TÍNH SỔ ĐỜI
Trích đoạn: Mac Nhan Son
YÊU TRỌN ĐỜI
Mai này xa cách đôi nơi
Theo chồng em sống một đời tha phương
Anh về tìm lại quê hương
Mỗi người đều chọn con đường mà đi
Thôi đừng đưa tiễn nhau chi
Mình không chung lối…từ ly đau lòng
Chuyện tình giờ trắng tay không
Tình buồn…tình lỡ…bềnh bồng gió bay
Tình thơ biết gửi cho ai
Mang bao tâm sự u hoài xót xa
Mối tình vương vấn thiết tha
Vội trao nhầm lẫn…biết ra muộn rồi
Số phận mang lấy đơn côi
Chiều buồn ra ngắm mây trôi cuối trời
Nhờ mây nhắn giúp đôi lời
Nhắn rằng anh vẫn trọn đời yêu em…
-NS-
TÂM TƯ
Chiều buồn nắng rụng bên thềm
Nghe thương trĩu nặng những đêm một mình
Nhắc làm chi nữa chuyện tình
Để đau ai đó còn mình khác chi?
Ngày em cất bước ra đi
Có nghe vương lại những gì đa mang
Vì tình thơ đã dở dang
Người thơ ngày ấy đã sang ngang rồi
Vầng trăng lơ lửng lưng trời
Nhắn cho người với vài lời giúp tôi
Bây giờ đôi ngả rẽ đôi
Ngàn năm từ biệt xa xôi chẳng còn
Lòng ai giờ cũng héo hon
Thương người bên ấy sắt son yêu mình
Yêu chi một kẻ linh đinh
Thân buồn trôi nổi một mình phương xa
Biết tình yêu của người ta
Mà làm sao được? Xót xa thương người !
Biết là duyên số do trời
Đành thôi anh hỡi một đời xa nhau.....
thuỵ du
Em ơi !..xin hãy về mau Cùng anh sống lại ngày nào yên vui… -NS- Em sẽ theo anh đi về
Xây lại mái ấm thoả thuê những ngày
Ruộng sớm đã có anh cày
Đồng sâu ruộng cạn, chung tay xây đời
Ngại gì nắng gió anh ơi!
Mai này lúa chín đầy trời tiếng chim
Kề vai anh, vỗ giấc tiên
Đưa nhau về cảnh non tiên nước bồng
Xin anh đừng giữ trong lòng
Vết thương ngày cũ nợ lòng của em
TRĂNG THỀ Trăng thề nửa mảnh treo nghiêng Bóng trăng chênh chếch soi xuyên lá cành Sương rơi lắng đọng long lanh Nụ hoa hứng giọt mát lành sương trinh Trăng nghiêng soi bóng đôi mình Khi mờ lúc tỏ thắm tình say hương Giấc mơ vụt thoáng vấn vương Chúng mình biền biệt đôi đường cách xa Trăng thề một nửa nhạt nhòa Chờ mang ghép lại tình ta tròn đầy Đêm nay nhìn ánh trăng gầy Thầm mong em đến sum vầy bên anh… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2009 11:04:00 bởi Mac Nhan Son >
TÂM TƯ
Chiều buồn nắng rụng bên thềm
Nghe thương trĩu nặng những đêm một mình
Nhắc làm chi nữa chuyện tình
Để đau ai đó còn mình khác chi?
Ngày em cất bước ra đi
Có nghe vương lại những gì đa mang
Vì tình thơ đã dở dang
Người thơ ngày ấy đã sang ngang rồi
Vầng trăng lơ lửng lưng trời
Nhắn cho người với vài lời giúp tôi
Bây giờ đôi ngả rẽ đôi
Ngàn năm từ biệt xa xôi chẳng còn
Lòng ai giờ cũng héo hon
Thương người bên ấy sắt son yêu mình
Yêu chi một kẻ linh đinh
Thân buồn trôi nổi một mình phương xa
Biết tình yêu của người ta
Mà làm sao được? Xót xa thương người !
Biết là duyên số do trời
Đành thôi anh hỡi một đời xa nhau.....
thuỵ du
XIN ĐƯỢC NÓI Hiện nay em chưa đi theo chồng Còn chăn đơn gối lẻ phòng không Cho được nói tiếng yêu em nhé Khi vắng em rồi...thế là xong. Vẫn biết nói cũng vô nghĩa thôi Lỡ trót si mê em mất rồi Xin hãy lắng nghe lời bày tỏ Rồi đem thả vào gió cuốn trôi. Muốn trút tâm tư cho vơi sầu Đơn phương câm lặng đã từ lâu Mong em hiểu tình anh tha thiết Mai này xa cách…sẽ chôn sâu… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2009 21:14:27 bởi Mac Nhan Son >
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
XIN ĐƯỢC NÓI Hiện nay em chưa đi theo chồng Còn chăn đơn gối lẻ phòng không Cho được nói tiếng yêu em nhé Khi vắng em rồi...thế là xong. Vẫn biết nói cũng vô nghĩa thôi Lỡ trót si mê em mất rồi Xin hãy lắng nghe lời bày tỏ Rồi đem thả vào gió cuốn trôi. Muốn trút tâm tư cho vơi sầu Đơn phương câm lặng đã từ lâu Mong em hiểu tình anh tha thiết Mai này xa cách…sẽ vùi sâu… -NS-
TỎ BÀY
Tình anh em đã biết từ lâu
Nhưng nỗi hai bờ cách sông sâu
Chỉ biết thương anh tình câm nín
Cũng bởi vì yêu nên mang sầu
Nếu như vơi bớt được nỗi niềm
Xin anh cứ nói tiếng con tim
Em sẽ lắng nghe mà im lặng
Vì em còn biết nói gì thêm?
Ngày mai kia trên bước đường dài
Hành trang em mang nặng trên vai
Cũng có mối tình anh trao đó
Làm nỗi buồn vui ở một mai
Em tự trách mình quá đa mang
Làm khổ chi người nỗi dở dang
Mai kia mốt nọ.... ngày xưa ấy
Cũng khiến lòng em phải ngỡ ngàng
Nếu bảo nghe rồi gió thoảng bay
Làm sao ... có thể được thế đây???
thuỵ du
NHỚ NHÉ EM Em thấu hiểu tình yêu của anh Góc nhỏ con tim đã riêng dành Là niềm an ủi hằng mong ước Như tìm thấy lại chút màu xanh. Mai này anh giả biệt kinh kỳ Không còn vương vấn phút phân ly Dẫu biết đường tình chia hai lối Nghe lòng thanh thản bước ra đi. Gặp gở nhau chi quá muộn màng Nên đành chấp nhận tình dở dang Tình thơ lưu luyến ghi nhớ mãi Mang theo em nhé !..dù sang ngang… -NS-
QUÊN ĐI EM NHÉ Tình nồng em dấu vào tim…(BL) Để cho anh mãi đi tìm trong mơ Để rồi mang lấy bơ vơ Bởi em quay mặt hững hờ tình anh Trái tim em đã riêng dành Bóng hình người khác…giờ đành lỡ duyên Ngồi ôm một mối sầu riêng Thở than chuốt lấy muộn phiền thêm thôi Đường tình đôi ngả chia phôi Tình xưa đã chết mất rồi còn đâu Đợi chờ chi giọt mưa ngâu Chim Ô cũng phải lắc đầu bay đi Tội gì ôm mối tình si Tiếc thương cho lắm…còn gì mà mong Kỷ niệm cất giữ trong lòng Quanh đây vẫn có người trông kẻ chờ Hãy tìm lại những giấc mơ Bằng lăng tím mãi tình thơ dạt dào Để anh sống lại ngày nào Rừng chiều hoa tím ngạt ngào hương bay… -NS-
Trích đoạn: Mac Nhan Son
NHỚ NHÉ EM
Em thấu hiểu tình yêu của anh
Góc nhỏ con tim đã riêng dành
Là niềm an ủi hằng mong ước
Như tìm thấy lại chút màu xanh.
Mai này anh giả biệt kinh kỳ
Không còn vương vấn phút phân ly
Dẫu biết đường tình chia hai lối
Nghe lòng thanh thản bước ra đi.
Gặp gở nhau chi quá muộn màng
Nên đành chấp nhận tình dở dang
Tình thơ lưu luyến ghi nhớ mãi
Mang theo em nhé !..dù sang ngang…
-NS-
EM VẪN NHỚ
NHƯNG
ANH HÃY QUÊN
Tình thơ dù cho có dở dang
Mai này khi em bước sang ngang
Vẫn ghi vẫn nhớ vần thơ ấy
Dẫu là câu chuyện của muộn màng
Anh cứ an lòng bước ra đi
Bỏ lại sau lưng mối tình si
Xin đừng tiếc nuối gì anh hỡi
Một ngày nào tình đã khắc ghi
Dở dang là chuyện của cuộc đời
Và vì mệnh số luôn do trời
Cho nên anh hỡi đừng lưu luyến
Quên hết để lòng được thảnh thơi
thuỵ du
Trăng thề
Trăng thề nửa mảnh treo nghiêng
Bóng trăng chênh chếch soi xuyên lá cành
Sương rơi lắng đọng long lanh
Nụ hoa hứng giọt trong lành sương trinh
Trăng nghiêng soi bóng đôi mình
Khi mờ lúc tỏ thắm tình say hương
Giấc mơ vụt thoáng vấn vương
Chúng mình biền biệt đôi đường cách xa
Trăng thề một nửa nhạt nhòa
Chờ mang ghép lại tình ta tròn đầy
Đêm nay nhìn ánh trăng gầy
Thầm mong em đến sum vầy bên anh
-NS-
Vầng trăng thương nhớ
Vầng trăng thương nhớ em...anh...
Vầng trăng in dấu con đường ước mơ
Vầng trăng duyên dáng soi hình
Vầng trăng dát bạc lên lòng nhớ mong
Vầng trăng riêng một mối tình
Thủy chung như nhất sáng trời quê ta
Trăng ơi trăng ở trời xa
Người thương ngự ở tim ta đời đời...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm, 5/16/4/2009.
Liên Thơ cảm ơn thi hữu tình thâm đã đem ánh trăng ngọc ngà biểu tượng của tình yêu muôn thuở đến với "Nối lời yêu thương" làm cho trang thơ chợt lung linh kì diệu.Hình ảnh đêm trăng đẹp với nụ hoa, nỗi chờ mong long lanh giọt sương tinh khiết...về một lời hẹn ước thật đáng yêu làm sao, nó gợi nên tứ thơ dễ thương, êm ái mà thâm thúy nhường này.Xin trân trọng cảm ơn tâm hồn thi sĩ của bạn.Chúc bạn khỏe, vui, hạnh phúc nhé...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/1D036F9C9C034EC7B1016157E5121BF8.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2009 22:36:09 bởi Liên Thơ >
TÌNH LỠ
Tình nồng em dấu vào tim
Tháng năm mòn mỏi lặng im đợi người
Người đi góc bể , chân trời
Để ai ở lại nghẹn lời nhớ thương
Thơ tình giăng sợi tơ vương
Ước mong tìm lại chút hương ngày nào
Đêm đêm em lặng đếm sao
Ôm bao mộng ước đi vào trong mơ
Hoàng hôn nắng tím hững hờ
Lá vàng rơi rụng , thẫn thờ lòng ai
Nẻo xa cách trở dặm dài
Cánh hoa lẻ bạn u hoài cô liêu
Hắt hiu một bóng trong chiều
Kiếp này đã lỡ mộng yêu mất rồi …
BL07
QUÊN ĐI EM NHÉ Tình nồng em dấu vào tim…(BL) Để cho anh mãi đi tìm trong mơ Để rồi mang lấy bơ vơ Bởi em quay mặt hững hờ tình anh Trái tim em đã riêng dành Bóng hình người khác…giờ đành lỡ duyên Ngồi ôm một mối sầu riêng Thở than chuốt lấy muộn phiền thêm thôi Đường tình đôi ngả chia phôi Tình xưa đã chết mất rồi còn đâu Đợi chờ chi giọt mưa ngâu Chim Ô cũng phải lắc đầu bay đi Tội gì ôm mối tình si Tiếc thương cho lắm…còn gì mà mong Kỷ niệm cất giữ trong lòng Quanh đây vẫn có người trông kẻ chờ Hãy tìm lại những giấc mơ Bằng lăng tím mãi tình thơ dạt dào Để anh sống lại ngày nào Rừng chiều hoa tím ngạt ngào hương bay… -NS-
Trong và bên
Còng nấp vào bờ cát
Trú nắng và trú mưa
Cát nép vào ngực biển
Dịu êm nỗi niềm mơ
Cát mãi mãi ở bờ
Sóng mãi mãi xa khơi
Anh không thể là tôi
Nên không thể hiểu hết
Những ngày xa đã qua…
Trong và bên hai ta
Đâu là điểm giao thoa
Đâu là niềm viên mãn
Đâu là những khát khao
Không thành hình nên dáng
Không…không …như hạt cát
Vo tròn…rơi…rơi…rơi…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Chiều, 9/4/2009
SÓNG và CÁT Em là bãi cát trắng Anh là sóng dâng trào Suốt đời quấn quýt nhau Không bao giờ xa cách. Dù phong ba thử thách Sóng vẫn vỗ rì rào Gió cuốn cát lao xao Bài tình ca muôn thuở. Không bao giờ dang dở Biển không thể vắng thuyền Sóng và cát thiên duyên Tình chúng mình bất diệt… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2009 20:49:39 bởi Mac Nhan Son >
EM VẪN NHỚ
NHƯNG
ANH HÃY QUÊN
Tình thơ dù cho có dở dang
Mai này khi em bước sang ngang
Vẫn ghi vẫn nhớ vần thơ ấy
Dẫu là câu chuyện của muộn màng
Anh cứ an lòng bước ra đi
Bỏ lại sau lưng mối tình si
Xin đừng tiếc nuối gì anh hỡi
Một ngày nào tình đã khắc ghi
Dở dang là chuyện của cuộc đời
Và vì mệnh số luôn do trời
Cho nên anh hỡi đừng lưu luyến
Quên hết để lòng được thảnh thơi
thuỵ du
BIẾT LÀM SAO ?.. Làm sao anh quên được em ơi !.. Tình này ghi nhớ mãi suốt đời Dù biết chỉ là mơ mộng hảo Mà lòng vẫn thương nhớ đầy vơi. Rồi đây em sẽ bước theo chồng Còn đâu nữa mà để chờ trông Đêm về thao thức buồn da diết Làm sao quên được…em biết không ?.. Dù anh trốn chạy phương trời nào Để chôn vùi quá khứ thương đau Tình này nằm sâu trong tiềm thức Không thể quên được ...biết làm sao… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2009 17:37:58 bởi Mac Nhan Son >
Trích đoạn: Mac Nhan Son
BIẾT LÀM SAO ?..
Làm sao anh quên được em ơi !..
Tình này ghi nhớ mãi suốt đời
Dù biết chỉ là mơ mộng hảo
Mà lòng vẫn thương nhớ đầy vơi.
Rồi đây em sẽ bước theo chồng
Còn đâu nữa mà để chờ trông
Đêm về thao thức buồn da diết
Làm sao quên được…em biết không ?..
Dù anh trốn chạy phương trời nào
Để chôn vùi quá khứ thương đau
Tình này nằm sâu trong tiềm thức
Không thể quên được ...biết làm sao…
-NS-
NẾU BIẾT
Nếu biết rằng giờ phải chịu thương đau
Thì lúc trước mình xin đừng gặp gỡ
Nếu biết rằng câu thơ đành bỡ ngỡ
Thì thôi anh mình vương vấn mà chi?
Để bây giờ đành kẻ ở người đi
Để bây giờ nghe lòng buồn da diết
Nếu đã biết tình yêu anh tha thiết
Thì làm sao em quên được người ơi?
Ngày mai này khi hai ngả xa xôi
Vẫn mong mỏi anh vui cùng cuộc sống
Vẫn mong mỏi trong đất trời cao rộng
Sẽ có người nghe anh nói tiếng yêu
Để vơi sầu vơi bớt nỗi cô liêu
Ngày vẫn qua cuộc sống vẫn trôi đều ....
thuỵ du
Trích đoạn: Mac Nhan Son
Trong và bên
Còng nấp vào bờ cát
Trú nắng và trú mưa
Cát nép vào ngực biển
Dịu êm nỗi niềm mơ
Cát mãi mãi ở bờ
Sóng mãi mãi xa khơi
Anh không thể là tôi
Nên không thể hiểu hết
Những ngày xa đã qua…
Trong và bên hai ta
Đâu là điểm giao thoa
Đâu là niềm viên mãn
Đâu là những khát khao
Không thành hình nên dáng
Không…không …như hạt cát
Vo tròn…rơi…rơi…rơi…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Chiều, 9/4/2009
SÓNG và CÁT
Em là bãi cát trắng
Anh là sóng dâng trào
Suốt đời quấn quýt nhau
Không bao giờ xa cách.
Dù phong ba thử thách
Sóng vẫn vỗ rì rào
Gió cuốn cát lao xao
Bài tình ca muôn thuở.
Không bao giờ dang dở
Biển không thể vắng thuyền
Sóng và cát thiên duyên
Tình chúng mình bất diệt…
-NS- Bãi cát mềm...
Em như bãi cát mềm
Lún chân người viễn xứ
Dấu hằn nào lưu giữ
Du khách miền núi cao?
Cát và gió lao xao
Hát lời ru êm ái
Vòng tay ai võng ái
Có đưa ai trở về ?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Ngày chủ nhật, 19/4/2009
Liên Thơ trân trọng cảm ơn thi hữu tình thâm đã đem đến cho trang thơ “Nối lời yêu thương” một bài thơ ca ngợi tình yêu bất diệt với những hình ảnh rất đỗi thân thương, gần gụi của quê hương Liên Thơ.Chúc bạn khoẻ, vui hạnh phúc nhé... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/636211E37B214185854249E5FFE67802.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2009 11:17:26 bởi Liên Thơ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: