MỘT THUỞ CÒN VƯƠNG
Người đứng trên bến vắng chiều mưa Ngóng xa nhớ mãi bóng hình xưa Chờ trông mòn mõi người không đến Thuyền xưa tách bến vẫn chưa về... H V
Rồi thời gian cuốn trôi tất cả
Nhưng tình yêu lại lội ngược giòng
(Thơ THà buồn quá, chúc bạn vui khi xem hai câu trên)
Rồi thời gian cuốn trôi tất cả
Nhưng tình yêu lại lội ngược giòng
(Thơ THà buồn quá, chúc bạn vui khi xem hai câu trên)
_____________________________
Đan Quỳnh
Ai triết lý tình yêu nghe hay quá
Nhưng cuộc đời nghiệt ngã bỡi tình yêu
Ai biết tình yêu cũng khổ đau nhiều
Vòng tình luỵ biết vẫn liều đặt bước...
Họ thích cả những chiều mưa sướt mướt
Họ nao nao nhìn con nước, lục bình trôi
Họ thích bình minh và cả chiều trời
Thích những ngày u ám và cả những ngày nắng đẹp
Họ mơ giấc điệp
Ôi tình yêu - vốn đẹp làm sao
Rồi họ chia tay, cùng khổ như nhau
Họ than vãn, họ làm thơ thương khóc
Họ chia ly bước đường đơn độc
Họ buồn, họ trách móc người xưa
Họ thù hận, họ thương yêu biết mấy cho vừa
Tình là thế , là gió mưa giông bão
Họ sống bằng mộng ào
Và suốt đời chẳng thể quên nhau.
ÔI cuộc đời ơi! tình vốn một bể sầu!!!
ĐT
Nếu thời gian trở lại được ngày xưa Em có khác hay vẫn là như thế? Để giờ đây mưa dài, đêm vắng vẻ Vẫn một mình lê bước thang thang? T.Hà Vì bên em đang thiếu vắng chàng
Mình đồng điệu hãy cùng lang thang nhé
Em sẽ khác, sẽ không là như thế
Chuyện qua rồi, tất cả đã ngày xưa
Đợi làm chi bến vắng chiều mưa
Mong ước mãi mà người không trở lại
Em tê tái và lòng ta tê tái
Nửa cuộc đời, còn vụng dại biết bao nhiêu
Mưa rơi trên bến tiêu điều...
ĐT
Người đứng trên bến vắng chiều mưa Ngóng xa nhớ mãi bóng hình xưa Chờ trông mòn mõi người không đến Thuyền xưa tách bến vẫn chưa về... H V
Để người trên bến ủ ê
Gửi niềm thương cảm bốn bề "hư vô"
Bến xưa đã vắng bóng đò
Người còn đứng mãi ngóng chờ xa xăm
ĐT
Người đứng trên bến vắng chiều mưa Ngóng xa nhớ mãi bóng hình xưa Chờ trông mòn mõi người không đến Thuyền xưa tách bến vẫn chưa về... H V
Để người trên bến ủ ê
Gửi niềm thương cảm bốn bề "hư vô"
Bến xưa đã vắng bóng đò
Người còn đứng mãi ngóng chờ xa xăm
ĐT
Buồn trông dưới trời mưa râm
Dõi đôi mắt lệ chờ mong người về
Người đi có nhớ hương quê
Sao người chẳng nhớ lời thề hẹn xưa
Han Băng
Đi đâu mà chạy đi hoài
Tuấn mã đường dài cứ mãi chạy nhanh
Qua cầu khúc quẹo khúc quanh
Chạy nhanh nhanh thế cố nhanh qua cầu
H B
Đi đâu mà chạy đi hoài
Tuấn mã đường dài cứ mãi chạy nhanh
Qua cầu khúc quẹo khúc quanh
Chạy nhanh nhanh thế cố nhanh qua cầu
H B
Cảm ơn KT ghé nhà anh
Ngựa chạy đường dài anh chạy nhanh
Tặng hoa cho kịp ngày mồng tám
Nếu không anh sống chẳng yên lành
Em đi thơ thẩn làm gì thế
Lại gặp anh đây ở giữa cầu
Có phải ngả tư đường đâu nhỉ
Mà bỗng tình cờ được gặp nhau
Dù gì cũng xin cảm ơn em
Ngõ vắng lá rơi xuống bậc thềm
Được em ghe thăm dù chốc lát
Nhưng em đi rồi, anh buồn thêm
Nhà anh hoang vắng, dậu rào thưa
Quanh năm trống trải, gió bụi lùa
Một mình một bóng, đời quạnh quẽ
Hết mùa nắng gắt đến mùa mưa
Cũng chỉ tế thôi chẳng có gì
Đầu hè có trồng một cây si
Ai đi qua đó dừng lại ngắm
Hững hờ thầm hỏi nó tên chi
Những tháng ngày qua, cứ vậy thôi
Bao nhiêu người đến, bấy nhiêu người
Lơ đãng trời chiều và lặng lẽ
Riêng anh hạnh phúc ... mãi bên đời.
ĐT
Anh xin lỗi HB mà cứ ngỡ KKT (vì tinh tú nhỏ nhoi ngày nào)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2009 21:11:48 bởi Đình Thế >
TRÁCH AI BÂY GIỜ Ta mãi tìm ai giữa dòng đời Để hồn thả mộng, tiếc lá rơi Đông tàn, Xuân nở muôn hoa đẹp Một mối tình đau chẳng thể vơi Xót thương cho phận hẩm hiu ta Cuộc tình đương đượm nối mộng hoa Dù lời chưa ngỏ tình như đã Một sáng giao mùa, người đi xa Ta trách gì ai, oán gì ai Đời hoa hé nở nắng sương mai Đêm về tàn lụi ôm nỗi nhớ Vườn hồng một đoá xót thân gầy Thời gian sẽ phủ trái tim đau Giận hờn gì khi đã mất nhau Tình côi gom lại mình ta nhớ Xin đời đừng bạc ở kiếp sau. 03.03.09 ND87 ĐỪNG TRÁCH Ai đã từng yêu từng chia tay
Đâu chỉ riêng ai nỗi đau này
Đâu chỉ một mình ai mất mát
Người kia Cũng khổ, em có hay
Thì đừng vội trách một người xa
Phương trời cũng thương nhớ thiết tha
Cũng mong đời em luôn hạnh phúc
Dẫu người đi, bốn bể là nhà
Thôi em! duyên phận chẳng nên duyên
Thì luyến lưu chi, chỉ luỵ phiền
Chôn chặt đáy lòng vui tình mới
Để mình anh ôm ấp niềm riêng
Theo bước giang hồ thân lãng du
Muôn nẻo quan san gió bụi mù
Gửi lòng về với miền quê cũ
Một mối tình xưa, đẹp muôn thu...
ĐT
Buồn thêm !
Nhớ ngày xưa...lá Diêu bông
Anh theo em mãi mà không nói gì
Cũng lắm lúc,
Cũng đôi khi...
Em len lén ngó người đi sau mình !
Anh theo lẻo đẻo,
lặng thinh
Bàn tay bối rối em vin áo dài
Lá me theo gió bay bay
Thầm thì em ước: đường dài...dài thêm...
...
Ngày xưa là những ấm êm
Chỉ làm đầy nổi buồn thêm - bây giờ !
Tú_Yên
DIÊU BÔNG? EM Ở ĐÂU?
Ngoài trời lất phất cơn mưa
Mà trong lòng lạnh ngày xưa đang về...
Em ơi! ngày ấy tóc thề
Gió bay, cúi mặt mân mê áo dài
Bao năm lận đận quê người
Chiều nay mưa, cả bầu trời nhớ em
Diêu bông! anh đã đi tìm
Bao năm nào thấy
Còn em đi rồi
Lang thang, anh vẫn một đời
Đi tìm nhưng, diêu bông ơi! phương nào???
ĐT
Trích đoạn: Đình Thế
Nhà anh hoang vắng, dậu rào thưa
Quanh năm trống trải, gió bụi lùa
Một mình một bóng, đời quạnh quẽ
Hết mùa nắng gắt đến mùa mưa
Cũng chỉ tế thôi chẳng có gì
Đầu hè có trồng một cây si
Ai đi qua đó dừng lại ngắm
Hững hờ thầm hỏi nó tên chi
ĐT
Gửi Người Trồng cây Si Nhà anh trống vắng giậu rào thưa
Muốn bước qua thăm cứ thẹn thuà
Thơ thẩn ngoài sân bên chái lá
Chút tình thầm gửi...thấy gì chưa?! Bên đây bên đó nào xa nhau
Chỉ cách hàng cây làm giậu rào
Người vẫn hững hờ không để ý
Vô tình quay bước buồn làm sao Hay là mãi miết trồng cây si
Chăm sóc nâng niu chẳng biết gì
Đợi đến khi cành tươi lá tốt
Làm tàn che mát gót tiên đi Muốn làm cây hoa bên vườn nhà
Để được người ấy yêu thiết tha
Chăm sóc nâng niu từng cánh lá
Đời vui hạnh phúc biết bao là... Sương Anh Lâu lâu phá anh ĐT chút nè, hổng có được rượt à nha...
Gửi Người Trồng cây Si
Nhà anh trống vắng giậu rào thưa
Muốn bước qua thăm cứ thẹn thuà
Thơ thẩn ngoài sân bên chái lá
Chút tình thầm gửi...thấy gì chưa?!
Bên đây bên đó nào xa nhau
Chỉ cách hàng cây làm giậu rào
Người vẫn hững hờ không để ý
Vô tình quay bước buồn làm sao
Hay là mãi miết trồng cây si
Chăm sóc nâng niu chẳng biết gì
Đợi đến khi cành tươi lá tốt
Làm tàn che mát gót tiên đi
Muốn làm cây hoa bên vườn nhà
Để được người ấy yêu thiết tha
Chăm sóc nâng niu từng cánh lá
Đời vui hạnh phúc biết bao là...
Sương Anh
Bốn bức tường xiêu gọi là nhà
Cây si cằn cỗi chẳng lá hoa
Lá rụng bên thềm rào xiêu vẹo
Suốt bốn mùa che tạm thân ta
Nhà em bên ấy cổng, tường cao
Rợp trời hoa nở cúc, mai đào
Xuân đến hoa vàng chen nhau nở
Đài trang thi thoảng thấy ra vào
Có thấy bóng hồng vương đâu đây
Xót phận nhà tranh, lá rụng đầy
Sao sánh lầu hoa và gác ngọc
Cây si còi cọc đã bao ngày
Có lúc ươm mơ tình vụng dại
Nhưng rồi chỉ ngơ ngẩn vào ra
Thấy nhuỵ hoa vàng lòng muốn hái
Sợ rằng chua xót một mình ta
Cũng từng mơ ước một tình yêu
Cũng vọng bình minh, mộng nắng chiều
Nhưng đã bao chiều qua lặng lẽ
Thương mình trống vắng mái tranh xiêu
Thôi đành chắc lười đợi kiếp sau
Kiếp này có lẽ khó yêu nhau
Bao năm chôn chặt lòng héo úa
Bỏ mặt thời gian, một kiếp sầu
ĐT
Hoa xưa em đã chán rồi
Ta còn giữ mãi bên đời cho ta
Nhân ngày mồng tám tháng ba
Mang về tặng lại làm quà cho ai
Còn nhớ không? hay quên rồi
Vì em đã được bao người tặng hoa
Hoa trong nhà, hoa ngoài nhà
Đầy vườn thấy một trời hoa của người
Chút tình cũ kỹ em ơi
Hoa em bỏ vẫn còn tươi đây mà
Tấm lòng anh gọi là quà
Dù đã xa, chút tình xa... chút tình !!!
Trích đoạn: Đình Thế
Hoa xưa em đã chán rồi
Ta còn giữ mãi bên đời cho ta
Nhân ngày mồng tám tháng ba
Mang về tặng lại làm quà cho ai
Còn nhớ không? hay quên rồi
Vì em đã được bao người tặng hoa
Hoa trong nhà, hoa ngoài nhà
Đầy vườn thấy một trời hoa của người
Chút tình cũ kỹ em ơi
Hoa em bỏ vẫn còn tươi đây mà
Tấm lòng anh gọi là quà
Dù đã xa, chút tình xa... chút tình !!!
Hoa kia vẫn cất bên đời
Nào đâu đã bỏ người ơi thật mà
Tình xa một chút mặn mà
Tấm lòng người gửi làm quà tháng ba
Tình xa tình dẫu là xa
Lâu lâu thăm vẫn mặn mà như xưa
Lời thơ một thuở đón đưa
Vẫn còn lắng đọng sớm trưa ân tình
thụy du
Hoa xưa em đã chán rồi
Ta còn giữ mãi bên đời cho ta
Nhân ngày mồng tám tháng ba
Mang về tặng lại làm quà cho ai
Còn nhớ không? hay quên rồi
Vì em đã được bao người tặng hoa
Hoa trong nhà, hoa ngoài nhà
Đầy vườn thấy một trời hoa của người
Chút tình cũ kỹ em ơi
Hoa em bỏ vẫn còn tươi đây mà
Tấm lòng anh gọi là quà
Dù đã xa, chút tình xa... chút tình !!!
Hoa kia vẫn cất bên đời
Nào đâu đã bỏ người ơi thật mà
Tình xa một chút mặn mà
Tấm lòng người gửi làm quà tháng ba
Tình xa tình dẫu là xa
Lâu lâu thăm vẫn mặn mà như xưa
Lời thơ một thuở đón đưa
Vẫn còn lắng đọng sớm trưa ân tình
thụy du
Chỉ là một chút mong manh
Chỉ là một chút ngọt lành...dư hương
Mình xa biết mấy dặm đường
Sớm trưa lắng đọng, sợi buồn hắt hiu
Bao đêm, bao sáng, bao chiều
Hàn liễu xưa vẫn tiêu điều gió lay
Khi nào em có qua đây
Gửi vài dòng, để nơi này vui hơn
Vườn xưa còn mái tranh buồn
Còn một người dõi bước đường em đi
ĐT
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: