TÍNH SỔ ĐỜI
ANH HỨA
Anh hứa yêu em đến trọn đời,
Trăm năm mãi mãi chỉ em thôi.
Thế mà anh vội vàng vong phụ,
Để khổ cho em cả một đời.
Em nguyện một đời yêu mãi anh.
Dù trăm năm ấy chuyện không thành.
Cho dù mai mốt anh quên hết,
Em vẫn trọn đời, yêu mãi anh!
Anh có còn yêu em nữa không?
Có còn thấy nuối tiếc trong lòng?
Có còn ray rức ân tình cũ?
Anh có còn yêu em nữa không?
_____________________________
Thiên Trang
EM ĐỪNG HỎI Tại sao em lại hỏi anh Tim này anh đã trọn dành từ lâu Trao ngay phút gặp ban đầu Đêm nằm thao thức nghe sầu ngẩn ngơ Nhớ từng nét chữ lời thơ Than thân trách phận ngu ngơ tình buồn Khiến anh nghĩ về em luôn Không ngăn cảm xúc nên tuôn nỗi lòng Nay dù đã bước sang sông Tình đầu dang dở vẫn trông vẫn chờ Gửi thương gửi nhớ qua thơ Làm anh ray rứt vật vờ xót đau Yêu mà chẳng được gần nhau Xin em đừng hỏi…anh nào phụ em… -NS-
TIỂN ANH Nghĩ đến ngày mai buổi biệt ly, Lòng em thổn thức tiếng ai bi. Tiễn anh vạn dặm ngoài xa ấy, Cạn chén rượu đầy, ai bước đi. Tiễn bước anh đi dạ ngậm ngùi Cố trao ánh mắt, trọn niềm vui Cố trao lời nói, đầy âu yếm Để rồi trở gót với đơn côi.
quote: Trích đoạn: Mac Nhan Son
LÀM SAO Buồn chán trách móc vẩn vơ Đời anh là một bài thơ lạc vần Tìm đâu lời nói ái ân Bao lần xây mộng…bấy lần vỡ tan Đón nhận thực tế phủ phàng Cầu chưa kịp nối…dở dang duyên tình Nổi sầu chồng chất triền miên Lần yêu nhận lấy muộn phiền thêm thôi Số phần mang kiếp đơn côi Than thân trách phận để rồi mỉa mai Lời cuồng trong những cơn say Hận tình đen bạc trách ai đâu nào Chẳng biết an phận trèo cao Mộng mơ chi lắm càng đau đớn nhiều Làm sao xóa được chữ yêu Để anh thoát khỏi liêu xiêu luỵ tình… -NS-
CHỮ TÌNH
Buồn sao bởi một chữ tình
Đau thương ai biết luỵ mình ai hay
Mới hay phần số lá lay
Nợ duyên ai phải đoạ đày khổ thân
Biết đời đã chẳng phân vân
Bởi sao ngăn được cuộc vần nó xoay
Bao nhiêu là nỗi đắng cay
Bao nhiêu số phận trời đày cũng cam
Thân em số phận trái ngang
Anh yêu chi để lại mang u buồn
Đếm đời bao giọt lệ tuôn
Đa mang thêm những ngọn nguồn đi hoang
Trời cho duyên phận dở dang
Cho nên em cũng ngỡ ngàng chữ yêu
Buồn mình buồn những đìu hiu
Thương cho anh những buổi chiều ngóng trông
Đành thôi là những gió Đông
Làm se sắt lạnh cõi lòng cô liêu
thuỵ du
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
TIỂN ANH
Nghĩ đến ngày mai buổi biệt ly,
Lòng em thổn thức tiếng ai bi.
Tiễn anh vạn dặm ngoài xa ấy,
Cạn chén rượu đầy, ai bước đi.
Tiễn bước anh đi dạ ngậm ngùi
Cố trao ánh mắt, trọn niềm vui
Cố trao lời nói, đầy âu yếm
Để rồi trở gót với đơn côi.
_____________________________
Thiên Trang Sao em lại đưa tiễn anh đi Cạn chén ly bôi sớm làm gì Hay là đã quên lời ước hẹn Cắt đứt ân tình thiết tha chi. Anh biết tình mình đã dở dang Nói chi lời cay đắng phủ phàng Lưu luyến tình xưa không nở bước Dù biết mai này em sang ngang. Anh chờ tiễn em lên xe hoa Lần cuối nhìn nhau mắt nhạt nhòa Ly rượu chúc mừng sẽ uống cạn Mai này phiêu bạt phương trời xa… -NS- Thật khéo cho anh, đỗ lỗi nhau Anh đi ngày tháng dạ em đau Mà anh trách ngược, em vong phụ thêm nặng lòng em, vạn nỗi sầu Yêu anh từ độ tuổi còn non Bao lần trăng khuyết, trăng lại tròn Ấp ủ tình yêu bằng mộng đẹp Mộng đẹp luôn vào giấc ngủ ngon. Thế rồi anh sải bước giang hồ Ra đi về tận chốn thành đô Quê nghèo phận gái em gìn giữ Mãi đợi anh về, đẹp ước mơ. Anh hỡi! Con thuyền vẫn còn đây Đợi anh, em đợi đến vạn ngày Về nghe anh nhé! Mình xây lại, Cuộc tình một thưở ta đắm say
quote:
Trích đoạn: Mac Nhan Son
MỘT LẦN
Cho anh được một lần
Nắm chặt lấy bàn tay
Để buông tiếng thở dài
Vơi nhẹ nỗi đắng cay.
Cho anh được một lần
Hẹn hò để nhìn mặt
Khắc sâu vào đôi mắt
Lưu mãi hình bóng em.
Cho anh được một lần
Ngả tựa vào vai em
Mà từ lâu ước thèm
Nghe thổn thức đôi tim .
Cho anh được một lần
Nói với em tiếng yêu
Dù biết khổ rất nhiều
Mai này đời quạnh hiu…
-NS-
Em xin được cùng anh
Một lần ta hò hẹn
Nơi công viên dạo quanh
Vai anh, ánh mắt thẹn
Em cũng mong một lần
Ta vai kề má tựa
Trong cõi đời quanh quẩn
Sưởi ấm nhau chiều mưa
Em mong lần nào đó
Về quê anh, thăm anh
Đón em nơi đầu ngõ
Vòng tay anh ấm nồng
Anh ơi ! Anh ! Anh ơi!
Em vẫn luôn đợi chờ
Lời yêu anh trao gởi
Là mộng giữa đời thơ
CẦU MONG Em chối chẳng nói tiếng yêu Còn bị mang họa những điều tiếng tai Anh nào dám trêu chọc ai Chỉ buồn thân phận thở dài xót thương Vậy mà gặp phải tai ương Yêu em chuốc lấy đoạn trường khổ đau Tình thơ ảo mộng đổi trao Vu vơ hờn giận...cớ sao ghen hờn Chẳng muốn gây chuyện thiệt hơn Đời anh mất sạch trắng trơn còn gì Còn chăng là mối tình si Mong ai mang giúp vơi đi nhẹ sầu Mai này xa cách còn đâu Vần thơ rơi rụng qua cầu gió bay… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2009 15:52:12 bởi Nhân Sơn >
ANH ĐÂU RỒI Anh về quê còn nhớ ai không Ly rượu nồng giờ bỗng đắng cay? Đường phố thị gió lay trở xoáy... Anh đâu rồi đau nhói niềm mong. -sd-
CHỜ EM VỀ Anh chờ em trở về Đón đợi bến sông quê Bao năm dài xa cách Thầm gọi tên trong mê. Thăm lại kỷ niệm xưa Con mương bắc cầu dừa Nối sang nhà hai đứa Dìu nhau bước sớm trưa. Đưa em ngắm dòng sông Lục bình trôi bềnh bồng Sắc hoa màu tim tím Lênh đênh kiếp đi rong. Đưa em khắp cánh đồng Lúa trổ vàng mênh mông Đàn cò trắng bay lượn Quê hương mình đẹp không ?.. Hãy trở về bên anh Xa cát bụi đô thành Sống bên nhau hạnh phúc Tình nghèo mái lều tranh Về nhé em !. anh mong Nhớ thương em ngập lòng Vòng tay luôn rộng mở Yêu lắm em biết không ?.. -NS-
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
ANH ĐÂU RỒI
Anh về quê còn nhớ ai không
Ly rượu nồng giờ bỗng đắng cay?
Đường phố thị gió lay trở xoáy...
Anh đâu rồi đau nhói niềm mong.
-sd-
Chán đời sao lắm chuyện sân si
Ghét ghen ganh tỵ có ích gì
Bỏ ngoài tai những lời khiêu khích
Chẳng cần nhìn lại bước thẳng đi...
-NS-
CHỜ EM VỀ Anh chờ em trở về Đón đợi bến sông quê Bao năm dài xa cách Thầm gọi tên trong mê. Thăm lại kỷ niệm xưa Con mương bắc cầu dừa Nối sang nhà hai đứa Dìu nhau bước sớm trưa. Đưa em ngắm dòng sông Lục bình trôi bềnh bồng Sắc hoa màu tim tím Lênh đênh kiếp đi rong. Đưa em khắp cánh đồng Lúa trổ vàng mênh mông Đàn cò trắng bay lượn Quê hương mình đẹp không ?.. Hãy trở về bên anh Xa cát bụi đô thành Sống bên nhau hạnh phúc Tình nghèo mái lều tranh Về nhé em !. anh mong Nhớ thương em ngập lòng Vòng tay luôn rộng mở Yêu lắm em biết không ?.. -NS- Anh ơi em sẽ về!
Thắm đượm mối tình quê.
Nối lại bao xa cách,
Như vừa qua cơn mê.
Tìm lại bến sông xưa.
Bóng ai tựa bóng dừa.
Lối xưa mình hò hẹn,
Cho dù sớm hay trưa.
Nhớ không anh? Bến sông,
Em xoã mái tóc bồng,
Cài lên hoa mua trắng,
Vói tay vớt cánh rong.
Nguyện ước dãi tâm đồng.
Dưới đất trời mênh mông.
Lời hẹn hò chung thuỷ,
Anh ơi ! Còn nhớ không?
Hôm nay, về bên anh,
Là mộng ước đã thành.
Ta trọn đời ấp ủ,
Tim vàng với lều tranh.
Hôm nay thoả ước mong!
Vui tràn ngập trong lòng,
Sà vào vòng tay ấm,
Hạnh phúc, Anh biết không?
ƯỚC GÌ…
Biết rằng mệnh số do trời
Mang vào nghiệp chướng một đời nát tan
Bao nhiêu ước mộng dở dang
Đón nhận thực tế phũ phàng tang thương
Thà rằng da ngựa bọc xương
Sống chi lay lắt buồn vương kiếp người
Bao năm mất hẳn tiếng cười
Nhìn vào thân phận…vui tươi bao giờ
Đường tình gãy nhịp bơ vơ
Cũng đành ngoảnh mặt thờ ơ lạnh lùng
n nghĩ ngợi mông lung
Ước gì làm kẻ dại khùng sướng hơn
Chẳng biết thương nhớ ghen hờn
Nhìn đời đôi mắt trống trơn vô hồn
Mặc cho mai mỉa dại khôn
Thói đời vị kỷ đem chôn xuống mồ
Mơ màng về cõi hư vô
ng yêu mù quáng ngây ngô tình khờ…
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2009 16:01:18 bởi Nhân Sơn >
HỎI EM ?... Có biết anh yêu em lắm không Tình đơn phương ấp ủ trong lòng Bởi anh lo ngại em từ chối Vắng em thấy bồn chồn nhớ mong. Có dành chút tình nào cho anh Để được ôm ấp giấc mộng lành Cho anh tìm thấy màu hy vọng Dù là chỉ một thoáng mong manh. Hỏi em để an ủi mà thôi Thật ra anh đoán biết lâu rồi Em đâu lưu ý quan tâm đến Tại anh mơ mộng quá xa xôi… -NS-
Trích đoạn: Nhân Sơn
ƯỚC GÌ…
Biết rằng mệnh số do trời
Mang vào nghiệp chướng một đời nát tan
Bao nhiêu ước mộng dở dang
Đón nhận thực tế phủ phàng tang thương
Thà rằng da ngựa bọc xương
Sống chi lây lất buồn vương kiếp người
Bao năm mất hẳn tiếng cười
Nhìn vào thân phận…vui tươi bao giờ
Đường tình gảy đổ bơ vơ
Ai cũng ngoảnh mặt thơ ơ lạnh lùng
Đêm buồn nghĩ ngợi mông lung
Ước gì làm kẻ dại khùng sướng hơn
Chẳng biết thương nhớ ghen hờn
Nhìn đời đôi mắt trống trơn vô hồn
Mặc cho mai mỉa dại khôn
Thói đời vị kỷ đem chôn xuống mồ
Mơ màng về cỏi hư vô
Không yêu mù quáng ngây ngô tình khờ…
-NS-
XIN ANH ĐỪNG TRÁCH
Đời thực sự có bao nhiêu mơ ước
Nhưng bao nhiêu thành sự thật đâu anh
Giữ trong tim biết bao giấc mộng lành
Để cảm thấy đời còn nhiều ý nghĩa
Xin đừng vội trách hờn và mai mĩa
Cuộc đời này ai có muốn thế đâu
Đâu có ai muốn người khác phải sầu
Để cảm thấy mình gây thêm tội nghiệt
Một mối tình chân thành và tha thiết
Người đem trao nhưng em dám nhận đâu
Không vì anh chẳng có phận sang giàu
Cũng chẳng vì niềm đau về thân xác
Vì phận em với nỗi buồn man mác
Vỡ tan rồi những mộng đẹp tình yêu
Nên giờ đây hồn chỉ thấy cô liêu
Sang ngang bước mà cõi lòng trống trãi
Đừng giận em, em bây giờ biết phải
Làm gì đây khi lòng đã lạnh tanh?
Biết làm gì để an ủi được anh ?
Xin đừng trách....đừng hờn em,anh nhé.....
thuỵ du
HỎI EM ?... Có biết anh yêu em lắm không Tình đơn phương ấp ủ trong lòng Bởi anh lo ngại em từ chối Vắng em thấy bồn chồn nhớ mong. Có dành chút tình nào cho anh Để được ôm ấp giấc mộng lành Cho anh tìm thấy màu hy vọng Dù là chỉ một thoáng mong manh. Hỏi em để an ủi mà thôi Thật ra anh đoán biết lâu rồi Em đâu lưu ý quan tâm đến Tại anh mơ mộng quá xa xôi… -NS- Có biết rằng em nhớ anh không?
Nỗi nhớ từng đêm quặn thắt lòng
Vái van Trời Phật xin thương xót
Run rủi thuyền về, bến nhớ mong!
Lòng em mãi mãi, chỉ riêng anh
Mong Nguyệt Lão se mối duyên lành.
Cho em anh đẹp duyên cầm sắc
Hạnh phúc dù nghèo với chiếu manh.
Anh hỡi! Anh còn buồn nữa thôi?
Khi lời em đã cạn phân rồi,
Xin giữ cho nhau niềm yêu dấu,
Thực tại này, chớ nghĩ xa xôi!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: