TÍNH SỔ ĐỜI
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
CHUYỆN TÌNH BUỒN Anh mang lấy chữ sầu thương Đoạn đường em bước vấn vương sao đành Anh ơi mộng ước không thành Xin từ tạ giữ an lành trong tim Xót xa anh mãi đi tìm Bóng người đã khuất nẻo chìm cơn mơ Còn ai anh đợi anh chờ Mờ xa xa lắm ngẩn ngơ thêm buồn Trời giông gió chẳng tròn vuông Mối tình ly cách nẻo đường từ nay Thương anh chưa tỉnh cơn say Tình còn trong mộng còn ngày buồn đau Anh ơi năm tháng qua mau Xin anh quên mối xót đau trong lòng Người đi dạ chỉ hoài trông Trông người thôi nỗi nhớ mong tình buồn thụy du
Trời hởi !..Anh biết nói sao đây ?.. Có ai thấu hiểu mối tình này Yêu trong thầm lặng không dám nói Chỉ ngồi than thở với gió mây. Giờ đây !..Biết phải tính làm sao Muốn nói yêu em cứ nghẹn ngào Mai này sẽ mất nhau mãi mãi Cả đời chìm đắm trong khổ đau. Cho anh được nói một lần thôi Hai tiếng YÊU EM mãn nguyện rồi Dù em đã biết… không muốn biết Lời chân thành tha thiết trên môi. Em hãy lắng nghe một tiếng Yêu Trong tim anh chất chứa quá nhiều Một lần sau cuối… anh được nói Để rồi câm lặng trong cô liêu… -NS-
Chẳng phải đâu trong lòng em không hiểu Tiếng yêu này anh ấp ủ từ lâu Nhưng biết rồi chỉ mang nỗi sầu đau Thì anh hỡi thà rằng em không biết Nói yêu chi để mai thêm tha thiết Thêm xót lòng thêm quay quắt dạ đau Vương mang chi rồi ôm lấy tình sầu Thà không biết thà rằng em không biết Mai này em trên xứ người biền biệt Tội gì anh khi chuốt lấy buồn thương Nếu yêu em rồi phải chịu đoạn trường Thì anh hỡi xin tiếng yêu đừng nói Cuộc đời thường gây đắng cay nên nỗi Là nghẹn ngào khi nói tiếng từ ly Là đớn đau khi kẻ ở người đi Nên anh hỡi em xin anh đừng nói..... thụy du
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
Quê mẹ
Về thăm quê mẹ chiều đông
Hàng cau thẳng tắp đang lồng bóng cây
Cầu ao ngày trước em vầy
Sao giờ nhỏ lại thế này lạ chưa
Cây xoan mắc võng đung đưa
Thay bằng căn gác cũng vừa xây xong
Lang thang ra ngắm bến sông
Cây cầu lừng lững đứng trông hai bờ
Xóm làng thay đổi bây giờ
Vẫn luôn đậm nét tuổi thơ ngọt ngào
T.T.K.15.3.2009
Em về quê mẹ chiều đông
Anh ra đón đợi bến sông đò chiều
Mong được gặp mặt người yêu
Biết em còn nhớ anh nhiều hay không
Hàng cau thẳng tắp em trồng
Anh vun bón gốc bám lồng trầu xanh
Trầu cau quấn quýt leo quanh
Như tình thắm thiết của anh với nàng
Cây cầu nối nhịp bắc ngang
Đợi chờ em đến...đón nàng về dinh...
-NS-
C ám ơn Cám ơn anh thật nặng tình Sao còn vẫn nhớ chuyện mình ngày xưa! Cuộc đời mây gió đẩy đưa Lạc đàn xa mẹ nắng mưa dãi dầu Duyên tình đã lỡ từ lâu Chỉ còn một chút trong nhau …ngọt ngào Chiều nay gió thổi vườn trầu Bóng cau nghiêng đổ chút màu vàng hong Với tay ngắt lá trầu không Chưa cay lên mắt mà lòng đã đau… T.T.K.15.3.2009
TÌNH BUỒN Chẳng phải đâu trong lòng em không hiểu
Tiếng yêu này anh ấp ủ từ lâu
Nhưng biết rồi chỉ mang nỗi sầu đau
Thì anh hỡi thà rằng em không biết
Nói yêu chi để mai thêm tha thiết
Thêm xót lòng thêm quay quắt dạ đau
Vương mang chi rồi ôm lấy tình sầu
Thà không biết thà rằng em không biết
Mai này em trên xứ người biền biệt
Tội gì anh khi chuốt lấy buồn thương
Nếu yêu em rồi phải chịu đoạn trường
Thì anh hỡi xin tiếng yêu đừng nói
Cuộc đời thường gây đắng cay nên nỗi
Là nghẹn ngào khi nói tiếng từ ly
Là đớn đau khi kẻ ở người đi
Nên anh hỡi em xin anh đừng nói.....
thụy du
Em nghĩ đơn giản như thế sao Không cho được nói một lời nào Sợ nghe rồi thấy lòng ray rứt Có biết anh đang rất khổ đau. Yêu chẳng nói thà chết cho xong Mang mãi ấm ức ở trong lòng Nhìn em mà sao cứ nghèn nghẹn Thấu hiểu nỗi niềm của anh không ?.. Thà được một lần nói thẳng ra Trước hay sau cũng thế thôi mà Em đâu mong đợi để đón nhận Mai này về làm vợ người ta. Hãy nghe anh nói một lần đi Dù cho em chẳng thiết tha gì Anh sẽ nói rằng YÊU EM MÃI Lỡ dại đành chịu tiếng thị phi… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 20:19:12 bởi Mac Nhan Son >
C ám ơn
Cám ơn anh thật nặng tình
Sao còn vẫn nhớ chuyện mình ngày xưa!
Cuộc đời mây gió đẩy đưa
Lạc đàn xa mẹ nắng mưa dãi dầu
Duyên tình đã lỡ từ lâu
Chỉ còn một chút trong nhau …ngọt ngào
Chiều nay gió thổi vườn trầu
Bóng cau nghiêng đổ chút màu vàng hong
Với tay ngắt lá trầu không
Chưa cay lên mắt mà lòng đã đau…
T.T.K.15.3.2009
Sao lại phải cám ơn anh Tình xưa giờ đã trở thành hư không Trầu khô hết thắm môi hồng Thành đô quyến rũ nên lòng đổi thay Mẹ chờ ăn miếng trầu cay Chúc cho hai đứa mừng ngày đẹp duyên Em sẽ là cô dâu hiền Vườn cau xanh tốt dành riêng chúng mình Giàn trầu leo bám đẹp xinh Bên nhau quấn quýt như tình đôi ta Giờ đây em nở cách xa Bỏ anh ở lại quê nhà bơ vơ Tan rồi cả một giấc mơ Ham giàu phụ khó hửng hờ tình anh Sao lại phải cám ơn anh ?.. -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 19:18:48 bởi Mac Nhan Son >
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
Cám ơn
Cám ơn anh thật nặng tình
Sao còn vẫn nhớ chuyện mình ngày xưa!
Cuộc đời mây gió đẩy đưa
Lạc đàn xa mẹ nắng mưa dãi dầu
Duyên tình đã lỡ từ lâu
Chỉ còn một chút trong nhau …ngọt ngào
Chiều nay gió thổi vườn trầu
Bóng cau nghiêng đổ chút màu vàng hong
Với tay ngắt lá trầu không
Chưa cay lên mắt mà lòng đã đau…
T.T.K.15.3.2009
Sao lại phải cám ơn anh
Tình xưa giờ đã trở thành hư không
Trầu khô hết thắm môi hồng
Thành đô quyến rũ nên lòng đổi thay
Mẹ chờ ăn miếng trầu cay
Chúc cho hai đứa mừng ngày đẹp duyên
Em sẽ là cô dâu hiền
Vườn cau xanh tốt dành riêng chúng mình
Giàn trầu leo bám đẹp xinh
Bên nhau quấn quýt như tình đôi ta
Giờ đây em nở cách xa
Bỏ anh ở lại quê nhà bơ vơ
Tan rồi cả một giấc mơ
Ham giàu phụ khó hửng hờ tình anh
Sao lại phải cám ơn anh ?..
-NS-
Vô duyên
Hữu duyên vô phận anh ơi !!
Lòng em cũng nát tơi bời như anh
Trách ai hãy trách ông xanh
Không xe chỉ đỏ cho thành uyên ương
Trăm năm quấn mãi giây vương
Bước đi trở bước muôn đường xót xa
Nào đâu vì chữ xa hoa
Nào đâu ham những toà nhà lầu cao
Xin đừng nói để em đau
Trái tim em chết từ lâu lắm rồi …
T.T.K.16.3.2009
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
TÌNH BUỒN Chẳng phải đâu trong lòng em không hiểu
Tiếng yêu này anh ấp ủ từ lâu
Nhưng biết rồi chỉ mang nỗi sầu đau
Thì anh hỡi thà rằng em không biết
Nói yêu chi để mai thêm tha thiết
Thêm xót lòng thêm quay quắt dạ đau
Vương mang chi rồi ôm lấy tình sầu
Thà không biết thà rằng em không biết
Mai này em trên xứ người biền biệt
Tội gì anh khi chuốc lấy buồn thương ?
Nếu yêu em rồi phải chịu đoạn trường
Thì anh hỡi xin tiếng yêu đừng nói
Cuộc đời thường gây đắng cay nên nỗi
Là nghẹn ngào khi nói tiếng từ ly
Là đớn đau khi kẻ ở người đi
Nên anh hỡi em xin anh đừng nói.....
thụy du
Em nghĩ đơn giản như thế sao Không cho được nói một lời nào Sợ nghe rồi thấy lòng ray rứt Có biết anh đang rất khổ đau. Yêu chẳng nói thà chết cho xong Mang mãi ấm ức ở trong lòng Nhìn em mà sao cứ nghèn nghẹn Thấu hiểu nỗi niềm của anh không ?.. Thà được một lần nói thẳng ra Trước hay sau cũng thế thôi mà Em đâu mong đợi để đón nhận Mai này về làm vợ người ta. Hãy nghe anh nói một lần đi Dù cho em chẳng thiết tha gì Anh sẽ nói rằng YÊU EM MÃI Lỡ dại đành chịu tiếng thị phi… -NS- Thôi nếu một lần được nói ra Mà anh cảm thấy bớt xót xa Thì anh hãy nói em chờ đấy Chỉ sợ anh chẳng nói được mà Bây giờ tình em thật trắng tay Phải chi anh hiểu được phút này Em sợ ai nói yêu mình lắm Vì nỗi nghe lòng thêm đắng cay Con người đâu ai muốn vô tâm Trong cõi trăm năm một kiếp tằm Đa đoan gánh vác thêm nhiều tội Đường trần trăn trở những ăn năn Xin anh hãy hiểu cho lòng em Vẫn biết chữ yêu thật êm đềm Nhưng trót rơi vào vòng nghiệt ngã Làm buồn ai đó....xót xa thêm..... thụy du
TÌNH BUỒN
Thôi nếu một lần được nói ra Mà anh cảm thấy bớt xót xa Thì anh hãy nói em chờ đấy Chỉ sợ anh chẳng nói được mà Bây giờ tình em thật trắng tay Phải chi anh hiểu được phút này Em sợ ai nói yêu mình lắm Vì nỗi nghe lòng thêm đắng cay Con người đâu ai muốn vô tâm Trong cõi trăm năm một kiếp tằm Đa đoan gánh vác thêm nhiều tội Đường trần trăn trở những ăn năn Xin anh hãy hiểu cho lòng em Vẫn biết chữ yêu thật êm đềm Nhưng trót rơi vào vòng nghiệt ngã Làm buồn ai đó....xót xa thêm..... thụy du
Bằng lòng cho anh nói tiếng yêu Để vơi đi đau khổ ít nhiều Em có sẳn sàng cùng chia sẻ Đón nhận tình anh được bao nhiêu ?.. Anh quá si mê…em biết không ?.. Tình yêu chất chứa mãi trong lòng Phận nghèo nên anh chẳng dám nói Đơn phương lặng lẽ buồn mênh mông. Vẫn biết mang thân kẻ trắng tay Còn em là khuê các trang đài Làm sao có thể vói tới được Đành nhìn em đã thuộc về ai. Hai tiếng YÊU EM nói xong rồi Tùy do em định liệu mà thôi Suy nghĩ gì ?..khi nghe anh nói Yêu em suốt kiếp... dù đơn côi… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2009 18:58:50 bởi Mac Nhan Son >
Vô duyên Hữu duyên vô phận anh ơi !! Lòng em cũng nát tơi bời như anh Trách ai hãy trách ông xanh Không xe chỉ đỏ cho thành uyên ương Trăm năm quấn mãi giây vương Bước đi trở bước muôn đường xót xa Nào đâu vì chữ xa hoa Nào đâu ham những toà nhà lầu cao Xin đừng nói để em đau Trái tim em chết từ lâu lắm rồi … T.T.K.16.3.2009
Em đừng trách trời cao xanh Duyên tình hai đứa không thành vì đâu Cau tươi lại thiếu vôi trầu Nhai vào đắng chát để sầu lên môi Em mơ về chốn xa xôi Trầu chằng vun bón héo rồi biết không Làm sao nên nghĩa vợ chồng Quê nghèo lam lũ…em sang sông rồi Nhà tranh trống vắng đơn côi Bỏ trầu cau lại mình tôi vun trồng Chiều chiều ra bến ngóng trông Chờ con đò cũ ngược dòng về thăm Sông dài cá lặn biệt tăm Người đi khuất nẽo xa xăm sao chờ Em ơi !.. nở vội hửng hờ Trầu cau quấn quýt…anh bơ vơ buồn… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2009 19:03:50 bởi Mac Nhan Son >
Bằng lòng cho anh nói tiếng yêu Để vơi đi đau khổ ít nhiều Em có sẳn sàng cùng chia sẻ Đón nhận tình anh được bao nhiêu ?.. Anh quá si mê…em biết không ?.. Tình yêu chất chứa mãi trong lòng Phận nghèo nên anh chẳng dám nói Đơn phương lặng lẽ buồn mênh mông. Vẫn biết mang thân kẻ trắng tay Còn em là khuê các trang đài Làm sao có thể vói tới được Đành nhìn em đã thuộc về ai. Hai tiếng YÊU EM nói xong rồi Tùy do em định liệu mà thôi Suy nghĩ gì ?..khi nghe anh nói Yêu em suốt kiếp... dù đơn côi… -NS- Em đã nhận rồi một tiếng yêu Dù biết mang thêm đớn đau nhiều Thương người bên ấy làm sao nói Vương lấy chữ tình khổ bao nhiêu Đời xui mình gặp gỡ nhau chi Nặng lòng mang một mối tình si Đã biết rằng em sang bến khác Đau lòng thương anh lúc biệt ly Tiếng yêu em đã nhận xong rồi Làm hành trang cho kiếp nổi trôi Ngày mai xa vắng chân trời ấy Cũng thấy cõi lòng đỡ đơn côi Sắp phải lìa xa anh, anh ơi Nghẹn ngào không nói được nên lời Mai còn ai họa tình thơ nữa Nhớ thương đâu chỉ mình anh thôi thụy du
TÌNH BUỒN Em đã nhận rồi một tiếng yêu
Dù biết mang thêm đớn đau nhiều
Thương người bên ấy làm sao nói
Vương lấy chữ tình khổ bao nhiêu
Đời xui mình gặp gỡ nhau chi
Nặng lòng mang một mối tình si
Đã biết rằng em sang bến khác
Đau lòng thương anh lúc biệt ly
Tiếng yêu em đã nhận xong rồi
Làm hành trang cho kiếp nổi trôi
Ngày mai xa vắng chân trời ấy
Cũng thấy cõi lòng đỡ đơn côi
Sắp phải lìa xa anh, anh ơi
Nghẹn ngào không nói được nên lời
Mai còn ai họa tình thơ nữa
Nhớ thương đâu chỉ mình anh thôi
thụy du
Em đã đón nhận chân tình anh Mong ước bấy lâu đã vẹn thành Ngở rằng từ đây có nhau mãi Mừng vui chưa trọn vội tan nhanh. Em sắp ra đi thật rồi sao ?.. Nghe tin quá sửng sốt nghẹn ngào Tim anh tan nát từng ra mảnh Thôi rồi vĩnh viễn sẽ mất nhau. Rồi đây biết tìm em nơi đâu Cách núi ngăn sông mấy nhịp cầu Em về phương đó xa xôi lắm Nhớ em tóc bạc mắt thêm sâu. Tình thơ anh viết biết gửi ai Thao thức trắng đêm biết thở dài Tìm đâu người tri âm tri kỷ Tình sầu dâng tràn ngập mắt cay… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2009 19:52:48 bởi Mac Nhan Son >
quote: Trích đoạn: Mac Nhan Son
TÌNH BUỒN Em đã nhận rồi một tiếng yêu
Dù biết mang thêm đớn đau nhiều
Thương người bên ấy làm sao nói
Vương lấy chữ tình khổ bao nhiêu
Đời xui mình gặp gỡ nhau chi
Nặng lòng mang một mối tình si
Đã biết rằng em sang bến khác
Đau lòng thương anh lúc biệt ly
Tiếng yêu em đã nhận xong rồi
Làm hành trang cho kiếp nổi trôi
Ngày mai xa vắng chân trời ấy
Cũng thấy cõi lòng đỡ đơn côi
Sắp phải lìa xa anh, anh ơi
Nghẹn ngào không nói được nên lời
Mai còn ai họa tình thơ nữa
Nhớ thương đâu chỉ mình anh thôi
thụy du
Em đã đón nhận chân tình anh Mong ước bấy lâu đã vẹn thành Ngở rằng từ đây có nhau mãi Mừng vui chưa trọn vội tan nhanh. Em sắp ra đi thật rồi sao ?.. Nghe tin quá sửng sốt nghẹn ngào Tim anh tan nát từng ra mảnh Thôi rồi vĩnh viễn sẽ mất nhau. Rồi đây biết tìm em nơi đâu Cách núi ngăn sông mấy nhịp cầu Em về phương đó xa xôi lắm Nhớ em tóc bạc mắt thêm sâu. Tình thơ anh viết biết gửi ai Thao thức trắng đêm chỉ thở dài Tìm đâu người tri âm tri kỷ Tình sầu dâng tràn ngập mắt cay… -NS-
Dẫu biết tình buồn nhiều đắng cay
Tránh sao giây phút biệt ly này
Mai đây hai ngả đời vĩnh viễn
Ngăn cách thật rồi anh có hay?
Thời gian còn ngắn ngủi nữa thôi
Bước đi một bước tách hai đời
Anh ở bên này em bên ấy
Bây giờ hai ngả đã xa xôi
Chỉ trách trời xanh khéo lá lay
Tạo chi ngăn cách trớ trêu này
Ngày mai sông núi đành ly biệt
Tấc dạ ai hoài xót xa thay
Phải cách ngăn rồi anh với em
Càng nghe buồn bã nặng lòng thêm
Tình thơ dang dở người ở lại
Kẻ bước chân đi chẳng êm đềm
thuỵ du
Hết thương
Bao giờ em hết thương anh
Để nhành hoa thắm, cho cành trái thơm
Cho tim đập nhịp bình thường
Không ấm ức nữa, giọt sầu thôi rơi
Cho tơ vương chẳng xót thương
Cho ngày tháng rộng, cho năm còn dài
Chất chồng nỗi nhớ mỏi vai
Oằn tim hồi hộp, nghẹn dòng thời gian
Cho em duyên dáng nụ cười
Tạc hình vóc ngọc biển xanh yên bình…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
3/17/3/2009
Phải chi chúng mình chẳng gặp nhau
Sống đời bình lặng của ngày nào
Mỗi người một nẽo không chung hướng
Giờ đây đâu có chuyện buồn đau
Nặng tình chi lắm để trách hờn
Trót lỡ yêu rồi biết nói sao
Thì thôi em nhé đành chấp nhận
Biển lặng sóng cứ mãi dâng trào…
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2009 10:43:57 bởi Mac Nhan Son >
Nhà em có cây Ngọc Lan Hương thơm thoang thoảng bay sang qua nhà Yêu em nên yêu cả hoa Tên em trùng hợp cũng là Ngọc Lan Nhà em to rộng giàu sang Gác trọ anh sống cơ hàn trắng tay Thương thầm cố nén đắng cay Nhìn hoa anh mãi nhớ hoài tên em... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2009 20:21:58 bởi Mac Nhan Son >
TÌNH BUỒN Dẫu biết tình buồn nhiều đắng cay
Tránh sao giây phút biệt ly này
Mai đây hai ngả đời vĩnh viễn
Ngăn cách thật rồi anh có hay?
Thời gian còn ngắn ngủi nữa thôi
Bước đi một bước tách hai đời
Anh ở bên này em bên ấy
Bây giờ hai ngả đã xa xôi
Chỉ trách trời xanh khéo lá lay
Tạo chi ngăn cách trớ trêu này
Ngày mai sông núi đành ly biệt
Tấc dạ ai hoài xót xa thay
Phải cách ngăn rồi anh với em
Càng nghe buồn bã nặng lòng thêm
Tình thơ dang dở người ở lại
Kẻ bước chân đi chẳng êm đềm
thuỵ du
Chúc em thượng lộ bình an Thuyền hoa tách bến sang ngang xuôi dòng Mình anh đứng lặng bến sông Nhìn mặt lần cuối...nghe lòng xót xa Em về làm vợ người ta Vẫy tay đưa tiễn mắt nhòa vấn vương Người đi để lại nhớ thương Em ơi !..thấu hiểu đoạn trường tình anh Nhẩn tâm chi hởi cao xanh Bao nhiêu mơ ước nay đành trắng tay Cuốn trôi theo gió mây bay Tàn đêm trăn trở u hoài nhớ em Tình thơ buồn mở ra xem Lời yêu chưa thắm vội đem xóa nhòa Nét chữ còn…người đã xa Bút tích lưu lại gợi ta thêm sầu Họa thơ biết gửi về đâu Để em nhìn thấy một câu ĐỢI CHỜ Biết rằng ảo vọng ngu ngơ Thôi đành cam chịu dại khờ vì yêu… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2009 17:59:19 bởi Mac Nhan Son >
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
Vô duyên
Hữu duyên vô phận anh ơi !!
Lòng em cũng nát tơi bời như anh
Trách ai hãy trách ông xanh
Không xe chỉ đỏ cho thành uyên ương
Trăm năm quấn mãi giây vương
Bước đi trở bước muôn đường xót xa
Nào đâu vì chữ xa hoa
Nào đâu ham những toà nhà lầu cao
Xin đừng nói để em đau
Trái tim em chết từ lâu lắm rồi …
T.T.K.16.3.2009
Em đừng trách trời cao xanh
Duyên tình hai đứa không thành vì đâu
Cau tươi lại thiếu vôi trầu
Nhai vào đắng chát để sầu lên môi
Em mơ về chốn xa xôi
Trầu chằng vun bón héo rồi biết không
Làm sao nên nghĩa vợ chồng
Quê nghèo lam lũ…em sang sông rồi
Nhà tranh trống vắng đơn côi
Bỏ trầu cau lại mình tôi vun trồng
Chiều chiều ra bến ngóng trông
Chờ con đò cũ ngược dòng về thăm
Sông dài cá lặn biệt tăm
Người đi khuất nẽo xa xăm sao chờ
Em ơi !.. nở vội hửng hờ
Trầu cau quấn quýt…anh bơ vơ buồn…
-NS-
Xin hẹn
Đời em phận mỏng cánh chuồn
Dạt theo con nước mưa nguồn vùi sâu
Trầu xanh cau héo còn đâu
Ước mơ chi nữa để đau vôi nồng
Hoàng hôn mở tối mùa đông
Tấm chăn thương nhớ lạnh lòng ruột đau
Kiếp này chẳng thắm duyên nhau
Hẹn anh xin hẹn kiếp sau …em đền
T.T.K.19.3.2009
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: