LỠ ĐÒ
Nhân Sơn về bến sông Thương
Đò ngang lỡ chuyến biết đường nào ra
Bóng đò xuôi mái trôi xa
Vẫy tay gọi mãi sao mà chẳng nghe...
-NS-
Lỡ đò ,xin nghỉ lại quê
Dùng cơm thanh đạm...đừng chê nhà mình.
Nghèo tiền bạc,giầu nghĩa tình.
Thuơng Giang mời đấy,thuận tình không Sơn?
TG 10/6/2009
Nhân Sơn đã lỡ chuyến đò
Thương Giang cảm động nên cho vào nhà
Tấm lòng chân thật thiết tha
Dù cơm nhạt với dưa cà vẫn ngon…
-NS-
Không chê ,ở lại nghe Sơn,
Quê mình xa đấy...có buồn hay không?
Giang không sống ở đàng trong
Kẻ Nam ,người Bắc có mong nhớ người?
TG11/6/2009
Bắc Nam khoảng cách đâu xa
Cùng một đất nước quê nhà mình thôi
Khi tình thắm đượm lên ngôi
Tâm đầu ý hợp xa xôi vẫn tìm
Đi theo tiếng gọi con tim
Men tình ngây ngất đắm chìm trong mơ…
-NS-
Tiếc thay thuyền đã xa bờ,
Gặp nhau muộn quá ... để giờ xót xa...
Biết rằng Nam ,Bắc một nhà.
Thương nhau khoảng cách đáng là gì đâu...
Nhưng... đành hẹn đến kiếp sau,
Nếu có gặp lại nhớ câu ước thề:
Giang- Sơn hai đứa khác quê
Nếu mình gặp lại...sẽ về bên nhau...
Thương Giang 11/6/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2009 21:55:21 bởi Nhân Sơn >