tình si một người
Sum vầy dạo khúc tình ơi
Thương sao thương quá ngàn lời nhớ nhau
Dạo lên khúc nhạc muôn sao
Dạt dào như suối tuôn trào lời yêu
Hàn Băng
Trích đoạn: Đình Thế
Một cành hoa thắm,một trái tim
Gởi gắm cho ai cả nỗi niềm
Chúc anh hạnh phúc nhiều đến nỗi
Không còn chỗ chứa ở trong tim
thuỵ du
Xin đừng chúc phúc khách lãng du
Miền xa sông nước khói sương mù
Thêm chạnh lòng người còn phiêu bạt
Ơ hờ thương cảm một lời ru
Dù sao cũng xin cảm ơn em
Gửi gắm cho ta chút nỗi niềm
Một chút xuyến xao lòng bao nỗi
Nỗi buồn, nỗi nhớ lạnh buồng tim
ĐT
Lời chúc nghe buồn tận trái tim
Phải chăng người chợt lạnh nỗi niềm?
Người ơi phương nớ chừ xa vắng
Thương cũng âm thầm nhớ lặng im
Tiếng ngọt tiếng chìm trong phút giây
Lặng nghe....tình yêu chợt dâng đầy
Thoáng xót xa đưa vùng kỷ niệm
Gửi cùng năm tháng lạnh khói mây
Một chút nhớ thương một chút say
Tình ơi sao rời bỏ nơi này
Ta người lữ khách nơi xứ lạ
Nghe ngậm ngùi tình đã trót bay.....
thụy du
Lời chúc nghe buồn tận trái tim
Phải chăng người chợt lạnh nỗi niềm?
Người ơi phương nớ chừ xa vắng
Thương cũng âm thầm nhớ lặng im
Tiếng ngọt tiếng chìm trong phút giây
Lặng nghe....tình yêu chợt dâng đầy
Thoáng xót xa đưa vùng kỷ niệm
Gửi cùng năm tháng lạnh khói mây
Một chút nhớ thương một chút say
Tình ơi sao rời bỏ nơi này
Ta người lữ khách nơi xứ lạ
Nghe ngậm ngùi tình đã trót bay.....
thụy du
Lời thơ răng ngọt rứa người ơi
Cho người phiêu lãng chợt chơi vơi
Về Cố đô xưa chiều Bến Ngự
Nghe mưa lạnh buốt cả khung trời
Chiều ni Văn Lâu buồn không ai
Thiên Mụ lầu chuông vọng vang dài
Người đi để Huế buồn rưng rức
Nón lá che nghiêng, mái tóc dài
Trường Tiền mấy nhịp bao gió mưa
Xa em ta như tháng năm thừa
Bạch Hổ lặng thầm trong đêm vắng
Kim Luông cau rũ nhớ sao vừa!
Rứa mà cũng đã mấy mùa xa
Áo tím còn chăng dáng mặn mà
Hay chừ đã tay bồng tay bế
Sân trường phượng rũ... một thời qua
Cũng chỉ vài dòng rung cảm thôi
Huế ơi! răng còn mãi xa hoài
Chiều ni phương nớ còn xa vắng
Miền xa nhớ mãi Huế thương ơi!
ĐT
Trích đoạn: Đình Thế
Lời chúc nghe buồn tận trái tim
Phải chăng người chợt lạnh nỗi niềm?
Người ơi phương nớ chừ xa vắng
Thương cũng âm thầm nhớ lặng im
Tiếng ngọt tiếng chìm trong phút giây
Lặng nghe....tình yêu chợt dâng đầy
Thoáng xót xa đưa vùng kỷ niệm
Gửi cùng năm tháng lạnh khói mây
Một chút nhớ thương một chút say
Tình ơi sao rời bỏ nơi này
Ta người lữ khách nơi xứ lạ
Nghe ngậm ngùi tình đã trót bay.....
thụy du
Lời thơ răng ngọt rứa người ơi
Cho người phiêu lãng chợt chơi vơi
Về Cố đô xưa chiều Bến Ngự
Nghe mưa lạnh buốt cả khung trời
Chiều ni Văn Lâu buồn không ai
Thiên Mụ lầu chuông vọng vang dài
Người đi để Huế buồn rưng rức
Nón lá che nghiêng, mái tóc dài
Trường Tiền mấy nhịp bao gió mưa
Xa em ta như tháng năm thừa
Bạch Hổ lặng thầm trong đêm vắng
Kim Luông cau rũ nhớ sao vừa!
Rứa mà cũng đã mấy mùa xa
Áo tím còn chăng dáng mặn mà
Hay chừ đã tay bồng tay bế
Sân trường phượng rũ... một thời qua
Cũng chỉ vài dòng rung cảm thôi
Huế ơi! răng còn mãi xa hoài
Chiều ni phương nớ còn xa vắng
Miền xa nhớ mãi Huế thương ơi!
ĐT
Áo tím ngày xưa đã có chồng
Ngậm ngùi chôn chặt những ngóng trông
Người ơi xa vắng buồn nghe nhớ
Một khoảng yêu say giọt tình nồng
Hỡi Huế người chừ đã cách xa
Chân đi lòng có biết chăng là
Sông Hương núi Ngự hoài trông ngóng
Bước người xa xứ ghé thăm qua
Chiều ni trên dặm bước đường dài
Thầm hỏi rằng người có nhớ ai
Buồn thương năm tháng nghe mòn mỏi
Đợi gót người lữ khách vãng lai
Tình ấy lặng lờ mãi trôi xuôi
Như dòng Hương giang luống ngậm ngùi
Cách biệt lâu rồi nghe buồn lắm
Dòng đời đôi ngả... rẽ đôi nơi ......
thụy du
Trái tim khờ . . . Đừng đến hôn em bằng bờ môi lạnh giá
Vòng tay quyện những dối trá tình rơi
Hãy yêu em bằng nhịp thở ấm hơi
Bằng máu tim giọt nồng nàn tha thiết Đừng đến yêu em bởi ngoài kia mưa tuyết
Đổ ngập tràn nơi góc phố tình anh
Phút sân ga buồn lả không bóng hình
Con tàu đến vội vàng quay lưng bước Trái tim em dại khờ từ kiếp trước
Góc tâm hồn không hề nghĩ dối gian
Sao người tình đi qua - để dở dang
Trái sầu rơi em nếm từng giọt đắng aB - Feb 2009
MƠ MỘNG Làm sao quên được "...thuở ban đầu.." Thả ý gieo vần nối tiếp câu Chẳng quản lênh đênh qua biển rộng Không nề vất vả vượt sông sâu Mơ tìm tri kỷ nơi mưa thảm Mộng gặp tri âm chốn gió sầu Gối mỏi chân chồn râu tóc bạc Người xưa chẳng biết đã về đâu? Thi Nang Người xưa dẫu biết đã về đâu!
Trong ta còn mãi thuở ban đầu
Đã đành chia cách mình đôi ngả
Há chẳng trùng phùng kẻ một câu!
Giang sơn một gánh đời phiêu bạc
Non nước trăm đường kiếp lãng du
Xin gửi về anh lời tâm sự
Vơi chút ưu tư, bớt nỗi sầu
ĐT CÓ CÒN ĐÂU ! Luyến lưu chi lắm thưở ban đầu Đã ngút ngàn xa tiếng vó câu Người nỡ quên rồi lời ước hẹn Để tình chìm xuống đáy sông sâu Lời thương vời vợi lời thương nhớ Lệ thảm tuôn rơi lệ thảm sầu Khép lại tháng ngày mơ mộng cũ Phút ban đầu ấy có còn đâu ! N.Á MÃI ĐỢI Mãi đợi mong nhau đến bạc đầu Thương thầm từng ý nhớ từng câu... Lời vàng dạ đó còn lưu luyến Ý ngọc tâm này mãi lắng sâu Đọng lại suốt đời hình bóng cũ Mang hoài trọn kiếp trái tim sầu! Thuyền đi vạn nẻo không về bến Bến ngóng trông chờ chẳng thấy đâu! Thi Nang
Không sao, còn một chút duyên
Quê hương vẫn đợi người miền xa xôi
Có gì đâu một mảnh đời
Vòng quay con tạo, đổi dời bao lăm?
Cuộc đời, ôi! sáu mươi năm!!!
Chỉ là một kiếp trầm luân sớm chiều
Lòng riêng gió thổi đìu hiu
Em ơi! nắng sớm, mưa chiều...thời gian!!!
ĐT [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/C826EF44D87F41FDA748778FE1B3D583.jpg[/image]
Sài gòn cũ...
Khi nhớ , thì buông một tiếng than
Chứ đâu giữ mãi những buộc ràng
Đến trăm năm nữa vẫn còn đó
Cố quận ly tan, nghĩa tương tàn !
Dài đâu một kiếp sáu mươi năm?!
Ngắn ngủi..., trôi nhanh giấc mộng trầm
Đã dần nguội lạnh sầu ly hận
Trở về chốn cũ gọi tiếng " Thăm ! "
Cay đắng bờ môi, biết không anh?
Chẳng tìm đâu dấu vết thị thành
Hòn ngọc Viễn đông nhiều thay đổi
Đến kẻ thân quen vẫn ngỡ ngàng...
Em giữ ảnh xưa : Sài Gòn cũ
Mãi mãi trong em kỷ niệm còn!
Tóc nâu
Cay đắng bờ môi, biết không anh?
Chẳng tìm đâu dấu vết thị thành
Hòn ngọc Viễn đông nhiều thay đổi
Đến kẻ thân quen vẫn ngỡ ngàng...
Em giữ ảnh xưa : Sài Gòn cũ
Mãi mãi trong em kỷ niệm còn!
Giờ thì thuở ấy đã xa
Em ơi! nửa mảnh trăng tà...ngày xưa
Thương yêu nói mấy cho vừa
Miễn lòng mình vẫn nhớ về Quê hương
Dù đi trăm vạn nẻo đường
Tình quê vẫn giữ vẫn thương trọn tình
Miễn sao không thẹn lòng mình
Thì Quê hương bỏ sao đành phải không
Tặng em một sớm nắng hồng
Đức Bà như vẫn còn mong em về
ĐT
Thương ta thuở ấy dại khờ
Lời thương không nói để giờ còn đau
Và lòng cứ mãi ước ao
Dù không duyên ước gặp nhau một lần
Để cho em được dỗi hờn
Để ta nhìn, tóc ai còn ngang vai?
Còn không hay đã búi rồi
...Ừ xưa,... chuyện ở chân đồi hoàng hôn...
ĐT
Lỡ Làng
Người đầu thôn kẻ cuối thôn
Đêm trông ngày ngóng bồn chồn không yên
Thương nhau chẳng nói lặng yên
Để em đành phải lên thuyền sang ngang
Bây gìờ tình đã lỡ làng
Tóc dài nay đã gọn gàng búi cao
Nhắc làm chi chuyện thuở nào
Cho hồn thắt thẻo nghẹn ngào tình xưa
Sương Anh
Dòng đời nay nắng mai mưa
Còn chăng một chút duyên thừa mà thôi
Tình em đã ấm êm rồi
Tình ta, ta vẫn chơi vơi giữa dòng
Ngày xưa pháo đỏ rượu hồng
Nhắc chi em! chỉ đau lòng người xưa
ĐT
Chờ Trông
Yêu nhau nói mấy cho vưà
Nhưng duyên đã lợ tình thưà còn đây
Chờ nhau hơi ấm bàn tay
Bao giờ anh nhỉ sum vầy đôi ta?
Xe hoa, tiệc cưới, chung nhà
Chỉ là ảo ảnh...mơ xa thuở nào
Chim trời cánh vỗ bay cao
Tứ phương vô định làm sao tìm về
Trời đêm lấp lánh sao khuê
Sầu em chan chưá dầm dề gối đơn
Tơ vương giăng mắc tâm hồn
Thuyền xa khuất bến vẫn mòn mỏi trông
Sương Anh
Trái tim khờ . . . Đừng đến hôn em bằng bờ môi lạnh giá
Vòng tay quyện những dối trá tình rơi
Hãy yêu em bằng nhịp thở ấm hơi
Bằng máu tim giọt nồng nàn tha thiết Đừng đến yêu em bởi ngoài kia mưa tuyết
Đổ ngập tràn nơi góc phố tình anh
Phút sân ga buồn lả không bóng hình
Con tàu đến vội vàng quay lưng bước Trái tim em dại khờ từ kiếp trước
Góc tâm hồn không hề nghĩ dối gian
Sao người tình đi qua - để dở dang
Trái sầu rơi em nếm từng giọt đắng aB - Feb 2009 Trái tim khờ giữa trời mưa bơ vơ
Một mình tim ướt thẫn thờ lòng ai
Ngoài trời mưa vẫn rây mãi
Giọt mưa sợi vắn sợi dài khóc thương
Hàn Băng
Thương ta thuở ấy dại khờ
Lời thương không nói để giờ còn đau
Và lòng cứ mãi ước ao
Dù không duyên ước gặp nhau một lần
Để cho em được dỗi hờn
Để ta nhìn, tóc ai còn ngang vai?
Còn không hay đã búi rồi
...Ừ xưa,... chuyện ở chân đồi hoàng hôn...
ĐT
Lỡ Làng
Người đầu thôn kẻ cuối thôn
Đêm trông ngày ngóng bồn chồn không yên
Thương nhau chẳng nói lặng yên
Để em đành phải lên thuyền sang ngang
Bây gìờ tình đã lỡ làng
Tóc dài nay đã gọn gàng búi cao
Nhắc làm chi chuyện thuở nào
Cho hồn thắt thẻo nghẹn ngào tình xưa
Sương Anh
Dòng đời nay nắng mai mưa
Còn chăng một chút duyên thừa mà thôi
Tình em đã ấm êm rồi
Tình ta, ta vẫn chơi vơi giữa dòng
Ngày xưa pháo đỏ rượu hồng
Nhắc chi em! chỉ đau lòng người xưa
ĐT
Chờ Trông
Yêu nhau nói mấy cho vưà
Nhưng duyên đã lợ tình thưà còn đây
Chờ nhau hơi ấm bàn tay
Bao giờ anh nhỉ sum vầy đôi ta?
Xe hoa, tiệc cưới, chung nhà
Chỉ là ảo ảnh...mơ xa thuở nào
Chim trời cánh vỗ bay cao
Tứ phương vô định làm sao tìm về
Trời đêm lấp lánh sao khuê
Sầu em chan chưá dầm dề gối đơn
Tơ vương giăng mắc tâm hồn
Thuyền xa khuất bến vẫn mòn mỏi trông
Sương Anh
Tơ vương giăng mắc tâm hồn
Thuyền xa khuất bến vẫn mòn mỏi trông
SA
Hồ xa nắng đã rực hồng
Em còn ngồi đó chờ mong phương nào
Mặt hồ sóng nước lao xao
Người đi ôi biết về đâu mà chờ
Tâm tư trống vắng ơ thờ
Gởi về đâu nỗi hững hờ trong em
Anh xa xôi mãi ngóng tìm
Về phương ấy mà con tim héo gầy
Em ơi rồi một mai này
Ước cùng tương hội lắp đầy yêu thương
ĐT
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: