TÍNH SỔ ĐỜI
CHỜ EM … Anh nào đâu có thờ ơ Tiếng yêu anh đã đợi chờ từ lâu Chờ nghe em nói một câu Thì anh vội vã bắc cầu đến ngay Thức đêm mới biết đêm dài Trải bao sóng gió có ngày lặng yên Tình mình trắc trở muộn phiền Mỗi người mang nỗi buồn riêng trong lòng Từ ngày em bước sang sông Ngỡ rằng hạnh phúc bên chồng giàu sang Nào ngờ hoàn cảnh trái ngang Nên phải cam chịu lỡ làng phận duyên Đời anh lắm nỗi truân chuyên Đường tình dang dở triền miên u hoài Bóng hình em vẫn chưa phai Biết bao kỷ niệm những ngày bên nhau Cuộc đời sao lắm thương đau Mấy ai biết trước ngày sau mà ngờ Tình đang kết chặt duyên tơ Bỗng nhiên đứt đoạn bơ vơ dòng đời Chúng mình hụt hẫng chơi vơi Mất nhau lạc lõng rã rời ly tan Cam đành lỡ chuyến đò ngang Trách nhau sao nỡ phũ phàng tình xưa Yêu em biết nói sao vừa Chờ em đồng ý…anh đưa em về… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2009 13:40:09 bởi Mac Nhan Son >
MỘT LẦN Cho anh được một lần Nắm chặt lấy đôi tay Để buông tiếng thở dài Vơi nhẹ nỗi đắng cay. Cho anh được một lần Hẹn hò để nhìn mặt Khắc sâu vào đôi mắt Lưu mãi hình bóng em. Cho anh được một lần Ngả tựa vào vai em Mà từ lâu ước thèm Nghe đôi tim thổn thức. Cho anh được một lần Nói với em tiếng yêu Dù đau khổ rất nhiều Mất em đời quạnh hiu… -NS-
ĐƯỢC GÌ ANH
Được gì anh , một lần
Để buồn để bâng khuâng
Tiếc chi vùng kỷ niệm
Rồi muôn đời ăn năn
Xin anh hãy quên em
Những tháng ngày êm đềm
Thơ tình trao nhau đó
Người hỡi cố mà quên
Em là của người ta
Dẫu chẳng thiết chẳng tha
Nhưng đã là số mệnh
Nào đâu dễ phôi pha
Chỉ một lần để nói
Với em một tiếng "Yêu"
Anh hỡi nỗi cô liêu
Trong lòng em vẫn biết
Biết tình anh tha thiết
Anh chân thật yêu em
Nào em dễ lãng quên
Mai mình xa vẫn thế
Biết rằng em không thể
Đáp lại một tiếng "Yêu"
Nhưng em vẫn ấp yêu
Mối tình anh trao tặng
Dẫu là trong thầm lặng....
thuỵ du
LIỀU… Anh dại khờ Vì mộng mơ Yêu ảo ảnh Tình bơ vơ. Tủi thân mình Kiếp linh đinh Không an phận Nói linh tinh. Em hững hờ Em thờ ơ Anh mê muội Nên ngu ngơ. Xin một lần Tỏ tình thân Em ngần ngại Còn phân vân . Em mong chờ Người trong mơ Nơi hải ngoại Buồn thẩn thơ. Bởi vì yêu anh đánh liều Tỏ nỗi lòng Rồi cô liêu… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2009 13:41:19 bởi Mac Nhan Son >
quote: Trích đoạn: Mac Nhan Son
LIỀU… Anh dại khờ Vì mộng mơ Yêu ảo ảnh Tình bơ vơ. Tủi thân mình Kiếp linh đinh Không an phận Nói linh tinh. Em hững hờ Em thờ ơ Anh mê muội Nên ngu ngơ. Xin một lần Tỏ tình thân Em ngần ngại Còn phân vân . Em mong chờ Người trong mơ Nơi hải ngoại Buồn thẩn thơ. Bởi vì yêu Đành đánh liều Tỏ nỗi lòng Rồi cô liêu… -NS- Hôm nay NS lại làm thơ ba chữ nữa ta ơi,lạ nhe ! TD làm thơ ba chữ dở lắm,nhưng để cố gắng hoạ lại với NS nhé!!
CHỮ
TÌNH
BUỒN
Chữ tình buồn
Mang mà chi
Càng thêm nỗi
Sầu chia ly
Anh hỡi anh
Mộng chẳng lành
Anh gìn giữ
Chỉ buồn anh
Ngày em đi
Tiếc mà chi
Không duyên phận
Đành chia ly
Không phải em
Phụ mối tình
Anh đằm thắm
Trao về em
Tình chia xa
Nỗi thiết tha
Em tròn giữ
Chẳng phôi pha
thuỵ du
ANH VẪN BIẾT Anh vẫn biết tình em hững hờ Chỉ mến nhau qua những vần thơ Mà sao anh vẫn mong chờ Để rồi mang lấy bơ vơ tình buồn. Anh vẫn biết em chẳng yêu anh Trót lỡ si mê phải cam đành Dù cho tình rất mong manh Nếu mà mộng ước không thành biết sao. Anh vẫn biết sẽ mất em thôi Mai này em đã ra đi rồi Theo chồng về chốn xa xôi Sao mãi luyến tiếc đứng ngồi thở than. Anh vẫn biết sẽ gặp trái ngang Mang thân phận một kẻ cơ hàn Còn em mơ sống cao sang Cho nên nhận lấy phũ phàng đáng thôi… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2009 13:42:35 bởi Mac Nhan Son >
HÃY VỊ THA Anh vẫn biết thói đời ganh tỵ Thương em nên chịu đựng lặng thinh Yêu nhau nào đâu có tội tình Sao lại nở gây chi phiền phức. Yêu em mà lòng buồn ray rứt Bởi anh là một kẻ phế nhân Vì chưa trả hết nợ dương trần Trời bắt tim anh còn rung động. Còn thở là đang còn sự sống Vẫn biết yêu biết khổ hờn ghen Không mang tính ích kỷ nhỏ nhen Sống vị tha theo lời Phật dạy. Nếu mai này tình mình trở ngại Mất em rồi anh chẳng phân vân Chấp nhận do định mệnh số phần Dù vẫn biết anh đau buồn lắm… - NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2009 11:33:14 bởi Mac Nhan Son >
quote: Trích đoạn: Mac Nhan Son
ANH VẪN BIẾT Anh vẫn biết tình em hững hờ Chỉ mến nhau qua những vần thơ Mà sao anh vẩn mong chờ Để rồi mang lấy bơ vơ tình buồn. Anh vẫn biết em chẳng yêu anh Trót lỡ si mê phải cam đành Dù cho tình rất mong manh Nếu mà mộng ước không thành đớn đau. Anh vẫn biết sẽ mất em thôi Mai này em đã ra đi rồi Theo chồng về chốn xa xôi Sao mãi luyến tiếc đứng ngồi thở than. Anh vẫn biết sẽ gặp trái ngang Mang thân phận một kẻ cơ hàn Còn em mơ sống cao sang Cho nên nhận lấy phủ phàng đáng thôi… -NS- XIN ANH ĐỪNG TRÁCH
Xin anh đừng trách anh ơi
Nào đâu em muốn sống đời cao sang
Nói chi lời ấy phủ phàng
Cuộc đời thường lắm trái ngang hỡi người
Trách em phận bạc cả đời
Chữ tình luôn cứ lả lơi cợt đùa
Cuộc đời hơn được,được thua
Nào ai tính toán cho vừa được đây
Xót xa cho mảnh tình này
Em gieo thương nhớ đoạ đày tim anh
Làm sao giấc mộng an lành
Ngày mai đã trót xa anh thật rồi
Bây giờ chỉ biết ngậm ngùi
Trách mình gieo nỗi cho người buồn đau
Nào phải em hờ hững đâu
Chỉ trời không chịu bắc cầu tình ta
thuỵ du
quote: Trích đoạn: Mac Nhan Son
HÃY VỊ THA Anh vẫn biết thói đời ganh tỵ Thương em nên chịu đựng lặng thinh Yêu nhau nào đâu có tội tình Sao lại nở gây chi phiền phức. Yêu em mà lòng buồn ray rứt Bởi anh là một kẻ phế nhân Vì chưa trả hết nợ dương trần Trời bắt tim anh còn rung động. Còn thở là đang còn sự sống Vẫn biết yêu, biết khổ hờn ghen Không mang tính ích kỷ nhỏ nhen Sống vị tha theo lời Phật dạy. Nếu mai này tình mình trở ngại Mất em rồi anh chẳng phân vân Chấp nhận do định mệnh số phần Dù vẫn biết anh đau buồn lắm… - NS- GỬI CHO NGƯỜI
Tình của anh mang lòng buồn thăm thẳm
Em hiểu rồi nhưng định mệnh hỡi anh
Trời định rằng hai đứa phải cách ngăn
Nên gây ra biết bao điều oan trái
Những ân nghĩa trong cuộc đời từng trãi
Lòng dạ nào em phụ bạc người ta
Nên phải nhìn anh ôm những xót xa
Tự trách phận trời bắt mình phải trả
Anh hỡi anh những khi trời tầm tả
Từng giọt mưa như những hạt ngọc trai
Lòng em buồn nào đâu có kém ai
Bởi tự trách mình gây thêm nghiệp chướng
Gieo sầu khổ trong lòng anh không tưởng
Em trách mình phần số quá lá lay
Nợ tình đời em gieo khó cho ai
Lòng buồn lắm hỡi người xin giùm hiểu
thuỵ du
Đời ngắn ngủi Chớ trách nhau Hãy đổi trao Tình tha thiết Yêu thắm thiết Yêu mãi miết Yêu bất biết...! Đời ngắn ngủi Chớ hờn tủi Hãy yêu thương Lòng vấn vương Trọn kiếp đời.
TÌNH ĐỜI Không biết nên khóc hay cười Với anh né tránh với người khác yêu Đúng là phận số hẩm hiu Mang thân tàn phế gặp nhiều đắng cay Một thời xây mộng tương lai Đáp lời sông núi thân trai lên đường Trở về thể xác tang thương Đường đời lê bước buồn vương mắt sầu Chiến tranh trôi qua từ lâu Có người dấu mặt bắt đầu ngoi lên Lắm tiền nhiều của vội quên Những người ngả xuống nằm bên ven đồi Mồ hoang lạnh lẽo đơn côi Những người trở lại mất rồi tuổi xanh Cuộc sống vất vả mong manh Bao nhiêu công sức họ tranh mất rồi Tình đời nói mãi thế thôi Đành chịu thua thiệt …Than ôi !..tình đời… -NS-
TÌNH ĐẦU Em đi dọc bến sông quê Những mong tìm lại vụng về ngày xưa Bên bờ trắng cánh hoa mua Như thời con gái em chưa biết gì Nhà chung nhau một lối đi Thế mà ta vẫn không đi chung đường Niềm thương dấu tiếp niềm thương Em đem nhung nhớ ướp hương riêng mình Chiều chiều ngắm cánh lục bình Gởi gắm vào đó bao tình thiết tha Lục bình trôi, lối sông xa Con đò ai đó lướt qua dưới cầu Đem tình gởi giọt mưa ngâu Xin mưa trao trọn tình đầu cho anh Thưở ngây thơ, mộng trong lành Em đâu biết được lòng anh hững hờ Em về tập tễnh làm thơ Con chữ thay lệ khóc cho tình đầu Tình đầu là giọt mưa ngâu Là lục bình dại, là sầu tương tư. Là đánh mất tuổi ngây thơ Là than, là trách vu vơ nỗi lòng!
quote: Trích đoạn: Mac Nhan Son
TÌNH ĐỜI Không biết nên khóc hay cười Với anh né tránh với người khác yêu Đúng là phận số hẩm hiu Mang thân tàn phế gặp nhiều đắng cay Một thời xây mộng tương lai Đáp lời sông núi thân trai lên đường Trở về thể xác tang thương Đường đời lê bước buồn vương mắt sầu Chiến tranh trôi qua từ lâu Có người dấu mặt bắt đầu ngoi lên Lắm tiền nhiều của vội quên Những người ngả xuống nằm bên ven đồi Mồ hoang lạnh lẽo đơn côi Những người trở lại mất rồi tuổi xanh Cuộc sống vất vả mong manh Bao nhiêu công sức họ tranh mất rồi Tình đời nói mãi thế thôi Đành chịu thua thiệt …Than ôi !..tình đời… -NS- CHỈ LÀ TÌNH ẢO
Tình yêu chỉ ở thơ thôi
Làm sao sánh được tình đời người ơi
Nhận lời yêu ấy của người
Mai sau chia cách cuộc đời buồn hơn
Em giờ chỉ trắng chỉ trơn
Hai tay chỉ nỗi tủi hờn mà thôi
Vòng tay một nỗi đơn côi
Chờ ngày cất bước để rời xa quê
Đau lòng nghe những tái tê
Lời ai trách móc ê chề lòng ai
Là duyên phận của ngày mai
Ngày em xa vắng vỡ hai chuyện mình
Xin đừng hờn tủi duyên tình
Nhận lời anh để mai mình phải xa
Thì đừng trách vội người ta
Yêu chi ngang trái để mà cách ngăn
Mai em về chốn xa xăm
Mình anh ở lại âm thầm nỗi đau....
thuỵ du
ANH HỨA Anh hứa yêu em đến trọn đời, Trăm năm mãi mãi chỉ em thôi. Thế mà anh vội vàng vong phụ, Để khổ cho em cả một đời. Em nguyện một đời yêu mãi anh. Dù trăm năm ấy chuyện không thành. Cho dù mai mốt anh quên hết, Em vẫn trọn đời, yêu mãi anh! Anh có còn yêu em nữa không? Có còn thấy nuối tiếc trong lòng? Có còn ray rức ân tình cũ?
Anh có còn yêu em nữa không?
LÀM SAO Buồn chán trách móc vẩn vơ Đời anh là một bài thơ lạc vần Tìm đâu lời nói ái ân Bao lần xây mộng…bấy lần vỡ tan Đón nhận thực tế phủ phàng Cầu chưa kịp nối…dở dang tình duyên Nổi sầu chồng chất triền miên Lần yêu nhận lấy muộn phiền thêm thôi Số phần mang kiếp đơn côi Than thân trách phận để rồi mỉa mai Lời cuồng trong những cơn say Hận tình đen bạc trách ai đâu nào Chẳng biết an phận trèo cao Mộng mơ chi lắm càng đau đớn nhiều Làm sao xóa được chữ yêu Giúp anh thoát khỏi liêu xiêu luỵ tình… -NS-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: