Tình Em Gởi Bến Sông Quê
Hồn em ngọn sóng dạt dào
Nhớ ai mà chẳng dám trao nỗi lòng
Một mình cùng với thinh không
Đêm đêm tâm sự nỗi lòng vấn vương
Ừ thì em biết anh thương
Nhưng mà xa quá chẳng buông tơ lòng
Nơi đây em vẫn đợi mong
Một ngày trở lại con sông quê nhà
Được nghe tình khúc dân ca
Ôi chao thương quá! mặn mà làm sao!
Ước gì nghe tiếng ngọt ngào
Lời ru êm ái rạt rào lòng em
Quê hương một thuở êm đềm
Bây chừ xa lắc nên thèm lời ru
Nơi đây viễn xứ xa mù
Dư âm vẳng vọng câu hò năm nao
Hò ơ...ớ...ơ......
Bên dòng suối nước trong veo
Em đi anh ở quê nghèo đợi mong
Bao năm quạnh quẽ cô phòng
Sao người năm cũ vẫn không thấy về...?!
Hò ơ...ớ...ơ.....
Hồn vương vấn mãi câu thề
Mấy trăng cũng đợi dẫu khuya vẫn chờ
Mong ai trở lại bến mơ
Cho tình trăng nước ( hờ....hò ơ...)
cho tình trăng nước...vẹn tơ...duyên đầu....
Sương Anh
BAO GIỜ?
Cây đa bến nước năm nào
Mái đình xưa đã nhuốm màu rêu phong
Sông xưa êm ả xuôi dòng
Chỉ người xưa vắng cánh đồng đìu hiu
Đẹp gì dòng nước trong veo
Làng quê lặng lẽ, eo sèo chờ ai
Người đi khuất nẻo non đoài
Chờ ư, hoa lá tả tơi sang mùa
"Cây đa cũ, mái đình xưa
Bao giờ em hỡi "vẹn tơ duyên đầu"
ĐT