TÍNH SỔ ĐỜI
Tình yêu buồn
Ai gửi cho ta một chữ TÌNH
Những ngày ta sống kiếp linh đinh
Tình yêu ảo ảnh như mây khói
Lận đận hoài mang một chữ tình
Ai gửi cho ta một chữ YÊU
Tâm tư cay đắng đã sợ nhiều
Trời vốn bảo đày cho đến chết
Khắc khoải ôm lòng một chữ yêu
Ai gửi cho ta một chữ BUỒN
Một đời một kiếp nặng sầu luôn
Tình ấy ai mang đau muôn thuở
Tim sắt se vương một chữ buồn
Xin người đừng để dạ yêu tôi
Để mai đây khi cách xa rồi
Người mang thương nhớ buồn đau lắm
Yêu mến làm gì kẻ nổi trôi.....
thụy du
Anh vẫn biết rồi đây đau khổ Đành chịu thôi dù đã ước lường Lỡ yêu trong thầm lặng đơn phương Mà em đang thuộc về người khác Tim rỉ máu giờ đây tan nát Vết hằn sâu loang lổ nhiều rồi Thêm lần đau nữa cũng vậy thôi Tình buồn mãi bám đeo kiếp phận Anh nào trách hờn hay oán giận Em có bao giờ yêu anh đâu Lỗi tại anh chuốt lấy nỗi sầu Đắm đuối lao vào như mê dại. Chẳng có gì !.. sao em ái ngại Anh gây ra phải gánh chịu mà Em hãy về làm vợ người ta Đừng thương hại cho người bất hạnh. Mai này sống với người bên cạnh Khi nào chợt nghĩ đến chạnh lòng Một người còn mê muội chờ mong Vẫn yêu mãi bóng hình không tưởng… -NS- - TD. mến...chúng mình chỉ họa tình thơ thôi, đừng nghĩ ngợi gì nhé...hihi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2009 18:38:08 bởi Mac Nhan Son >
Tình yêu buồn
Ai gửi cho ta một chữ TÌNH
Những ngày ta sống kiếp linh đinh
Tình yêu ảo ảnh như mây khói
Lận đận hoài mang một chữ tình
Ai gửi cho ta một chữ YÊU
Tâm tư cay đắng đã sợ nhiều
Trời vốn bảo đày cho đến chết
Khắc khoải ôm lòng một chữ yêu
Ai gửi cho ta một chữ BUỒN
Một đời một kiếp nặng sầu luôn
Tình ấy ai mang đau muôn thuở
Tim sắt se vương một chữ buồn
Xin người đừng để dạ yêu tôi
Để mai đây khi cách xa rồi
Người mang thương nhớ buồn đau lắm
Yêu mến làm gì kẻ nổi trôi.....
thụy du
Anh vẫn biết rồi đây đau khổ Đành chịu thôi dù đã ước lường Lỡ yêu trong thầm lặng đơn phương Mà em đang thuộc về người khác Tim rỉ máu giờ đây tan nát Vết hằn sâu loang lổ nhiều rồi Thêm lần đau nữa cũng vậy thôi Tình buồn mãi bám đeo kiếp phận Anh nào trách hờn hay oán giận Em có bao giờ yêu anh đâu Lỗi tại anh chuốt lấy nỗi sầu Đắm đuối lao vào như mê dại. Chẳng có gì !.. sao em ái ngại Anh gây ra phải gánh chịu mà Em hãy về làm vợ người ta Đừng thương hại cho người bất hạnh. Mai này sống với người bên cạnh Khi nào chợt nghĩ đến chạnh lòng Một người còn mê muội chờ mong Vẫn yêu mãi bóng hình không tưởng… -NS- - TD. mến...chúng mình chỉ họa tình thơ thôi, đừng nghĩ ngợi gì nhé...hihi....
Chữ tình yêu trong lòng đà định hướng
Con đường mình đi rồi sẽ về đâu
Biết tâm hồn cũng nhiều nỗi lo âu
Sẽ hạnh phúc hay sẽ là tan vỡ
Thì anh ơi xin chớ đừng bỡ ngỡ
Mảnh tình buồn làm tan vỡ tim nhau
Chuốc làm gì thêm ngang trái sầu đau
Để ray rứt trong quãng đời còn lại
Đã đi qua rồi cái thời vụng dại
Yêu chỉ sầu và chỉ khổ cho anh
Ngoảnh mặt đi em cất bước sao đành
Khi bỏ lại sau lưng nhiều tiếc nuối
Mai thật xa trên khoảng đời giong ruổi
Chỉ còn em trên một mảnh tình yêu
Vẫn muộn màng in đậm nét cô liêu
Dẫu em biết mình sống gần ai đó...
thuỵ du
NS ơi, đã biết là chỉ hoạ thơ thôi mà, nào ai có nghĩ gì đâu mà NS lo đính chánh cơ chứ?
ĐỒNG CẢM Em buồn duyên phận trái ngang Anh sầu tình đã lở làng…cảm thông Em là phận gái má hồng Còn anh là đấng đàn ông khác nhiều Dù rằng chung một chữ yêu Nếu em vấp ngả liêu xiêu lụy tình Còn anh chỉ biết lặng thinh Tình yêu đánh mất do mình gây ra Thôi đành cam chịu xót xa Gìn giữ không được thật là buồn thay Lỗi này chẳng phải do ai Tại mình tay trắng bất tài mà thôi Đừng mơ ảo tưởng xa xôi Nhà tranh vách lá với đôi tim vàng… -NS- Tim vàng vách lá nhà tranh Là câu chuyện cũ rành rành … trong mơ Xuân xanh dệt mộng thành thơ Em giờ tuổi mộng hững hờ rồi anh Tuổi em giờ chẳng còn xanh Má hồng giờ đã chuyển thành màu tro Tiếc thương một thưở ngây thơ Mượn giấy, mượn bút, nhờ thơ khóc dùm Biết đâu có kẻ cũng chung Một câu yêu, một nỗi lòng xót xa Khóc chữ tình, bao lệ sa Trách cao xanh, hay chẳng qua trách mình
Cảm thông trong một chữ tình Cho đây với đó được bình yên, nha! -Thiên Trang-
CHUYỆN TÌNH BUỒN Chữ tình yêu trong lòng đà định hướng
Con đường mình đi rồi sẽ về đâu
Biết tâm hồn cũng nhiều nỗi lo âu
Sẽ hạnh phúc hay sẽ là tan vỡ
Thì anh ơi xin chớ đừng bỡ ngỡ
Mảnh tình buồn làm tan vỡ tim nhau
Chuốc làm gì thêm ngang trái sầu đau
Để ray rứt trong quãng đời còn lại
Đã đi qua rồi cái thời vụng dại
Yêu chỉ sầu và chỉ khổ cho anh
Ngoảnh mặt đi em cất bước sao đành
Khi bỏ lại sau lưng nhiều tiếc nuối
Mai thật xa trên khoảng đời giong ruổi
Chỉ còn em trên một mảnh tình yêu
Vẫn muộn màng in đậm nét cô liêu
Dẫu em biết mình sống gần ai đó...
thuỵ du
Phận gái bến nước mười hai Nợ duyên trời định…thở dài mà chi Em hãy cất bước vu quy Vui tình duyên mới...có gì lo âu Kệ anh !..khờ dại ôm sầu Với tay bắt bóng...bạc đầu tốn công Suốt đời mang kiếp long đong Đuổi theo ảo ảnh lòng vòng trắng tay Yêu đắm đuối đầy mê say Mà em đã thuộc về ai mất rồi Mai này ngăn cách xa xôi Nhớ thương cũng chỉ biết ngồi thở than Tình yêu sao lắm trái ngang Người ta hờ hửng...lại càng si mê Để rồi chuốc lấy ê chề Mất em tiếc nuối…tái tê cõi lòng Em có thấu hiểu cho không Cho dù em đã có chồng…vẫn thương… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2009 14:24:09 bởi Mac Nhan Son >
quote:
Vườn hoa đã có chủ rồi
Biết rồi nói mãi...Sơn thôi hổng vào
Đoan đem hoa dấu mất sao
Chờ Đoan đi vắng... Sơn nhào vô chôm...
-NS-
Chủ vườn vào núi hái thuốc nha ! Có gửi Sỹ Doan trông giùm nhà Nhân Son chỉ đến chơi thôi nhá Xin đừng dấm dúi chôm cả hoa T.T.K.14.3.2009
LÁ VÀNG Lá vàng run rẩy bám trên cành Đợi chờ cơn gió thoảng mong manh Vẫn cố bám víu dù thoi thóp Như còn lưu luyến thuở tươi xanh. Một thời được nhìn đời trên cao Đâm chồi nẫy lộc gió đón chào Hoa lá xum xuê cành tươi thắm Chim bướm về bay lượn xôn xao. Lá vàng giờ đây sắp rụng rơi Buồn cho thân phận và cuộc đời Vô tình bước chân dẫm xào xạc Mấy ai thương xót lá tả tơi… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 12:48:23 bởi Mac Nhan Son >
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
CHUYỆN TÌNH BUỒN Chữ tình yêu trong lòng đà định hướng
Con đường mình đi rồi sẽ về đâu
Biết tâm hồn cũng nhiều nỗi lo âu
Sẽ hạnh phúc hay sẽ là tan vỡ
Thì anh ơi xin chớ đừng bỡ ngỡ
Mảnh tình buồn làm tan vỡ tim nhau
Chuốc làm gì thêm ngang trái sầu đau
Để ray rứt trong quãng đời còn lại
Đã đi qua rồi cái thời vụng dại
Yêu chỉ sầu và chỉ khổ cho anh
Ngoảnh mặt đi em cất bước sao đành
Khi bỏ lại sau lưng nhiều tiếc nuối
Mai thật xa trên khoảng đời giong ruổi
Chỉ còn em trên một mảnh tình yêu
Vẫn muộn màng in đậm nét cô liêu
Dẫu em biết mình sống gần ai đó...
thuỵ du
Phận gái bến nước mười hai Nợ duyên trời định…thở dài mà chi Em hãy cất bước vu quy Vui tình duyên mới...có gì lo âu Kệ anh !..khờ dại ôm sầu Với tay bắt bóng...bạc đầu tốn công Suốt đời mang kiếp long đong Đuổi theo ảo ảnh lòng vòng trắng tay Yêu đắm đuối đầy mê say Mà em đã thuộc về ai mất rồi Mai này ngăn cách xa xôi Nhớ thương cũng chỉ biết ngồi thở than Tình yêu sao lắm trái ngang Người ta hờ hửng...lại càng si mê Để rồi chuốc lấy ê chề Mất em tiếc nuối…tái tê cõi lòng Em có thấu hiểu cho không Cho dù em đã có chồng…vẫn thương… -NS-
Anh mang lấy chữ sầu thương Đoạn đường em bước vấn vương sao đành Anh ơi mộng ước không thành Xin từ tạ giữ an lành trong tim Xót xa anh mãi đi tìm Bóng người đã khuất nẻo chìm cơn mơ Còn ai anh đợi anh chờ Mờ xa xa lắm ngẩn ngơ thêm buồn Trời giông gió chẳng tròn vuông Mối tình ly cách nẻo đường từ nay Thương anh chưa tỉnh cơn say Tình còn trong mộng còn ngày buồn đau Anh ơi năm tháng qua mau Xin anh quên mối xót đau trong lòng Người đi dạ chỉ hoài trông Trông người thôi nỗi nhớ mong tình buồn thụy du
Y Ê U... em nhỏ dại trong cuộc đời gai gốc
bước chân nai đã vưới bụi trần ai
đã vì người mà vương luỵ bi ai
đã biết khóc từ người ra đi mãi
yêu là gì? xin anh bày giải
cho riêng em được an ủi đôi điều
đường tình duyên đi chẳng đặng bao nhiêu.
em ứa lệ khóc tình mình dang dở...
-Thiên Trang-
Yêu là chết trong lòng một ít… ..... Thi nhân xưa vẫn nhắc đến nhiều Mấy ai định nghĩa được tình yêu Anh cũng chẳng biết sao diễn tả Biết mất nhau rồi…buồn cô liêu. Anh với em đều chung khổ đau Nhớ đến những nụ hôn ngọt ngào Nhớ từng lời nói làm say đắm Nhớ chiều hò hẹn lòng nôn nao. Chữ yêu không thể nói bằng lời Mất nhau hồn trống vắng chơi vơi Sống trong niềm đau đầy nhung nhớ Tình yêu là thế đấy… em ơi !... -NS-
CHUYỆN TÌNH BUỒN Anh mang lấy chữ sầu thương Đoạn đường em bước vấn vương sao đành Anh ơi mộng ước không thành Xin từ tạ giữ an lành trong tim Xót xa anh mãi đi tìm Bóng người đã khuất nẻo chìm cơn mơ Còn ai anh đợi anh chờ Mờ xa xa lắm ngẩn ngơ thêm buồn Trời giông gió chẳng tròn vuông Mối tình ly cách nẻo đường từ nay Thương anh chưa tỉnh cơn say Tình còn trong mộng còn ngày buồn đau Anh ơi năm tháng qua mau Xin anh quên mối xót đau trong lòng Người đi dạ chỉ hoài trông Trông người thôi nỗi nhớ mong tình buồn thụy du
Trời hởi !..Anh biết nói sao đây ?.. Có ai thấu hiểu mối tình này Yêu trong thầm lặng không dám nói Chỉ ngồi than thở với gió mây. Giờ đây !..Biết phải tính làm sao Muốn nói yêu em cứ nghẹn ngào Mai này sẽ mất nhau mãi mãi Cả đời chìm đắm trong khổ đau. Cho anh được nói một lần thôi Hai tiếng YÊU EM mãn nguyện rồi Dù em đã biết… không muốn biết Lời chân thành tha thiết trên môi. Em hãy lắng nghe một tiếng Yêu Trong tim anh chất chứa quá nhiều Một lần sau cuối… anh được nói Để rồi câm lặng trong cô liêu… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 12:38:43 bởi Mac Nhan Son >
Là lá
Chúng mình là lá trên cành
Là hoa là nụ là mình là em...
Ai xui chung một kiếp đời
Để trầu cau héo thành đôi bạn sầu...
Lá trầu vấn vít hàng cau
Ăn chung một miếng để say trọn đời
Trầu xanh dành bán kiếm tiền
Trầu vàng ăn tạm cũng ngon tuyệt vời
Anh nghèo em cũng gieo neo
Làm sao lo được cho nhau mà chiều
Anh buồn thiếu thốn ít nhiều
Em sầu bất lực trăm chiều ước ao...
Tình nghèo nên lắm trớ trêu
Cầu cho gió lặng lá còn trên cây
Nhược bằng gió chướng thổi về
Lá vàng xin vẹn lời thề rơi chung...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm cuối tuần, 21/2/2009
Lá xanh tươi thắm bám chặt cành
Lá vàng treo lơ lửng mong manh
Chực chờ rơi rụng cơn gió thoảng
Như hai cuộc đời...em với anh.
Lá vàng cố bám víu chơi vơi
Như còn tiếc nuối trên cỏi đời
Nợ tình chưa trả lưu luyến mãi
Chưa muốn lìa cành dù sắp rơi.
Cây dại khô cằn mọc đất hoang
Đội nắng dầm sương lá mau tàn
Kiếp nghèo kham khổ nên già sớm
Úa héo rơi đầy…. Thu chưa sang…
-NS-
Như lá
Lá xanh mơn mởn trên ngọn cao
Lá vàng khép nép cuối cành héo hon
Người ơi bao mùa lá rụng cây thêm tuổi
Bao mùa chim làm tổ ríu ran
Như lá xanh ngọt mềm làn môi ấm
Như lá vàng đằm thắm tay đan tay
Là tình yêu đi qua những mùa lá đổ
Là hai ta bóng ngả quấn trời chiều…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm 7/3/2009
Lá vàng sắp rụng chẳng chờ lâu Bám víu mong manh vì héo sầu Chỉ một cơn gió lùa thổi mạnh Lá sẽ lìa cành bay về đâu ?.. Lá vàng tàn úa bên lá xanh Cùng nhau đeo bám chung một cành Ước mơ được sống gần nhau mãi Như tình yêu của em với anh. Nhưng chỉ là một thoáng ước mơ Lá vàng thoi thóp tính từng giờ Chực chờ giây phút sẽ rơi rụng Lá xanh ở lại buồn bơ vơ… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 17:49:50 bởi Mac Nhan Son >
CU BIỂN Thằng cu Biển của ước mơ Mẹ con sốt ruột mong chờ từ lâu Con còn đang ở nơi đâu Nằm trong bụng mẹ hay "đầu gối" cha
Khi nào con chịu chui ra Được nghe tiếng khóc cả nhà hân hoan Thằng anh lớn phải lo toan Con chị chuẩn bị sẳn sàng bế em Chỉ mơ thôi đã thấy thèm Mong gặp cu Biển để xem béo tròn Đòi theo cha vào Sài Gòn Thế nào mẹ cũng đánh đòn đau mông Ở Sài Gòn chỉ có sông Mẹ thì yêu biển nên không cho vào… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 20:19:31 bởi Mac Nhan Son >
t
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: