HẸN XUÂN SAU
Cánh nhạn chiều tàn góp nhớ thương
Người đi sao vẫn cách quan trường
Buồn buồn lối mộng khi chiều xuống
Nhớ nhớ hình dung buổi hoàng hôn
Quân tử dặm xa lòng luyến nhớ
Hồng nhan chốn cũ dạ hoài thương
Nếu mùa xuân tới chàng về lại
Trời đất chung vui toả ngát hương
Hà Thu
(Anh ơi! Vẫn sai luật tùm lum, nhưng học trò mới cứ từ từ học hỏi hén?
)
HẸN XUÂN SAU
Cánh nhạn chiều tàn góp nhớ thương
Người đi sao vẫn cách quan trường
Buồn buồn lối mộng khi chiều xuống
Nhớ nhớ hình dung buổi hoàng hôn
Quân tử dặm xa lòng luyến nhớ
Hồng nhan chốn cũ dạ hoài thương
Nếu mùa xuân tới chàng về lại
Trời đất chung vui toả ngát hương
Hà Thu
(Anh ơi! Vẫn sai luật tùm lum, nhưng học trò mới cứ từ từ học hỏi hén?
)
Một nhà thơ tiền bối nào đó nói:
"Cứ miễn tám câu nên bốn vế
Không thơ thì cũng cóc cần thơ"
Giờ mình làm thơ tám câu bất cần luật nha!
Chưa gặp nhau mà sao nghe nhớ thương
Người ở Hà Tây, kẻ giong ruổi dặm trường
Chỉ một lần hẹn về thăm nơi ấy
Thế mà, lỗi hẹn giữa hoàng hôn
Giờ xa xăm quá, biết em còn có nhớ
Chỉ gặp bằng vần thơ mà nghe một chút thương thương.
Không biết rồi xuân đến, em đã sang sông hay còn ở lại?
Để ta về Hà đông tìm mãi chút dư hương!!!
ĐT
(ĐT bỏ luật kỉu này, thơ hổng biết đọc có giống thơ hông; nếu hông giống thì mình cũng có cần thuơ nữa nghe HT!!!)
Một nhà thơ tiền bối nào đó nói:
"Cứ miễn tám câu nên bốn vế
Không thơ thì cũng cóc cần thơ"
Giờ mình làm thơ tám câu bất cần luật nha!
Chưa gặp nhau mà sao nghe nhớ thương
Người ở Hà Tây, kẻ giong ruổi dặm trường
Chỉ một lần hẹn về thăm nơi ấy
Thế mà, lỗi hẹn giữa hoàng hôn
Giờ xa xăm quá, biết em còn có nhớ
Chỉ gặp bằng vần thơ mà nghe một chút thương thương.
Không biết rồi xuân đến, em đã sang sông hay còn ở lại?
Để ta về Hà đông tìm mãi chút dư hương!!!
ĐT Em cũng bỏ luật của anh Thế nè. Tại hông biết làm thơ tám câu, em bỏ luật bát cho thành luật thất của riêng em. Hông thành thơ thì bữa nào nấu cháo nhậu lại rai anh hén? Chỉ gặp nơi đây đã thấy thương Hà Đông anh lỗi hẹn quan trường Đành chờ năm tới mình gặp lại Em đợi dù trời đã hoàng hôn Dẫu cách biệt lòng em vẫn nhớ Dẫu xa xôi dạ hãy còn thương Ta về gom góp tiền nong lại Cất mái nhà chung mộng ngát hương
Cố Nhân Còn nhớ không em, hỡi người thương!
Ngày xưa hai đứa học cùng trường Hè về cánh phượng rơi, trưa nắng T hu đến lá me rụng, hoàng hôn Giờ thì xa cách bao nỗi nhớ Biết vậy thuở gần chẳng gợi thương Bao năm tưởng đã quên người cũ Mà lòng như còn mãi dư hương ĐT DƯ HƯƠNG ! Đã xa hun hút bóng người thương Phượng tím chiều nay tím cổng trường Góc phố rêu phong đan sợi nắng Dặm ngàn gót ngọc đếm hoàng hôn Người đi biết có còn quay lại Kẻ ở mỏi mòn với nhớ thương Đêm đợi ngày trông,lòng khắc khoải Có còn nơi ấy - chút dư hương ! NU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2009 09:48:02 bởi nha uyen >