TÍNH SỔ ĐỜI
TÌNH XÓT XA Người ta đã chối bỏ anh rồi Giờ đây còn lại mình em thôi Trong thi đàn nếu mất em nữa Anh sẽ lạc loài sống đơn côi. Mang danh là lữ khách đa tình Tình yêu mà khẩn khoản van xin Tình thơ anh viết rãi đều khắp Tim ai…sao chẳng thấy rung rinh. Thôi rồi !.. đời lãng tử hào hoa Lớp bụi thời gian phủ phai nhòa Chỉ còn tiếc nuối nhớ dĩ vãng Ngậm ngùi hát khúc…tình xót xa… Mặc Nhân Sơn
ĐỪNG ĐẮN ĐO Mái tóc anh đã thôi xanh Chờ vài năm nữa trở thành bạc phơ Vậy mà cứ mãi mộng mơ Tim còn rung động mong chờ người thương Lời em xao xuyến vấn vương Ngở như trẻ lại mới dường năm nao Yêu không tính tuổi thấp cao Đời người hơn nửa…cớ sao ngại ngần Em chớ lo lắng phân vân Đường tình lẻ bước mình cần có nhau Thời gian thấm thoát qua mau Tóc em rồi cũng bạc màu mà thôi Hãy để tình yêu lên ngôi Đắn đo suy tính mãi rồi phòng không Trời đã sắp sửa vào Đông Đêm về lạnh lẽo thấy lòng cô đơn Thâu canh giấc ngủ chập chờn Có nhau sưởi ấm còn hơn một mình… BX. Mặc Nhân Sơn
Tình xót xa
Người ta đã chối bỏ anh rồi
Giờ đây còn lại mình em thôi
Trong thi đàn nếu mất em nữa
Anh sẽ lạc loài sống đơn côi.
Mang danh là lữ khách đa tình
Tình yêu mà khẩn khoản van xin
Tình thơ anh viết rãi đều khắp
Tim ai…sao chẳng thấy rung rinh.
Thôi rồi !.. đời lãng tử hào hoa
Lớp bụi thời gian phủ phai nhòa
Chỉ còn tiếc nuối nhớ dĩ vãng Ngậm ngùi hát khúc…tình xót xa…
Mặc Nhân Sơn ( quote) Tha thiết, thiết tha Thơ anh tha thiết, mượt mà Tựa dòng suối mát chảy qua đất cằn Thấm tình thơ, đất dục mầm Cho mai kia rạng mãi vầng cây xanh Cho quả ngon nặng trĩu cành Níu chân anh giữa long lanh đất trời Cánh chim mệt mỏi, rã rời Đây miền ấm áp đón mời thiết tha !!! SH
Tha thiết, thiết tha Thơ anh tha thiết, mượt mà Tựa dòng suối mát chảy qua đất cằn Thấm tình thơ, đất dục mầm Cho mai kia rạng mãi vầng cây xanh Cho quả ngon nặng trĩu cành Níu chân anh giữa long lanh đất trời Cánh chim mệt mỏi, rã rời Đây miền ấm áp đón mời thiết tha !!! SH
Sao Hôm dẫn lối anh về Giúp tìm kiếm lại bến mê thuở nào Khơi nguồn cảm hứng dạt dào Tình thơ tha thiết gửi trao nỗi lòng Bấy lâu anh vẫn chờ mong Sao Hôm cứ mãi lòng vòng bay quanh Đâu dừng lại đến bên anh Nhìn sao lấp lánh mà đành ngẩn ngơ Ngở rằng em đã hững hờ Đêm ngắm sao sáng mộng mơ nhớ người… Bx. Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2009 23:13:12 bởi Biển Xanh >
Gửi anh
Cám ơn anh gửi tặng hoa,
Nhân ngày phụ nữ...ai mà chẳng mong...
Lung linh một đóa sen hồng
Thanh cao ,kiêu hãnh sống trong bùn lầy...
Vẫn ngời sắc thắm ,hương bay...
Như người quân tử thẳng ngay thật thà
Hiểu người đâu bởi gần, xa
Những điều vụn vặt nghĩ mà làm chi...
Rảnh mình lại đối họa thi-
Cùng nhau chia xẻ mỗi khi vui buồn...
Thương Giang
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Gửi anh
Cám ơn anh gửi tặng hoa,
Nhân ngày phụ nữ...ai mà chẳng mong...
Lung linh một đóa sen hồng
Thanh cao ,kiêu hãnh sống trong bùn lầy...
Vẫn ngời sắc thắm ,hương bay...
Như người quân tử thẳng ngay thật thà
Hiểu người đâu bởi gần, xa
Những điều vụn vặt nghĩ mà làm chi...
Rảnh mình lại đối họa thi-
Cùng nhau chia xẻ mỗi khi vui buồn...
Thương Giang
XIN LỖI EM
Vô duyên nên bất tương phùng
Bấy lâu chờ đợi được cùng gặp nhau
Biết bao tâm sự đổi trao
Tình thơ lưu luyến dạt dào tình thâm
Em từ xứ lạ xa xăm
Không ngại gian khó vào thăm thỏa tình
Anh buồn hối hận cho mình
Bất cẩn đánh mất niềm tin...đau lòng
Em còn giận anh lắm không ?
Ngàn lần xin lỗi cầu mong đừng hờn
Anh chẳng biết nói gì hơn
Đêm nằm trăn trở chập chờn nhớ em…
Mặc Nhân Sơn
Em còn giận anh lắm không ?
Ngàn lần xin lỗi cầu mong đừng hờn
Anh chẳng biết nói gì hơn
Đêm nằm trăn trở chập chờn nhớ em…
Chẳng cần anh nói gì thêm
Cũng đừng trăn trở mỗi đêm héo sầu
Mình là bằng hữu từ lâu
Cảm thông ,chia xẻ với nhau chân thành
Có gì đâu để giận anh?
Đời người ngắn ngủi nên dành niềm vui
Tặng cho nhau những nụ cười
Mỗi sớm thức giấc thấy đời đáng yêu.
Mặc Nhân Sơn -ThươngGiang
SAU CƠN MÊ Cám ơn em đã ru anh Chìm sâu giấc ngủ mộng lành say mê Quá khứ sống lại tìm về Nhớ em có mái tóc thề xõa vai Dáng gầy thanh thoát liêu trai Tà áo tha thướt tung bay gió chiều Nắng vàng nghiêng bóng liêu xiêu Nhìn em xao xuyến gợi nhiều mộng mơ Cây si anh đứng đợi chờ Tan trường đếm bước giả lơ chẳng nhìn Vội trao em cánh thơ tình Cúi đầu e thẹn lặng thinh ngượng ngùng Con đường in dấu chân chung Mỗi ngày đưa đón được cùng sánh đôi Đời trai binh biến cuốn trôi Xa người em nhỏ bồi hồi tơ vương Gửi phần xương máu chiến trường Trở về thể xác tang thương đau lòng Còn gì đâu nữa chờ mong Người xưa đã vội sang sông mất rồi Giờ đây chiếc bóng đơn côi Nhớ về kỷ niệm xa xôi thêm buồn… Mặc Nhân Sơn - LT. mến, NS. ngồi tính sổ đời của mình mãi đến hôm nay cũng chưa xong hihi...thì làm sao giúp LT. được. NS gửi tâm sự qua bài thơ này mong LT thông cảm nhé. Tình Khúc Cho Anh 01 Ca dao tiếng mẹ ầu ơ Ngày xưa chân sáo người chờ người trông Đón đưa sớm tối ấm nồng Thời gian một thoáng...gót hồng lãng quên Người đi bỏ lại cái tên Em ngồi ở lại lênh đênh một thời Nhờ câu ru khúc nhạc hời Ru đêm thôi trống ngày rời xót xa Mấy mùa trở giấc, đời qua Bao nhiêu ký ức trải ra não nề Trong em thinh lặng tứ bề Chỉ còn một nỗi ê chề nghẹn tim Tình cờ thăm lại đồi Sim Anh về chốn ấy lặng im đứng chờ Ngỡ như là một cơn mơ Lấy tay véo nhẹ...chàng thơ gọi mình. Le Tran
Tình cờ thăm lại đồi Sim
Anh về chốn ấy lặng im đứng chờ
Ngỡ như là một cơn mơ
Lấy tay véo nhẹ...chàng thơ gọi mình.
Le Tran
ĐỒI SIM Tình cờ thăm lại đồi sim Lối mòn rêu phủ đi tìm dấu xưa Lá vàng theo gió đong đưa Rừng chiều sương lạnh trời mưa sụt sùi Tiếc thương dĩ vãng ngậm ngùi Mộ hoang cỏ đã lấp vùi từ lâu Xóa tan một mối tình sầu Từ ngày em bước qua cầu sang sông Nỗi buồn tím ngắt mênh mông Đời trai chinh chiến nghe lòng đau thương Hành quân dừng lại ven đường Ngắt cành hoa tím vấn vương u hoài Mơ màng nhớ bóng hình ai Tóc dài buông xõa thích cài hoa sim Hoa đây…người biết đâu tìm Ép cành hoa sát vào tim nghẹn ngào Bao giờ mới gặp lại nhau Mang cành hoa tím đến trao tặng nàng Tìm anh đã quá muộn màng Xác thân vùi xuống đồi hoang lâu rồi U buồn lạnh lẽo đơn côi Hương tàn khói lạnh ven đồi hoa sim… Mặc Nhân Sơn [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43613/5E28F980E6C94CBDA89D6D0957421DA6.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2009 23:10:05 bởi Nhân Sơn >
HƯƠNG TÌNH SÓT LẠI Nghẹn ngào cảm xúc rưng rưng Ngỡ đời đánh mất nửa chừng lãng quên Tình yêu tỉnh giấc réo tên Chập chờn mê muội lênh đênh vật vờ Dụi mắt nghĩ đang nằm mơ Uống từng nét chữ lời thơ tâm tình Véo đau mới thật sự tin Mây đen gió cuốn lung linh ánh hồng Bấy lâu chẳng dám chờ mong Niềm đau thân phận đèo bòng buồn thêm Chong đèn thao thức tàn đêm Bạn bè hạnh phúc ấm êm gia đình Gác vắng thui thủi một mình Xót xa duyên kiếp lặng thinh ôm sầu Mặc cho đưa đẩy về đâu Nửa đời còn lại qua cầu buông trôi Tình cờ gặp được em rồi Hương tình sót lại tô môi ấm nồng Thấy hồn bay bổng mênh mông Con tim rung động nghe lòng thầm yêu… BX. Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2009 19:41:31 bởi Biển Xanh >
ĐỒI SIM Tình cờ thăm lại đồi sim Lối mòn rêu phủ đi tìm dấu xưa Lá vàng theo gió đong đưa Rừng chiều sương lạnh trời mưa sụt sùi Tiếc thương dĩ vãng ngậm ngùi Mộ hoang cỏ đã lấp vùi từ lâu Xóa tan một mối tình sầu Từ ngày em bước qua cầu sang sông Nỗi buồn tím ngắt mênh mông Đời trai chinh chiến nghe lòng đau thương Hành quân dừng lại ven đường Ngắt cành hoa tím vấn vương u hoài Mơ màng nhớ bóng hình ai Tóc dài buông xõa thích cài hoa sim Hoa đây…người biết đâu tìm Ép cành hoa sát vào tim nghẹn ngào Bao giờ mới gặp lại nhau Mang cành hoa tím đến trao tặng nàng Tìm anh đã quá muộn màng Xác thân vùi xuống đồi hoang lâu rồi U buồn lạnh lẽo đơn côi Hương tàn khói lạnh ven đồi hoa sim… Mặc Nhân Sơn
Tình Khúc Cho Anh 03 Người đi biền biệt cánh chim Em như chết cả con tim vì người Gọi anh không thấu gọi trời Mà ai nghe được mấy lời em đâu Rừng Sim còn đó một màu Mà anh cùng mối tình đầu , khói mây Bên nhau chẳng được mấy ngày Mà trong nhau ngỡ kiếp này kiếp sau Mỗi mùa thu bước qua mau Em thành khúc nhạc hòa nhau cùng người Mộng vơi, giữ lại nụ cười Tay em ôm lại ,nốt đời còn xanh Lời ru như lá trên cành Bao giờ lá rụng , hóa thành mầm non Vì anh , tình khúc mãi còn.... Le Tran
CHÔN DĨ VÃNG Lời ru tha thiết âm thầm Muốn vùi quá khứ…hồn nằm chẳng yên Trần gian lắm nỗi ưu phiền Đào mồ chôn sống sầu riêng một mình Bấy lâu đè nén lặng thinh Cố quên đi một mối tình dở dang Từ khi em bước sang ngang Anh ôm mối hận bẽ bàng đớn đau Còn gì đâu nũa cho nhau Bao nhiêu kỷ niệm ngày nào phôi pha Em về làm vợ người ta Sống trong gấm lụa xa hoa sang giàu Bỏ anh lận đận lao đao Cười ra nước mắt nghẹn ngào tang thương Lang thang phiêu bạt tha phương Mang theo hình bóng tơ vương u hoài Tình lỡ…đời đã đổi thay Buồn cho duyên kiếp thở dài mà thôi Lời ru lắng đọng mắt môi Xin đừng gợi chuyện xa xôi đau lòng… Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2009 21:22:00 bởi Nhân Sơn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: