TÍNH SỔ ĐỜI
ĐỢI MONG Chiều về ra đứng đợi bến sông Bìm bịp kêu con nước đang ròng Dõi mắt trông chờ nơi xa thẳm Đò chiều kịp về ghé bến không ?.. Bóng đò thấp thoáng từ đàng xa Áo ai phất phới nắng chiều tà Mái chèo khua nhịp rẽ sóng nước Đò không dừng bến vội lướt qua. Giã biệt thành đô trở lại quê Chiều buồn ra bến chờ em về Con đò xuôi mái không dừng bến Thẩn thờ quay bước trong cơn mê… -NS-
SẦU ĐỌNG Lời thơ chất chứa đắng cay Vẵng nghe như tiếng thở dài than thân Nửa đời vướng bụi hồng trần Kiếp trước chưa trả…nợ nần cưu mang Vương vào nghịch cảnh trái ngang Sự nghiệp tay trắng lỡ làng phận duyên Mà đời không chịu để yên Gây chi sóng gió triền miên đau lòng Trách trời sao nở bất công Người chung một kiếp mà không chia đồng Kẻ thừa mứa người trắng không Tình đời đen bạc chất chồng nặng thêm Mắt sâu thao thức tàn đêm Vỡ tan giấc mộng êm đềm…tìm đâu Thời gian còn lại đọng sầu Đường trần lê bước mái đầu bạc phơ… -NS-
Đau lòng khi đọc thơ em Rượu hay nước mắt ướt nhem cay mờ Vì sao em lại bơ vơ Ai nào phụ bạc hững hờ nhạt phai Đời sao lắm chuyện lạ thay Thương em chỉ biết thở dài mà thôi Chúng mình giờ đã chia phôi Anh tìm quên lãng xa xôi quê nghèo Tình sầu vẫn mãi bám theo Nhìn vầng trăng khuyết gợi gieo thêm buồn Những đêm trời đổ mưa tuôn Mái tranh rách nát gió luồng lạnh căm Giờ này nơi chốn xa xăm Em sống hạnh phúc đang nằm mộng mơ Sau khi xem mấy vần thơ Nghe lời than trách…thẩn thờ nghĩ suy Tìm quên đành phải ra đi Nhạt lòng chi kẻ tình si hởi người !… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 17:11:42 bởi Mac Nhan Son >
Lòng Người
Lòng người chẳng lặng yên
Tánh người luôn đảo điên
Người muốn an thân, tâm luôn động
Dòng đời sao khỏi vướng lụy phiền
Chữ nhịn, chữ nhường bay đâu mất
Gây ra giông bảo nhận chìm xuồng
Tỉnh mộng răng long đầu đã bạc
Ngu khờ một thuở chẳng khi yên
Mytutru_21.4.2009
Tình đời nói mãi cũng thế thôi Cuộc sống bon chen ăn sâu rồi Kẻ mạnh hà hiếp người cô thế Lòng dạ bạc trắng còn hơn vôi. Muốn sống an phận có được đâu Ghét ghen ganh tỵ gây thêm sầu Nhẫn nhịn cho qua đi ngày tháng Tìm vào quên lãng đã từ lâu… -NS- -NS cám ơn bạn Mytutru đã viếng thăm tệ xá và xin có vài lời được đáp lễ. Mến
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 14:19:55 bởi Mac Nhan Son >
Hai con mắt mở Nhớ ai trĩu nặng tâm hồn
Nhớ ai...ai có nhớ nhiều như ta?
Nhớ ai se sắt hồn hoa
Nhớ ai quay quắt hoàng hôn vội trùm
Nhớ ai đêm quánh màu đen
Hai con mắt mở sáng như ban ngày...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Sáng chủ nhật, 19/4/2009
Nhớ em thao thức trắng đêm
Quơ tay chạm phải gối mềm ngẩn ngơ
Ngỡ em tìm đến trong mơ
Đêm không ngủ được đợi chờ mắt sâu
Chập chờn trăn trở từ lâu
Đôi mắt chẳng khép bởi sầu vấn vương
Mình còn xa cách đôi đường
Quầng thâm hai mắt vì thương nhớ nhiều
Mơ màng ánh mắt chờ yêu
Đôi mắt sụp mí buồn thiu ngóng chờ
Bao giờ đời hết bơ vơ
Đôi mi khép lại trên bờ vai em…
-NS- Thi hữu thân mến, thì ra là nam hay nữ khi nói về nỗi nhớ cũng trở nên đáng yêu như thế.Liên Thơ cảm ơn thi hữu tình thâm đã dành tặng "Nối lời yêu thương" bài thơ rất dễ thương với hình ảnh rất thực : đôi mắt "quầng thâm","mơ màng", "sụp mí" vì nhớ thương... thao thức thâu đêm. Cả bài thơ với nỗi niềm day dứt người đọc, nhưng hai câu kết bài : "Bao giờ đời hết bơ vơ
Đôi mi khép lại trên bờ vai em"
lại là điểm sáng chiếu rọi cho bài thơ một niềm tin hứa hẹn...nó làm cho nỗi nhớ không chỉ là chơi vơi, khắc khoải, bế tắc mà là nỗi nhớ có cánh nâng tâm hồn con người lên.
Cảm động trước bài thơ là lời trần tình tha thiết, mang nét đẹp nhân văn, Liên Thơ "bắt chước" thi hữu thử nhập vai MNS để làm bài thơ "đáp lễ" đây.(Nếu không trúng ý thi hữu thì mong bạn cũng nể tình bạn thơ mà sá tội cho Liên Thơ nhé)
Trằn trọc
Trằn trọc thâu đêm nỗi nhớ người
Nhớ từng nét đẹp thắm giòn tươi
Đến từ khiếm khuyết từng li nhỏ
Hết thương rồi ghét vẫn chưa nguôi…
Làm sao chợp mắt được vài giây
Để mộng bình thường đằm đôi tay
Để trong hạnh phúc tôi còn có
Tóc mềm ai xõa mướt cánh tay...
Làm sao chợp mắt được vài giây
Để hồn đẹp mãi ý tình này
Để lòng thương nhớ tôi trải thảm
Rước gót chân ngà em đến đây...
Làm sao chợp mắt được vài giây
Khổ quá người ơi, người có hay
Hôm nay…ngày mai… ai còn nhớ
Xin gửi thơ yêu trọn tấm tình…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Trưa 24/4/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 15:05:08 bởi Liên Thơ >
quote: Trích đoạn: Mac Nhan Son
Đau lòng khi đọc thơ em Rượu hay nước mắt ướt nhem cay mờ Vì sao em lại bơ vơ Ai nào phụ bạc hững hờ nhạt phai Đời sao lắm chuyện lạ thay Thương em chỉ biết thở dài mà thôi Chúng mình giờ đã chia phôi Anh tìm quên lãng xa xôi quê nghèo Tình sầu vẫn mãi bám theo Nhìn vầng trăng khuyết gợi gieo thêm buồn Những đêm trời đổ mưa tuôn Mái tranh rách nát gió luồn lạnh căm Giờ này nơi chốn xa xăm Em sống hạnh phúc đang nằm mộng mơ Sau khi xem mấy vần thơ Nghe lời than trách…thẩn thờ nghĩ suy Tìm quên đành phải ra đi Nhạt lòng chi kẻ tình si hởi người !… -NS- Cuộc đời vật đổi sao dời
Có gì đâu phải người ơi bận lòng
Đời thường chẳng được ước mong
Chữ tình vương lấy cái vòng loanh quanh
Cám ơn tình nghĩa của anh
Đọc thơ nghe những riêng dành xót xa
Thôi thì cảm xúc mặn mà
Cũng đành nghe những phôi pha mà buồn
Một đời cũng phận tủi hờn
Tình hai ba mối cũng luôn vỡ rồi
Nhạt lòng nhạt cả cuộc đời
Buồn trông mây phủ những lời thiết tha
Dạ là dạ của người ta
Quên đi cho hết phôi pha cho rồi
Ngày mai giông tố qua thôi
Mình là mình với nổi trôi những ngày
Chỉ vì duyên phận không may....
Chỉ vì hai chữ "trời đày" phải mang....
thuỵ du
Cuộc đời vật đổi sao dời
Có gì đâu phải người ơi bận lòng
Đời thường chẳng được ước mong
Chữ tình vương lấy cái vòng loanh quanh
Cám ơn tình nghĩa của anh
Đọc thơ nghe những riêng dành xót xa
Thôi thì cảm xúc mặn mà
Cũng đành nghe những phôi pha mà buồn
Một đời cũng phận tủi hờn
Tình hai ba mối cũng luôn vỡ rồi
Nhạt lòng nhạt cả cuộc đời
Buồn trông mây phủ những lời thiết tha
Dạ là dạ của người ta
Quên đi cho hết phôi pha cho rồi
Ngày mai giông tố qua thôi
Mình là mình với nổi trôi những ngày
Chỉ vì duyên phận không may....
Chỉ vì hai chữ "trời đày" phải mang....
thuỵ du
CẦU MONG Đời em sao giống Thúy Kiều Hồng nhan phận bạc gặp nhiều gian nan Đường tình trắc trở lỡ làng Chuân truyên một kiếp đa mang tủi hờn Anh nào biết nói gì hơn Giống như Kim Trọng chập chờn trong mê Nhìn em lòng dạ tái tê Làm sao mang được em về cầu duyên Cuộc sống thực dụng đảo điên Xa hoa vật chất kim tiền vây quanh Anh nghèo sống túp lều tranh Mang nhiều thua thiệt nên đành mất nhau Thôi thì ôm lấy thương đau Gối rơm an phận trèo cao thêm sầu Đời anh chẳng biết về đâu Yêu em cho đến bạc đầu vẫn yêu Dù cho trọn kiếp cô liêu Cầu mong em gặp được nhiều duyên may… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 21:49:41 bởi Mac Nhan Son >
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
ĐỢI MONG
Chiều về ra đứng đợi bến sông
Bìm bịp kêu con nước đang ròng
Dõi mắt trông chờ nơi xa thẳm
Đò chiều kịp về ghé bến không ?..
Bóng đò thấp thoáng từ đàng xa
Áo ai phất phới nắng chiều tà
Mái chèo khua nhịp rẽ sóng nước
Đò không dừng bến vội lướt qua.
Giã biệt thành đô trở lại quê
Chiều buồn ra bến chờ em về
Con đò xuôi mái không dừng bến
Thẩn thờ quay bước trong cơn mê…
-NS-
Quay quắt cơn mê dạ thêm sầu Nỗi lòng trôi dạt bởi vì đâu? Ai bắt đò xuôi không về bến Ai để lòng anh nặng nổi đau Con đò lướt nhẹ bến sông xưa Cô lẻ bên sông một bóng dừa Trời mây một cõi, buồn một cõi Con đò theo sóng nước đẩy đưa Đò về quê cũ một chiều sương Lặn lội đò tìm bóng người thương Bến cũ còn đây, người đâu mất Đò buồn con nước cũng vấn vương!
Quay quắt cơn mê dạ thêm sầu Nỗi lòng trôi dạt bởi vì đâu? Ai bắt đò xuôi không về bến Ai để lòng anh nặng nổi đau Con đò lướt nhẹ bến sông xưa Cô lẻ bên sông một bóng dừa Trời mây một cõi, buồn một cõi Con đò theo sóng nước đẩy đưa Đò về quê cũ một chiều sương Lặn lội đò tìm bóng người thương Bến cũ còn đây, người đâu mất Đò buồn con nước cũng vấn vương! _____________________________
Thiên Trang
Đò về bến cũ một chiều mưa Dòng sông im ắng rũ bóng dừa Mỏi mòn vì chờ đã kiệt sức Mây buồn giăng xám lúc tiễn đưa. Phủ phàng chi lắm hởi người ơi !.. Tang thương xé nát nửa cuộc đời Người xưa lỗi hẹn...chờ đợi mãi Một chiều tắt nắng trút tàn hơi. Lục bình lơ lững chẳng muốn trôi Bến sông nay vắng một người rồi Cây đa rũ bóng buồn hiu quạnh Đò xưa trở lại quá muộn thôi… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2009 15:39:03 bởi Mac Nhan Son >
TÌM EM Bước lẻ loi vết chân tròn trên cát Sóng đẩy xô làm vướng víu bước chân Con dã tràng trố mắt nhìn ngại ngần Dấu chân của con người sao lạ lẫm. Từng dấu chân lê bước trên cát ẩm Bãi cát xôn xao vì dấu chân tròn Đàn hải âu sợ hãi gọi véo von Sóng dâng tràn muốn xóa trôi đi hết. Gió lộng thổi tung cát lấp che vết Biển cảm thông nên vẫn hát rì rào Vì yêu không ngần ngại tìm đến nhau Em gái biển thấu hiểu tình anh đấy. Dấu chân tròn lưu trên cát nhìn thấy Có làm cho em cảm thấy ngở ngàng Biển mênh mông sóng nước đầy tràn Bao nhiêu nước là khối tình anh đó… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2009 14:48:42 bởi Mac Nhan Son >
quote: Trích đoạn:macnhanson
CẦU MONG Đời em sao giống Thúy Kiều Hồng nhan phận bạc gặp nhiều gian nan Đường tình trắc trở lỡ làng Truân chuyên một kiếp đa mang tủi hờn Anh nào biết nói gì hơn Giống như Kim Trọng chập chờn trong mê Nhìn em lòng dạ tái tê Làm sao mang được em về cầu duyên Cuộc sống thực dụng đảo điên Xa hoa vật chất kim tiền vây quanh Anh nghèo sống túp lều tranh Mang nhiều thua thiệt nên đành mất nhau Thôi thì ôm lấy thương đau Gối rơm an phận trèo cao thêm sầu Đời anh chẳng biết về đâu Yêu em cho đến bạc đầu vẫn yêu Dù cho trọn kiếp cô liêu Cầu mong em gặp được nhiều duyên may… -NS-
TẠ TÌNH
Cuộc đời có lắm đổi thay
Chẳng may phần số trời đày thế thôi
Thì thường bạc trắng như vôi
Chưa vui sum hợp đã rồi ly tan
Tình anh những ngỡ những ngàng
Thôi em đã trọn dở dang cũng đành
Truân chuyên một giấc mơ lành
Cũng là dang dở cũng đành chia phôi
Người ơi phận đã định rồi
Biết làm sao đổi vận trời được đây?
Cuộc đời như lá thu bay
Bao nhiêu trắc trở, lá lay, lạc loài
Ngày mai trên bước đường dài
Vẫn lòng mang nặng tình ai ngậm ngùi.....
thuỵ du
TÌM ĐÂU ???
Em tìm đâu những giấc mơ ?
Tìm đâu được mối tình thơ ngày nào ?
Tìm đâu giọng nói ngọt ngào ?
Tìm đâu tình ấm dạt dào men say ?
Tìm đâu giây phút ngất ngây ?
Tìm đâu ánh mắt , bàn tay của người ?
Tìm đâu dịu nhẹ tiếng cười ?
Tìm đâu cả một khoảng trời yêu thương ?
Tìm đâu được mối tơ vương ?
Tìm đâu bảng lảng khói sương mơ màng ?
Tìm đâu được bóng dáng chàng ?
Tìm đâu được sắc nắng vàng ngày xưa ?
Tìm đâu được những cơn mưa
Chàng dang tay hứng , che vừa áo em ?
Tìm đâu được áng mây êm
Chàng mơ lấy xuống làm khăn em quàng ?
Tìm đâu lại phút ngỡ ngàng
Thơ yêu chàng viết chứa chan giữa đời ?
Bằng Lăng vẫn tím , người ơi !
Nhưng sao tìm được cái thời đã xa …
BL07
NHÌN ANH Bằng lăng vẫn tím người ơi Nhưng tìm đâu được cái thời đã xa (BL) Nơi đây đối bóng mình ta Tương lai đã mất…tình đà tàn phai Kiếp người ai cũng như ai Mà ta nhận lấy đọa đày khổ thân Ủi an kiếp trước nợ nần Thôi thì phải trả phân vân được gì Dại khờ ôm lấy tình si Tình đời đen bạc trách chi đau lòng Xem như một thoáng hư không Bất hạnh gánh chịu mênh mông tình sầu Anh nào dám trách ai đâu Buông trôi số phận mong cầu bình yên Vậy mà cứ mãi ưu phiền Mấy ai thông cảm…sầu riêng một mình Còn em ôm mối hận tình Lỡ yêu sầu muộn bóng hình chưa phai Đời em mộng đẹp còn dài Một lần dang dỡ… ngày mai đang chờ Ngại chi tình sẽ bơ vơ Bao người mong đợi chực chờ đón đưa Em ơi !. .hãy tỉnh lại chưa Nhìn anh đau khổ…tránh chừa nhe em… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2009 14:14:18 bởi Mac Nhan Son >
TẠ TÌNH
Cuộc đời có lắm đổi thay
Chẳng may phần số trời đày thế thôi
Thì thường bạc trắng như vôi
Chưa vui sum hợp đã rồi ly tan
Tình anh những ngỡ những ngàng
Thôi em đã trọn dở dang cũng đành
Truân chuyên một giấc mơ lành
Cũng là dang dở cũng đành chia phôi
Người ơi phận đã định rồi
Biết làm sao đổi vận trời được đây?
Cuộc đời như lá thu bay
Bao nhiêu trắc trở, lá lay, lạc loài
Ngày mai trên bước đường dài
Vẫn lòng mang nặng tình ai ngậm ngùi.....
thuỵ du
CHỜ... Tạ tình mà để làm chi Tình mình vô vọng còn gì mà mong Nhớ em héo hắt cả lòng Muốn xóa hình bóng mà không thể nào Giờ đây biết phải tính sao Đêm nằm trăn trở cồn cào ruột gan Thà rằng em bước sang ngang Còn hơn nhìn thấy bao chàng vây quanh Em như chim sáo chuyền cành Tung tăng bay nhảy sao đành làm ngơ Biết rằng nhận lấy hững hờ Mà vẫn mơ tưởng đợi chờ ngóng trông Chiều chiều ra đứng bên sông Dõi mắt nhìn phía mênh mông xa vời Nước ròng nước lớn đầy vơi Đò ngang xuôi dọc…em ơi !..chẳng về Hoàng hôn tắt nắng sông quê Chim bay tìm tổ…não nề buồn thêm Em đang vui vẻ ấm êm Còn anh lặng lẻ bên thềm bơ vơ … -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2009 14:21:43 bởi Mac Nhan Son >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2009 15:42:49 bởi Liên Thơ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: