TÍNH SỔ ĐỜI
BẠN TÂM GIAO
Tôi với anh cát bụi đường đời
Cách xa nhau nơi đầu non cuối biển
Cùng sẻ chia những lẽ đời oan nghiệt
Mượn câu thơ buồn kết đãi tâm giao
Tôi làm thơ về bao điều phiền mặc
Nỗi cô đơn dằn vặt đêm ngày
Anh làm thơ về cuộc sống đắng cay
Những mảnh đời đọa đày rơi nước mắt
Tôi đi tìm lối thoát trong men say
Lấy ảo ảnh xây thành đắp luỹ
Anh đi tìm những cuộc tình hoa mỹ
Xoa dịu nỗi lòng rạn vỡ thương đau
Nơi cuối đường ta lại gặp nhau
Vẫn bơ vơ giữa huyền thoại sắc màu
Thì bạn ơi ! Vứt bỏ chuyện ngày mai
Đêm nay ta chuốc cạn chén sầu...
Nguyên Cương
Chúng mình là đôi bạn tâm giao
Đậm đà đầy tình nghĩa dạt dào
Dù cho cuộc sống chia đôi ngả
Nhưng vẫn quan tâm nghĩ về nhau.
Dòng đời đâu êm như dòng sông
Phong ba nổi sóng cuốn ngập lòng
Tôi mang lấy niềm đau thân phận
Nỗi buồn mãi chất chứa mênh mông.
Thả hồn trôi theo những tình thơ
Tìm vui trong ảo ảnh đợi chờ
Dẫu biết tình yêu không có thật
Tạm quên đi ngày tháng bơ vơ.
Bạn thì tìm vui trong men say
Vơi bớt phiền muộn những u hoài
Chợ đời gian dối tình đen bạc
Lao đao lận đận vẫn trắng tay.
Chúc mừng tình bạn hữu nâng ly
Tạm quên hết chẳng nghĩ ngợi gì
Mượn rượu giải sầu say nghiêng ngả
Mai này mỗi đứa mỗi hướng đi…
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2009 15:38:45 bởi Nhân Sơn >
ANH MANG THEO
Em dành cho anh tình tri âm
Nghĩa là im lặng ước mơ thầm
Nỗi buồn đơn phương nên dấu kín
Chỉ yêu em với mối tình câm
Anh muốn quên em...nói ra chi
Dù cho nghe được chẳng ích gì
Trước sau vẫn xem anh như bạn
Tại anh quá cố chấp sân si.
Mong sao em hiểu được lòng anh
Dù biết mai đây sẽ không thành
Mối tình này anh mang theo xuống
Tuyền đài lấp kín phủ rêu xanh…
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2009 15:40:39 bởi Nhân Sơn >
Trích đoạn: Nhân Sơn
ANH MANG THEO
Em dành cho anh tình tri âm
Nghĩa là im lặng ước mơ thầm
Nỗi buồn đơn phương nên dấu kín
Chỉ yêu em với mối tình câm
Anh muốn quên em...nói ra chi
Dù cho nghe được chẳng ích gì
Trước sau vẫn xem anh như bạn
Tại anh quá cố chấp sân si.
Mong sao em hiểu được lòng anh
Dù biết mai đây sẽ không thành
Mối tình này anh mang theo xuống
Tuyền đài lấp kín phủ rêu xanh…
-NS-
EM HIỂU
Em đã hiểu rồi tấm lòng anh
Hiểu những chắt chiu anh để dành
Cho em một mảnh tình thơ ấy
Là những âm thầm trong tim anh
Anh ơi đời có nghĩa gì đâu
Thời gian là dòng nước qua mau
Đừng để bận lòng chi anh hỡi
Chuyện tình thường mang đến sầu đau
Tình bạn mình đem theo cả đời
Luôn đầy không một lúc nào vơi
Tình yêu một lúc nào đánh mất
Là những đớn đau suốt một đời
thuỵ du
CẤT GIẤU
Em bảo tình bạn sẽ lâu dài
Như thế thì em chưa yêu ai
Nếu đã yêu mà xem như bạn
Thì em dứt khoát từ chối ngay.
Một khi yêu rồi khó đổi thay
Dù biết đơn phương vẫn yêu hoài
Hình bóng khắc sâu vào tâm tưởng
Suốt cả cuộc đời chẳng nhạt phai.
Em thương xót nên cố nhủ khuyên
Anh biết thân phận chẳng dám phiền
Tình em giữ kín trong tiềm thức
Cất giấu nỗi buồn làm của riêng…
-NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2009 15:42:57 bởi Nhân Sơn >
Tình và yêu
Tình bao giờ cũng đúng
Yêu lòng thường luôn sai
Tình đi cùng ánh sáng
Yêu vùi trong cơn say
Tình trong xanh như mây
Yêu mang đầy sóng gió
Tình lòng thương đong đầy
Yêu đưa nhiều sầu khổ
Tình món quà xa sỉ
Yêu đầy rẫy muôn nơi
Sao lòng người trần thế
Không song hành đi đôi
Tình – yêu
T.T.K.10.6.2009
Nghịch lí
Em dặn lòng : đừng nói
Thế mà cứ thầm thì
Em dỗ lòng: đừng khóc
Thế mà nước mắt rơi...
Bao nghịch lí ở đời
Bắt nguồn từ yêu đấy...
Ai khen em khéo léo
Ai bảo em khôn ngoan
Chỉ có em là biết
Ngu dại mình em thôi...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Trưa cuối tuần, 13/6/2009
Tại em cứ nhắc mãi Điệp khúc rối tơ lòng Để rồi buồn mênh mông Cho nên anh phiền giận. Vì sao em hối hận Khi hứa sống bên nhau Tình cảm đang dạt dào Tự dưng em lại khóc. Rồi giận hờn trách móc Bảo anh quá hững hờ Để mình em bơ vơ Với nỗi sầu ray rứt. Xin em đừng bực tức Thời gian chẳng còn dài Vì lo cho tương lai Nên tạm thời xa cách… -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2009 16:37:04 bởi Nhân Sơn >
HỒN THƠ
Anh từng đau khổ vì thơ
Yêu người trong mộng ngẩn ngơ u hoài
Nhớ thương về bóng hình ai
Đêm nằm trăn trở thở dài thâu canh
Biết rằng tình rất mong manh
Chưa lần gặp gỡ mà dành trái tim
Ảo ảnh biết đâu mà tìm
Sầu thương nhung nhớ đắm chìm trong mơ
Mang một mối tình bơ vơ
Em ơi !..đừng nghĩ tình thơ không hồn…
-Nhân Sơn-
Khi vui hay những lúc buồn,
Thơ như dòng suối chảy tuôn trong lòng.
Hữu duyên chẳng gặp vẫn mong.
Vô duyên đối mặt mà không vương gì...
Trải lòng với áng văn thi.
Hồn thơ là tiếng sầu bi...của người.
Thơ cũng là tiếng lòng tôi
Hai tâm hồn ấy ghép đôi :Thơ-Người...
Thương Giang,13/6/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2009 15:45:04 bởi Nhân Sơn >
Trích đoạn: Nhân Sơn
CẤT DẤU
Em bảo tình bạn sẽ lâu dài
Như thế thì em chưa yêu ai
Nếu đã yêu mà xem như bạn
Thì em dứt khoát từ chối ngay.
Một khi yêu rồi khó đổi thay
Dù biết đơn phương vẫn yêu hoài
Hình bóng khắc sâu vào tâm tưởng
Suốt cả cuộc đời chẳng nhạt phai.
Em thương xót nên cố nhủ khuyên
Anh biết thân phận chẳng dám phiền
Tình em giữ kín trong tiềm thức
Cất dấu nỗi buồn làm của riêng…
-NS-
ANH CHỐI TỪ
Thế là anh từ chối rồi đây,
Làm bạn với em nhọc lắm này
Anh chỉ thà yêu trong thầm lặng
Dấu kín tấm lòng chỉ mình hay
Anh hỡi con tim là của anh,
Làm sao em có thể điều hành
Yêu ghét trong tâm tuỳ anh chọn
Chọn bên nào khỏi héo lòng anh
Xin anh đừng dùng chữ "xót thương"
Em có dám đâu chuyện xem thường
Đã nhiều tai tiếng là mình "chảnh"
Đặt bày khóc lóc với yêu đương
Chỉ vì em mang kiếp long đong
Nên ngại yêu thương ngại tình nồng
Số kiếp vụng tu nên nhiều tội
Thân này dẫu có cũng như không
thuỵ du
NS ơi,hôm nay trong bụng TD không được vui nên hoạ thơ kỳ cục quá...Mong NS thông cảm nhé, đừng trách TD......Cám ơn nhiều...
Chú sang tìm cháu đánh đòn Tin vịt chú vội lon ton chia buồn Ngở cháu bỏ chú đi luôn Khiến chú thương tiếc lệ tuôn rơi đầy Hôm nay nhìn cháu ngồi đây Chú đi tìm kiếm roi mây thật dài Đánh cho đau thật sướng tay Bỏ tội nghịch ngợm đùa dai mọi người Không xin lỗi… toe toét cười Chú đánh cho rụng hết mười cái răng…
-NS- Chú ơi đừng đánh cháu đau
Cháu đi nhớ chú lắm nào chú ơi
Nhưng vì tại bị dở hơi
Cứ phiền cháu mãi thôi thời đành thôi
Bây giờ cháu về lại rồi
Gặp cô gặp chú mừng ơi là mừng
Cháu đàn tưng tửng từng tưng
Cháu ca cháu múa vui cùng chú cô
Ô hô ! Vui quá ! Ô hô
Thơ cô thơ chú cháu vô đọc liền
Thơ Nhân Sơn rất là hiền
Lòng nhân cao lớn khắp miền núi non
Tiếng thơm đời sau vẫn còn
Chú ơi chú nhé Nhân Sơn mãi à !
...
Bây giờ cháu phải bay xa
Tận dụng thời gian mùa Hạ việc nhà
Giúp việc xã hội kẻ xa người gần
Tế bần cứu khổ ai cần
Xót thương kẻ khổ người thân không còn
Giúp người cơ nhỡ héo hon
Thuốc men cơm áo lòng son chia cùng...
Kha Khả Tú
( Hi...hi...hi...Cháu chào chú nhé ! Chúc chú luôn may mắn và luôn vui ! )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2009 22:34:15 bởi Kha Khả Tú >
KHỈ
Vạch đá chui ra... ngạo nghễ đời
Vun tay... ma quỉ...giãy tơi bời...!
Tăng nhân dại gái quỳ run rẫy...!
Yêu quái mê trai lạy rụng rời...!
Tuổi nhỏ- Hài Nhi lòng độc ác...!
Trượng phu- Na Tra trị thay trời.
Tồn sinh quỉ quái...ai ưng thuận???
Cựa nhọc Tề Thiên- Thiết bản ngời!
-SD-
ân Sơn
VIP
Bài viết đã đăng: 1924
Gia nhập ngày: 14.11.2007
Đến từ: Sa mạc
Hiện trạng: offline
HỒN THƠ
Anh từng đau khổ vì thơ
Yêu người trong mộng ngẩn ngơ u hoài
Nhớ thương về bóng hình ai
Đêm nằm trăn trở thở dài thâu canh
Biết rằng tình rất mong manh
Chưa lần gặp gở mà dành trái tim
Ảo ảnh biết đâu mà tìm
Sầu thương nhung nhớ đắm chìm trong mơ
Mang một mối tình bơ vơ
Em ơi !..đừng nghĩ tình thơ không hồn…
-Nhân Sơn-
Khi vui hay những lúc buồn,
Thơ như dòng suối chảy tuôn trong lòng.
Hữu duyên chẳng gặp vẫn mong.
Vô duyên đối mặt mà không vương gì...
Trải lòng với áng văn thi.
Hồn thơ là tiếng sầu bi...của người.
Thơ cũng là tiếng lòng tôi
Hai tâm hồn ấy ghép đôi :Thơ-Người...
Thương Giang,13/6/2009
< Sửa đổi bởi: Nhân Sơn -- 13.6.2009 19:09:44 >
_____________________________
Giận em anh bỏ đi rồi.
Chẳng còn đối hoạ thay lời viếng thăm.
Vườn thơ tủi phận khóc thầm
Chủ nhân làm khách hiểu lầm...bỏ đi?
-TG-/18/6/2009
Tự thán
Đèo bòng lãng mạn đa tình
Thói hư tật xấu do mình gây ra
Làm sao trách được người ta
Quay lưng ngoảnh mặt vậy mà bám theo
Để rồi chán nản nằm queo
Than thân trách phận vì nghèo mà ra
Tình sầu…tình lỡ…tình xa…
Sống trong cô độc thật là thảm thương
Yêu thầm lặng, tình đơn phương
Đò về bến khác đôi đường biệt li
Tiếc than nuốt lệ sầu bi
Từ nay thôi hết còn gì ngóng trông
Xe hoa em bước theo chồng
Nhìn theo hờn tủi nghe lòng xót đau
Không chịu an phận trèo cao
Sống trong ảo ảnh té nhào...thế thôi...
Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2009 21:29:53 bởi Nhân Sơn >
Tự thán
Đèo bòng lãng mạn đa tình
Thói hư tật xấu do mình gây ra
Làm sao trách được người ta
Quay lưng ngoảnh mặt vậy mà bám theo
Để rồi chán nản nằm queo
Than thân trách phận vì nghèo mà ra
Tình sầu…tình lỡ…tình xa…
Sống trong cô độc thật là thảm thương
Yêu thầm lặng, tình đơn phương
Đò về bến khác đôi đường biệt li
Tiếc than nuốt lệ sầu bi
Từ nay thôi hết còn gì ngóng trông
Xe hoa em bước theo chồng
Nhìn theo hờn tủi nghe lòng xót đau
Không chịu an phận trèo cao
Sống trong ảo ảnh té nhào...thế thôi...
Nhân Sơn
Thơ chú hay quá ối ôi !
Lâu nay chú khoẻ chú ời chú ơi
Cháu bận việc hoài sáng tối
Nay chút rãnh rỗi thăm lời chú Sơn
Nhân Sơn người hiền đức lớn
Tựa như ngọn núi xanh rờn niềm tin
Lời thơ chú nói hữu tình
Người ta không yêu, thì mình thôi đi
Mình bám theo mãi làm gì
Tình yêu tự đến tự đi đó mà
Tự mình chuốt khổ đó nha
Quyền nào bắt buộc người ta yêu mình
Và đừng tính chuyện tống tình
Vì đâu cũng có luật hình rất nghiêm
Chốn ảo cũng yêu như điên
Ghen tuông ganh ghét tị hiềm xấu xa
Buông lời chửi mắng tá lả
Gặp ai cũng bảo đấy là bé yêu
Làm người phải biết một điều
Trọng người, người trọng tất nhiều lời khen
Chốn ảo vui thơ cũng ghen ?
Không ai đụng chạm mình ghen tưng bừng
Suối ngọt tự vấy bùn sình
Nhiều người khát nước thấy kinh xa rời
Muốn uống nước sợ vấy hôi
Đành phải chờ đợi mưa trời rửa trong
Nước ngọt trởi lại mát lòng
Cho nguồn suối chảy trong dòng đẹp xinh
Lời chú đạt lí hữu tình
Tự mình chuốc lấy tự mình trách ai
Biết sai thì phải sửa sai
Hồi tâm sửa tánh đường ngay răn mình
...
Bây giờ cháu phải chạy kình
Thời gian cấp tốc để trình việc công
Chúc thơ chú mãi màu hồng
Vui cùng thi hữu ấm lòng Nhân Sơn.
Nhã Trân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2009 00:19:25 bởi nhatran89 >
quote:
CHO ANH MỘT LẦN
Cho anh được một lần
Nắm chặt lấy đôi tay
Để buông tiếng thở dài
Vơi nhẹ nỗi đắng cay.
Cho anh được một lần
Hẹn hò để nhìn mặt
Khắc sâu vào đôi mắt
Lưu mãi hình bóng em.
Cho anh được một lần
Ngả tựa vào vai em
Mà từ lâu ước thèm
Nghe đôi tim thổn thức.
Cho anh được một lần
Nói với em tiếng yêu
Dù đau khổ rất nhiều
Mất em đời quạnh hiu…
-NS-
Từ lâu em cũng muốn ,
Được gặp anh một lần,
Người tài khi đối hoạ
Thơ như tiếng lòng ngân...
Em biết tên Mạc Nhân...
Qua bài thơ đã đọc,
"Tết nghèo"...tội muốn khóc.
Thương cảm quá đi thôi.
Yêu thơ,muốn gặp người ,
Nhân Sơn...tài hoa ấy ,
Nhưng dễ đâu tìm thấy.
Khi hai nẻo cách xa?!?
Nếu về phép thăm nhà
Em ghé vào Thư Quán.
Tìm thăm bè thăm bạn.
Biết đâu mình gặp nhau?
TG.15/6/2009
_____________________________
THƯƠNG GIANG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: