TÍNH SỔ ĐỜI
        
        
    
    
    
	
        
    
    
        
        
            
            
               
  Em về cuối thu... 
   
  Bây giờ trời đã cuối thu 
  Em về xứ lạnh...thâm u mây chiều. 
  Lá vàng rụng biết bao nhiêu... 
  Để cây trơ trụi tiêu điều xác xơ... 
  Em về...sương trắng phủ mờ 
  Bước chân lạc lõng,ngẩn ngơ ...Thu tàn. 
  Heo may lạnh.Gió miên man. 
  Chiều buông mây xám...Đêm lan nhanh dần 
  Nhà thờ vẳng tiếng chuông ngân 
  Con đường hun hút...nhỏ dần bóng em... 
  Thương Giang 
  *)Nhìn tấm hình anh post lên ngẫu hứng viết tặng anh bài thơ này .  
    
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Em về cuối thu...  
   
  Bây giờ trời đã cuối thu  
  Em về xứ lạnh...thâm u mây chiều.  
  Lá vàng rụng biết bao nhiêu...  
  Để cây trơ trụi tiêu điều xác xơ...  
  Em về...sương trắng phủ mờ  
  Bước chân lạc lõng,ngẩn ngơ ...Thu tàn.  
  Heo may lạnh.Gió miên man.  
  Chiều buông mây xám...Đêm lan nhanh dần  
  Nhà thờ vẳng tiếng chuông ngân  
  Con đường hun hút...nhỏ dần bóng em...  
  Thương Giang  
  Nhìn tấm hình anh post lên ngẫu hứng viết tặng anh bài thơ này .  
             TÀN THU       Biết em tìm đến thăm mình   Mà anh chỉ biết lặng thinh cúi đầu   Lá vàng gió cuốn về đâu   Để cành xơ xác thu sầu đìu hiu   Bóng em khuất nẻo liêu xiêu   Nghe hồn hoang lạnh buồn thiu đứng nhìn   Đời anh lắm nỗi linh đinh   Thôi đành lỗi hẹn cho tình bay xa   Thời gian rồi sẽ trôi qua   Thu tàn đông đến nhạt nhòa hương xưa   Em về anh chẳng đón đưa   Một mình thơ thẩn dưới mưa...đau lòng…       Mặc Nhân Sơn         
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2009 22:16:36 bởi Biển Xanh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Em về cuối thu...  
     
   Bây giờ trời đã cuối thu  
   Em về xứ lạnh...thâm u mây chiều.  
   Lá vàng rụng biết bao nhiêu...  
   Để cây trơ trụi tiêu điều xác xơ...  
   Em về...sương trắng phủ mờ  
   Bước chân lạc lõng,ngẩn ngơ ...Thu tàn.  
   Heo may lạnh.Gió miên man.  
   Chiều buông mây xám...Đêm lan nhanh dần  
   Nhà thờ vẳng tiếng chuông ngân  
   Con đường hun hút...nhỏ dần bóng em...  
   Thương Giang  
     
   TÀN THU  
     
   Biết em tìm đến thăm mình  
   Mà anh chỉ biết lặng thinh cúi đầu  
   Lá vàng gió cuốn về đâu  
   Để cành xơ xác thu sầu đìu hiu  
   Bóng em khuất nẻo liêu xiêu  
   Nghe hồn hoang lạnh buồn thiu đứng nhìn  
   Đời anh lắm nỗi linh đinh  
   Thôi đành lỗi hẹn cho tình bay xa  
   Thời gian rồi sẽ trôi qua  
   Thu tàn đông đến nhạt nhòa hương xưa  
   Em về anh chẳng đón đưa  
   Một mình thơ thẩn dưới mưa...đau lòng…  
     
   Chẳng quên...  
   Không gặp sẽ  mãi nhớ mong  
   Nên  đừng tự trách...được không hỡi người.?  
   Tàn thu...Đông sẽ qua thôi,  
   Biết đâu  Xuân đến ...xa xôi  lại về...  
   Thu buồn mưa  gió não nề  
   Thà đừng gặp gỡ ...thêm tê tái sầu...  
   Cứ để gió cuốn nỗi đau  
   Cho mưa thu lạnh gột lau ưu phiền...  
   Cứ để cảm xúc vẹn nguyên.  
   Dù bao Thu đẹp...chẳng quên Thu tàn...   
     
   Mặc Nhân Sơn - Thương Giang  
     
     
     
   
             		              					 					 			 		 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chẳng quên...  
  Không gặp sẽ  mãi nhớ mong  
  Nên  đừng tự trách...được không hỡi người.?  
  Tàn thu...Đông sẽ qua thôi,  
  Biết đâu  Xuân đến ...xa xôi  lại về...  
  Thu buồn mưa  gió não nề  
  Thà đừng gặp gỡ ...thêm tê tái sầu...  
  Cứ để gió cuốn nỗi đau  
  Cho mưa thu lạnh gột lau ưu phiền...  
  Cứ để cảm xúc vẹn nguyên.  
  Dù bao Thu đẹp...chẳng quên Thu tàn...  
                    ƯỚC GÌ…             Gặp chi rồi lại bẽ bàng   Nên đành lỗi hẹn để càng vấn vương         Thà rằng xa cách đôi đường   Tình thơ tha thiết nhớ thương nhau nhiều         Dù chưa dám tỏ lời yêu   Mà đã chất chứa bao điều ước mơ         Tự nhủ hãy cố đợi chờ   Nghe tim thổn thức vật vờ nhớ mong         Em ơi !..thấu hiểu cho không ?..   Ngoài mặt hờ hững trong lòng thiết tha         Mặc cảm thua kém người ta   Mang nhiều buồn tủi xót xa u hoài         Ước gì thức giấc sớm mai   Chợt nhìn thấy lại hình hài vẹn nguyên         Tìm em nối nhịp cầu duyên   Thỏa lòng mong đợi ước nguyền bấy lâu…                           Mặc Nhân Sơn - Thương Giang 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2009 18:49:46 bởi Nhân Sơn >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ƯỚC GÌ…  
     
   Gặp chi rồi lại bẻ bàng  
   Nên đành lỗi hẹn để càng vấn vương  
   Thà rằng xa cách đôi đường  
   Tình thơ tha thiết nhớ thương nhau nhiều  
   Dù chưa dám tỏ lời yêu  
   Mà đã chất chứa bao điều ước mơ  
   Tự nhủ hãy cố đợi chờ  
   Nghe tim thổn thức vật vờ nhớ mong  
   Em ơi !..thấu hiểu cho không ?..  
   Ngoài mặt hờ hững trong lòng thiết tha  
   Mặc cảm thua kém người ta  
   Mang nhiều buồn tủi xót xa u hoài  
   Ước gì thức giấc sớm mai  
   Chợt nhìn thấy lại hình hài vẹn nguyên  
   Tìm em nối nhịp cầu duyên  
   Thỏa lòng mong đợi ước nguyền bấy lâu…  
     
   Vậy ta cùng chắp ta cầu  
   Trời cao thương để kiếp sau chúng mình  
   Gặp nhau trả khối nợ tình  
   Kiếp này sầu khổ...cam đành chịu thôi...  
   Đã là duyên số mất rồi  
   Lỡ làng đành để thuyền dời bến sông  
   Yêu thương ...chôn chặt đáy lòng  
   Nhìn nhau không nói...lưng tròng lệ tuôn...  
   Giờ xa cách...cũng đừng buồn.  
   Kiếp sau nếu có...G luôn chờ người...  
      
     
   Mặc Nhân Sơn - Thương Giang  
   
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              HỨA HẸN       Vậy ta cùng chắp tay cầu  
  Trời cao thương để kiếp sau chúng mình  
  Gặp nhau trả khối nợ tình  
  Kiếp này sầu khổ...cam đành chịu thôi...  
  Đã là duyên số mất rồi  
  Lỡ làng đành để thuyền dời bến sông  
  Yêu thương ...chôn chặt đáy lòng  
  Nhìn nhau không nói...lưng tròng lệ tuôn...  
  Giờ xa cách...cũng đừng buồn.  
  Kiếp sau nếu có...G luôn chờ người...  
   
         Không mong chờ đến kiếp sau   Thà anh chấp nhận thương đau kiếp này         Dã tràng vẫn cứ mãi xây   Biết sẽ sụp đổ tim đầy vết sâu         Mộng mơ cho đến bạc đầu   Được nghe em nói một câu đáp tình         Hẹn chi đến lúc lai sinh   Luân hồi tái tạo vô tình thì sao ?..        Tình đời hay đổi thay mau   Thề nguyền vừa mới hôm nào...vội quên        Kiếp này em hãy đáp đền   Chờ khi mộ đá đề tên…được gì ?..        Không yêu nên mới tính suy    Tìm cách hứa hẹn làm chi thêm buồn…                         Mặc Nhân Sơn - Thương Giang 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2009 18:50:56 bởi Nhân Sơn >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              QUAY BƯỚC       Bằng Lăng về bạn đón chào   Nghe tin vội đến ngại vào viếng thăm   Vườn xưa lối cũ bao năm   Đã từng lưu dấu còn nằm nơi đây   Bao nhiêu kỷ niệm đong đầy   Bay theo sương khói gió mây mất rồi   Người xưa giờ quá xa xôi   Âm thầm quay bước bồi hồi luyến lưu…       Mặc Nhân Sơn         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                Ước nguyện..   
   Vậy ta cùng chắp tay cầu  
   Trời cao thương để kiếp sau chúng mình  
   Gặp nhau trả khối nợ tình  
   Kiếp này sầu khổ...cam đành chịu thôi...  
   Đã là duyên số mất rồi  
   Lỡ làng đành để thuyền dời bến sông  
   Yêu thương ...chôn chặt đáy lòng  
   Nhìn nhau không nói...lưng tròng lệ tuôn...  
   Giờ xa cách...cũng đừng buồn.  
   Kiếp sau nếu có...G luôn chờ người...  
     
       Không mong chờ đến kiếp sau  
   Thà anh chấp nhận thương đau kiếp này   
      Dã tràng vẫn cứ mãi xây  
   Biết sẽ sụp đổ tim đầy vết sâu  
      Mộng mơ cho đến bạc đầu  
   Được nghe em nói một câu đáp tình  
       Hẹn chi đến lúc lai sinh  
   Luân hồi tái tạo vô tình tính sao ?..   
      Tình đời hay đổi thay mau  
   Lời thề vừa mới hôm nào...vội quên  
       Kiếp này nguyện ước đáp đền  
   Chờ khi mộ đá đề tên…được gì ?..  
       Không yêu nên mới tính suy  
   Tìm cách hứa hẹn làm chi thêm buồn…  
     
   Một lời ghi dạ sắc son  
   Phải đâu câu nói trượt trơn hỡi người...  
   Kiếp này duyên đã lỡ rồi  
   Ván kia đã đóng...thuyền dời bến sông...  
   Bây giờ em đã lấy chồng.  
   Làm sao hứa hẹn tình nồng thiết tha?  
   Nửa đời người đã đi qua  
   Mình đâu còn trẻ như là đôi mươi...  
   Kiếp này hứa hẹn chung bôi  
   Làm sao mà sống trọn đời bên nhau?  
   Làm sao đùa để người đau  
   Nỗi niềm mặc cảm  ăn sâu trong lòng...  
   Thương người chỉ biết ước mong  
   Kiếp  sau hội ngộ tương phùng sớm hơn  
   Anh đừng trách giận oán hờn  
   Em nào dám tính thiệt hơn  bao  giờ...  
   Tình anh dành ,dẫu trong thơ.  
   Niu trân trọng...đừng ngờ...Tội nhau.  
     
                     Mặc Nhân Sơn - Thương Giang   
             		              					 					 			 		                     	           		 	   	   	     		   			 			  			 			 			    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Một lời ghi dạ sắc son  
  Phải đâu câu nói trượt trơn hỡi người...  
  Kiếp này duyên đã lỡ rồi  
  Ván kia đã đóng...thuyền dời bến sông...  
  Bây giờ em đã lấy chồng.  
  Làm sao hứa hẹn tình nồng thiết tha?  
  Nửa đời người đã đi qua  
  Mình đâu còn trẻ như là đôi mươi...  
  Kiếp này hứa hẹn chung bôi  
  Làm sao mà sống trọn đời bên nhau?  
  Làm sao đùa để người đau  
  Nỗi niềm mặc cảm  ăn sâu trong lòng...  
  Thương người chỉ biết ước mong  
  Kiếp  sau hội ngộ tương phùng sớm hơn  
  Anh đừng trách giận oán hờn  
  Em nào dám tính thiệt hơn  bao  giờ...  
  Tình anh dành ,dẫu trong thơ.  
  Niu trân trọng...đừng ngờ...Tội nhau.  
   
     MẶC KỆ…       Được biết em đã có chồng   Cảm thấy mất mát nghe lòng xót đau   Thôi thì càng tốt cho nhau   Đời anh bất hạnh làm sao chung đường   Dù mang một chút buồn vương   Quen rồi nên vẫn thấy thường mà thôi   Chịu đựng từ thuở xa xôi   Thả hồn lãng mạn cho trôi nỗi sầu   Tang thương nhuộm bạc mái đầu   Thời gian còn lại về đâu kiếp người   Mất em…anh vẫn mỉm cười   Đôi môi héo hắt có tươi bao giờ   Gặp nhau qua những tình thơ   Gợi niềm luyến nhớ vu vơ qua ngày   Mặc kệ!..em thuộc về ai   Anh thầm yêu mãi…đêm dài mộng du…       Mặc Nhân Sơn - Thương Giang         
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2009 19:07:39 bởi Nhân Sơn >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               CHÔN  DĨ VÃNG               Lời ru tha thiết âm thầm    Muốn vùi quá khứ…hồn nằm chẳng yên         Trần gian lắm nỗi ưu phiền    Đào mồ chôn sống...sầu riêng một mình         Bấy lâu đè nén lặng thinh    Cố quên đi một mối tình dở dang         Từ khi em bước sang ngang    Anh ôm mối hận bẽ bàng đớn đau         Còn gì đâu nữa cho nhau    Bao nhiêu kỷ niệm ngày nào phôi pha         Em về làm vợ người ta    Sống trong gấm lụa xa hoa sang giàu        Bỏ anh lận đận lao đao    Cười ra nước mắt nghẹn ngào tang thương       Lang thang phiêu bạt tha phương    Mang theo hình bóng tơ vương u hoài       Tình lỡ…đời đã đổi thay    Buồn cho duyên kiếp thở dài mà thôi        Lời ru lắng đọng mắt môi    Xin đừng gợi chuyện xa xôi đau lòng…                           Mặc Nhân Sơn           Tình Khúc Cho Anh 05  
     
  Chôn được thì hãy chôn đi    Đừng khơi chi nữa tả tơi vết oằn         Nỗi đau rồi cũng khô cằn    Hát ru cho hết nhọc nhằn gian nan         Xin Trời lấy lại lầm than    Trút nguồn thanh thản miên man cho người         Môi anh tươi thắm nụ cười    Mắt em tình tứ trao lời yêu thuơng         Ru đời thêm một chút hương    Cho tình một chốn náu nương yên bình         Thơ làm câu hát ru mình    Nhạc làm hơi thở bóng hình trăm năm         Em nằm trong cõi xa xăm    Mơ màng sống với kiếp tằm tơ vương         Ru anh quên kiếp chán chường    Ngàn năm một thuở vô thuờng lạc an         Le Tran         
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Ru anh quên kiếp chán chường  
  Ngàn năm một thuở vô thuờng lạc an  
     
  Le Tran  
         BỎ LẠI       Ru anh quên kiếp chán chường…(LT)   Quên làm sao được nẻo đường phân ly   Đường em đã chọn cứ đi   Ru tình đã lỡ làm chi ngậm ngùi   Mất nhau đời chẳng còn vui   Để tìm quên lãng ngủ vùi trong say   Men nồng chồng chất đắng cay   Đến khi chợt tỉnh u hoài buồn thêm   Nhìn vầng trăng khuyết nửa đêm   Mờ soi chiếc bóng bên thềm quạnh hiu   Ru anh giấc ngủ cô liêu   Mang đầy bất hạnh chịu nhiều đau thương       Ru anh quên kiếp chán chường…(LT)   Em đi bỏ lại sầu vương đoạn đành….       Mặc Nhân Sơn     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2009 19:24:17 bởi Nhân Sơn >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MẶC KỆ... 
   
  Gặp nhau qua những tình thơ 
  Gợi niềm luyến nhớ vu vơ qua ngày 
  Mặc kệ!..em thuộc về ai 
  Anh thầm yêu mãi…đêm dài mộng du 
   
  Tình anh như nắng mùa thu 
  Xua tan hơi lạnh sương mù ,nơi đây... 
  Lời anh như cánh hạc bay 
  Đậu vào giấc ngủ hao gầy...nhớ thương... 
   
  Mặc Nhân Sơn - Thương Giang 
   
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 13:11:51 bởi THƯƠNG GIANG >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               Giá như...  
  Mong có anh những lúc này  
  Bên em chia sẻ đắng cay vơi nhiều...  
  Lang thang với nỗi cô liêu  
  Mưa thu  lạnh lẽo ...Em, chiều cô đơn...  
  Thương Giang  
  
        Em…anh chẳng khác gì hơn  
  Yêu nhiều mà vẫn tay trơn vuột tình  
  Chiều thu thơ thẩn một mình  
  Lá rơi ngập lối nhớ hình bóng ai  
  Tóc buồn nên gió thôi bay  
  Âm thầm lê bước đường dài lạnh tanh…  
     
  Mặc Nhân Sơn 
 
   
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG 
   
  MẶC KỆ... 
   
  Gặp nhau qua những tình thơ 
  Gợi niềm luyến nhớ vu vơ qua ngày 
  Mặc kệ!..em thuộc về ai 
  Anh thầm yêu mãi…đêm dài mộng du 
   
  Tình anh như nắng mùa thu 
  Xua tan hơi lạnh sương mù ,nơi đây... 
  Lời anh như cánh hạc bay 
  Đậu vào giấc ngủ hao gầy...nhớ thương... 
   
   
  Tình buồn nên mãi tơ vương 
  Yêu chi rồi để đôi đường chia phôi 
  Em về bến khác xa xôi 
  Đò chiều vắng bóng anh ngồi chờ mong 
  Lục bình lờ lững trên sông 
  Nhìn sắc hoa tím mà lòng nhớ em… 
    
   Mặc Nhân Sơn - Thương Giang 
   
   
  
 
    
            
            
        
 
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  4 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: