TÍNH SỔ ĐỜI
Trích đoạn: Nhân Sơn
THÌ THÔI
Thì thôi duyên nợ đã hết rồi
Ta đành ngoảnh mặt bỏ cuộc chơi
Mỗi người một hướng đời cô quạnh
Lê bước đường ta nhọc rã rời
Xót thương chi mãi một kiếp tằm
Âm thầm ôm ấp mộng trăm năm
Trời gieo ngăn cách lòng tê tái
Bây giờ đôi nẻo đã xa xăm
Gửi lại cho anh một chữ buồn
Cuộc đời nhặt được giữa càn khôn
Chữ tình chữ nghĩa đành không trọn
Gió xót xa đưa lịm mảnh hồn....
Quỳnh Hương
CHỈ THẾ SAO ?..
Tình mình chỉ thế thôi sao ?..
Đang còn nồng thắm lẽ nào nhạt phai
Sao đành quay mặt đổi thay
Để anh mang lấy đắng cay đau lòng
Những lời ước hẹn nhớ không
Em nói vẫn mãi trong vòng tay anh
Vậy mà nay lại nỡ đành
Xem như xa lạ trở thành chẳng quen
Tình đời thay trắng đổi đen
Bởi anh mang kiếp nghèo hèn trắng tay
Làm sao sánh được bằng ai
Công danh chẳng có tương lai mịt mờ
Chợ đời lạc lõng ngu ngơ
Nên phải nhận lấy hững hờ mà thôi
Giờ đây thành kẻ mồ côi
Đi tìm quên lãng nhưng rồi buồn thêm
Chong đèn thao thức tàn đêm
Lá rơi xào xạc bên thềm…ngẩn ngơ…
Nhân Sơn
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43613/B0EC8889338341C3ADED433F8EED8D49.jpg[/image]
DÒNG ĐỜI
Dòng đời theo những chơ vơ
Trôi đi trôi mãi còn chờ mong chi
Thôi anh, mình hãy quên đi
Yêu thương ngày ấy còn gì để vương ?
Từ ngày đôi nẻo đôi đường
Tạ từ cất bước sông thương thôi chờ
Ai mang tấc dạ hững hờ
Thuyền đành xa bến vật vờ nổi trôi
Để ai lạc bước giữa đời
Gió đưa gió đẩy những lời đắng cay
Nghẹn ngào chua xót có hay
Yêu thương ngày ấy trắng tay mất rồi
Thì thôi số phận người ơi
Nợ duyên không trọn nẻo đời chia xa
Em về với những phong ba
Anh về với những xót xa cuộc tình
Quỳnh Hương
THU XƯA Đường xưa phố nhỏ còn đây
Lá me vẫn rụng ngập đầy lối đi
Lang thang tìm kiếm mà chi
Dấu chân đã mất thấy gì nữa đâu
Chỉ còn lưu lại tình sầu
Mùa thu năm ấy qua lâu lắm rồi
Ngược dòng dĩ vãng xa xôi
Tan trường hai đứa chung đôi ra về
Nắng vàng soi bóng vai kề
Áo dài tha thướt tóc thề xõa vai
Lá me theo gió lượn bay
Vương đầy mái tóc trôi dài phất phơ
Nhìn em say đắm ngẩn ngơ
Nghiêng đầu nũng nịu gỡ nhờ lá rơi
Tình thu đẹp lắm thu ơi !..
Mùa thu sống mãi một thời yêu nhau Thời gian thấm thoát qua mau Lòng anh chết lặng vào chiều mùa đông Nghe tin em bước sang sông Xe hoa đến đón theo chồng xứ xa Bao mùa thu đã đi qua Bóng hình em vẫn chưa nhòa trong tim Thu về…anh lại đi tìm Nhớ thương kỷ niệm đắm chìm trong mơ… Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2009 10:39:40 bởi Nhân Sơn >
MAN MÁC… Nhà tranh nằm sát ven sông
Bìm bịp kêu báo hết ròng nước lên
Buồn đâu man mác không tên
Xót thương thân phận bấp bênh dật dờ
Đêm thâu trăn trở vẩn vơ
Nghe sóng nước vỗ tràn bờ vào mương
Tiếng vạc lẻ bạn kêu sương
Nhớ về dĩ vãng đoạn trường trải qua
Hơn nửa thế kỷ nhạt nhòa
Giờ đây đối bóng còn ta với buồn
Ngoài hiên tí tách mưa tuôn
Bụi mưa theo gió xuyên luồn khe song
Thấm vai tê tím cõi lòng
Khóe mắt lắng đọng mênh mông giọt sầu
Cuộc đời sao lắm cơ cầu
Phong sương rũ sạch từ lâu lắm rồi
Lục bình mang kiếp nổi trôi
Thủy chung bạc bẽo hơn vôi …đâu ngờ…
Đường tình lẻ bước bơ vơ
Trắng tay đón lấy thờ ơ lạnh lùng
Nửa đời còn lại mông lung
Mây che phủ lối mịt mùng chơi vơi
Mưa khuya rả rích mãi rơi
Bao nhiêu mơ ước xa rời tầm tay…
Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2009 20:21:06 bởi Nhân Sơn >
HỒN THƠ
Tôi vẫn hay thường thương bóng mây
Nhìn tơ Thu chở nắng Thu gầy
Nhớ ai ? tôi đợi sương chiều xuống
Hứng giọt tơ vàng thấp thoáng bay...
Nhớ quá...Thu xưa rớt lá vàng
Mơ màng Thu đẹp , viết từng trang
Lời thơ thương nhớ và ru mãi
Ru đến ngàn sau...dẫu bẽ bàng...
Tôi mãi đi tìm về dĩ vãng
Những bài thơ cũ dệt tình câm
Khép trong đau khổ , sầu vô tận
Đong huyết lệ đầy , lòng nát tan...
Tôi sợ...ngày mai...những cuối Đông
Cánh hoa sẽ rũ dưới nắng hồng
Hồn thơ tắt lịm vào hư ảo
Sợ cánh chim gầy...thôi ruổi dong...
Tôi sợ gió hờn ghen dáng Liễu
Bóng Liễu ngoài song lá đổi chiều
Nửa gối nghiêng nghiêng làn tóc rối
Nhấn nhẹ khôn lau lệ sụt sùi...
Lại trong ngôn ngữ hồn du mục
Muôn điệu lời thơ mãi đợi chờ
Gởi tình nửa mảnh trăng đầu núi
Sau ánh vàng Thu khói quyện mờ...
Nép mình , uống ngụm sầu quan khách
Âm thầm quán lạnh...rót thương đau
Môi mềm say ngủ chăn gối tuyết
Để hồn....thơ lạc...giữa trời thâu...
hongsang 
Trích đoạn: Nhân Sơn
VẮNG EM
Vắng em…
anh thấy buồn tênh
Như chim lẻ bạn lênh đênh giữa trời
Vắng em…
hụt hẩng chơi vơi
Mất đi một nửa nên đời quạnh hiu
Vắng em…
nghe nhớ nhung nhiều
Bởi anh đã lỡ trót yêu mất rồi
Vắng em…
lạnh lẻo đơn côi
Trắng đêm không ngủ bồi hồi tơ vương
Biết rằng ngăn cách đôi đường
Cố quên sao mãi sầu thương ngập lòng
Mong cho em sớm lấy chồng
Để anh khỏi đợi, khỏi mong, khỏi chờ
Vắng em…
tình sẽ bơ vơ
Còn hơn là sống vật vờ yêu em…
Nhân Sơn
ĐÃ ĐÀNH
Đời thường
trở giấc mơ đêm
Thương anh nặng gánh chẳng êm phận mình
Nợ duyên
đành phụ nghĩa tình
Ngẫm cho phần số lênh đênh thêm sầu
Anh thôi
mộng ước ban đầu
Tiễn em một bước qua cầu gió bay
Nợ anh
em nợ tình này
Đành thôi phần số lá lay cũng là
Sang thuyền
một thưở chia xa
Bến còn ở lại thiết tha nhớ thuyền
Là thôi
mình chẳng nợ duyên
Trao anh
ước hẹn một phiên tình buồn
quỳnh hương
Lối về
Dòng sông với những con đò
Tình ta với những hẹn hò dài lâu
Cây cau dang tay đón trầu
Râu tôm nấu với ruột bầu mà ngon*
Con đường với tán lá non
Cho hình với bóng sắt son lối về
Trong Thu còn ngân tiếng ve
Hai ta mãi mãi hẹn thề cùng nhau
Tàn đêm thao thức lòng đau
Nhớ nhung...nhung nhớ ngàn sau vẫn chờ...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm cuối tuần, 19/9/2009
MAU VỀ BÊN ANH Quê anh cảnh đẹp nên thơ Vườn cây xanh tốt đang chờ trổ bông Công anh chăm bón vun trồng Với niềm hy vọng đợi mong em về Cùng anh chung sức vai kề Cho tròn lời ước vẹn thề bên nhau Như trầu quấn quýt thân cau Gió đưa hương thoảng ngạt ngào hồn quê Anh dìu em ra bờ đê Nhìn đàn cò trắng bay về đồng xanh Không khí thoáng mát trong lành Bầy chim ríu rít trên cành hót vang Lam chiều tỏa khói xóm làng Cơm rau đạm bac chứa chan ân tình Đêm về trăng sáng lung linh Sông quê soi bóng chúng mình đẹp đôi… Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2009 20:12:37 bởi Nhân Sơn >
Thu về lá úa rụng đầy Vườn thơ hoang vắng lối gầy rêu phong... BX
TỰ HỎI…
Lữ khách bôn ba khắp nẻo đường trần
Biết tìm đâu bến đỗ tựa nương thân
Áo rách sờn vai bạc màu sương gió
Giang hồ phiêu bạt chẳng chỗ dừng chân.
Dĩ vãng một thời chôn kín từ lâu
Giờ đây tiếp nối những chuỗi ngày sầu
Chuyện tình xưa chìm sâu vào quá khứ
Bới đống tro tàn có được chi đâu ?..
Chỉ còn thoáng nhớ một chiều cuối đông
Vội đến tiễn đưa em về nhà chồng
Lang thang đếm bước trên đường phố vắng
Tự hỏi lòng mình thấy lạnh lắm không ?...
Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2009 16:55:48 bởi Nhân Sơn >
Lối về
Dòng sông với những con đò
Tình ta với những hẹn hò dài lâu
Cây cau dang tay đón trầu
Râu tôm nấu với ruột bầu mà ngon*
Con đường với tán lá non
Cho hình với bóng sắt son lối về
Trong Thu còn ngân tiếng ve
Hai ta mãi mãi hẹn thề cùng nhau
Tàn đêm thao thức lòng đau
Nhớ nhung...nhung nhớ ngàn sau vẫn tìm...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm cuối tuần, 19/9/2009
MAU VỀ BÊN ANH Quê anh cảnh đẹp nên thơ Vườn cây xanh tốt đang chờ trổ bông Công anh chăm bón vun trồng Với niềm hi vọng đợi mong em về Cùng anh chung sức vai kề Cho tròn lời ước vẹn thề bên nhau Như trầu quấn quýt thân cau Gió đưa hương thoảng ngạt ngào hồn quê Anh dìu em ra bờ đê Nhìn đàn cò trắng bay về đồng xanh Hương đồng gió nội trong lành Bầy chim ríu rít trên cành hót vang Lam chiều tỏa khói xóm làng Cơm rau đạm bac chứa chan ân tình Đêm về trăng sáng lung linh Sông quê soi bóng chúng mình đẹp đôi… Nhân Sơn Cùng về
Dắt nhau đi giữa vườn thơ
Bên nhau đi trọn giấc mơ cuộc đời
Chung vai cùng gánh hạt trời
Trồng trên đất mẹ ngân lời hát ru
Cho đồng lúa đẫm trăng thu
Cho vườn trái mọng gió đu lá cành
Song hành đôi bóng em anh
Đường quê in dấu bước nhanh cùng về...
Cùng về chung gánh hẹn thề
Chung tay gỡ rối bộn bề trần gian
Chúng mình chung hưởng an nhàn
Lòng như gió mát trăng vàng đón nhau...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Chiều 5/24/9/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2009 21:47:31 bởi Liên Thơ >
NHẬN RA EM
Anh nhớ đã từng gặp em rồi
Vào một mùa thu rất xa xôi
Bên tách cà phê nơi quán cốc
Bóng em tha thuớt tóc xõa trôi
Nhạc Trịnh qua tiếng hát Khánh Ly
Nghe nhắc đến đóa hoa Tường Vy
Anh thầm gọi tên em thuở ấy
Chưa kịp làm quen ...vội ra đi
Dừng chân phiêu lãng đến nơi này
Tình cờ nhìn thấy tên em đây
"Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ"
Tao phùng tri kỷ ...gió gặp mây...
Nhân Sơn
CÓ PHẢI MÌNH QUEN NHAU
Một cái tên quen , nhớ cố nhân
Một câu hát buồn,dạ bâng khuâng
Bước chân người mãi theo năm tháng
Bao nỗi u hoài, nỗi đa mang.
Tình cờ gặp nhau, chốn mộng mơ
Thi đàn rộng mở,vần thơ chờ
Gởi bao kỷ niệm,bao nhung nhớ
Để đi vương vấn , về ngẩn ngơ
Để một ngày nào , em bỗng nghe
Lời ca văng vẳng, níu chân qua
Câu hát ai rằng , người Lữ Khách...
Mà chợt thấy buồn, thấy sắt se...
Tường Vi
23.09.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2009 20:53:27 bởi Nhân Sơn >
TÌM LẠI KỶ NIỆM
Thăm lại phố núi bước lang thang
Như người khách lạ thấy ngỡ ngàng
Đường Hàm Nghi anh hay đưa đón
Trường Bùi thị Xuân trống vừa tan.
Vào thắp nén hương chùa Linh Sơn
Nhớ em ảo ảnh hiện chập chờn
Ngày rằm rủ nhau đi cầu nguyện
Thấm thoát đã ba mươi năm hơn.
Trần Hưng Đạo trường xưa đổi thay
Đạp xe đến lớp học mỗi ngày
Hồ Vạn Kiếp giờ đây lấp mất
Về thăm trường cũ mắt thấy cay.
Ghé trường tiểu học Đa Nghĩa xưa
Nổi tiếng nghịch ngợm nói sao vừa
Hỏi thăm thầy cô đều khuất bóng
Một mình thơ thẩn đứng dưới mưa.
Về tìm lại vết tích tuổi thơ
Thương lắm phố núi đầy sương mờ
Nơi đây lưu giữ nhiều kỷ niệm
Đà Lạt một thời của mộng mơ.
Cam Ly nước chảy về nơi đâu
Cho ta nhắn gửi mối tình sầu
Tường Vy mang tên hoa đài các
Nhớ thương dĩ vãng mắt thâm sâu…
Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2009 20:54:57 bởi Nhân Sơn >
Gửi Nhân Sơn Nhân Sơn số má rất đào hoa Về quê nấu rượu với nuôi gà Mà bao người đẹp theo ơi ới Hữu duyên thiên lý ... ngán gì xa Ký : Bạn già
Trích đoạn: Nguyên Cương
Gửi Nhân Sơn
Nhân Sơn số má rất đào hoa
Về quê nấu rượu với nuôi gà
Mà bao người đẹp theo ơi ới
Hữu duyên thiên lý ... ngán gì xa
Ký : Bạn già
Làm gì có số má đào hoa
Hơn nửa thế kỷ đã quá già
Mượn thơ cho vơi sầu nhân thế
Dám nào mơ mộng tình gần xa...
Nhân Sơn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: